Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 13: Hiệp nghị dã man




Nhìn trong nháy mắt phần đông tinh anh dũng sĩ hồn phi phách tán, Dã man nhân trợn mắt há mồm, trước đây nghe tên may mắn sống sót chạy trốn về thông báo bọn họ còn không quá tin tưởng, nhưng bây giờ việc xảy ra ngay trước mắt, tất cả đều cảm nhận được uy lực kinh khủng của hàng vạn phát đạn cùng oanh tạc.
Rung động, thực sự quá rung động.
Dã man nhân từ trên xuống dưới, tất cả đều như hóa thành đá, cả nửa ngày đều không hoàn hồn lại. Đối với chiến sĩ của núi rừng bọn họ, Tà nhãn chỉ là một loại ma thú yếu ớt đến mức không thể có ma thú thấp kém hơn, bản tính phân tán, cử động chậm chạp. Đừng nói một con mà cả năm ba con đều tiến lên, cũng không phải đối thủ của bọn họ, thật không nghĩ ra sau khi bị Dương Lăng gọi đến, lũ ma thú cấp thấp này lại có uy lực đáng sợ đến như vậy.
-Dương đại nhân, nếu thực lực chỉ có như vậy, còn không có cách phá hủy cả bộ lạc chúng ta!
Tộc trưởng Dã man nhân khó khăn nuốt nước miếng :
-Nhị cấp Giác phong thú mỗi ngày chỉ có thể phóng ra ba cái châm độc, Tà nhãn thì ma lực có hạn, không thể công kích trong thời gian dài. Chỉ cần chúng ta giữ vững tòa thành, vậy ngươi căn bản là không thể tấn công vào!
Mặc dù tổn thất thảm trọng, nhưng tộc trưởng Dã man nhân vẫn không muốn khuất phục. Dã man nhân là chiến sĩ trời sinh, từ trước tới nay, chỉ có Dã man nhân chết trận, chứ không bao giờ có Dã man nhân quỳ xuống đất cầu xin tha mạng.
-Đúng vậy, ta không thể công phá cả bộ lạc các ngươi!
Dương Lăng thản nhiên thừa nhận, thật ra ngoài ý muốn của mọi người :
-Nhưng chỉ cần ta chỉ huy ma thú đại quân giữ chặt con đường ra khỏi toà thành, các ngươi không cách nào săn bắn, ta thử xem bộ lạc các ngươi có thể trốn tránh đến bao giờ
Nghe Dương Lăng một câu nói đánh trúng chỗ yếu, tộc trưởng Dã man nhân thầm kêu không ổn. Sau một lúc trầm tư, ương ngạnh nói :
-Dương đại nhân, ngài đừng quên đây là Đặc Lạp Tư sâm lâm, chúng ta chỉ là một phân chi nho nhỏ của bộ lạc Dã man nhân, tùy thời có thể được các bộ lạc Dã man nhân khác giúp đỡ.
-Hắc hắc, thật là biết nói đùa, cho dù có bộ lạc Dã man nhân khác tương trợ, bọn họ lúc nào có thể chạy tới đây hỗ trợ, hay chạy đến để nhặt xác cho các ngươi sao?
Dương Lăng lạnh lung cười, dừng lại một lát, nhìn vẻ mặt ngưng trọng của tộc trưởng Dã man nhân nói tiếp :
-Là một thượng cổ triệu hồi sư, ta chỉ là một nhân vật nho nhỏ trong gia tộc, ngươi xem, ta chỉ có cấp thấp ma thú là Tà nhãn và Giác phong thú. Nhưng trưởng bối của ta thì khác, cao cấp ma thú của bọn họ đừng nói lực công kích, chỉ riêng số lượng khổng lồ cũng có thể san bằng bộ lạc các nguơi. Ta chỉ cần kiến tạo một cái truyền tống ma pháp trận, trong chốc lát là có thể đưa bọn họ đến đây tương trợ!
Chính như Dã man nhân tộc trưởng nói, sau khi liên tục công kích, ma lực của Tà nhãn đã xuống mức thấp nhất. Bây giờ đừng nói là tấn công bộ lạc Dã man nhân, mà nếu như tất cả Dã man nhân đều xông lên, thì sợ rằng có thể thoát ra hay không đã là một vấn đề lớn. Tại thời khắc quyết định, Dương Lăng dứt khoát mạo hiểm đe dọa bọn Dã man nhân.
Thượng cổ triệu hồi sư? Tộc trưởng Dã man nhân chợt hiểu ra, rốt cục tại sao Dương Lăng có thể triệu hồi nhiều ma thú tác chiến đến như vậy.
Nhìn Dương Lăng đang cười lạnh, tộc trưởng Dã man nhân đầu tưởng chừng muốn to ra, hắn không nghĩ ra mình sao lại trêu chọc vào một kẻ kinh khủng độc ác như vậy. Dã man nhân mặc dù táo bạo, nhưng dù sao cũng sinh sống hàng ngàn năm, vài ngàn năm ở Đặc Lạp Tư sâm lâm, đối với thượng cổ triệu hồi sư kinh khủng như thế nào thì so với bất cứ ai khác đều hiểu rõ ràng hơn.
