Mạt Thế Chi Trọng Sinh

Chương 68: Chúng ta cùng một chỗ đi




Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, chứng kiến có người ngồi ở trên ghế sa lon.

Ngao Mộ Thiên thần sắc không vui nhưng lại cực lực nhẫn nại, “Em không biết Lãnh Dịch rất nguy hiểm sao?”

Ngồi ở trên ghế sa lon tay nắm thành quyền, dù cho không có tận mắt thấy cũng có thể đoán được ngay lúc đó có bao nhiêu nguy hiểm, Tiểu Nhiên rốt cuộc đang suy nghĩ gì? Chẳng lẽ không hiểu rõ hắn thiếu chút nữa mất đi em ấy sao? Chẳng lẽ còn không biết em ấy đối với hắn có bao nhiêu quan trọng sao?

“Tôi…” Dịch Nhiên sững sờ, không biết nên nói cái gì, trong ấn tượng, tựa hồ Mộ Thiên chưa từng có đối với cậu như vậy.

“…” Ngao Mộ Thiên cũng giật mình, ngữ khí của hắn quá nặng, xoa xoa cái trán, “Thực xin lỗi.”

“… Không sao.”

“Anh chỉ là quá khẩn trương, anh sợ lại mất đi em…” Đang nói chuyện, Ngao Mộ Thiên đi tới, cẩn thận vươn tay ôm Dịch Nhiên, “Em sẽ không rời đi anh, đúng không?”

“Ừ.” Dựa vào trong ngực Ngao Mộ Thiên, Dịch Nhiên nhẹ ừ một tiếng.

Dư âm trời chiều rơi vào trên thân thể 2 người, kéo dài bóng dáng dung hợp cùng một chỗ.

Đột nhiên trong đầu Dịch Nhiên hé ra khuôn mặt tương tự mình, lập tức, cậu mạnh mẽ đẩy Ngao Mộ Thiên ra.

“Làm sao vậy?” Ngao Mộ Thiên kinh ngạc nhìn Dịch Nhiên, rõ ràng vừa rồi bọn họ còn rất ấm áp a.

“…” Dịch Nhiên nhìn ngoài cửa sổ, mắt nhắm lại, cậu cứ như vậy hỏi sẽ thích hợp sao? Nhưng nếu không hỏi cậu không có biện pháp khiến mình bình tĩnh, thà đau 1 lần rồi thôi, đi đến bên cửa sổ, đưa lưng về phía Ngao Mộ Thiên, “Thiếu niên đi theo Lăng Cảnh cùng lão Hàn tới là ai?”

Ngao Mộ Thiên ngẫm lại, “Em nói Kiều Lân ư, làm sao vậy?”

Kiều Lân? Tên thiếu niên kia sao? “Anh đối với hắn…”

Không tự giác, tay đặt ở bên cửa sổ nắm chặt.

Ngao Mộ Thiên không thể tin được nhìn bóng lưng Dịch Nhiên, hắn có thể lý giải là Tiểu Nhiên ghen tị sao? Tiểu Nhiên sẽ có 1 ngày vì hắn ghen sao?

Đợi nửa ngày không có đáp án, Dịch Nhiên tức giận xoay người trừng Ngao Mộ Thiên, “Hỏi anh đó!”

“Ha ha.” Ngao Mộ Thiên cười khẽ một tiếng, vẫn là như vậy, tức giận sẽ trừng người, Tiểu Nhiên như vậy thoạt nhìn rất thoải mái, vừa mới nãy không được tự nhiên làm cho hắn có cảm giác không thích hợp, “Tiểu Nhiên, em ghen tị sao?”

Lời này rõ ràng đâm trúng tâm lí yếu ớt của Dịch Nhiên, khuôn mặt ửng đỏ, “Anh mới ghen, cả nhà anh mới ghen!”

“Cả nhà của anh không phải là em sao?” Ngao Mộ Thiên đi lên trước ôm chặt Dịch Nhiên.

