Ma Thiên Ký

Chương 1519: Báo thù tại di chỉ




Dịch giả: bé Mỡ

Một năm sau

Tại sơn mạch Vạn Ba thuộc đại lục Man Hoang.

Một dải núi mênh mông, bên trong là một hồ nước màu lam nối liền giữa trời và đất, cảnh vật thật thơ mộng và yên bình nhưng chốn bồng lai tiên cảnh ở nhân gian. Bên trên ngọn chủ phong của Vạn Ba sơn, xưa kia có Vạn Ba Cung rực rỡ phồn hoa, ngày này chỉ còn lại từng bức tường loang lổ bị vô số rêu xanh mọc kín, cảnh sắc đã không còn như lúc đầu.

Mấy trăm năm trước đây, nơi này chính là thánh địa của tộc Thiên Hồ. Từ khi trưởng lão Thông Huyền cảnh Hồ Mị cấu kết với hai tộc Ảnh Lang cùng Thanh Xà đã dẫn đến họa diệt vong. Vạn Ba Cung nổi tiếng một thời qua bao năm tháng cũng bị các thế lực ở Man Hoang đại lục quên lãng.

Nhưng hôm nay, sự yên tĩnh của sơn mạch Vạn Ba lại bị phá vỡ. Từ chân trời xa xa, hai đạo ánh sáng một trắng bạch và một phấn hồng bỗng nhiên độn quang tới đây, từng màn ánh sáng chớp động bộc phát ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc, sau đó từng luồng pháp lực mạnh mẽ rung lên khiến cho không gian lắc lư không thôi. Hai đạo độn quang nhanh chóng bay qua Vạn Ba hồ làm cho mặt hồ đang phẳng lặng bỗng nhiên nổi dậy sóng lớn.

Độn quang màu trắng lập lòe sau đó dừng lại trên một ngọn tuyết sơn gần Vạn Ba hồ, hai tay nhanh như điện vung lên rồi kết ra năm đoàn sáng màu máu chói mắt từ bên trong bắn ra xa, chỉ nghe thấy những tiếng xé gió vang lên “xùy xùy”. Năm miếng ánh sáng màu máu lần lượt bay lên rồi nhằm đằng sau đạo độn quang màu phấn hồng mà đánh tới. Những nơi ánh sáng màu máu đi qua, không gian cũng giống như mặt nước nổi lên những rung động nhẹ.

Ánh độn quang màu hồng phấn cũng mau chóng dừng lại, không thấy có cử động gì diễn ra khi có năm đạo tia chớp bổ tới, mỗi một tia đều là một tia ánh sáng máu nhanh chóng đánh tới, chúng gây ra những tiếng nổ mãnh liệt.

Sau khi những tia chớp xanh lè biến mất, ngay sau đó trong những tia sáng màu máu hiện ra năm miếng lá cây màu máu tươi, ở bên cạnh phát ra từng tia sáng khát máu dữ tợn, chúng chính là những pháp bảo được chế thành theo công thức đặc biệt. Nhưng hiện tại chúng đã bị vỡ vụn thành nhiều mảnh, Linh tính cũng dần mất đi mà rơi lả tả xuống đất.

“Thì ra là Bà Sa Diệp tộc của Huyết Đằng. Vừa mới khai chiến đã dùng năm miếng rồi, quả thật Huyết Đồ Thánh Vương rất hào phóng!” Trận chiến giữa hai bên cũng đã đến lúc tạm dừng, bóng người trong ánh độn quang màu phấn hồng nhẹ nhàng cười nói, từ nàng tỏa ra một phong cách kiều mị mê người.

Từ trong hai đạo độn quang dần dần tan biết lộ ra dáng người ở bên trong. Thì ra là hai nữ tử có tướng mạo cực kỳ mê người.

Trong độn quang màu trắng là một thiếu nữ mặc áo trắng gọn gang, nàng có nụ cười tỏa sáng cùng với khuôn mặt thật là đẹp, nàng không phải ai xa lạ chính là thiếu chủ của tộc Thiên Hồ mỹ nữ Dao Cơ. Dựa vào linh áp hùng mạnh phát ra từ cô gái, có thể thấy giờ đây nàng đã đạt đến cảnh giới Thông Huyền.

