Ma Vũ Đại Lục Hành Ký

Chương 28: Thân mật




Bạch Hành ngẩng đầu, vừa lúc đối diện với môi của Tiểu Ngân đưa gần qua. Anh đã có thể cảm giác được hơi nóng thở ra giữa đôi môi của đối phương, thân mật như vậy, anh cũng chưa từng trải nghiệm qua.

“Tiểu Ngân——”

Anh thì thào tên Tiểu Ngân, chẳng biết vì sao âm thanh vậy mà có chút khàn khàn, một loại khát cầu từ trong lòng mọc lên.

Nói cũng kỳ quái, Bạch Hành lớn như vậy, trước kia lúc ở Trái Đất mặc dù không phải chưa từng có dục niệm, nhưng anh hơi có chút tâm lý khiết phích cho tới bây giờ chưa từng cùng người có hành động thân mật, mà sau khi đến nơi đây, bên người chỉ có con sói Tiểu Ngân này, hơn nữa tâm tu luyện không được không chuyên tâm, thẳng đến nay cũng không đòi hỏi cái phương diện kia.

“Tiểu Bạch ——”

Môi Tiểu Ngân dán trên Bạch Hành, âm thanh mơ hồ nhổ ra tên y, ở dưới tình huống ái muội này, hai chữ này có vẻ càng thêm lửa nóng. Lông mi rất cong dài mà dày không nhịn được khẽ run, Bạch Hành chăm chú nhìn gương mặt tuấn mỹ gần ở trước mắt, chậm rãi nhắm lại.

Niệm tên Bạch Hành một tiếng, môi Tiểu Ngân hơi hơi dùng sức, ấn lên môi Bạch Hành, môi hai người dán vào nhau, sau đó – Tiểu Ngân liền dừng lại, bảo trì động tác như vậy.

Cứ như vậy sau một lát, Bạch Hành kinh ngạc mở to mắt – Tiểu Ngân, cứ như vậy không tiếp nữa?!

Tiểu Ngân lẳng lặng dán trên môi Bạch Hành, con mắt trừng thật to nhìn xem gương mặt trắng nõn trơn loáng của đối phương, mặc dù thân mật như vậy, nhưng mà không biết vì sao, hắn vẫn là cảm thấy chưa đủ, chưa đủ, một lát sau, một cổ nôn nóng bởi vì chưa đủ nổi lên bắt đầu nảy sinh, hắn hơi chút dời môi, “Tiểu Bạch——”

Trong âm thanh mang theo một chút bất mãn, nôn nóng, cùng khát cầu, ngoài ra, còn mang theo vài phần ủy khuất.

Bạch Hành phì cười một tiếng.

Tiểu Ngân bình thường lãnh khốc như vậy lộ ra biểu tình trong ngờ nghệch mang theo ủy khuất như vậy thật sự là có một loại đáng yêu khác biệt.

“Bạch!”

“Nhắm mắt lại.”

Bạch Hành chủ động dán lên môi hắn, nhỏ giọng mà mơ hồ nói, môi giữa lúc nói chuyện ma xát nhau mang đến trận trận cảm giác thoải mái.

Bởi vì loại cảm giác tê ngứa này, Tiểu Ngân ngoan ngoãn đứng bất động, lại ngoan ngoãn nhắm mắt lại.

Có chút khẩn trương nhìn chằm chằm môi của Tiểu Ngân, Bạch Hành liếm liếm môi của mình, thân vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếm láp cánh môi của hắn, sau đó bắt đầu □ ngậm liếm môi dưới phúng phính của hắn, lại đem đầu lưỡi tiến vào giữa đôi môi của hắn, liếm liếm răng nanh trắng tuyết của hắn, hơn nữa dùng đầu lưỡi khẽ chọt răng nanh của hắn.

Tiểu Ngân bị hôn đến quáng ư ử, lơ đãng thuận theo bị lực đạo của Bạch Hành mở miệng ra, tùy ý lưỡi y tiến vào môi của hắn ——

Đầu lưỡi Bạch Hành ở trong miệng của Tiểu Ngân liếm láp □, động tác càng ngày càng kịch liệt, hơi thở của hai người cũng càng thêm dồn dập lên.

