Ma Thiên Ký

Chương 262: Hải tộc đột kích




Dịch giả: nila32

Chỉ thấy mây đen vừa xuất hiện, sóng nước bên dưới đã đột nhiên dâng trào cuộn cuộn khiến đại địa xung quanh lập tức biến thành đại dương trắng xóa. Theo âm thanh gầm gừ hòa lẫn tiếng sóng, vô số Hải thú kỳ quái liền nhao nhao ẩn hiện hành tung, có con chỉ nhỏ chừng một xích nhưng có đầu Hải thú sở hữu hình thể to lớn như một ngọn núi nhỏ. Chưa hết, từ giữa biển mây đen kịt còn liên tục xuất hiện tộc nhân Hải tộc nửa người nửa cá, cưỡi sóng mà đi hoặc điều khiển Hải thú dưới chân vạch nước rẽ biển, tạo thành thanh thế cực kỳ kinh người.

“Liễu sư đệ, chưởng môn cho gọi ta và ngươi.” Trong lúc Liễu Minh nhìn đến xuất thần, bên tai đột nhiên vang lên giọng nói của Dương Càn khiến hắn quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy vị hán tử họ Dương đang vẫy tay phía dưới tường thành. Hơn nữa, chưởng môn Man Quỷ Tông, đại hán họ Lôi cùng các vị Linh sư khác đều đã có mặt ở đó. Sau khi hít khẽ một hơi, họ Liễu cũng liền nhảy xuống vị trí tập hợp.

“Viện binh cũng đã đến nơi, vì vậy cao tầng tông môn quyết định phá bỏ tình thế phòng thủ bị động hiện tại. Ngoại trừ một nửa nhân số lưu lại thủ hộ thành trì, những người lập tức cùng ta xông ra quyết chiến với đám hỗn đản Hải tộc một phen để lấy lại bộ phận sĩ khí đã mất. Lâm sư muội, Sở sư đệ! Việc đốc thúc đệ tử canh giữ tường thành sẽ do hai người phụ trách. Những người còn lại lập tức theo ta ra ngoài.

Chưa hết, Ngạn sư thúc và chư vị tiền bối sẽ lưu lại nội thành để phòng trường cường giả Hóa Tinh Kỳ của đối phương đột nhiên ra tay đánh lén. Tất cả mọi người nhớ phải cẩn thận một chút. Kẻ địch sĩ khí đanh thịnh, hơn nữa trời sinh hiếu sát thiện chiến, sẽ không chịu nói lý lẽ với chúng ta.” Nhìn thấy mọi người đã tập hợp đông đủ, chưởng môn Man Quỷ Tông liền cao giọng thông báo kế hoạch tác chiến sắp tới cùng hiểu biết của y về Hải tộc cho mọi người được biết.

Liễu Minh cùng chư vị Linh sư của Man Quỷ Tông tự nhiên sẽ không ý kiến gì thêm bèn lần lượt tung mình lên phi chu gần đó.

Gần như cùng lúc, những tông môn còn lại như Thiên Nguyệt, Huyết Hà,… đều làm ra hành động tương tự. Chỉ thấy vô số đội nhóm khu vân mà đi hoặc tập hợp một chỗ trên phi chu, ai ai cũng đều mang theo khí thế quyết thắng hừng hực.

Khi Liễu Minh khẽ động thân hình, chuẩn bị phóng lên cốt thuyền khổng lồ gần đó thì bên tai bất chợt vang lên giọng nói của chưởng môn Man Quỷ Tông.

“Liễu sư đệ, ngươi là nhân thủ mấu chốt điều khiển Vạn Cốt Nhân Ma. Nếu gặp phải đối thủ quá mạnh, lập tức phản hồi nội thành, không được tham công hiếu thắng! Nhớ lấy, ngươi là quân bài chủ lực của bổn tông, nhất định phải lấy an toàn bản thân làm trọng!”

Liễu Minh nghe vậy không khỏi có chút kinh ngạc thế nhưng hắn vẫn khẽ gật đầu với chưởng môn Man Quỷ Tông một cái. Xuất chiến lần này, họ Liễu vốn không mang trong đầu ý niệm lấy thân mạo hiểm. Dù sao với tu vị của hắn, tuy có thể dễ dàng chiến thẳng địch thủ cùng giai. Thế nhưng lỡ như gặp phải kẻ thù có đẳng cấp trung kỳ, hy vọng thủ thắng của hắn lập tức giảm đi đáng kể. Nếu xui xẻo đụng phải cường giả Ngưng Dịch hậu kỳ, chỉ sợ bảo vệ bản thân cũng là chuyện không thể nắm chắc.

Lúc này, bảy tám tên đệ tử nhìn thấy Liễu Minh tiến tới lập tức cung kính cúi chào sau đó cả bọn liền theo mệnh lệnh tiến lên những chiếc thuyền khác của Man Quỷ Tông. Trong nháy mắt, quân tiên phong của chư tông chỉ còn cách mặt biển phía trước không đến vài dặm.

