Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng

Chương 58: Quà bất ngờ




Tuệ Nho bưng 2 ly rượu lại chỗ của hắn. Hắn đang ngồi 1 mình tại cái bàn gần hòn non bộ.

- Mời anh! - Tuệ Nhi đưa ly rượu trước mặt hắn.

- Hắn theo phép lịch sự cầm lấy ly rượu.

- Anh cho em xin lỗi chuyện hôm trước nha! - Tuệ Nhi nhỏ nhẹ.

- Ừ. - Hắn lạnh nhạt.

- Đừng giận em nha. - Tuệ Nhi ngọt ngào.

- Tôi không rảnh để giận. - Hắn nhìn Tuệ Nhi.

- Vậy thì anh uống với em 1 ly nha. - Tuệ Nhi nâng ly lên.

Hắn nâng ly, uống 1 hơi hết sạch ly rượu. Tuệ Nhi thấy vậy nở 1 nụ cười nham hiểm. Hắn đặt ly rượu xuống bàn và bước đến bàn của nó.

- Bữa nay em vui chứ! - Hắn nhìn nó cười.

- Em rất vui. - Nó cười tươi.

- À... mà mọi người lúc nãy em thấy Tuệ ... - Jen định nói gì đó.

- Cô chủ! Có người đến tìm cô. - - 1 tên bảo vệ nói cắt ngang lời củ Jen.

- À được rồi! Tôi biết rồi. - Nó cười. 1 cái rồi bước ra.

Hắn ngồi trên ghế đầu óc hơi choáng. Nhìn 1 mà ra 3. Hắn cảm thấy mình không ổn.

- Tao hơi mệt. Tao vào trong trước nha. - Hắn nói rồi đứng dậy.

- Mày có sao không? - Thế Huy lo lắng.

- Anh không khỏe hả? Có cần gọi bác sĩ riêng không? - Hy quan tâm.

- Không sao đâu. Lên nghĩ xíu thôi. Chắc tại uống hơi nhiều. - Hắn gượng cười rồi bỏ vào trong

Tuệ Nhi đứng từ xa cười 1 cái rồi lẳng lặng đi theo sao hắn. Hắn loạng choạng đi không vững. Hắn cố gắng lê lên phòng. Hắn cảm thấy rất khó chịu. Hắn chả biết được là Tuệ Nhi đang đi theo sao mình. Đến trước cửa phòng mình hắn dựa lưng vào tường cố gắng mở cửa bước vào.

*RẦM*

Hắn vừa bước vào đã té ngã xuống sàn gỗ. Hắn đang mê man chả biết chuyện gì.

Tuệ Nhi từ từ bước vào phòng và đóng cửa lại nhưng không khóa chốt (có ý đồ ==")

- Hạo Thiên đâu? - Nói trở lại và ngồi xuống bàn.

- Thằng Thiên nó nói hơi mệt nên vào trong rồi. - Vĩnh Kỳ.

- À mà nãy ai kiếm em vậy? - Thế Huy hỏi.

- Là Thiên Tuệ, cô ấy đến gửi quà cho em và nói 2 thằng anh họ của em sắp về thăm em. - Nó cười. (nhân vật Thiên Tuệ và 2 thằng anh họ sẽ giới thiệu sao).

- Anh ấy gần về rồi hả? - Trung Hiếu hào hứng.

- Đúng vậy! Mà chưa biết khi nào thôi. - Nó cười.

- Ủa nãy giờ đang nói về ai vậy. - Chio hỏi.

- Là anh họ tao. Nào mấy ổng về tao giới thiệu cho mày 1 anh. - Nó nhìn Chio cười.

----------------------------------------------------------------

Khách mời cũng đã về gần hết.

- Ê lát đem quà qua phòng tao mở đi Băng. - Hy gợi ý.

- Được được đấy. - Nó tán thành.

- À mà mày đem ly nước cam lên cho Hạo Thiên đi, tao nghĩ như vậy sẽ tốt cho Hạo Thiên hơn. - Jen nói.

- À quên nữa. - Jen quay sang nhìn 3 người con trai còn lại.

- Hôm nay 4 nữ tụi em sẽ ngủ chung 1 phòng. Tụi anh ngủ ở phòng Hạo Thiên đi nha. - Jen cười.

Trung Hiếu và Vĩnh Kỳ mặt méo xệch.

----------------------------------------------------------------

Tiệc tàn - Khách về hết

Thế Huy ra lệnh cho người hầu dọn dẹp.

Cả 7 người bước vào trong nhà. Nó chạy tọt vào bếp lấy 1 ly nước cam cho hắn.

Thế Huy, Vĩnh Kỳ, Trung Hiếu ngòi ở phòng khách xem phim.

Nó phi thẳng lên lầu, theo sau nó là Hy, Jen và Chio. Cả 3 đi theo nó để bê quà qua phòng của Hy. Cả 3 cô nàng đi phía sau nó cười nói vui vẻ.

*Cạch*

Nó mở của phòng toan bước vào, trên môi nó lúc này còn vẽ 1 nụ cười tươi tắn.

*Xoảng*

Ly nước cam trên tay nó vô thức rơi xuống sàn. Nó khuỵ ngồi bệt trên nền đất. Nó nhìn trân trân vào cái cảnh trước mắt mình. Nó lấy tay bụm miệng lại để khỏi bật ra tiếng hét. Mắt nó phủ lên 1 lớp sương mờ dày đặt.

1 giọt

2 giọt

3 giọt

Nước mắt nó rơi xuống 1 cách vô thức. Ngay lúc đó tim nó đau thắt lại, nó chả biết phải làm gì. Nó không tin được cảnh tượng trước mắt mình.

Nó đứng dậy quay đi và chạy xuống dưới nhà. 3 chằng trai nghe có tiếng đỗ vỡ thì cũng chạy lên xem. Vừa chạy đến cầu thăng thì gặp nó chạy xuống với khuôn mặt thất thần. Nó chạy ra cổng mở cổng và chạy đi trong đêm. Thế Huy thấy vậy chạy theo. 2 chàng trai còn lại chạy vọt lên lầu xem chuyện gì đang xảy ra.

--------------------------------THE END--------------------------------

P.s Chuyện gì đang xảy ra. Ai nói tui nghe coi. Nó đã thấy cảnh gì? Chap sao sẽ biết