Thẳng đến Bạch Hành cảm thấy mình sắp thở không nổi, anh mới buông môi của Tiểu Ngân ra, sau khi môi hai người tách ra, một sợi tơ bạc xuất hiện ở giữa môi của bọn họ, mang theo một loại khí tức lả lơi.

Bạch Hành hô hấp dồn dập nhìn xem Tiểu Ngân, mang theo một loại tự đắc đơn thuần của nam giới, bản thân anh có xu thế yếu ớt có thể chiếm được thượng phong thật đúng là làm bản thân anh đều cảm thấy ngoài ý muốn lại còn đắc ý.

Còn chưa đợi anh đắc ý xong, trên eo căng thẳng, một cái cánh tay liền tóm chặt eo anh, người dựa vào trong lòng Tiểu Ngân, môi còn chưa tạm nghỉ qua đã bị một cái xúc cảm mềm mại bao giữ. Một cái lưỡi khí thế rào rạt trực tiếp xông vào trong miệng anh làm mưa làm gió.

“Ô ô – Ưm——”

Bạch Hành hoàn toàn nói không nên lời cứ như vậy lại bị Tiểu Ngân kéo vào trong lốc xoáy kích tình, một chút phấn khởi đắc ý vừa rồi, lập tức liền tan thành mây khói.

Bạch Hành chìm đắm ở trong kích tình, liền cảm giác một đôi tay lớn phủ lên mông của mình, vuốt ve, tiếp theo đôi tay kia đi lên thắt lưng của anh.

Đây là làm gì?! Cả kinh, anh dùng sức đẩy xô ra khỏi ngực Tiểu Ngân.

Cảm giác được y phản kháng, Tiểu Ngân buông đôi môi đang dây dưa của bọn họ ra, trong con ngươi mang theo tình cảm mãnh liệt cùng một tia bất mãn chưa trút bỏ.

“Bạch?”

Vì sao muốn đẩy hắn ra?

“Anh muốn làm gì?”

Bạch Hành thở hổn hển, âm thanh khàn khàn hỏi, đôi môi sắc hồng đã trở nên có chút sưng đỏ.

“Cái kia, – đi vào chỗ này –”

Lại nhéo một phen mông của Bạch Hành.

Nghe xong lời hắn nói, cơ thể Bạch Hành cứng đờ.

Không thể nào, bắt đầu nói đùa gì vậy?! Người này tiếp nối hôn sẽ không là muốn trực tiếp tiến vào đi?! Muốn anh chết sao?

“Không được.”

Kiên quyết cự tuyệt.

“Vì sao?”

Tiểu Ngân nheo mắt lại, rất là bất mãn. Bạch là của hắn! Vì sao không thể! Còn có cái gì hắn không thể làm?!

Nè nè, nào có làm loại chuyện này bị từ chối sau đó còn cây ngay không sợ chết đứng bất mãn như thế!

Bạch Hành thật sự là có chút dở khó dở cười.

“Tôi hỏi anh, anh vì sao muốn làm mấy chuyện này?”

Hắn trầm mặc trong chốc lát, mới mở miệng nói.

Tiểu Ngân hoàn toàn bằng trực giác trả lời rất trực tiếp: “Thân mật. Muốn cùng Bạch cũng thân mật như vậy – ngươi là của ta!” Nói xong, ánh mắt tối sầm lại, “Hơn nữa rất thoải mái.”

Nói xong, cánh tay ôm Bạch Hành căng thẳng, hai người bọn họ liền kề sát nhau lại.

Bạch Hành trực tiếp cảm giác được dục vọng phát to của hắn, cơ thể lại cứng đờ – vì cái gì a, rõ ràng bọn họ trước đó khi cùng nhau tắm rửa sờ tới sờ lui cũng không thấy hắn có phản ứng, hiện tại lại mẫn cảm như vậy a!!!

“Không phải giữa mọi người đều có thể làm loại chuyện này.” Bạch Hành nói.

Tiểu Ngân không hiểu nhưng vẫn là gật đầu.

“Nếu tôi cùng Lankers, hoặc là Kyle hoặc là Andreu làm chuyện chúng ta vừa làm——”

“Không có khả năng! Ta không cho!”

“A, đau! Anh cũng không phải không biết lực tay của mình có bao nhiêu lớn, muốn đem eo của tôi chặt đứt sao?”

Bạch Hành bị đau ra sức vỗ cánh tay Tiểu Ngân ôm bên eo của mình.