Bỗng nhiên, một tiếng kiếm reo thanh minh truyền ra từ phía Thiên Nguyên Tông, mang theo kiếm ảnh chẳng chịt tụ lại một chỗ sau đó biến thành một đạo kiếm quang chói mắt lớn hơn trăm trượng chém thẳng xuống dưới.

“Ầm” một tiếng!

Sau khi chém xuống, cự kiếm lập tức vỡ thành từng khúc. Gần như cùng lúc, biển nước bên dưới cũng bị khe nứt rộng chừng vài dặm chia làm hai nửa khiến cho tộc nhân Hải tộc cùng Hải thú gần đó cũng chịu vạ lây liền biến thành bọt máu.

Cùng lúc đó, khu vực bên cạnh lại bất thần truyền ra âm thanh hò hét của phe Hải tộc. Tiếp theo, chỉ thấy ánh sáng màu lam đại phóng, từng đoàn từng đoàn thủy cầu nhanh chóng hiện lên rồi hóa thành bàn tay màu lam khổng lồ vỗ mạnh về phía chư tông đối diện.

“Oanh” một tiếng!

Vị trí của chúng đệ tử Cửu Khiếu Tông bỗng nhiên bị một luồng sức mạnh khổng lồ áp xuống khiến một phần phi chu bị đánh cho nát bấy kéo theo vô số đệ tử đầu sứt tay mẻ. Vài tên Linh sư của Cửu Khiếu Tông thấy vậy, sắc mặt không khỏi trở nên hết sức khó coi.

Lúc này, mười mấy tên đệ tử tinh anh của Phong Hỏa Môn đã nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, tạo ra một đầu Hỏa Điểu khổng lồ không ngừng phun ra vô số hỏa vũ bắn ra như đạn.

“Đì đùng” âm vang vừa vang lên.

Vị trí Hải tộc bị mưa đạn bắn ra liền bốc cháy nghi ngút, tạo thành vô số mây lửa đem đám người cùng Hải thú chưa kịp trốn thoát biến thành than đen.

Về phía Huyết Hà Điện, phần đông đệ tử tức thì há mồm mun ra một đoàn huyết vụ, tạo vô số huyết thương dài bảy tám trượng lao vút về phía quân thù. Chỉ kịp thấy hư không lóe lên vài đạo hào quang, mặt biển đối diện đã bị huyết vũ bao phủ. Bất cứ tu sĩ hay Hải thú nằm trên đường đi của nó đều lập tức bị đánh nát bấy.

Không chút chậm trễ, bên phía Hải tộc cũng liên tục phóng ra từng đợt đại thủ lam sắc, không chút khách khí phản kích tu sĩ chư tông.

Hai bên còn chưa chính thức giáp mặt mà đã có không ít tu sĩ vùi thân sóng nước. Bất quá dựa vào tốc độ của bọn họ, cự ly cách không giao chiến rất nhanh đã được thu hẹp. Trong chốc lát, hai phe Nhân tộc cùng Hải tộc chỉ còn cách nhau chừng hơn trăm trượng. Thậm chí, những đệ tử đứng trước còn có thể nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn của đối phương ẩn trong nước biển.

“Động thủ.” Một gã Linh sư trung niên của Phong Hỏa Môn đột nhiên quát to một tiếng.

Gần trăm gã đệ tử kế bên nghe vậy lập tức lấy ra Phù lục của mình, điên cuồng ném về phía trước. Nào ngờ, những thứ này chỉ lóe hiện vài cái sau đó liền biến thành từng sợi hoàng khí xâm nhập lòng đất ngăn cách hai phe. Thế nhưng đám người Phong Hỏa Môn vẫn không ngừng thúc giục pháp quyết.

“Oanh long long” một hồi âm thanh quái dị vang lên.

Chỉ thấy mặt đất không ngừng ánh lên hào quang màu vàng, một mẫu tường đất lập tức mọc lên từ đó hơn nữa còn không ngừng phóng lớn, hóa thành bức tường cao hơn mười trượng được bồi đắp bởi lớp đất đá cứng rắn dày hơn hai trượng.

Lúc này, nước biển tuy vẫn không ngừng vỗ lên tường thành thế nhưng ngoại trừ một phần nhỏ may mắn lọt qua, phân nửa còn lại đều bị bắn ngược về sau, khiến cho khí thế kinh người Hải tộc tốn công tạo thành trong phút chốc giảm đi không ít. Chưa hết, đám Hải thú đang trên đà lao tới, không kịp dừng lại liền va thẳng vào tường đá khiến đám tu sĩ Hải tộc đang đứng ở trên đều bị bắn ngược về sau, đầu rơi máu chảy.

Đệ tử Nhân tộc thấy vậy không khỏi vui mừng phấn khởi, đồng loạt thúc giục Phù khí hoặc phóng thích pháp thuật điên cuồng oanh kích kẻ thù bên dưới.

“Muốn chết.” Không biết kẻ nào bên phía Hải tộc bất chợt gầm lên phẫn hận!

Tiếp đó, một gã Linh sư mặt xanh điều khiển Hải thú Bát túc Chương Ngư dài hơn ba mươi trượng thình lình hiện ra từ trong nước biển. Chỉ thấy gã giẫm chân một cái, Hải thú tức thì bùng nổ sức mạnh, hung hăng tông thẳng về phía tường thành.