Còn bên trong ánh độn quang màu phấn hồng cũng là một nữ tử tuyệt sắc mặc áo màu hồng. Dáng người yêu kiều thướt tha không hề thua kém Dao Cơ một chút nào. Mỗi cử chỉ hành động đều toát ra một vẻ cuốn hút không nói lên lời, nhưng điều đáng chú ý của nữ từ này là cặp mắt đằng đằng sát khí. Người được nói đến không ai khác chính là tội đồ của tộc Thiên Hồ năm xưa, Hồ Mị. Hiện nay ả đã tự phong cho mình là tộc trưởng của tộc Thiên Hồ.

Lần này ả vốn muốn tham gia đại lễ của Bát tộc. Nhưng mà khi mới vừa rời khỏi Vạn Ba Sơn thì gặp ngay Dao Cơ cùng với những tộc nhân cũ của Thiên Hồ tộc đánh tới, cho nên mới xuất hiện màn chiến đấu đang diễn ra này.

Hồ Mị khẽ cười với Dao Cơ rồi nói:

“Không ngờ rằng dù không có sự hỗ trợ của Mê Thiên Châu, ngươi đã tiến giai đến Thông Huyền cảnh. Chỉ mới có vài trăm năm mà thôi, quả thật truyền thuyết về Cữu Vĩ Thiên Hồ quả không phải hư danh, thật khiến cho ta phát thèm…! Nhưng ta xem khí tức trên người của ngươi chưa ổn định, có lẽ mới tiến giai không lâu cũng chưa kịp củng cố cảnh giới, ngươi nóng lòng tìm đến ta trả thù có phải là muốn nhanh chóng đi gặp Luy Tố phải không?”

“Tên phản đồ như ngươi mà còn dám nhắc đến tên của mẫu hậu hay sao!” Khuôn mặt đẹp của Dao Cơ vô cùng giận dữ, sau lưng nàng nhanh chóng hiện lên pháp tướng Cữu Vĩ Thiên Hồ.

Chín cái đuôi phía sau của Thiên Hồ ngay lập tức hóa thành những bóng roi thật lớn quật về phía Hồ Mị. Ngay tức khắc sau lưng Hồ Mị cũng hiện ra pháp tướng của một con Cự Hồ khổng lồ, so với hư ảnh Thiên Hồ của Dao Cơ còn to lớn hơn nhiều, nhưng đáng tiếc là nó chỉ có tám cái đuôi mà thôi.

Hồ Mị giơ tay lên, pháp tướng của Bát Vĩ Thiên Hồ lập tức rung lên, tám chiếc đuôi màu phấn hồng nhanh chóng phóng ra đỡ lấy đòn tấn công.

Ầm Ầm! hàng loạt những tiếng va chạm vang lên.

Những chiếc đuôi Thiên Hồ to lớn đập vào nhau tạo ra những vầng ánh sáng cực lớn, Pháp lực mạnh mẽ từ chúng lan tỏa ra bắn tung tóe khắp nơi. Từng chiếc đuôi của Thiên Hồ lung lay mang theo những luồng sức mạnh to lớn lao thẳng vào nhau gây nên màn chiến đấu phi thường kịch liệt. Những đòn công kích từ trận chiến đấu bắn ra làm cho tuyết rơi tán loạn, núi bay đá lở vung vãi khắp nơi, thậm chí cả ngọn núi cũng bị san bằng thành sườn dốc thoai thoải.

Dao Cơ mang trong mình tư chất của Cửu Vĩ Thiên Hồ, pháp tướng nàng tạo ra nhiều hơn một đuôi so với đối phương, nhưng vì nàng mới tiến giai không lâu nên chiến đấu với Hồ Mị đã nhanh chóng bị lép vế. Thân hình Dao Cơ run lên, từng vầng hào quang trên người nàng mỗi lúc một sáng, nàng nhanh chóng búng ngón tay, một tia sáng màu trắng ngay lập tức chui vào trong pháp tướng. Pháp tướng Cửu Vĩ Thiên Hồ ngay lập tức đỏ lên, từng đợt ánh sáng bùng lên lao thẳng về phía Hồ Mị. Từng đợt ánh sáng trắng bốc lên hiện ra một chưởng ấn thật lớn, từ trong đó toát ra Yêu khí nồng đậm và kéo theo Phong Lôi âm sắc dữ dội đánh tới. Đại ấn màu trắng quay tít một vòng sau đó hóa lớn hơn mười lần rồi đập xuống Hồ Mị.