Kết quả Tiểu Ngân lạnh nghiêm mặt buông cánh tay ra, sắc mặt đen thậm chí so sánh được với mực nước.

“Ai!” Nhìn thấy Tiểu Ngân như vậy, Bạch Hành ngược lại thở dài. Anh phát sầu nha, hành vi của Tiểu Ngân mặc dù rõ rõ ràng ràng biểu đạt cảm tình của bản thân, nhưng vấn đề là chính anh cũng không biết cảm tình của mình a, hiện tại dưới tình huống không rõ ràng, anh cũng không biết nên làm sao mới tốt.

Vấn đề là Tiểu Ngân không phải người thường, đối với chuyện tình cảm căn bản là không có khái niệm, muốn cùng hắn giải thích cũng không biết nên giải thích như thế nào.

Chẳng qua, Bạch Hành trừng mắt liếc nhìn Tiểu Ngân, vào trước khi không rõ tình cảm của bản thân cũng đừng hòng cùng anh tiến thêm một bước!

“Không cho phép cùng bọn họ.”

Tiểu Ngân thấy Bạch Hành thất thần, bực mình lại lần nữa ôm y, ngữ khí cứng rắn bang bang nói.

“Được, tôi vốn cũng không nghĩ đến cùng người khác làm loại chuyện này. Chẳng qua, làm người phải công bằng, cho dù tôi không làm với anh, anh cũng không được đi tìm người khác.”

“Được.”

Cứ như vậy quyết định!

“Vậy, có thể tiếp tục được không?”

Tiểu Ngân chờ mong hỏi.

“Không được! Trước khi không làm rõ ràng tình cảm của anh đối với tôi thì không thể tiếp tục, chỉ có thể bảo trì ở mức độ này.”

“Không thể đi vào sao?”

Tiểu Ngân rất thất vọng.

Đi, đi vào?!

Khuôn mặt của Bạch Hành lập tức trở nên đỏ bứng.

“Đương nhiên không thể!”

Nói thừa, Bạch Hành liền buồn bực, hai người bọn họ nhìn thấy rõ ràng là một người, ạch, đi vào, một người bị đi vào, vì sao Tiểu Ngân liền đối với động tác đi vào này chấp nhất như vậy hả?

Chẳng lẽ là bản năng?

Chẳng lẽ bản năng của dã thú cũng có thể dùng ở phương diện này sao?

“Bạch, mau đi cùng tôi, anh trai tôi tỉnh!”

Đang nghĩ ngợi thế, một cái âm thanh to khỏe lại mang theo vui mừng như điên cứ truyền vào trong tai bọn họ, tiếp theo cửa rầm một tiếng đã bị mạnh mẽ đẩy ra, hai cánh cửa lộ vẻ đáng thường hề hề, thiếu chút nữa liền từ trên khung cửa rơi xuống.

Bạch Hành như tia chớp từ trong ngực Tiểu Ngân tách ra, nhưng không nhanh bằng Tom.

Chỉ thấy tên binh lưu manh này sửng sốt, lập tức trên mặt treo lên biểu tình ái muội.

“He he, thật sự là ngượng ngùng a, tôi đến rất không đúng thời điểm. Lần sau chú ý, lần sau sẽ chú ý.”

Vừa rồi, ánh mắt còn lấm la lấm lét ở trên người Bạch Hành cùng Tiểu Ngân quét lên quét xuống.

Bạch Hành không tức giận trừng mắt nhìn anh ta một cái.

“Ừ, ngươi quả thật đến rất không đúng thời điểm.”

Tiểu Ngân rất nghiêm túc trả lời.

Hai cái người khác trong phòng nghe xong trả lời của hắn sửng sốt, sau đó Bạch Hành mặt càng đỏ hơn, Tom thì khì khì một tiếng cười ầm lên ha ha ha.

Bạch Hành đóng nhắm mắt, quyết định về sau vẫn là đừng cho Tiểu Ngân cùng Tom quá mức thân cận. Bằng không Tiểu Ngân không phải cùng tên binh lưu manh này học xấu, điểm mấu chốt là hoàn toàn như đánh vào chăn bông.

Ngất nha, Tiểu Ngân phương diện khác rõ ràng là thông minh vô cùng, tại sao phương diện này đơn thuần như vậy a!!!

