Mạt Thế Chi Trọng Sinh

Chương 73: Gia nhập Dị Năng đội




Dịch Nhiên khẽ vào gian phòng của mình thì tiến không gian, độc trên bờ vai nên cẩn thận trị liệu.

Sau khi miệng vết thương khỏi hẳn, Dịch Nhiên mới nhìn kỹ những thứ mình vội vàng nhét vào không gian, lấy đao chém xuống, két bảo hiểm xuất hiện vết nứt, chém thêm vài chục nhát nữa thì két bảo hiểm mới bị mở ra, bên trong ngoại trừ một ít châu báu còn lại chính là tinh thạch.

Nhiều nhất là cấp 2-3, tinh thạch cấp 4 có hai khỏa, cư nhiên còn có một khỏa cấp 5, Dịch Nhiên vui sướng không chút suy nghĩ liền đem tinh thạch bỏ vào trong nước, trong con suối nhanh chóng thêm một khỏa non mầm lam sắc.

Sau khi thu hoạch rau quả, lại sắp xếp ngay ngắn, Dịch Nhiên ra không gian đắp chăn ngủ.

Bởi vì chuyện tối hôm qua, Dịch Nhiên ngủ đến chín giờ mới tỉnh, xoa xoa mắt, ngáp dài rời giường thay quần áo.

Đi xuống lầu, ngoại trừ Vu Đồng, những người khác đã ra ngoài, bọn họ định nghe lời Dịch Nhiên, cùng Ngao Mộ Thiên lăn lộn, cho nên đi công hội nhìn xem sao, thuận tiện nhận chút nhiệm vụ có thể làm, dù sao bọn họ không muốn dựa dẫm vào Dịch Nhiên.

“Có việc?” Dịch Nhiên uống ngụm cháo, ngay cả Trương Đại Minh đều ra ngoài, xem ra Vu Đồng nhất định là có việc.

Vu Đồng trầm tư một lát, trịnh trọng mở miệng, “Dịch ca, Ngao đoàn trưởng thật sự yêu anh sao?”

“Ừ.” Dịch Nhiên gật gật đầu.

Vu Đồng mím môi, do dự mở miệng, “Dịch ca, tôi là thực lòng đem anh trở thành anh trai, cho nên tôi muốn nói với anh.”

“Nha.” Dịch Nhiên nhàn nhạt đáp.

“Mặc dù biết anh cũng không đem tôi làm em trai, nhưng bắt đầu từ ngày theo anh, thậm chí nghe tin tôi giết chết cha mẹ ruột cũng không có khinh bỉ, tôi liền đem anh trở thành người thân duy nhất.”

Trên đời có rất nhiều chuyện rất khó để giải thích, tỷ như vì sao Ngao Mộ Thiên khăng khăng yêu Dịch Nhiên, tỷ như Vu Đồng vì sao chỉ nhận định Dịch Nhiên, tỷ như Trương Đại Minh vì sao thích đi theo Dịch Nhiên.

Loại cảm tình này rất phức tạp, cho nên rất nhiều chuyện đều không có nguyên nhân.

“Câu ‘đây chẳng qua là tang thi’ tôi còn nhớ rõ cho đến bây giờ.” Vu Đồng nhớ tới hắn lần đầu tiên thống khổ cùng Dịch Nhiên nói lên chuyện giết cha mẹ, Dịch Nhiên vẫn như hiện tại, chỉ là nhàn nhạt nhìn hắn một cái, trong mắt không có một chút gợn sóng

‘Đây chẳng qua là tang thi’, một câu giải cứu hắn, đúng vậy a, bị giết chính là tang thi, mà không phải cha mẹ nuôi hắn từ nhỏ đến lớn lên.

“…” Dịch Nhiên lần này không có đáp lời, cậu biết kế tiếp Vu Đồng còn muốn nói.

Quả nhiên…

“Tôi có anh trai, anh ấy không phải là đồng tính luyến ái, nhưng mà.” Vu Đồng siết chặt bàn tay, “Đơn giản là người khác quấn quít lấy, vì vậy anh ấy rơi vào, nếu như là vậy thì không có gì để nói, nhưng mà, vì sao, người luôn miệng nói yêu anh tôi là gã ta, nhưng người phản bội đoạn cảm tình này cũng là gã ta? Anh của tôi vì gã mà cùng người nhà cãi nhau, nhưng còn gã ta thì sao? Hấp dẫn anh tôi trước, nói yêu anh tôi trước, lại dùng lí do ‘áp lực quá lớn’ mà vứt bỏ cảm tình! Dịch ca, anh nói tại sao lại như vậy?”

“…”

“Anh của tôi chết, bởi vì cãi nhau với gia đình cho nên không muốn ở trong nhà, đi ra bên ngoài làm công, bị tai nạn xe mà chết, anh ấy mới 21 tuổi a, Dịch ca, anh nói đi, vì sao?” Giữa tiếng khóc không cách nào che giấu được sự phẫn nộ.