Dịch Nhiên gắng gượng hai cái, không có dùng sức, “Tôi mới không phải người nhà anh!”

“Đúng, anh là người nhà Tiểu Nhiên, không phải nhà anh.” Không quan hệ, hắn có thể ở rể.

… Cái gì gọi là anh là người nhà Tiểu Nhiên a… Bất quá…

“Đừng nói sang chuyện khác.”

“Anh chỉ là cứu hắn mà thôi, không có quan hệ gì, em biết rõ, Tiểu Nhiên, anh đối với em…” Ngao Mộ Thiên đột nhiên im miệng, hắn nhớ tới lần kia khi bị Dịch Nhiên phát giác tâm ý của hắn,  thốt ra ‘biến thái’ làm cho hắn kinh hãi.

“…” Thấy khuôn mặt Mộ Thiên cô đơn, Dịch Nhiên biết rõ hắn nhớ ra cái gì đó, “Thực xin lỗi.”

Xoa xoa tóc Dịch Nhiên, “Tiểu Nhiên, em cũng không cần đối với anh nói xin lỗi, hết thảy đều là lỗi của anh.”

Cái đầu chôn ở cổ Ngao Mộ Thiên, “Nếu như, tôi nói, từ nay về sau chúng ta cùng một chỗ, được sao?”

Bị tia nói nhỏ nhiễu loạn tâm thần, Ngao Mộ Thiên nhất thời không có kịp phản ứng, đợi tiêu hóa hết câu nói kia mới mừng rỡ như điên kéo Dịch Nhiên ra, “Tiểu Nhiên, em nói là thật sao? Anh thật không có nằm mơ sao?”

Dịch Nhiên ánh mắt dao động, “Nếu không, anh đánh chính mình một tý sẽ biết.”

“Chát!” Một cái tát thanh thúy.

Dịch Nhiên hắc tuyến, “Vì sao dùng tay của tôi?”

Trên mặt in 5 dấu tay, Ngao Mộ Thiên đi tới trước mặt Dịch Nhiên nói, “Như vậy mới có giá trị kỉ niệm.”

Dịch Nhiên một bả đẩy Ngao Mộ Thiên ra, “Nhảm nhí.”

Chưa từ bỏ ý định, Ngao Mộ Thiên không buông tay, “Tiểu Nhiên, anh còn muốn cái kỷ niệm.”

“Hả?” Dịch Nhiên đại gia đứng khoanh tay, đương nhiên nếu như có thể so với Ngao Mộ Thiên cao hơn có lẽ sẽ càng có uy lực.

“Tiểu Nhiên, em cao  ~~”

“Anh cũng phát hiện sao?” Chiều cao cho tới bây giờ là nỗi đau của Dịch Nhiên, tuy cậu hiện tại chỉ cách 1m80 kém 2cm.

“Ừ, hết thảy của Tiểu Nhiên anh đều nhớ rõ.”

Lúc này Dịch Nhiên mới nhớ lại, 99% quần áo của cậu đều là Ngao Mộ Thiên mua cho, từ nhỏ đến lớn, cái nào cũng phù hợp.

Ngao Mộ Thiên khẽ cúi đầu, “Tiểu Nhiên, anh muốn hôn em.”

Dịch Nhiên thân thể cứng đờ, cậu nhớ tới kiếp trước, cho đến chết, bọn họ tiếp xúc duy nhất cũng chỉ có cái hôn đánh vỡ cân bằng.

Thấy Dịch Nhiên ảm đạm, Ngao Mộ Thiên khổ sáp cười, phát triển quá thuận lợi ngược lại làm cho hắn xem nhẹ rất nhiều chỗ không hợp lý, tỷ như, vì sao tính tình Dịch Nhiên chuyển biến lớn như vậy, tỷ như, tại sao lại đột nhiên tiếp nhận hắn, thậm chí, sớm hơn nữa, tại sao kêu hắn mua lương thực, kêu hắn cách ly người bệnh? Hiện tại nghĩ lại, mới phát hiện trên người Tiểu Nhiên có rất nhiều bí ẩn.

