Ma Thiên Ký

Chương 64: Cốt Thi




Sau đó cái bóng trắng nhún người nhảy lên, lập tức rời khỏi người Quỷ vật.

Đúng là đầu Bạch Cốt Hạt kia.

"Phừng!" một tiếng.

Một quả cầu lửa màu đỏ nhạt từ trên bầu trời rơi xuống, nhanh chóng bao trọn toàn bộ thi thể Quỷ vật vào bên trong ngọn lửa hừng hực.

Liễu Minh đang đứng trên đám mây xám tro trên không trung cao hơn ba mươi trượng, một tay vừa cầm một cái bao da thú không lớn, mặt không hiện lên chút cảm xúc nào vừa nhìn một màn phía dưới.

Quả cầu lửa vừa rồi hắn phóng ra rõ ràng đã được khống chế thu bớt hơn nửa uy lực, cho nên sau khi ngọn lửa vừa tan đi, trên mặt sa mạc vẫn còn lưu lại vài đoạn xương lóng lánh.

Bạch Cốt Hạt lập tức bay nhào đến, cái miệng lớn há ra cắn lấy cắn để mấy cái xương kia.

Lúc này Liễu Minh mới chậm rãi hạ xuống, mở cái bọc trong tay ra, nhặt mấy khúc xương khác ném vào trong đó.

Giờ phút này, tổng cộng trong bao mới chỉ có hơn mười khúc xương Quỷ vật mà thôi.

Liễu Minh nhìn những khúc xương Quỷ vật này vài lần, không kìm được mà khẽ thở dài một hơi.

Vừa đi ra khỏi phạm vi săn giết của Bạch Cốt Hạt, sa mạc đích xác có không ít Quỷ vật cấp thấp, đây đã là con thứ ba mà hắn đánh chết rồi. Mà sở dĩ mới thu được ít xương cốt như vậy, đương nhiên là bởi vì hắn đã phát hiện ra không phải tất cả xương cốt Quỷ vật đều có ích đối với thương thế của Bạch Cốt Hạt, phải là những khúc xương đặc biệt cứng cỏi, dường như là những khúc xương nhất định ẩn chứa tinh hoa của Quỷ vật.

Mà loại xương cốt này, trong cơ thể một Quỷ vật cấp thấp cũng chỉ có ba bốn đoạn mà thôi.

Điều này thực sự làm cho Liễu Minh âm thầm kêu khổ không thôi.

Nếu dựa theo tốc độ thu thập xương cốt Quỷ vật hiện tại, chỉ sợ thời gian còn lại thật không đủ, trong lòng hắn có chút bối rối.

Hắn đợi cho Bạch Cốt Hạt cắn nuốt hoàn toàn mấy khúc xương kia xong, lúc này mới nhấc cái bao lên, định một lần nữa bay lên trời tìm kiếm một đầu Quỷ vật khác.

Nhưng đúng lúc này, hắn chợt nghe tiếng xé gió nơi chân trời vang lên, hai đám mây xám đen bay rất nhanh tới phía này.

Liễu Minh khẽ giật mình, hai mắt vội vàng tập trung nhìn kỹ.

Trên đám mây xám tro phía trước hình như có một bóng người thon thả, còn đám mây đen phía sau thì thả ra từng trận gió tanh tưởi, thình thoảng còn truyền đến từng hồi tiếng gầm nhẹ.

Rõ ràng tốc độ đám mây phía trước không nhanh bằng đám mây đen đằng sau, nhưng mỗi khi mây đen sắp đuổi kịp đám mây phía trước, bóng ngươi thon thả trên đám mây xám tro lại giơ tay lên bắn ra một luồng ánh sáng đỏ tím chói mắt, ép cho đám mây đen phía sau không thể không né tránh, dường như rất kiêng kỵ với đòn tấn công này.

Hai bên một đuổi một chạy, trong nháy mắt đã đến trên không trung sa mạc đen.

"Ồ, đúng là nàng!"

