Ma Thiên Ký

Chương 519: Tái chiến Lam Tỳ




Dịch giả: Xin Cái Tên

Hai năm sau.

Khi lấy từ trong đỉnh lô màu bạc ra một viên Lãnh Ngưng Đan trên mặt có hai đan vân, hai mắt hắn bừng sáng, cảm xúc cực kỳ vui vẻ.

Đây là viên Nhập phẩm đan dược đầu tiên hắn luyện chế được trong mấy năm qua, xem ra kỹ thuật luyện đan của hắn đã có bước tiến vượt bậc.

Thế nhưng tỷ lệ luyện chế thành công của hắn vẫn không quá ba thành.

Ba năm sau.

Trải qua việc tôi luyện không ngừng nghỉ tỷ lệ luyện chế thành công Lãnh Ngưng Đan đã tăng lên tới bảy mươi phần trăm, đồng thời hắn còn may mắn luyện được một viên có độ tinh thuần lên tới tám thành, bước chân vào cảnh giới Địa Phẩm đan dược.

Tỷ lệ thành đan cao như vậy e là sẽ khiến đám Luyện Đan Sư ở bên ngoài cũng phải trố mắt ngoác mồm.

Dù sao cũng không có người nào dám bỏ ra ngần ấy thời gian hay là tài liệu để luyện chế loại đan dược này mãi, mà cho dù có tài lực hùng hậu như thế nào cũng không thể thu thập được nhiều tài liệu luyện đan như vậy.

Dù vậy Liễu Minh vẫn chưa có ý ngừng lại.

Thế nhưng, trong mấy tháng luyện đan tiếp theo hắn nhanh chóng phát hiện bất kể là tỉ lệ thành đan hay phẩm chất đan dược đều không có biến động quá lớn.

Sau khi tự định giá, hắn phán đoán là hiện tại việc luyện chế loại đan dược này đã gặp phải bình cảnh, nếu tiếp tục cố gắng thì sẽ gặp tình cảnh làm nhiều ăn ít, vì thế hắn quyết định tạm hoãn việc luyện chế Lãnh Ngưng Đan. Hắn bắt đầu thử luyện chế loại đan dược thứ hai có trong đan phương tên là Kim Nguyên Hoàn.

Có kinh nghiệm luyện chế Lãnh Ngưng Đan nên quá trình luyện chế Kim Nguyên Hoàn thuận lợi rất nhiều, đều là đan dược dành cho Ngưng Dịch kỳ nên phương pháp luyện đan đương nhiên có chỗ tương đồng.

Chỉ mất chín tháng, Liễu Minh đã luyện chế thành công viên Kim Nguyên Hoàn đầu tiên, hơn nữa bên ngoài đan dược còn có một đan vân màu vàng nhàn nhạt.

Nhìn viên đan dược trong tay, thần sắc Liễu Minh bỗng trở nên trầm ngâm.

Chủ dược của Kim Nguyên Hoàn là tinh hạch của yêu thú, vì thế quá trình tôi luyện tinh thạch yêu thú cũng chiếm nhiều thời gian nhất, thế nên luyện một là tiêu hao của hắn khoảng chừng ba ngày, so với với việc luyện chế Lãnh Ngưng Đan thì hiệu suất luyện chế lần này kém hơn rất nhiều.

Hơn nữa tỷ lệ luyện chế thành công Kim Nguyên Hoàn còn liên quan đến chất lượng của tinh hạch Kim Nguyên thú.

Vẫn như cũ, Liễu Minh đã mua năm phần tinh hạch Kim Nguyên Thú, trong đó bốn phần là của yêu thú cấp bậc Ngưng Dịch sơ kỳ, phần còn lại là của yêu thú Ngưng Dịch Trung kỳ.

Kết quả giống như dự liệu, khi dùng tinh hạch của Kim Nguyên thú cảnh giới Ngưng Dịch trung kỳ thì tỉ lệ thành đan lúc ban đầu là khoảng ba thành, sau khi luyện tập thì có thể tăng lên thành năm đến sáu mươi phần trăm.

