Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt: Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Chương 15: Tối nay tôi và cô (một)




"Tử Ca, hạng mục thứ 11 báo cáo ra sao rồi?"

"Lâm tỷ, đã biên chế tốt lắm rồi"

Cô đến Mộ thị đã được một tuần, trong thời gian này Chương Tiểu Hiền đem cô an bài làm trợ lý, lương ở Mộ thị rất cao , công việc có nhiều khẩn trương mà nhiều hạn chế, không cho phép xuất hiện một chút ít sai sót, phần lớn văn kiện đều phải giao cho chủ ngành phê duyệt.

Lâm Huyên Dương lấy tay nhận lấy văn kiện lật xem một lần, một đôi đôi mắt đẹp kinh ngạc, trợn mắt nhìn đứng lên, "Thật tốt quá, cô giúp được cho tôi rất nhiều việc. Mấy ngày nay tôi đều bận rộn đến điên rồi, thiếu chút quên mất mọi chuyện. Buổi chiều họp, cô cùng theo tôi cùng nhau tham gia hội nghị đi."

Mộ Diễn trở lại?

Hạ Tử Ca đầu ong một cái, trong khoảng thời gian này Mộ Diễn xuất ngoại , cho cũng không chạm mặt với anh, nhưng đột nhiên ý thức được khoảng cách của anh và cô gần như thế, nhưng cô theo bản năng muốn tránh xa.

"Lâm tỷ, tôi không tham gia có được không? Tôi chưa quen với mọi thứ ở đây. . . . . ."

"Thời gian không còn kịp rồi, tôi còn muốn chuẩn bị những tài liệu khác, cái báo cáo này là cô viết , đến lúc đó cô cũng chỉ phụ trách giảng giải bài báo cáo này là tốt rồi. Không có chuyện gì, cô không cần tiếp xúc với Mộ tổng, thừa cơ hội này cũng biểu hiện năng lực của mình đi, nói không chừng sẽ ở lại làm trợ lý cho tôi thật đấy."

"Tử Ca hay là cô ngại Mộ tổng, có phải đã say mê anh ta rồi không?" Tề Điềm Điềm cười hì hì tới đây nhạo báng cô, những người khác cũng nhìn cô với ánh mắt hứng thú

Hạ Tử Ca mặt liền đỏ lên, cô có thể vô tình để người khác giễu cợt làm nhục, nhưng mà với chuyện này thì khác

"Ai nha, thật đúng là đỏ mặt rồi kìa."

"Da mặt ta rất dày, nhưng mấy cô sao lại thích trêu đùa tôi đến như vậy, tôi có chuyện phải đi rồi" Nói xong xoay người cầm tài liệu che giấu sự lúng túng trên mặt.

Dù sao đêm hôm đó, đối với nàng mà nói cũng không quên được. Cô có thể làm bộ không thèm để ý, nhưng không cách nào che giấu đáy lòng nhàn nhạt mất mác. Phụ nữ cả đời quan tâm nhất chính là chút chuyện đơn giản đó. Cô đã từng đơn thuần muốn có một tình yêu đẹp, hôn nhân hạnh phúc, giống như bất kỳ thiếu nữa nào khác, cô cũng ao ước một cuộc tình lãng mạn, nhưng là, có thể sao?

Vừa mới đi qua hành lang, Hạ Tử Ca đụng đầu vào một người, tài liệu rơi tứ tung, Tử Ca che cái mũi đau ê ẩm, ngẩng đầu trợn mắt tức giận mắng tên đầu sỏ, "Đi bộ không có mắt nhìn sao?"

Con mắt sáng rưng rưng, đầy diễm lệ.

Mộ Diễn mặt đen lại, trong lòng một khối hoang vu tàn khốc đột nhiên như có dòng nước dội vào, khiến tim của anh đột nhiên rung động, cơ hồ rất ấm áp.

"Ôm ấp yêu thương? Cô thật đúng là làm không biết mệt!" Thanh âm mỏng lạnh từ trong miệng thốt ra, Mộ Diễn khinh bạc nhìn cô gái trước mặt.

Vốn là đã cố nén giận, khi nhìn rõ người trước mắt là của ai, trong nháy mắt cô liền biến sắc, kiều mỵ uyển chuyển nở nụ cười, đôi mắt cong cong ẩn tình, thanh âm ngọt ngào yêu kiều, "Mộ tổng, ngài trở lại rồi sao? Trong khoảng thời gian này không thấy được ngài thật đúng là rất nhớ."

Mộ Diễn trầm mặc nhìn Hạ Tử Ca, thời gian lâu như vậy nụ cười trên mặt Tử Ca vẫn giữ nguyên , cô đoán không anh đang nghĩ gì, chỉ có thể nhìn mặt anh tuỳ tiện trả lời

Rất lâu sau đó, lâu đến nỗi Hạ Tử Ca chuẩn bị xoay người rời đi, mới nghe được anh lành lạnh mở miệng, "Nhớ tôi? Thế nào, Hạ tiểu thư cô không tìm được người khác bỏ ra số tiền lớn như vậy để bao cô sao? !"

Đúng! Đàn ông là vậy, mang nhiều mối thù trong người!

Hạ Tử Ca đứng đó, trên mặt lần lượt thay đổi sắc màu, nhất thời hẳn là không tìm được ngôn ngữ phản kích, chỉ thấy thân thể của anh lại đến gần một phần, cúi người đến gần sát tai cô thì thầm, "Dĩ nhiên, tôi cũng rất nhớ cô. . . . . . Mất khống chế thét chói tai."

Oanh!

Ông trời, người đem ta nấu lên đi. Hạ Tử Ca mím môi, mặt nóng lên như quả trứng gà luộc.

Mộ Diễn lông mày cong lên, cô gái có vẻ mặt phong phú khiến cho người ta không chịu bỏ qua, anh không nhịn được lại muốn trêu chọc cô.

Môi mỏng lại ghé sát vào tai Tử Ca lần nữa, hơi thở nóng rực phả vào lỗ tai của cô, "Tối nay, tôi và cô."

Cái gì!