Hai mắt Liễu Minh nheo lại, rút cuộc cũng nhìn rõ khuôn mặt thanh tú của bóng người thon thả trên đám mây xám tro phía trước, đúng là Già Lam, trong lòng hơi giật mình.

Nhìn dáng vẻ nàng này bị truy chật vật như vậy, tối thiểu thực lực Quỷ vật đằng sau cũng thuộc hạng hung hãn, cũng chỉ có đệ tử Linh Đồ hậu kỳ mới có thể chống lại được một chút.

Trong lòng Liễu Minh hơi do dự, trong lúc nhất thời cũng không biết có nên nhúng tay vào việc này hay không?

Mà đúng lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên phát sinh dị biến.

Sau khi đám mây đen lại một lần nữa tránh thoát luồng ánh sáng đỏ tím mà Già Lam phía trước bắn ra, bỗng nhiên từ trong đó lại lao vút ra một thanh cốt mâu màu đen dài hơn một trượng, sau khi lóe lên một cái đã như ‘lưu tinh cản nguyệt’ (*) đến phía sau đám mây xám tro mấy trượng.

(*) Diễn tả hành động cực nhanh.

Già Lam dường như đã sớm đề phòng chuyện này, một tay bấm niệm pháp quyết, đám mây xám tro bỗng nhiên đổi hướng, hơi trệch sang bên cạnh hơn một trượng, vừa vặn có thể tránh được cốt mâu đằng sau.

Nhưng đúng lúc này, trong đám mây đen đằng sau đột nhiên truyền ra một tiếng Quỷ vật gầm nhẹ, lúc này cốt mâu nhoáng lên một cái, một phân thành hai, huyễn hóa ra một hư ảnh cốt mâu màu đen khác.

Hư ảnh này quẹo một cái, sau đó dùng một tốc độ không thể tưởng tượng nổi xuyên thủng qua bả vai Già Lam.

Một tiếng rên nhẹ truyền ra, bả vai nàng này lập tức xuất hiện một cái lỗ máu, hơn nữa dường như đã mất đi sự khống chế với Pháp lực, đám mây xám tro dưới chân tản ra mà tan biến, rơi thẳng từ trên trời xuống.

Liễu Minh thấy thế, cũng không kịp suy nghĩ nhiều, một tay giơ lên, một sợi dây đen nhánh bắn ra, cuốn chặt thiếu nữ còn cách mặt sa mạc chừng bày tám trượng vào trong, tay áo lại run lên, kéo mạnh một phát về phía trước mặt mình.

"Là ngươi!"

Sắc mặt thiếu nữ thanh tú tái nhợt lạ thường, nhưng vừa nhìn rõ Liễu Minh bên cạnh, không kìm được mà hô nhỏ một tiếng.

"Đích thật là tại hạ, sư tỷ Già Lam không sao chứ?" Liễu Minh cười khổ một tiếng nói.

"Ta không sao, chỉ là vừa rồi không khống chế được Pháp lực, nhưng hiện giờ thì không sao rồi." Vẻ kinh ngạc trên mặt thiếu nữ thanh tú rất nhanh đã biến mất không thấy gì nữa, nhưng lập tức lấy từ trên người ra một tấm Phù Lục màu xanh nhạt, dán vào chỗ bả vai đang chảy máu.

"Xìiiii…" một tiếng, một đoàn ánh sáng màu xanh ấm nóng xuất hiện, máu ở bả vai đang chảy ròng ròng lập tức ngừng lại, hơn nữa quanh miệng vết thương bắt đầu chậm rãi khép lại.

Đúng lúc này, trên bầu trời truyền đến một tiếng rống to tràn ngập sát khí, đám mây đen đổi hướng, sau đó bỗng nhiên nhanh chóng hạ xuống chỗ Liễu Minh bên này.

"Bạch sư đệ, giúp ta tranh thủ một chút thời gian. Cốt mâu của Cốt Thi hung hãn này có độc, ta phải trục xuất sạch sẽ một lần mới có thể tiếp tục động thủ." Thiếu nữ Già Lam thấy vậy, ánh mắt lóe lên nói, trên mặt ẩn hiện một chút lo lắng.

