Ma Thiên Ký

Chương 774: Bắc Đẩu các chủ và Thiên Hà lão nhân




Dịch giả: khangvan, nila32

MA THIÊN KÝ

Quyển 5: Kiếm Khí Cửu Tiêu

Dịch: khangvan, nila32

===================================

Người của các đại tông môn hiển nhiên cũng phát hiện ra, nhao nhao quay đầu nhìn lại. Mà trong mắt của Thiên Qua Chân Nhân và các vị chưởng môn của các đại tông môn khác thì đều lộ ra dị sắc.. Dù sao thì những tông môn nào đã nhận được lời mời, nên đến thì cũng đã đến rồi, như thế nào mà bây giờ lại còn có người xuất hiện?

Tinh quang bay đến cực nhanh, ngay khi đám đệ tử Liễu Minh vừa quay đầu nhìn lại thì trong không trung trước mắt đã xuất hiện một hư ảnh đóa hoa, có ba bóng người trong đó. Cùng lúc đó một luồng linh áp kinh thiên từ một bóng người trên không trung ầm ầm quét xuống, khiến cho những đệ tử phía dưới khi vừa tiếp xúc thì sắc mặt đều nhao nhao trắng bệch, thần thức chấn động, những người có tu vi thấp kém thì chẳng những sắc mặt liền trắng bệch, sau đó ngất đi.

Tuy tinh thần lực của Liễu Minh hơn xa so với tu sĩ cùng giai, nhưng mà dưới luồng linh áp này thì trong đầu cũng cảm thấy choáng váng, vội vàng thúc giục Hóa Thức Trùng hỗ trợ, nên cũng không giống những người bên cạnh đều có bộ dạng không chịu nổi. Mà La Thiên Thành đứng gần đó thì sắc mặt cũng chỉ hơi trắng ra một chút, nhưng vẫn đứng thẳng tắp tại chỗ.

Khuôn mặt của tất cả cao tầng toàn bộ những tông môn ở đây thì đều đại biến, luồng linh áp kinh khủng này còn mạnh hơn cả bọn họ.

Tâm niệm của Thiên Qua chân nhân vừa động, tay áo vung lên, một màn hào quang lập lòe màu xanh liền hiện lên, bao bọc toàn bộ đệ tử Thái Thanh Môn vào trong đó, mà những cường giả của những tông môn, thế gia khác cũng nhao nhao ra tay, hoặc là tế ra linh khí, hoặc là bóp vỡ phù lục, dùng mọi biện pháp để bảo vệ hoặc giảm bớt linh áp mà những đệ tử của mình phải chịu đựng.

Lúc này Liễu Minh thấy đầu óc buông lỏng, trở lại bình thường, thở nhẹ ra một hơi, ánh mắt chăm chú nhìn về ba người mới đến. Đứng đầu là một nam tử khôi ngô, thân hình cao lớn, quanh thân là những ngôi sao chuyển động lập lòe giống như Bắc Đẩu Thất Tinh, tạo thành những mảng tinh quang chói mắt, bao phủ thân hình người này lại, khiến cho hắn không cách nào thấy rõ được khuôn mặt của nam tử này.

“Tu sĩ Thông Huyền cảnh!” Không biết là ai hít sâu một hơi, sau đó bật thốt lên.

Liễu Minh nhìn qua thân ảnh cao lớn bên trên, trong nội tâm cũng hoảng sợ, chỉ dựa vào khí tức mà nói thì người này so với Nam Hoang Khôi Đế còn thâm sâu không lường thêm vài phần. Nhưng mà điều này cũng không có gì kỳ quái, Nam Hoang Khôi Đế Thanh Linh hiện tại thì dù sao cũng chỉ là do một đám tàn hồn biến thành, thực lực không thể so sánh với lúc toàn thịnh.. Mà đứng bên cạnh thân ảnh được tinh quang bao phủ là hai tu sĩ trẻ tuổi, một nam một nữ.

Nam tử có dáng người cực cao, trên đầu thì tóc xoăn màu tím rối tung, kéo dài đến tận sau ót, mũi sư miệng rộng, hai mắt lạnh lùng như tuyết. Nữ tu một đầu tóc bạc mềm mại, sắc mặt như Ôn Ngọc, da thịt như tuyết, ánh mắt lưu chuyển trong đôi đồng tử xanh biếc tựa hồ có thể khiến cho người nhìn vào đó hồn phi phách tán, dung mạo hại nước hại dân, mà khóe miệng còn mang theo một nét cười nhàn nhạt.