“Cẩn thận cười chết đó.” Bạch Hành lạnh lùng đối với Tom nói, “Đi thôi, anh không phải nói anh trai của anh tỉnh rồi sao?”

“Ừ, đúng. Đi thôi, ha ha, anh trai tôi vừa mới tỉnh lại. Thật sự là quá tốt! Lại nói tiếp, chuyện này thật sự còn phải cám ơn hai người!”

Nói đến anh trai của mình Tom mới thu hồi tiếng cười khoa trương của mình, trở lại biểu tình lộ ra kinh hỉ.

Bạch Hành cùng Tiểu Ngân đi theo sau Tom bị kích động, “Tiểu Ngân, về sau chuyện vừa rồi chúng ta ở trong phòng đừng nói với người khác, cho dù bọn họ hỏi anh cũng đừng có nói cho bọn họ.”

“Vì sao?”

“Đó là hành động rất thân mật, không thích hợp cùng người ngoài nói ra.”

“Ừ, được.”

Đối với cách nói của Bạch Hành, Tiểu Ngân nghĩ thấy rất hài lòng.

Đi vào phòng của Kouroudu, tất nhiên là một mảnh không khí vui sướng, tất cả mọi người vui vẻ ra mặt, ngay cả Nguyên soái Weson luôn luôn nghiêm túc trên mặt đều là mang theo ý cười.

Bạch Hành cùng Tiểu Ngân nhìn thấy Kouroudu – người bị thương ở trong phòng thần tình kích động.

Chuyện này là làm sao?

Nhìn quét hết trong phòng một vòng, Bạch Hành 囧囧 phát hiện hai gương mặt nhìn qua rất quen mắt.

“A, các ngươi ——”

Tiểu Ngân kinh ngạc hô ra miệng, còn chưa nói hết đã bị Bạch Hành một phen che miệng.

Bạch Hành xấu hổ đối với mọi người chú ý tới bọn họ hành động không bình thường cười cười.

“Đây là làm sao?”

Vì thế lực chú ý của mọi người lại bị chuyển đi. Nhưng mà, Bạch Hành thấy được – hai người ở trong phòng tắm bị bọn họ nhìn thấy kia một người trong đó vô tâm vô phế hướng bọn họ cười đùa một chút, một chút biểu tình ngượng ngùng cũng không có, một người trái lại đỏ mặt cúi đầu, không dám gặp người.

Mồ hôi – binh lưu manh! Quả nhiên là cùng tên Tom kia phẩm cách một đống thối nát!

“Là sai lầm của cháu!”

Một tiếng kêu bi thương dọa Bạch Hành nhảy dựng.

Giương mắt nhìn qua, vừa lúc thấy Kouroudu vừa mới tỉnh lại không lâu thần tình thống khổ giãy dụa muốn đứng dậy.

“Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Kouroudu, chuyện đó rốt cuộc là làm sao?”

Phu nhân Christine nước mắt lã chã, tâm đau nhìn thấy con trưởng của mình thật vất vả nhặt lại một cái mệnh.

“Rốt cuộc là tại sao thế này? Cháu có nói ra hay không hả!”

Nguyên soái Weson khuôn mặt nghiêm lại, trừng mắt hổ đứa cháu lớn thần sắc kích động.

“Đều là sai lầm của cháu, nếu không phải vì yểm trợ cháu quay về, bọn họ kỳ thật sẽ không, sẽ không tất cả đều…”

Nhìn thấy Kouroudu thần tình tự trách, Bạch Hành nghĩ nghĩ, khụ hai tiếng, đem lực chú ý của mọi người kéo đến trên người của mình.

“Tôi muốn hỏi, thực lực của tiểu đội tinh anh lúc trước cùng Đại tá Kouroudu cùng nhau chấp hành nhiệm vụ so với thực lực của vài vị lúc trước theo chúng tôi đi cùng như thế nào vậy?”

Nguyên soái Weson tự hỏi trong chốc lát, lông mày hoa râm cau lại, nói: “Hẳn là không sai biệt lắm.”

Bạch Hành thở dài nhẹ nhõm một hơi, còn nghiêm túc nói với Kouroudu: “Như vậy, tôi có thể nhận trách nhiệm nói cho anh, cho dù không yểm trợ anh thì mấy người các anh có một hai người trở về đã xem như rất may mắn.”