"Cốt Thi, là loại này do thi thể tu luyện giả trực tiếp chuyển hóa thành Quỷ vật có linh trí! Được, ta biết rồi." Liễu Minh vốn cả kinh, nhưng đuôi lông mày lập tức nhảy lên, gật mạnh đầu.

Hắn có đầu Bạch Cốt Hạt kia cũng là Quỷ vật hung hãn bên người, đối mặt với một đầu Quỷ vật hung hãn khác cũng thực sự không đến mức quá đỗi sợ hãi.

Mà lúc này, Bạch Cốt Hạt đã im lặng lẻn vào bên trong đống cát đen từ lúc nào, Già Lam trong tình huống khẩn cấp cũng không phát hiện ra xung quanh còn có Quỷ vật khác.

Tuy nhiên bọ cạp này còn chưa thể phi hành, đương nhiên cần phải làm sao để Quỷ vật trong đám mây đen hạ xuống thì nó mới có thể ứng phó được.

Cho nên Liễu Minh thấy đám mây đen đang nhanh chóng hạ xuống, ngoại trừ một tay vỗ vào trước ngực, một tấm thuẫn ánh sáng màu đen nhạt hiện ra bảo vệ phía trước người, cũng không có ý định chủ động tấn công.

Quỷ vật trong đám mây đen đương nhiên sẽ không khách khí gì, thuận thế bay xuống với tốc độ kinh người, "vèo", "vèo" hai tiếng, lại là một thanh cốt mâu màu đen bắn xuống.

Tuy nhiên mục tiêu lần này, không ngờ lại đổi thành Liễu Minh đang chắn phía trước thiếu nữ.

Liễu Minh thấy thế, hai mắt nhíu lại, sau đó miệng niệm pháp quyết, một tay giơ lên, một quả cầu lửa bắn thẳng về phía cốt mâu.

"Phốc" một tiếng.

Quả cầu lửa xuyên thủng qua thanh cốt mâu, không ngờ đây cũng chỉ là một hư ảnh mà thôi.

Một khắc sau, Liễu Minh cảm thấy không gian trước mắt chấn động, một thanh cốt mâu màu đen khác xuất hiện không chút dấu hiệu báo trước, lóe lên nột cái liền hung hăng đâm tới.

Hắn biến sắc, không kịp suy nghĩ một tay điểm nhẹ vào tấm thuẫn ánh sáng trước người, nó đột nhiên biến lớn bảo vệ toàn thân Liễu Minh.

"Ầm …" một tiếng.

Cốt mâu hóa thành vô số mảnh vỡ văng tung tóe khắp nơi, nhưng tấm thuẫn vừa biến lớn cũng vỡ vụn ra từng khúc mà rơi xuống, đồng thời một luồng sức mạnh kinh khủng đạp thẳng vào người Liễu Minh.

Một tiếng trầm đục vang lên, thân hình Liễu Minh không thể không lùi lại phía sau nửa bước, nhưng lập tức đã đứng vững được.

Một màn này dường như làm cho Quỷ vật trong đám mây đen có chút bất ngờ, nó gầm nhẹ một tiếng, không ngờ lại không tiếp tục tiến lên, thân hình xoay quanh tại chỗ vài cái đã xuất hiện trên một cồn cát màu đen khác cách xa ba mươi trượng.

Lúc này mây đen tản ra, lộ ra hình dáng thực sự của Quỷ vật bên trong.

Rõ ràng là một khung xương hình người cực lớn cao chừng hai trượng, chỉ có điều khắp nơi trên cơ thể mọc ra các loại gai xương đen sì dài ngắn khác nhau, đồng thời hai tay còn có hai thanh cốt mâu dài một trượng, hai ngọn lửa đỏ như máu trong hốc mắt không ngừng nhảy nhót, làm cho người ta có một loại cảm giác quỷ dị không nói thành lời.

Đây là lần đầu tiên Liễu Minh nhìn thấy Quỷ vật Cốt Thi hình người, cũng đang không ngừng quan sát trên dưới.