Ánh mắt Liễu Minh nhìn qua hai người một lượt thì có chút lóe lên. Hai người này cũng là tu sĩ Hóa Tinh kỳ, tu vi cực kỳ cao thâm, nhưng mà điều khiến hắn để ý chính là quần áo và trang sức đang mặc trên người của họ. Trên trường bào của hai người đều có đồ án Bắc Đẩu Các, khiến cho hắn có một cảm giác cực kỳ quen thuộc.

“Bắc Đẩu Các!” Liễu Minh nhanh chóng suy nghĩ, cuối cùng cũng nghĩ ra điều gì đó, nội tâm có chút giật mình.

“Thì ra là cao nhân của Bắc Đẩu Các giá lâm, tệ cung thật là vinh hạnh!” Ngay khi mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc thì thanh âm của nam tử mặc áo bào màu vàng cách đó không xa một lần nữa vang lên.

“Quả nhiên là người của Bắc Đẩu Các…” Ánh mắt Liễu Minh khẽ động, không khỏi quay đầu nhìn về phía Thiên Qua Chân Nhân.

Chỉ thấy Thiên Qua Chân Nhân nhíu mày, giống như việc vị đại năng Thông Huyền, các chủ của Bắc Đẩu Các này đến đây, cũng là ngoài ý muốn.

Những người khác nghe vậy thì một hồi bạo động.

“Hai ngươi chỉ là hai hộ pháp của Thiên Cung, không xứng nói chuyện với ta, mau gọi trưởng lão tọa trấn ra nói chuyện với ta!” Thân ảnh trong tinh quang không chút khách khí nói.

Nam tử áo vàng nghe vậy thì cứng lại, trong lòng giận dữ, mà nữ tử áo vàng đột nhiên lại kéo nhẹ vào góc áo của y.. Đúng lúc này thì một đạo ánh sáng màu trắng chói mắt từ trong đảo lớn bay ra, trong hư không biến thành một cơn lốc màu xám cực lớn.

Sau một khắc thì một lão giả có khuôn mặt tang thương, tóc trắng đầy đầu, mềm rủ xuống, đi ra từ trong lốc xoáy.

“Thiên Hà lão nhân, không thể tưởng tượng được lần này ngươi là người tọa trấn bí cảnh.” Bóng người khôi ngô sau khi nhìn rõ khuôn mặt của lão giả áo bào trắng thì lúc này “A” nhẹ lên một tiếng, giống như có một chút ngoài ý muốn.

Lại thêm một đại năng Thông Huyền cảnh nữa xuất hiện, không riêng gì đám đệ tử Liễu Minh mà ngay cả bọn người Thiên Qua Chân Nhân cũng chấn động.

“Bắc Đẩu các chủ, ngươi đến đây làm gì?” Lão giả áo bào trắng rõ ràng cũng biết người mới đến, bạch mi nhíu chặt, sau đó lạnh giọng nói ra.

Bóng người khôi ngô này rõ ràng là một trong những đại năng Thông Huyền thần bí nhất của đại lục Trung Thiên, thanh danh cực kỳ hiển hách, chủ nhân của Bắc Đẩu Các.. Lần này thì không chỉ những đệ tử bình thường như Liễu Minh mà ngay cả đám cao tầng, dẫn đầu mỗi tông môn như Thiên Qua Chân Nhân, mỗi người cũng đều lộ ra vẻ giật mình.

“Như thế nào? Chẳng lẽ nơi đây tại hạ không thể đến hay sao?” Theo thanh âm của Các chủ Bắc Đẩu Các vang lên thì tinh quang trên thân cũng chậm rãi tiêu tán, lộ ra dung mạo của một nam tử trung niên, trên người mặc một bộ quần áo màu vàng bình thường.

“Hôm nay là thời gian tổ chức Thiên Môn Hội, đạo hữu của các phái đã tụ tập đông đủ. Nếu Các chủ không có chuyện gì quan trọng thì kính xin rời khỏi, ngày khác lão phu sẽ đến Bắc Đẩu Các bái phỏng.” Thần sắc Thiên Hà lão nhân ngưng trọng, chắp tay nói.