“Ngoài ra,” Anh đề cao âm thanh, áp chế Kouroudu đang định phản bác, “Bọn họ sở dĩ lại cược mạng để yểm trợ anh chính là vì anh đáng giá, còn có rất nhiều người mà anh có thể là một người có tốc độ nhanh nhất, nếu đứng ở trên lập trường tương đồng tin rằng anh cũng sẽ làm ra lựa chọn động dàng. Nói thật, bao gồm cả trong tiểu đội của anh, hy sinh như vậy tôi đã gặp qua ba lần.”

Trong phòng trong khoảng thời gian ngắn đều trầm mặc, thật lâu sâu, Nguyên soái Weson mới hít một hơi.

“Quả thật, Kourou, cháu đừng quá dằn vặt, lúc trước các cháu quyết định làm ra như vậy thật sự là chính xác.” Thật sự là trong toàn bộ người Kouroudu là người có tốc độ nhanh nhất.

“Đúng vậy, lúc trước khi bọn em đối mặt với con Vu Yêu kia cũng làm ra quyết định giống vậy, cho nên lấy tâm trạng của người từng trải nói cho anh biết, bọn em quyết định làm ra như vậy hoàn toàn là cam tâm tình nguyện!”

Trong phòng, một trong hai người kia thu liễm thần sắc cười đùa, vẻ mặt nghiêm túc nói, “Cho nên, anh hai, anh nhất định phải sống sốt thật tốt, để cho hy sinh của mọi người đáng giá hơn một chút.”

Anh hai?

Bạch Hành cẩn thận tỉ mỉ sau đó mới phát hiện người nọ quả thật là cùng Tom có chút giống nhau, chẳng qua còn hơn Kouroudu cùng Tom, vẻ ngoài của cậu ta rõ ràng di truyền Christine nhiều hơn, bộ dạng tuấn mỹ hơn một chút.

Thật không dễ dàng Kouroudu ở trong sự khuyên bảo của mọi người một lần nữa ngủ tiếp, toàn bộ mọi người yên lặng đi ra khỏi phòng.

“Ê!” Cậu ba nhà Cruzte, Rooney Cruzte tốc hành vượt vài bước đuổi kịp Bạch Hành cùng Tiểu Ngân, khuôn mặt cợt nhả đối với bọn họ nháy mắt, “Hi hi, hai người khi nào thì cho bọn tôi nhìn một lần? Bằng không chúng tôi lại bị thiệt.”

Bạch Hành trợn mắt há hốc mồm, mặc dù mọi người đều là đàn ông, hẳn là không câu nệ tiểu tiết, nhưng loại chuyện này cũng không nên tùy tiện nhìn qua xem lại đi, hơn nữa, lúc trước không phải bọn họ muốn nhìn, là bản thân bọn họ rất không cẩn thận cơ mà! Con người làm sao có thể có da mặt dày đến loại mức độ này?!

Dư quang khóe mắt ngắm đến một người khác trong đôi kia đang đỏ mặt do dự nhìn ba người bọn họ, Bạch Hành vội vàng hướng anh ta vung tay, “Chào anh.”

Rooney hoảng sợ, nhìn thấy người yêu trên mặt ngượng ngùng của mình, “Figo, anh cũng ở đây hả.”

Người yêu của cậu ta tên gọi là Feigez Antalu, là một người trẻ tuổi so với Rooney càng thêm trắng nõn tuấn mỹ lại vô cùng cường tráng, Bạch Hành nhìn thấy bọn họ hai người đứng bên nhau đột nhiên sửng sốt, anh nhớ rõ hình như, hình như – Rooney da mặt dày mà so nói ra càng thêm thô dày mới là cái người ở dưới…

Thế giới thật điên cuồng!

Một khi đã vậy, có đúng hay không có thể, anh có thể mong đợi một chút lúc anh và Tiểu Ngân lúc đó cũng có thể nằm ở phía trên không?

Lấy khóe mắt thật cẩn thận nhìn nhìn Tiểu Ngân tuấn lãnh, tâm tư Bạch Hành bởi vì ý tưởng vừa rồi mà bắt đầu lửa nóng lên.

Tiểu Ngân hiện tại đối với việc này vẫn còn tỉnh tỉnh mê mê, vậy có phải, có phải là đã chứng tỏ cơ hội của anh kỳ thật rất lớn ha?