Sau một khắc, Cốt Thi đột nhiên chạy nhanh về phía Liễu Minh, mỗi một bước đều in xuống sa mạc một dấu chân sâu nửa xích, có thể thấy được trọng lượng của nó vô cùng lớn.

Liễu Minh thấy vậy, hai mắt chớp lên, liếc xéo về phía Già Lam sau lưng.

Chỉ thấy giờ phút này lỗ máu trên bả vai thiếu nữ thanh tú chỉ còn lại khoảng một phần ba, xem ra vẫn cần tranh thủ thêm chút thời gian cho nàng.

Trong lòng Liễu Minh nghĩ như vậy, không nói hai lời miệng niệm pháp quyết, hai tay lại giơ lên, hai quả cầu lửa một trước một sau bắn về phía Cốt Thi.

"Phừng!", "Phừng!" hai tiếng.

Nửa người trên của Cốt Thi chỉ khẽ lắc một cái đã dễ dàng tránh khỏi hai quả cầu lửa, khiến chúng rơi xuống sa mạc sau lung mà nổ tung ra.

Lúc này, này Quỷ vật đột nhiên ngẩng đầu gầm lên một tiếng như tiếng khóc thút thít nỉ non, hai chân dùng lực, toàn thân bộc phát ra một loại khí thế kinh người bổ nhào tới.

Tốc độ cực nhanh, chỉ thấy thân hình của nó chớp lóe mấy cái đã xuất hiện trong phạm vi mười trượng quanh Liễu Minh.

Liễu Minh cũng bị tốc độ của đối phương làm cho sợ hãi thốt lên một tiếng, không kịp suy nghĩ nhiều, miệng lại nhanh chóng lẩm bẩm, tay áo run lên, Luyện Hồn Tác trông như một con rắn độc bay thật nhanh tới đối phương, tay kia lại giơ lên, ba đạo Phong Nhận hợp thành một đường thẳng tắp bắn đi.

Rõ ràng hai lần công kích bắn ra cùng một lúc, nhưng ba đạo Phong Nhận lại đến trước, hầu như chỉ thấy ánh sáng màu xanh lóe lên đã xuất hiện ngay cạnh Cốt Thi.

Quỷ vật hiển nhiên cũng không nghĩ tới những đạo Phong Nhận này có tốc độ nhanh như vậy, ngọn lửa đỏ như máu trong mắt bùng lên, chỉ kịp vội vàng giơ hai thanh cốt mâu màu đen ra đỡ.

"Phanh", "Phanh" hai tiếng, hai đạo Phong Nhận đầu tiên bị hai thanh cốt mâu một kích đánh bay, nhưng đạo Phong Nhận thứ ba lại thừa cơ hội này, mạnh mẽ chém lên người Cốt Thi.

Một tiếng trầm đục vang lên.

Hai cái xương sườn của nó đã bị Phong Nhận màu xanh chém làm hai đoạn, nhưng Phong Nhận cũng theo đó mà tan biến đi.

Cốt Thi đang chạy băng băng đột ngột dừng lại, hình như có chút giật mình cúi đầu nhìn xuống cơ thể của mình.

Lúc này Luyện Hồn Tác đã bay tới trước mặt, cũng bắt đầu quấn quanh Cốt Thi.

Hai tiếng vang lớn bỗng nhiên vang lên

Hai thanh cốt mâu màu đen trong tay Cốt Thi nhanh như chớp chém ra, dí chặt hai đầu Luyện Hồn Tác lên trên mặt cát.

Sau đó Quỷ vật này ngẩng đầu nhìn chằm chằm Liễu Minh, hai tay không ngờ lại buông bỏ cốt mâu, sau đó tứ chi đột nhiên co rút, thân hình cuộn tròn lại hóa thành một quả cầu xương cực lớn, mặt ngoài toàn là gai xương sắc bén lạ thường. Sau khi nhảy chồm lên một cái liền biến thành một cơn cuồng phong điên cuồng lăn đến chỗ Liễu Minh.