Tổ chức Thiên Cung thần bí này cứ cách tám trăm năm lại một lần mở ra Thiên Môn Hội, chắc chắn có một ý nghĩa sâu xa nào đó, càng có liên quan đến một bí mật rất lớn, chắc chắn không muốn có một điều gì quấy rầy, nếu không thì cũng sẽ không phái ra một vị chi sĩ đại năng Thông Huyền Cảnh để tọa trấn.

“Tại hạ chính là vì sự tính của đại hội mà đến đây, đây là hai đệ tử của ta, đều có tu vi Hóa Tinh Kỳ, lần này tập trung tại đây là muốn cho bọn chúng tham gia vào trong đó.” Các chủ Bắc Đẩu Các cười ha ha, đột nhiên hai tay vung ra, chỉ về hai người đứng bên cạnh nói ra.

“Cái gì, để cho hai đệ tử của ngươi tiến vào bí cảnh của Thiên Môn Hội?” Đồng tử Thiên Hà lão nhân co rụt lại, giống như nghĩ đến điều gì đó, lạnh giọng hỏi ngược lại.

“Hắn là… sự kiện kia chắc là bắt đầu rồi chứ?”

Những câu hỏi này không đầu không đuôi, nhưng mà Các chủ Bắc Đẩu Các giống như là đã hiểu hàm nghĩa trong đó, nhẹ gật đầu nói:

“Đúng vậy, cho nên tại hạ muốn nhờ vào bí cảnh của Thiên Môn Hội để cho hai đệ tử này thí luyện thật tốt, đồng thời muốn tăng thêm một ít số mệnh và cơ duyên nữa.”

Thiên Hà lão nhân nghe vậy thì ánh mắt xoay chuyển một hồi, trầm ngâm, không lập tức đưa ra câu trả lời thuyết phục.

Các chủ Bắc Đẩu Các thấy thần sắc biến hóa của Thiên Hà lão nhân thì lạnh nhạt nói:

“Đợi khi sự kiện kia bắt đầu, ta có thể làm chủ, đem tặng cho Thiên Cung nửa cái danh ngạch, xem như thù lao để hai người bọn họ tham gia Thiên Môn Hội.”

“Lời các chủ là thật?” Thiên Hà lão nhân nghe như vậy thì trên mặt lập tức thay đổi.

“Lời của bổn các chủ, chẳng lẽ Thiên Hà đạo hữu lại không tin?” Đôi lông mày của Các chủ Bắc Đẩu Các nhíu lại, có chút khó chịu nói ra.

“Đạo hữu không nên hiểu nhầm, đã như vậy thì lần Thiên Môn Hội này cho thêm hai người bọn họ vào nữa.” Thiên Hà lão nhân sau khi trầm ngâm một lúc lâu, sau đó mới có chút miễn cưỡng gật đầu.

Hai gã đại năng Thông Huyền nói chuyện cũng không có giấu diếm gì những người xung quanh, đám người Chân Đan Cảnh và những đệ tử bình thường phía dưới nghe vậy thì không hiểu gì, nhao nhao lộ ra vẻ nghi hoặc.

Nhưng mà những thủ lĩnh của những thế lực siêu cấp như Tứ đại Thái Tông, bát đại thế gia và Thiên Yêu Cốc, bọn người Thiên Qua chân nhân nghe vậy thì sắc mặt sớm đã đại biến, khuôn mặt trở nên cực kỳ khó coi.. Thấy tình cảnh như vậy thì người dốt nát cũng biết, theo như lời nói của Thiên Hà lão nhân và Các chủ Bắc Đẩu Các có liên quan đến một việc cực kỳ trọng đại.

Trong nhất thời, nơi đây tràn ngập một luồng hào khí kỳ dị.

"Huyền Vũ, Huyền Anh, chuyện kế tiếp giao cho hai người các ngươi xử lý." Thiên Hà lão nhân quay người lại, sau khi phân phó một câu với hai sứ giả Thiên Cung, cũng không đợi họ trả lời cả người lão đã như sóng nước nhộn nhạo mơ hồ, biến mất không còn chút tăm tích.

Bắc Đẩu các chủ sau khi dặn dò hai đệ tử bên cạnh một câu, hào quang ngoài thân liền phát ra chói mắt, lần nữa hóa thành một đạo tinh mang, quay người lóe lên biến mất.