Bất quá, trong mắt Ngao Mộ Thiên tràn đầy kiên định, Dịch Nhiên đã đáp ứng cùng hắn một chỗ, hắn sẽ không buông tay, bất luận nguyên nhân là gì hắn cũng không buông tay, dù cho Tiểu Nhiên hối hận hắn cũng không buông tay, lần này là Tiểu Nhiên tự mình nhảy vào cho nên đừng nghĩ có cơ hội thoát ra, về phần những thứ khác, hắn sẽ chậm rãi làm cho em ấy tiếp nhận, như bây giờ, hắn đã thỏa mãn…

Không, cho dù cả đời này bọn họ cũng chỉ dừng lại ở cái ôm, hắn cũng thỏa mãn, có thể thấy Tiểu Nhiên, ôm Tiểu Nhiên, hắn đã thỏa mãn…

“Ừ.” Thanh âm Dịch Nhiên rất nhỏ, lần này ngay cả 2 tai đều đỏ, đồng thời trong nội tâm bất an.

Trước đó, lần thứ nhất Mộ Thiên hôn môi làm cho cậu cảm thấy chán ghét, nhưng hiện tại là thân phận tình nhân, tiếp xúc trên thân thể không thể tránh được, vậy cậu có thể khắc chế phản ứng sinh lí chán ghét sao?

Tay rũ xuống bên người lặng lẽ nắm thành quyền, nhất định không thể lại làm cho Mộ Thiên thất vọng.

“… Không sao, anh sẽ đợi… A! Tiểu Nhiên, em nói cái gì?” Vốn tưởng rằng Dịch Nhiên sẽ tức giận, Ngao Mộ Thiên không nghĩ tới chính mình sẽ nghe được đáp án bất đồng.

“Anh có thể lại xác nhận có phải là đang nằm mơ.” Cố ý tức giận để che lấp trong nội tâm bất an.

“Ừ, xác nhận…”

Tiếng nói biến mất bên môi 2 người, đầu tiên là như tín đồ, Ngao Mộ Thiên tinh tế phác thảo đôi môi Dịch Nhiên, nhưng thế công càng phát ra mãnh liệt, thành kính biến thành điên cuồng, như cuồng phong giõ dữ mang tất cả hết thảy hung hăng mút vào, một tay nắm eo Dịch Nhiên, một tay đè chặt sau đầu đối phương, Dịch Nhiên chân tay luống cuống, chỉ có thể bị động để đối phương hôn môi, thế công đối phương tới đột nhiên mà mãnh liệt, làm cho cậu ngay từ đầu thì mất tiên cơ.

Mút vào đủ rồi, sau đó mới tiến vào đôi môi hé mở, tìm được cái lưỡi thẹn thùng, triền miên cùng một chỗ, đương nhiên răng trắng tinh cũng không buông tha, hết thảy của Tiểu Nhiên hắn đều không buông tha, Tiểu Nhiên của hắn…

“Ưm…” Dịch Nhiên phát ra tiếng run rẩy, tơ bạc theo khóe miệng chảy xuống.

Ngao Mộ Thiên cảm thấy thân thể của hắn càng ngày càng nóng, không đủ, chỉ như vậy căn bản không đủ, lần nữa kéo căng đối phương, Dịch Nhiên không thoải mái rên rỉ một tiếng, vào tai Ngao Mộ Thiên giống như xuân dược tốt nhất.

Tàn sát bừa bãi trong miệng đối phương, nguyên bản tay ở sau ót lặng lẽ dời xuống, chuyển qua bên hông, kéo cao áo, chui vào, da thịt tinh tế làm cho hắn khẽ thở dài, trắng nõn như tơ, so với bất luận thứ gì càng làm cho người ta yêu thích không buông tay, “… Tiểu Nhiên…”

Ngâm khẽ tỉnh lại Dịch Nhiên, khi cậu không chú ý thì tay Ngao Mộ Thiên đã ở điểm nổi trước ngực cậu, cả kinh, Dịch Nhiên vội vàng đẩy Ngao Mộ Thiên ra.