Còn cảnh giới Ngưng Dịch sơ kỳ thì tỉ lệ thành đan ban đầu chỉ là một thành, trải qua nửa năm luyện tập, tỷ lệ thành đan cũng chỉ vẻn vẹn hai mươi phần trăm.

Ngoài ra phẩm chất Kim Nguyên Hoàn cũng có sự khác biệt.

Dùng tinh hạch của Kim Nguyên thú cảnh giới Ngưng dịch sơ kỳ thì độ tinh thuần của đan dược cũng chỉ ở mức Thấp Kém đan dược, thỉnh thoảng mới xuất hiện vài viên Phổ thông đan dược. Còn tinh hạch Ngưng Dịch trung kỳ thì độ tinh thuần đan dược ước chừng là năm sáu thánh, nếu may mắn có thể luyện chế ra Nhập phẩm đan dược.

Xem ra muốn luyện chế được đan dược có độ tinh thuần cao thì vấn đề then chốt là phẩm chất của tài liệu, nguyên liệu càng tốt phẩm chất thành phẩm càng cao hơn. Đương nhiên như thế giá trị đan dược sẽ cao hơn, tiền lời cũng tăng lên.

Bình thường, dù ngươi có tiền cũng không mua được Nhập phẩm đan dược, nó sẽ bị người người tranh đoạt.

Liễu Minh suy nghĩ kĩ càng, khóe miệng hắn mới nhếch lên, rồi đem viên đan dược màu vàng thu lại, rồi lập tức đứng đậy di về phía Cốt Hạt và Phi Sọ đang tu luyện.

Phi Sọ đang đứng trước vách một bức tường khí, nó đang bị một đoàn hắc khí mờ mịt bao vây quanh thân. Miệng Phi Sọ đang phun Lục Diễm, trùng kích về phía trước không ngừng nghỉ.

Không biết vách tường khí màu xám của Không gian thần bí là loại cấm chế nào mà ngay cả lục diễm cũng không diệt nổi. Dưới sự oanh tạc của Lục Diễm, mặt ngoài của vách tường khí cũng chỉ tạo ra từng đợt sóng pháp lực cực kỳ mãnh liệt, tầng tầng lớp lớp gợn sóng xuất hiện trong hư không, chậm rãi khuếch tán về bốn phía.

Nhìn thấy Liễu Minh đang tiến đến, Phi Sọ không ngừng lay động cái đầu; sau đó trong mắt lóe lên màu đỏ thẫm, bên ngoài thân thể nó cũng hiên ra một tầng lục mang mà mắt thường có thể thấy được mơ hồ, tóc tai dựng đứng cả lên điên cuồng lao về phía tường khí.

Sau khi tràng âm thanh "Đùng đùng đùng" chấm dứt, trên tường khí màu xám đã xuất hiện vô số lỗ thủng li ti mà mắt thường cũng nhìn rõ, xem ra tóc của Phi Sọ đã sắc bén hơn mấy phần. Nhưng chỉ trong chốc lát, toàn bộ lỗ thủng đã lập tức lành lặn.

"Làm không tệ." Liễu Minh thấy thế thì khẽ vuốt cằm, nhẹ giọng tán dương.

Phi Sọ nghe vậy thì cực kỳ vui mừng, lắc lư cái đầu bay quanh người Liễu Minh mấy vòng.

Liễu Minh thấy thế, cũng phải mỉm cười.

Hiện giờ Phi Sọ đang không ngừng dùng giọng nói của một đứa bé để trao đổi với hắn nên tình cảm hai bên cũng đã thêm thân cận.

Hắn khoát tay áo một cái ra hiệu cho nó tiếp tục tu luyện rồi xoay người đi đến chỗ Cốt Hạt.

"Chủ nhân..." Cốt Hạt không giống Phi Sọ, vừa thấy Liễu Minh đi tới, đã nhảy lên vai hắn, dùng thân thể cọ vào áo bào.