Theo tộc phổ ghi lại, thật lâu trước đây, trên đại lục có một đế quốc Dã man nhân cực mạnh, lãnh thổ cực kỳ rộng lớn. Nhưng đến đời quốc vương thứ hai mươi tám không biết vì sao đi lại chọc vào một gia tộc thần bí cường đại triệu hồi sư, bị bọn chúng triệu hồi một lượng ma thú khổng lồ, vây công đế đô chỉ trong vòng một đêm đem tất cả hoàng thất giết hết. Kết quả là đế quốc Dã man nhân bị phá hủy, thế lực của Dã man nhân suy yếu dần, dần dần phải thoái ẩn vào trong núi rừng.
Ngay cả một đế quốc Dã man nhân cường đại cũng không phải là đối thủ thì làm sao tộc trưởng Dã man nhân dám coi thường vọng động, vừa nghĩ tới sau lưng Dương Lăng là cả một gia tộc hung mạnh là tay chân đã lạnh như băng. Cân nhắc được mất, vì duy trì sự phát triển của bộ lạc, không thể làm gì khác hơn là bỏ qua ý nghĩ toàn quân tấn công hoặc là cố thủ, hắn nói :
-Dương đại nhân, không biết ngài đến bộ lạc của chúng ta có việc gì?
-Rất là đơn giản, ta sớm đã nói ra, chỉ cần các ngươi thả hết tất cả tù binh cùng với bồi thường tổn thất cho ta, ta sẽ lui binh ngay!
-Hảo! tộc trưởng Dã man nhân dứt khoát gật đầu, lớn tiếng phân phó thị vệ bên cạnh :
-Lập tức thả tất cả tù binh ra, nhanh!
Sau khi nghe lệnh, vài tên Dã man nhân rất nhanh rời đi, không lâu sau mang đến một đoàn tù binh, có lớn có nhỏ, trong đó có cả ông nội Ngả Lỵ Ti mà nàng nhớ mong
-Ông nội, rốt cuộc Ngả Lỵ Ti cũng nhìn thấy người, ông nội!
Nhìn thấy thân ảnh quen thuộc, Ngả Lỵ Ti không để ý tất cả lao lên, cả hai ông cháu từ chỗ chết trở về ôm lấy nhau mà khóc. Cùng lúc đó các tên tù binh còn lại cũng vừa khóc vừa dập đầu lạy tạ ơn cứu mạng của Dương Lăng.
-Rất tốt, tộc trưởng, sớm như thế này, chúng ta cần gì phải động thủ chứ ?
Nhìn tên tộc trưởng Dã man nhân, Dương Lăng như nhìn thấy một món chiến lợi phẩm thật lớn, tươi cười nói tiếp :
-Bây giờ, chúng ta tính toán bồi thường như thế nào. Tù binh loài người bị thương sẽ bồi thưởng mười tử tinh tệ, bị chết thì hai mươi, như thế có được không.
-Tốt, tính toàn bộ hai mươi tử tinh tệ đi!
Dã man nhân rất sảng khoái đáp ứng, bây giờ hắn chỉ mong ôn thần Dương Lăng sớm đi khỏi, đừng nói hai mươi tử tinh tệ, hay là năm mươi tử tinh tệ cũng không tiếc.
Thống kê tốt loài người bị bắt cùng với tinh tệ bồi thường, Dương Lăng cười cười mà nói :
-Tộc trưởng, tù bình được bồi thường tốt lắm, tổng cộng là hai ngàn năm trăm tử tinh tệ, bây giờ tính đến bồi thường cho tại hạ. Một con ma thú là năm trăm tử tinh tệ, hai vạn năm ngàn tử tinh tệ là tiền công, năm vạn tử tinh tệ tiền tổn thất tinh thần, tất cả là tám vạn tử tinh tệ.
Tám vạn tử tinh tệ ?
Đừng nói là Dã man nhân, ngay cả bọn Tạp Tây cũng trợn mắt há mồm, còn đám tù binh đang khóc lóc thì càng là hoài nghi có phải mình đang nằm mơ hay không! Vừa nãy còn đang tuyệt vọng bị giam trong đại lao của Dã man nhân, chỉ mong có thể chạy trốn, bây giờ mỗi người còn một số tiền bồi thường khá lớn.
-Ngươi...
Tộc trưởng Dã man nhân lửa giận công tâm, thiếu chút nữa không nói ra lời. Hắn chỉ nghĩ Dương Lăng muốn một chút tiền bồi thường mà thôi, nhưng không nghĩ tới hắn lại miệng rộng như sư tử, lấy danh nghĩa tổn thất tinh thần đòi đến tám vạn tử tinh tệ.
Chẳng lẽ hắn chỉ muốn lấy cớ để tiếp tục tấn công bộ lạc?
Hít vào thật sâu vài hơi, tộc trưởng Dã man nhân biến đổi sắc mặt, cố gằng che dấu vẻ bất an khi nghĩ tới một điều đáng sợ. Sau một lát chần chờ rất khó khăn nói :
-Dương đại nhân, thật không dám dấu ngài, chúng ta rất ít cùng bên ngoài kết giao, cả bộ lạc nhiều nhất chỉ có hai ngàn tử tinh tệ .