Một tiếng nổ mạnh vang lên!

Chỉ thấy tường thành thình lình phát ra tám đạo bạch quang chói mắt, tiếp theo tám lỗ hổng to rộng đã lập tức hiện lên kéo theo âm thanh vỡ vụn xào xạc khiến cho nước biển xung quanh bắt đầu tuôn ra ồ ạt.

Cùng một thời gian, những nơi tường thành khác cũng đều hiện ra Cự Quy, mực khổng lồ,.. cùng vài loại Hải thú cường đại khác không ngừng dựa vào sức mạnh để công phá thành lũy của Nhân tộc.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ khu vực đều biến thành biển nước trắng xóa.

Lúc này, đệ tử chư tông đã sớm bỏ đi khí cụ phi hành dưới chân để sử dụng Phù khí công kích đối phương. Hải tộc bên này cũng không chịu kém cạnh. Vô số tu luyện giả thấy vậy liền mang theo thú cưỡi cực lớn sẵn sàng nghênh chiến. Song phương vừa lao vào nhau, đã có chục bóng người trên cao rơi xuống. Tràng diện chiến đấu thoạt nhìn vô cùng thê thảm.

Liễu Minh thân là cao tầng trong tông, tự nhiên không cần liều mạng sống chết giống như đệ tử bình thường. Lúc này, hắn đang khu vân đứng cạnh Dương Càn, lơ lửng trên cốt thuyền. Cách đó không xa, chưởng môn Man Quỷ Tông và các vị Linh sư khác đang tập trung quan sát cuộc chiến.

“Lôi sư đệ, Chu sư đệ, các ngươi đến phía Tây trợ giúp một chút. Bên đó vừa xuất hiện hai gã Hải tộc có tu vị Ngưng Dịch.” Một lát sau, chưởng môn Man Quỷ Tông mới thấp giọng phân phó.

Đại hán họ Lôi cùng Chu Xích nghe vậy lập tức khu vân bay về chiến trường phía Tây.

“Lâm sư muội, Sở sư đệ, các ngươi hãy đến Đông Bắc tiêu diệt đám Cự Quy da dày thịt béo kia cho ta. Đệ tử bổn tông dường như không làm gì được chúng.”

“Vâng.”

“Dương Càn, ngươi hãy đến trợ giúp đám người Cửu Khiếu Tông một chút!”



Sau một lát, bên cạnh chưởng môn Man Quỷ Tông chỉ còn lại đám người Liễu Minh, Cao Trùng.

Lúc này, theo sự mở rộng của phạm vi công kích, khắp nơi bắt đầu hình thành vài tràng chiến đấu có quy mô lớn nhỏ không đều. Có nơi là mười tên Hải tộc đang công kích vài gã đệ tử Nhân tộc, lại có nơi gồm mười mấy tên đệ tử chư tông đang vây công một gã Linh sư của đối phương. Hơn nữa, khắp nơi còn có thể nhìn thấy cường giả Ngưng Dịch của hai bên tranh đấu với nhau tạo thành chấn động mạnh mẽ khiến khu vực xung quanh cũng chịu ảnh hưởng.

Đúng lúc này, mặt biển phụ cận Man Quỷ Tông đột nhiên run lên. Tiếp theo âm thanh nặng nề không ngừng truyền tới, giống như có thứ gì đó vô cùng to lớn đang từ từ ngoi ra.

Liễu Minh thấy vậy không khỏi ngưng trọng quan sát vị trí phát ra âm thanh.

Chỉ thấy nước biển đột ngột tách ra, tiếp đó một bàn tay không lồ màu xanh đậm bất chợt thò ra như thiểm điện. Một gã đệ tử Huyết Hà Điện cạnh đó rơi vào tay nó liền bị bóp nát thành huyết vụ.

“Ùm… ụm bò… ò…” một tiếng trâu rống!

Rất nhanh sau đó, một con quái vật đầu trâu thân người cao bảy tám trượng đột ngột xuất hiện. Toàn thân của nó trải rộng lân phiến màu lam, hơn nữa trên tay còn có một thanh cự kiếm đen sì. Số lượng của chúng rất nhanh đã đạt đến con số bốn mươi. Những quái vật này vừa tham gia chiến đấu liền tạo thành sát thương khủng bố, không gì cản nổi. Vô số đệ tử chỉ kịp chống đỡ vài chiêu đã bị lưỡi kiếm khổng lồ chém thành hai đoạn, hoặc bị đại thủ của nó bắt được, bóp thành mảnh vụn. Pháp thuật cùng phù khí của họ đều bị lân phiến dày đặc trên người quái vật ngăn cản vì vậy không có cách nào tạo thành thương tổn quá lớn cho nó.

“Liễu Minh, ngươi đi đối phó với đám Hải yêu mới vừa xuất hiện! Đệ tử bình thường không phải đối thủ của nó.” Sau khi chứng kiến cảnh này, chưởng môn Man Quỷ Tông lập tức trầm mặt, tiếp đó quay người dặn dò họ Liễu một câu.