Đám đông xung quanh mỗi người lại mang tâm trạng rất khác nhau, phần lớn còn đang cố gắng tìm hiểu tường tận tin tức vừa thu được ngoài ý muốn này. Thì lúc này, trên tay người đàn ông áo bào vàng mang mặc nạ trẻ con đã có kim quang lóe lên, một quyển trục ánh vàng theo đó xuất hiền, người đàn ông hờ hững lên tiếng:

"Tốt rồi, tiếp theo đệ tử các tông trước khi tiến vào Bí Cảnh cần tự tay viết tên mình lên sách Thiên Cung này, hơn nữa còn phải lưu lại một giọt tinh huyết, sau đó có thể theo thứ tự tiến vào Thiên Môn."

Vừa dứt lời, trong miệng y đã truyền ra vài câu chú ngữ trầm thấp khiến người khác không thể nghe thấy, một tiếng phần phật, quyển trục màu vàng đã theo gió mở ra về phía nữ tử áo bào màu vàng.

Nữ tử sau khi nhẹ nhàng đón lấy liền kéo căng quyển trục.

Chỉ thấy quyển trục này sau khi hoàn toàn được kéo căng thì cao chừng vài trượng, giấy được mạ vàng, bốn phía xung quanh có vô số phù văn thật nhỏ đan xen chằng chịt, khiến cho người nhìn có cảm giác như nhìn những sinh vật tí hon đang lúc rúc di chuyển. Chính giữa quyển trục không có gì ngoài một mảng trắng, chỉ là phía bên phải có một vòng tròn vẽ bằng mực đỏ, chính giữa viết ba chữ "Bảy mươi chín".

Liễu Minh sau khi nhìn qua ba chữ kia, liền suy nghĩ thật nhanh, điều này có phải mang ý nghĩa đây là lần thứ bảy mươi chín đại hội Thiên Môn được tổ chức?

Rất nhanh, từ trong đám đông đã có hai đội đệ tử bay ra.

Liễu Minh cẩn thận quan sát, dựa vào quần áo và trang sức của những người này, có thể khẳng định họ là đệ tử Thiên Công Tông và Ma Huyền Tông trong Tứ đại Thái Tông.

Lại nói, mỗi một lần Thiên Môn đại hội, bốn vị trí đầu đều rơi vào tay Tứ Đại Thái Tông, mà lần đại hội trước đó Thái Thanh Môn thành tích vẻn vẹn ở vị trí thứ ba, chỉ xếp trên Hạo Nhiên Thư Viện, còn hai vị trí nhất nhì lần lượt do Thiên Công Tông cùng Ma Huyền Tông nắm giữ.

Vì vậy không có gì bất ngờ khi đệ tử Thiên Công Tông là những người đầu tiên lên ký tên mình vào quyển trục, cũng để lại một giọt tinh huyết, sau đó liền nhanh chóng bay lên, tiến vào cửa lớn phía sau hai sứ giả Thiên Cung.

"Các ngươi cũng đi qua đi." Chờ khi mười tên đệ tử Ma Huyền Tông đã hoàn thành việc ký tên, Thiên Qua Chân Nhân vung tay gọi mười người Liễu Minh đang chờ đợi phía dưới, thế nhưng vẻ mặt lại có chút lo lắng.

Liễu Minh sau khi cùng các đệ tử Thái Thanh Môn khác lên tiếng vâng dạ, liền thả ngươi bay đến trước sứ giả Thiên Cung, sau đó theo thứ tự viết tên mình lên quyển trục màu vàng đồng thời để lại một giọt máu trên đó.

Khi Liễu Minh viết xong tên mình, cũng bức ra một giọt máu rơi vào quyển trục, hắn liền nhạy cảm nhận ra một tia năng lượng bí ẩn đã quanh quẩn trên người của hắn nhưng khi dùng thần thức cẩn thận xem xét, lại không thể phát hiện cụ thể nơi nào trong cơ thể phát sinh dị trạng.

Tuy nhiên nếu so sánh với lực lượng âm u nguyền rủa, tia năng lượng này lại mang cho hắn một cảm giác ôn hòa, dễ chịu.

Liễu Minh sau một phen xem xét đã cảm thấy an tâm hơn, một tay bấm niệm pháp quyết, chân đạp một đóa mây đen, theo sát một gã đệ tử Thái Thanh Môn đi trước, bay vào cổng lớn bí cảnh Thiên Môn.