“Tiểu Nhiên?” Ngao Mộ Thiên bị đẩy ra có chút ít ảo não, làm sao lại không quản được tay của mình a? Nhưng khi cẩn thận quan sát mới biết được Tiểu Nhiên nhà hắn chỉ là thẹn thùng, chưa từ bỏ ý định, lại ôm, “Tiểu Nhiên ~~”

Mặt đỏ giống như quả táo, đôi môi Dịch Nhiên sáng mê người, Ngao đại sắc lang lại rục rịch.

“… Loại chuyện này sau này hãy nói.” Tuy hôn cậu không ghét, nhưng muốn lập tức tiếp nhận một người nam nhân, tuy cậu cố gắng thuyết phục chính mình, nhưng vẫn là quá khó khăn, cho nên lúc nãy mới đẩy ra.

Ngao Mộ Thiên trong mắt hiện lên một vòng tinh quang, Tiểu Nhiên nhà hắn đáp ứng rồi a, mặc dù là về sau mới làm tiếp, nhưng đã đáp ứng rồi a, vốn hắn không có ý định hôm nay làm đến bước cuối cùng, dù sao Tiểu Nhiên nhà hắn trước kia là thẳng, cho nên bây giờ có thể như vậy hắn cũng đã rất thỏa mãn, hơn nữa đã tối, Tiểu Nhiên nhà hắn khẳng định cũng đói bụng.

Bất quá…

Cảm giác được phía dưới phản ứng, Ngao Mộ Thiên chưa từ bỏ ý định lại hôn môi Dịch Nhiên một chút, “Anh đi WC.”

Một phút đồng hồ sau, Ngao Mộ Thiên đi ra, “Tiểu Nhiên, chúng ta ra ngoài ăn cơm a.”

Trước mắt không biết làm cơm Ngao Mộ Thiên và trước mắt chỉ biết nấu cháo Dịch Nhiên đi ra cửa.

Tuy Ngao Mộ Thiên rất muốn ăn cháo Tiểu Nhiên nhà hắn nấu, nhưng hắn cũng không muốn Tiểu Nhiên nhà hắn quá mệt nhọc.

Bởi vì tận thế, đạo đức trật tự phá hư, cho nên khi Ngao Mộ Thiên nắm tay Dịch Nhiên đi ở trong nội thành, người qua đường cũng chỉ là nhìn nhiều hai mắt, chứ không có chỉ trích như trước tận thế.

“Kỳ thật nếu như không có tang thi, trong lúc này ngược lại thích hợp chúng ta.”

“Chẳng lẽ anh sẽ quan tâm ánh mắt của người khác sao?” Dịch Nhiên tức giận trừng Ngao Mộ Thiên, môi của cậu hiện tại vẫn còn nóng, sẽ không sưng giống như lạp xưởng đi?

Ngao Mộ Thiên xoa tóc Dịch Nhiên, nở nụ cười, hắn không quan tâm người khác làm sao nhìn hắn, nhưng hắn quan tâm người khác nhìn Dịch Nhiên, Tiểu Nhiên nhà hắn không thể bởi vì hắn mà bị người khác khinh bỉ, đây hết thảy lỗi và tội đều do hắn, Tiểu Nhiên chỉ cần được hắn sủng ái yêu thương là tốt rồi.