Liễu Minh cũng không có phản cảm khi Cốt Hạt thực hiện những động tác thân mật, hắn đưa tay vuốt ve lớp vỏ lạnh lẽo của nó, sau đó hỏi thăm kết quả tu luyện gần đây của nó.

Nghe vậy, Cốt Hạt lập tức thi triển thân thủ, nhảy thẳng xuống đất, hít một hơi, ánh sáng màu bạc bên ngoài thân ngày càng rự rỡ, thân thể nó như quả bóng bay, không ngừng lớn dần lên, cuối cùng cũng đạt được mười trượng.

Liễu Minh thấy thế, liền lui về phía sau hai bước, sau đó dừng chân tỉ mỉ quan sát.

Lúc này khói đen đã xuất hiện cuồn cuộn bên ngoài thân thể to lớn của Cốt Hạt, ngân vân trên lưng lấp lóe không ngớt, phía trên đầu nó cái vĩ câu uốn lượn như một Giao thủ, chỉ trong tích tắc, màu tím đã hóa thành một đạo tử mang, rồi biến mất không còn tăm hơi.

Cùng lúc đó, trong hư không đã nổ ra một loại âm thanh "Xì xì", nghe có vẻ hết sức gấp gáp.

Tốc độ công kích của vĩ câu đã đạt đến mức độ không thể tưởng tượng! Khi âm thanh bén nhọn dừng lại, sau lưng Cốt Hạt lại xuất hiện Giao thủ màu tím, nó tựa hồ khá là đắc ý quay đầu lại nhìn Liễu Minh một chút, sau đó vung cự càng lên, hắc khí trên đôi càng lập tức đại thịnh, rồi bất thình lình đánh thẳng về phía bức tường khí.

Ầm ầm ầm!

Bức tường khí màu xám bắt đầu quay cuồng kịch liệt, trong đó còn ẩn hiện một chút hắc khí.

Chờ sau khi làn khí màu xám tan đi, thì trên bức tường đã xuất hiện một hố lớn cực sâu, đang chậm rãi khôi phục, hiển nhiên loại hắc khí này còn có công hiệu kiềm hãm sự hồi phục của tường khí.

"Dừng lại, làm rất tốt" Liễu Minh đang phán đoán mức độ tăng trưởng thực lực của Cốt Hạt nên phất tay ra lệnh cho nó ngừng lại.

La Hầu đã từng đề cập đến chuyện thần bí không gian có thể có quan hệ tới phong ấn Cổ ma, nếu không cẩn thận làm hỏng bức tường khí của không gian này không biết sẽ có hậu quả gì nữa.

Cốt Hạt nghe thế thì lập tức thu lại hắc khí, biến trở về bộ dạng cũ, rồi trở về bả vai của Liễu Minh.

Liễu Minh khẽ mỉm cười, lại nhẹ nhàng sờ sờ Cốt Hạt rồi ra lệnh cho nó tiếp tục tu luyện.

Sau đó hắn xoay người trở lại bên đỉnh lô màu bạc, chân ngồi xuống, tiếp tục luyện chế lên đan dược.

Thời gian như thoi đưa, chỉ chớp mắt, Liễu Minh luyện chế Kim Nguyên Hoàn đã được ba năm.

Hắn cũng đã nắm giữ được một số bí quyết để luyện chế Kim Nguyên hoàn.

Bất luận phẩm chất hay tỷ lệ thành công đều có sự tiến bộ lớn, lợi dụng tinh hạch của Kim Nguyên thú ngưng dịch trung kỳ cũng có thể tình cờ luyện chế ra nhập phẩm đan dược.

Liễu Minh đối với việc này cũng cảm thấy tương đối hài lòng.

Kim Nguyên hoàn mặc dù chỉ là đan dược dùng để khôi phục, thế nhưng hiệu quả khôi phục vượt trội hoàn toàn so với Phổ Thông đan dược.

Trong trường hợp cần khôi phục pháp lực gấp, nó có tốc đội khôi phục nhanh hơn các loại đan dược khác, có khả năng quyết định chiến đấu thành bại, thậm chí sinh tử.