-Ai, cái này phiến toái à nghe!
Dương Lăng ra vẻ khó khăn, sờ sờ cái mũi rồi nói :
-Vậy các ngươi có đặc sản gì không, ví dụ như ma thú tinh hạch, ám hỏa tinh gì đó, mặc dù không quá tốt nhưng vẫn còn có giá trị.
Nghe Dương Lăng nói như vậy, tộc trưởng Dã man nhân thở dài một hơi, hiểu được hắn chỉ cần tiền mà thôi, nhưng lại đột nhiên cau mày. Là chiến sĩ dũng mãnh, bọn họ trong nhiều năm qua cũng thu được không ít ma thú tinh thạch, nhưng sợ giao ra toàn bộ cũng không thỏa mãn được Dương Lăng.
-Tộc trưởng, trong một thời gian ngắn không có đủ tinh tệ hoặc tinh hạch cũng có thể giải thích.
Thấy tộc trưởng nhíu mày, Dương Lăng biết ngay tại sao, cười cười lên tiếng nói tiếp :
-Các ngươi có đại lượng chiến sĩ, có thể tận dụng thời gian đi săn thú lấy tinh hạch hoặc là đào ám hỏa tinh, tại hạ có thể kéo dài một thời gian.
Đảo đảo con ngươi, Dương Lăng đưa ra một cái ý tưởng. Ngõa Luân Á sơn cốc có không ít ám hỏa tinh, với thân thể cường tráng của Dã man nhân, đúng là lựa chọn tốt đối với tráng đinh hoặc là lao động chân tay, Dã man nhân tiếng ác lan xa, diện mục hung ác, ngày nào đó mang làm pháo hôi đúng là một lựa chọn quá tốt.
Dưới sự uy hiếp và dụ dỗ của Dương Lăng, hắn và tộc trưởng Dã man nhân ký một hiệp nghị có vẻ khá công bằng. Dã man nhân mỗi tháng cung cấp cho Dương Lăng một trăm viên ma thú tinh hạch, hai xe ám hỏa tinh thời gian trong vòng hai năm. Mà Dương Lăng hào phóng giao trả số Dã man nhân bị bắt lại, còn hứa cung cấp cho Dã man nhân bộ lạc một bộ phận đồ dùng cần thiết cho cuộc sống.
Cáo từ tộc trưởng Dã man nhân vẻ mặt đang nhăn nhó rất khó coi, Dương Lăng mang theo mọi người theo hướng nam đi tới Tinh linh bộ lạc. Trên đường, mọi người qua cơn đại nạn vui mừng khôn xiết, luôn miệng cảm tạ Dương Lăng đã cứu giúp.
Dương Lăng hài lòng trở về, nhưng cách đó hơn ngàn dặm tại Duy Sâm Trấn, lại nổi lên một hồi phong ba thật lớn trong tòa thành hùng vĩ.
-Y Lợi Tư, cái tay của ngươi nhẹ một chút a !
Bị Giác phong thú căn nát mông, Y Thước Á vẫn phải nằm trên giường đau đến cắn răng, nhất cước đá văng lão già mục sư xuống đất :
-Cút thay một thị nữ vào bôi thuốc cho ta !
Sau trận đánh ở Tinh linh bộ lạc, Y Thước Á vẫn không thể nằm ngồi được, mông sưng đỏ lên, tính tính cũng theo đó mà cáu giận.
-Cổ Đức, lập tức triệu tập tất cả võ sĩ, ta muốn huyết tẩy Tinh linh bộ lạc, mang đầu tên triệu hồi sư đó về đây.
-Thiếu gia, điều này...
Cổ Đức vẻ mặt khá khó khăn cẩn thận nói :
-Nửa tháng trước, lão gia đã mang theo phần lớn tinh anh dũng sĩ ra biển, bây giờ không phải thời cơ tốt nhất để trả thù. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
-Ta mặc kệ, ta muốn giết cái tên triệu hồi sư ghê tởm kia, ta muốn đem tất cả bọn đàn bà tinh linh mang đi bán làm điếm.
Y Thước Á vừa quát vừa đánh vào mặt giường. Từ trước đến nay, chưa bao giờ hắn bị như vậy, toàn bộ võ sĩ đi theo hầu như không còn, thiếu chút nữa cái mạng của mình cũng không giữ được.
Nhìn Y Thước Á tức giận, quân sư Cổ Đức chần chờ nói :
-Thiếu gia, sau một hồi cố gắng, thuộc hạ đã bí mật liên lạc với tên phụ trách sát thủ công hội tại đây.
Sau một phen bàn kế, người áo đen Cổ Đức nhẹ nhàng quay ra, mà Y Thước Á đã hết giận ha ha cười to. Bàn tay thò vào bên trong quần áo của thị nữ, nắn bóp bộ ngực co dãn của nàng.
Đến 20/11 sẽ có một đợt boom, mọi người chuẩn bị chờ đón. hehe
Ma Thú Lĩnh Chủ.