Bởi vì lương thực bị quản chế, cho nên trong nội thành nhà hàng thật là ít ỏi, chỉ có vài cái, mà số ít nhà hàng, sau lưng đều có chỗ dựa, bất quá ngẫm lại cũng đúng thôi, tại tận thế, không có chỗ dựa làm sao có thể lấy được nguyên liệu thức ăn, trước kia rau cải trong ruộng phần lớn đều bị tang thi ô nhiễm, mà hiện tại bởi vì nhiệt độ cao không bình thường không biết có thể thu hoạch được bao nhiêu, hơn nữa sử dụng nước có hạn, đem nước đi tưới cũng không thực tế, cho nên cho dù ở trong nội thành cũng hiếm thấy bán rau cải, dù cho có thì chỉ vài củ khoai tây khoai lang khô quắt, giá cả còn rất đắt.

Lôi Dịch Nhiên, Ngao Mộ Thiên đi rất chậm, khóe miệng mang theo chút tươi cười, cuối cùng ở trước một quán cơm dừng lại, nội thất vô cùng lịch sự tao nhã, thoạt nhìn cũng rất đắt.

“Thực xin lỗi, phòng đều đầy.” Người bán hàng lễ phép mỉm cười, hiện tại người thường muốn sống sót rất khó, mà tìm được một công việc không tệ càng khó.

Ngao Mộ Thiên khó xử, hắn muốn cùng Tiểu Nhiên hai người yên tĩnh ăn bữa cơm, huống chi buổi sáng hôm nay còn xảy ra ít chuyện, hắn không muốn Dịch Nhiên bị người nhận ra.

Đối với Ngao Mộ Thiên băn khoăn, Dịch Nhiên không có hiểu được, mà cậu xác thực đói bụng, cho nên cũng không so đo, ngón tay chỉ cái bàn gần cửa sổ, “Có ai không?”

Tìm được đáp án không có người, hai người đi về hướng cái bàn lớn, ngồi đối diện, ánh mắt nóng bỏng của đối phương làm cho Dịch Nhiên đỏ mặt, bất quá cũng làm cho cậu nhớ tới một sự kiện, trừng mắt, “Chuyện lương thực tìm người là chuyện gì xảy ra?”

Ngao Mộ Thiên cũng không áy náy như Dịch Nhiên tưởng tượng, ngược lại thâm tình nhìn Dịch Nhiên, “Lương thực là chết, mà em là sống, nếu như có thể dùng những thứ kia đổi em trở về, anh còn cảm thấy buôn bán có lời.”

“Anh!” Dịch Nhiên bị nghẹn mặt đỏ tới mang tai, “Anh không biết hiện tại những lương thực kia có bao nhiêu quan trọng sao?”

“Nặng hơn nữa cũng không quan trọng bằng em.”

“…” Dịch Nhiên lần nữa bị nghẹn, tức giận hận không thể mở đầu Ngao Mộ Thiên nhìn bên trong có phải là bã đậu hay không! Người khác vì thức ăn giết người phóng hỏa không chuyện ác nào không làm, hắn còn hơn, đem ném ra ngoài! Hắn rốt cuộc có biết hiện tại chính là tận thế!!

“Tiểu Nhiên.” Ngao Mộ Thiên đột nhiên giữ chặt tay Dịch Nhiên đặt ở trên mặt bàn, “Trong lòng anh, không có bất kỳ người và sự vật nào có thể so với em.”

Lơ đãng, Dịch Nhiên nhớ tới đời trước  Ngao Mộ Thiên vì cậu mà chết, lẩm bẩm nói, “Vì sao?” Vì sao anh lại yêu một người luôn bị tất cả mọi người xem thường?

“Không biết.” Ngao Mộ Thiên lắc đầu, “Có lẽ là đời trước anh nợ em a, cho nên đời này nhất định trả lại em, Tiểu Nhiên, em nói, nếu như anh đời này trả dư, không biết kiếp sau anh có thể được trả lại? Nói như vậy, chúng ta mỗi kiếp cũng còn nợ đối phương, đời đời kiếp kiếp, ràng buộc không ngừng.”

“… Có lẽ a.” Tôi chỉ biết là đời trước thiếu anh, cho nên sống lại trả lại cho anh.

