Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng

Chương 61: Đau khổ




_________________________________________

Nó bước vào nhà đi thẳng lên lầu. Mấy cô người làm trong nhà hơi ngạc nhiên vì thái độ của nó. Lên lầu nó ghé ngang phòng rượu để lấy 2 chai Vodka. Nó rất ít khi uống rượu nhưng hôm nay lại uống. Nó muốn mình quên hết đi tất cả. Nó xách 2 chai rượu lên phòng. Nó mở cửa và bước vào phòng của mình. Tuy nó không ở nhiều nhưng vẫn rất sạch sẽ vì hằng ngày đều có người đến dọn dẹp.

*Rầm*

Nó đóng cửa lại bằng 1 lực rất mạnh khiến cho cánh cửa sắp gãy ra.

Ns ngồi vào 1 góc khuất nhất của phòng, nó không bật đèn, nó thu mình 1 góc trong bóng tối. Nó khui 1 chai rượu và nốc gần nữa chai. Nó không thích mùi của men rượu cho lắm, bây giờ mùi rượu nồng nặc xông lên cánh mũi. Đầu óc nó cứ lặp đi lặp lại cái hình ảnh của hắn với Tuệ Nhi. Nó lại khóc. Nó tự nghĩ rằng tại sao mình lại có thể khóc nhiều đến vậy. Nó không muốn khóc nhưng nước mắt cứ chực chờ rơi xuống. Rơi một cách mất tự chủ. Nó đưa chai rượu lên uống tiếp. Nó muốn mình thật say, say cho quên hết những đau buồn.

________________________________________

*Xoảng*

Chai Calvados đã vỡ tan tành trên nền. Cả bar đổ dồn ánh mắt về phía hắn. Hắn đang ngồi 1 góc của bar. Thấy cả bar đang nhìn mình hắn vô cùng khó chịu.

- Nhìn cái gì? Nhìn nữa tao móc mắt hết cả đám. - Hắn quát.

Tất cả quay đi chả dám liếc mắt đến hắn.

Hắn đưa chai Whisky lên miệng uống cạn.

*Xoảng*

Chai Whisky đã vỡ tan tành trên nền cùng chai Calvados lúc nãy. Mọi người lại hướng mắt về hắn.

Hắn trừng mắt. Mắt hắn đỏ ngầu. Hắn chả khác gì 1 con thú dữ. Tất cả những người trong bar đều rùng mình vì hắn. Trong Thế Giới Ngầm hắn nổi tiếng đáng sợ và tàn ác. Bây giờ họ có thể thấy được 1 góc trong sự đáng sợ của hắn.

Hắn đã uống liên tục 3 chai rượu. Men đã thấm dần trong người hắn. Hắn mơ màng. Tim hắn đau thắt lại. Hắn hận bản thân mình tại sao cứ 3 lần 7 lượt làm nó buồn, làm nó khóc. Hắn không xứng đáng được nó yêu. Hắn ghê tởm bản thân mình.

Từ xa 1 cô gái ăn mặt hở hang chỗ che không chịu che. chỗ không cần che lại che. Ả ta bước đến chỗ của hắn. Biết bao ánh mắt đổ dồn vào cô gái đó: Những ánh mắt thèm thuồng của tụi sói già, những ảnh mắt thương hại xen lẫn kinh tởm. Nhỏ mới tới nên không biết về tiếng tăm của hắn. Nhỏ bước tới ngồi lên đùi hắn cất giọng.

- Anh ơi! Sao anh ngồi ở đây có 1 mình vậy? - Ả ta dẽo nhẹo.

- Biến!! - Hắn nói rồi đẩy nhỏ xuống.

- Thôi mà anh. Hôm nay anh chơi với em nha. - Ả ỏng ẹo.

- Cô nhiêu tuổi rồi? - Hắn nhìn nhỏ đó.

- EM mới 24 à. - Nhỏ đó cười.

- Tôi mới 16 đó. - Hắn nhếch môi.

- Thì cứ mặc kệ đi. - Ả nhào tới ôm hắn.

Hắn đẩy ả ra, ả ta suýt chúi nhũi.

- Biến Lẹ. Nếu không muốn Chết. - Hắn lãnh đạm.

- Mẹ nó. Mày đừng có được nước làm tới nha. - Nhỏ đó lật lọng.

- Rồi sao. cô làm gì được thằng này. - Hắn hất mặt.

- Trong đây có đàn em của tao đấy. - Nhỏ đó nhếch môi.

- Kêu ra đi. - Hắn cười nửa miệng.

- Tụi bây ra đây xử thằng này cho chị. - Nhỏ hét lên

Tất cả mọi hoạt động của bar dừng lại. Tất cả lắc đầu thương hại cho số phận của ả ta.

Vài tên đứng sau ả thấy hắn nên dè chừng.

- Tụi bây xử nó cho chị. - Ả ta cười đểu.

________________THE END__________________

P.s Cô gái trên sẽ die, ai kêu ngu chọc vào ổ kiến lửa. ^^