Với một viên Phàm phẩm Kim Nguyên Hoàn, đủ để khôi phục hơn nửa pháp lực trong khoảng thời gian ăn một bữa cơm.

Nhưng lúc này hắn lại gặp phải bình cảnh, trong vòng mấy tháng tiếp theo, đan thuật của hắn gần như không thể tăng lên.

Ngày hôm đó, sau khi luyện xong lò đan nữa, hắn phát hiện mình không thể thu được chút kinh nghiệm nào nữa nên triệt để buông tha cho dự định tiếp tục luyện đan.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, hắn giơ tay điểm về phía đỉnh lô màu bạc, hào quanh màu bạc bên ngoài nó lập tức tối sầm lại, sau đó quay tít một vòng, lập tức hóa nhỏ bay vào trong tay áo.

Sau một phen suy tính, thân hình hắn trở nên mơ hồ, rồi lập tức xuất hiện trước mặt Hồn Thiên Bi ở cách đó không xa.

Hắn còn có thể ở lại Không Gian thần bí khoảng hai năm, nên hiện giờ hắn cũng phải lợi dụng đoạn thời gian này để luyện tập 'Huyễn Ma đồng tử'!

Vật này có thể thay đổi cục diện cuộc chiến nên cần phải mài giũa hơn nữa, như thế chiến lực của hắn mới thêm cường đại.

Dù sao thực lực chân chính của tu luyện giả cũng không chỉ dựa trên tu vi, mà còn phải dựa trên khả năng ứng biến khi lâm chiến.

Sau khi Liễu Minh định ra kế hoạch, thì không nhiều lời nữa, chỉ thấy hắn vươn tay nhẹ nhàng vỗ một cái lên đồ án hắc sắc thụ mục ở trên hồn thiên bi, rồi lập tức truyền pháp lực vào đó.

Hồn Thiên Bi phảng phất như bị đánh thức, rùng mình một cái rồi hắc sắc thu mục chậm rãi giương mi lên, lộ ra con ngươi màu màu bạc mờ mịt.

Con ngươi khẽ động, lập tức chú ý đến Liễu Minh.

Đã có kinh nghiêm nên Liễu Minh cũng hết sức tập trung, chăm chú nhìn vào con ngươi kia. Lúc này thần thức hắn bỗng nổ ầm, không gian xung quanh cũng trở nên mơ hồ, hắn lại một lần nữa xuất hiện ở trong hang động chỗ có tế đàn phong ấn cự ma thủ lúc trước.

Mà cách hắn không xa, có một đôi mắt đang nhìn chòng chọc vào hắn đúng là kẻ có Linh Văn màu đen trải rộng bên ngoài thân Lam Tỳ sau khi bị ma hóa!

Bởi vì Huyễn Ma đồng có hạn chế nên chỉ có thể tạo ra những đối thủ mà hắn ấn tượng nhất, hiên nhiên chính là Hải yêu Hoàng và Ma hóa Lam Tỳ.

Tu vi của Hải Yêu Hoàng đã đạt đến Chân Đan Cảnh, với thực lực cách biệt quá lớn, nên lúc đó hai người không thể xem như là giao chiến, Liễu Minh phải làm nổ kiếm phôi mới đỡ được một chiêu.

So sánh với trận chiến với ma hóa Lam Tỳ tuy chỉ vội vã trong mấy hơi thở, đối phương cũng chưa từng sử dụng bất kỳ Linh Khí gì chỉ dựa vào thân thể và tốc độ sau khi bị ma hóa đã dễ dàng đánh bại hắn. Hiện tại thân thể và pháp lực của Liễu Minh đã tinh tiến hơn nhiều, đây chính là đối thủ thích hợp nhất.

Thực lực của Lam Tỳ sau khi bị ma hóa rơi vào cảnh giới Hóa tinh trung hoặc hậu kỳ, nếu không cẩn thận thì hắn có thể bị giết chết.