Trước mắt Hồ Mị là một chưởng ấn khổng lồ, nhưng ả không hề sợ hãi. Bàn tay nhanh chóng bấm pháp quyết, trên đỉnh đầu nàng phát ra một tia sáng xanh. Một viên châu màu xanh nhanh chóng hiện ra, trên viên châu chúng ta còn thấy hiện lên hình ảnh tượng trưng của ngôi sao bảy cánh. Đây chính là chí bảo của Thiên Hồ nhất tộc có tên Mê Thiên Châu.

Nhìn thấy Mê Thiên Châu xuất hiện, Dao Cơ lập tức sợ hãi, trong lòng của nàng ngổn ngang bao nhiêu cảm xúc phức tạp. Mê Thiên Châu kêu lên từng tiếng nhè nhẹ, bên ngoài hiện lên một tầng ánh sáng màu xanh sau đó nhanh chóng hình thành một tấm chắn màu xanh biếc. Sau một khắc, đại ấn khổng lồ màu trắng đã đánh lên tấm chắn màu xanh biếc, tấm chắn chỉ run lên một phát nhanh chóng chặn lại được đại ấn khổng lồ.

Miệng Hồ Mị cười thật tươi, bàn tay lại lại bấm pháp quyết, một tia sáng màu hồng nhanh chóng chui vào trong Mê Thiên Châu. Một ngôi sao trên Mê Thiên Châu tỏa sáng, từng làn sương màu xanh nhạt từ trên viên châu lan tỏa ra ngoài bọc lấy đại ấn khổng lồ màu trắng. Đại ấn khi vừa chạm vào sương mù màu xanh lập tức hỗn loạn, ánh hào quang bên ngoài bùng lên.

Trông thấy tình trạng không hay diễn ra, Dao Cơ lo lắng rồi nhanh chóng đọc chú ngữ muốn thu hồi đại ấn trở lại. Nhưng đại ấn đang bị làn sương màu xanh co kéo không cách nào trở về được với nàng cả. Dao Cơ sầm mặt lại, nàng liền giơ tay lên phát ra sáu phi kiếm màu trắng điên cuồng bổ vào tiếp điểm. Từng tiếng phi kiếm xé gió vang lên, từ sáu đạo biến thành hơn trăm đạo Kiếm khí màu trắng quét ngang qua.

Hồ Mị đang cười tự tin bỗng dưng im bặt, nàng nhanh chóng điểm chỉ lên Mê Thiên Thần Châu. Từng làn sương mù màu xanh từ Mê Thiên Châu phát tán ra một cách dữ dội, chúng liền tụ lại thành một đám mây để đoán đỡ những Kiếm khí hùng hổ lao tới. Vô vàn bóng kiếm nhanh chóng chui vào trong đám mây màu xanh nhạt, chúng ngay lập tức liền biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa. Đám mây màu xanh nhạt nhanh chóng biến ra thành sáu đạo sương mù màu xanh như là những xúc tu cuốn lấy sáu chuôi phi kiếm màu trắng. Từng thanh phi kiếm bị những sương mù màu xanh quấn lấy nhanh chóng mất đi ánh sáng, chúng dần dần tối đen vào lảo đảo quay tròn loạn xạ.

Dao Cơ lúc này trông rất giận dữ.

Hồi Mị thì cười lên một cách sung sướng, ngón tay chuẩn bị bắn ra từng đạo pháp quyết nhập vào trong Mê Thiên Thần Châu. Thần châu tỏa ra hào quang rực rỡ, ngoại hình cũng to hơn gấp đôi, hình ảnh bảy ngôi sao của phía trên đều phát ra ánh sáng chói lòa.

Rầm rầm!

Bảy sợi xích từ Mê Thiên Thần Châu lần lượt chui ra từ trên hình ảnh bảy ngôi sao, chúng nhanh như điện cuốn lấy người của Dao Cơ. Vòng sáng bảo vệ bên ngoài Dao Cơ giống như chiếc thùng rỗng bị từng sợi xích nện vào bùm bụp. Dao Cơ hiện nay đang rất lo lắng, nàng nhanh chóng chống cự, vì nàng biết nguồn Pháp lực của nàng sẽ nhanh thôi sẽ bị những luồng sức mạnh này trói buộc.