“Anh đời này trả nhiều chút, được sao?”

“…”

Ái muội giữa hai người lan tràn, cho đến khi món ăn đưa lên.

Món ăn là Dịch Nhiên chọn, hai chén cơm một món mặn một món canh, ba món ăn đủ hai người ăn, hơn nữa ở tận thế, rau sống so với món ăn mặn mắc rất nhiều.

Dịch Nhiên từ từ ăn cơm trong chén, Ngao Mộ Thiên cơ hồ đem tất cả đồ ăn bỏ vào chén của cậu, chất giống như tòa núi.

Nhìn Dịch Nhiên cố gắng tiêu hóa thức ăn, Ngao Mộ Thiên nở nụ cười, “Tiểu Nhiên, buổi tối sẽ không đi?” Theo lão Hàn miêu tả, hiện tại Tiểu Nhiên thực lực rất mạnh, thậm chí so với chính mình còn mạnh hơn, cho nên không có khả năng không có chỗ ở, nhưng hắn chính là không muốn cho Tiểu Nhiên đi, dù cho không thể làm cũng muốn ôm cùng một chỗ ngủ.

“Ừ.” Dịch Nhiên mặt càng đỏ hơn, mặc dù biết Ngao Mộ Thiên sẽ không làm cái gì, nhưng câu này thật sự rất mập mờ a rất mập mờ, đặc biệt là vừa mới nói ra nỗi lòng hai người.

Tìm được đáp án thoả mãn, Ngao Mộ Thiên ăn chén cơm của mình.

“Đây không phải Ngao đoàn trưởng sao?” Một thanh âm kiều mỵ đột nhiên vang lên, sau đó là một nữ một nam đi tới, nữ kiêu ngạo, nam khôi ngô, rõ ràng là đang cùng Ngao Mộ Thiên nói chuyện, ánh mắt lại luôn liếc về phía Dịch Nhiên.

Ngao Mộ Thiên không có cách nào khác, chỉ phải đứng lên giới thiệu, “Vị này chính là Cát gia nhị tiểu thư Cát Minh Lộ, vị này chính là phó đoàn trưởng dị năng Tề Diễm, vị này chính là…”

Ngao Mộ Thiên dừng một chút, trước kia thì tính giới thiệu Dịch Nhiên là em trai của hắn, nhưng nghĩ đến lúc nãy hai người đã quyết định ở cùng một chỗ, như vậy bây giờ nói bọn họ là quan hệ tình nhân cũng sẽ không dẫn đến Tiểu Nhiên sinh khí a, đương nhiên, Ngao Mộ Thiên càng có một loại cảm xúc muốn khoe khoang khắp thiên hạ, vì vậy, “Đây là người yêu của tôi, Dịch Nhiên.”

“Nguyên lai nàng chính là Dịch tiểu thư a, nhưng…” Cát Minh Lộ trái nhìn phải nhìn cũng nhìn không ra Dịch Nhiên giống nữ nhân.

“Cát tiểu thư nói sai rồi a, Dịch Nhiên là nam nhân.” Ngao Mộ Thiên rất không vui.

“Không có khả năng, rõ ràng ảnh chụp trên nhiệm vụ là nữ nhân.” Tề Diễm một ngụm phủ quyết.

Nhiệm vụ? Ngao Mộ Thiên nhớ tới hắn còn chưa có đi xem qua nhiệm vụ kia, nhiệm vụ này đều là Lăng Cảnh giúp hắn phát.

Đồng thời, Dịch Nhiên nhớ tới khi đến B thị, nhắc tới Dịch Nhiên đều nói là con gái.

Cho nên…

Hai người nhìn nhau chăm chú.

“Hắt xì!” Lăng Cảnh hung hăng hắt hơi một cái, sau đó bị Lữ Hàng kéo lại, “Cậu nói đêm nay theo giúp tôi, đừng nghĩ mượn cảm mạo chuồn đi.”

Hết chương 68.