“Dao Cơ, nếu ngươi trốn tránh trong Huyết Đằng tộc mà không xuất đầu lộ diện thì ta không có cách nào tóm được ngươi. Nhưng ngươi lại ngu xuẩn tới mức mang mỡ đến miệng mèo! Chỉ cần ta luyện hóa ngươi rồi thôn phệ truyền thừa Cửu Vĩ Thiên Hồ của ngươi thì sẽ làm chủ hoàn toàn được Mê Thiên Thần Châu. Ta nói cho ngươi biết, Mê Thiên Thần Châu có lai lịch không hề tầm thường, chỉ cần nắm giữ điều bí mật trong nó là có cách để vượt qua Thông Huyền mà tiến lên cảnh giới Vĩnh Sinh!” Hồ Mị sung sướng cười lên một cách đắc ý.

Dao Cơ đang bị những sợi xích trói buộc đang lo lắng thì bỗng nhiên bình tĩnh trở lại, trên mặt nàng còn mỉm cười một cách quái dị. Hồ Mị nhìn thấy thì không dám cười nữa. Ngay tức khắc, một ngón tay của Dao Cơ búng ra, một tia sáng màu trắng nhanh chóng bắn xuống phía dưới. Hồ Mị nhìn theo mà hoảng hốt.

Hai người quyết đấu từ nãy đến giờ hóa ra đã di chuyển từ núi tuyết đến đỉnh của Vạn Ba Cung, bên dưới chân hai người chính là di tích trước kia của Thiên Hồ tộc. Ánh sáng trắng lóe lên nhanh chóng chui vào bên trong mảng di tích.

Oanh long long!

Bên trong di tích chấn động một cách kịch liệt, vô số đá vụn nhanh chóng bị một luồng lực lượng cuồng bạo đánh bay. Từ một chỗ còn nguyên vẹn trong di tích bỗng nhiên tỏa sáng, một pháp trận cực lớn bất ngờ hiện ra mà phóng thẳng lên trời bao trùm lấy toàn thân Hồ Mị.

Hồ Mị bị cột sáng trắng trùm lấy lập tức tỏ ra đau đớn. Trong cột sáng hiện ra vô số sợi tơ mỏng quấn lấy quanh người Hồ Mị. Ngay lập tức thân thể Hồ Mị đã bị cuốn kím mít như một chiếc bánh. Từng làn khói biến thành những sợi xích xanh trói Dao Cơ đều nhanh chóng nới lỏng, lực trói cũng gần như biến mất.

Trong miệng Dao Cơ lẩm bẩm đọc mấy câu thần chú, ánh sáng trên người mỗi lúc một áng rồi nhanh chóng thoát ra khỏi trói buộc của từng sợi xích. Ngay khi nàng thoát khốn ngay lập tức quan sát Mê Thiên Thần Châu.

Hồ Mị bị vây khốn khiến cho Mê Thiên Thần Châu không còn ai điều khiển, ánh sáng xanh trên thân viên châu cũng mờ đi nhiều, những làn sương mù cũng nhanh chóng biến mất. Những thanh phi kiếm cùng đại ấn bị Mê Thiên Thần Châu trói buộc cũng vùng vẫy lấy được tự do mà bay về bên Dao Cơ. Dao Cơ rất vui mừng mà hóa thành một luồng sáng trắng lao về phía Mê Thiên Thần Châu.

Ngay lập tức một tia sáng trắng từ trong lòng bàn tay nàng bay ra, nó biến thành một tấm lưới lớn bọc Mê Thiên Thần Châu lại. Dao Cơ nhẹ nhàng vẫy tay, chiếc lưới bọc Mê Thiên Thần Châu nhanh chóng thu lại, bay về với nàng. Dao Cơ rất phấn khởi mà nhẹ nhàng vuốt ve Mê Thiên Thần Châu, đôi mắt của nàng đỏ hoe ngân ngấn lệ.

Nhưng ngay lúc này, một sự việc bất ngờ lại sảy ra!