“Chúng tôi trước kia là ở B thị, bởi vì không thể chịu đựng được hàng xóm cười nhạo cho nên đến S thị.” Vu Đồng lau nước mắt, một phen giữ chặt tay Dịch Nhiên, bởi vì quá đột ngột khiến cho Dịch Nhiên căn bản không có kịp phản ứng, “Cho nên, đáp ứng tôi, Dịch ca, dù cho có một ngày hắn không hề yêu anh, cũng đừng luẩn quẩn trong lòng, anh còn có tôi, còn có rất nhiều người quan tâm anh, dù cho người khác xem thường anh, tôi cũng sẽ không vứt bỏ anh.”

“…” Hiện tại mình có nên nói câu cám ơn, Dịch Nhiên quấn quýt.

Lúc này lau khô nước mắt, Vu Đồng mạnh mẽ đứng dậy, “Dịch ca, tôi cũng ra ngoài, bọn họ nói nhận nhiệm vụ sẽ ở cửa nội thành chờ tôi, tôi sẽ cố gắng trở nên mạnh mẽ, sẽ không kém Ngao đoàn trưởng.”

Bị lưu lại, Dịch Nhiên tiếp tục quấn quýt.

“Linh linh linh ~~” Tiếng chuông dễ nghe cắt đứt Dịch Nhiên quấn quýt, tìm nửa ngày mới phát hiện nguyên lai là thanh âm điện thoại, bởi vì từ sau tận thế căn bản không dùng máy móc, cho nên thiếu chút nữa đã quên sản phẩm khoa học kỹ thuật này.

Điện báo biểu hiện tên là ‘Thẩm gia gia’, ba chữ kia lập tức làm cho Dịch Nhiên đen mặt, nghĩ cũng biết là ai lưu.

Đè xuống nút nghe, Dịch Nhiên cũng không có lên tiếng, ngược lại là người đối diện lập tức nói: “Dịch Nhiên, có chút việc tìm cậu, đến công hội lầu ba.”

“Ừ.” Dịch Nhiên đáp ứng, cắt đứt cuộc gọi.

Một đường đi đến công hội, chợt nghe rất nhiều người đang đàm luận Sát Lục đoàn một đêm diệt vong, khi cậu đi ngang qua một ngõ ngách, nghe được có ba người đang nhỏ giọng tranh chấp, một cái nói Sát Lục đoàn bị diệt là thế lực đối địch làm, cái khác lập tức phản bác.

Sát Lục đoàn cũng không phải là tùy tiện có thể tiêu diệt được, cho nên khẳng định phía sau có thế lực lớn, cãi đến cuối cùng cho ra ‘Sát Lục đoàn quá kiêu ngạo, cho nên quân đội dự định vứt bỏ, vì vậy đêm đó hạ lệnh tru sát’, kết luận quá kinh hãi, cho nên không dám lớn tiếng tuyên truyền.

Dịch Nhiên kéo khóe miệng, có đôi khi cậu rất thích sự tưởng tượng của người đời.

Bên kia, Trần thiếu tướng đáng thương vò nhăn văn kiện trên tay, rốt cuộc là ai làm? Là ai ra tay trước hắn? Hôm nay hắn đi vào cục, kết quả thấy bộ hạ phụ trách trị an cho cái ánh mắt hiểu rõ, hắn giận! Rõ ràng hắn còn chưa kịp ra tay, là ai vu oan!

Dịch Nhiên mới vừa đi tới thang lầu liền phát hiện Từ Vinh, cảnh vệ mặt tròn.

Từ Vinh xoay mặt về phía Dịch Nhiên gật gật đầu, “Dịch tiên sinh, mời.”

Trên đường đi, Từ Vinh nhìn như tùy ý kì thực đang đề cao cảnh giác, cuối cùng đem Dịch Nhiên dẫn tới 1 phòng lầu ba.

“Thưa ngài, Dịch tiên sinh đến.” Từ Vinh kéo cửa, cho Dịch Nhiên tự mình đi vào, mà hắn thì thủ ở bên ngoài cửa.

Thẩm Trứ Húc thấy Dịch Nhiên thì lộ ra nụ cười cổ quái, Dịch Nhiên trong nội tâm có dự cảm bất an.

“Ha ha, ta cũng là hôm nay mới phát hiện, nguyên lai đại danh đỉnh đỉnh Dịch Nhiên ‘tiểu thư’ chính là cậu a.” Thẩm thượng tướng cố ý tăng thêm 2 chữ ‘tiểu thư’, tuy lần trước hiểu rõ quan hệ Ngao Mộ Thiên cùng Dịch Nhiên, nhưng nhất thời thật đúng là không có liên hệ tới, nếu như những người khác biết nữ nhân bọn họ một mực tìm nguyên lai là nam nhân, hắc hắc, Thẩm thượng tướng sờ sờ râu mép của mình, khẳng định rất vui vẻ.

Dịch Nhiên miết mắt nhìn Thẩm thượng tướng, “Nếu như ông gọi tôi là vì chuyện này, tôi hy vọng ông lần sau đừng nhàm chán như vậy.” Nói xong, xoay người định ly khai thì bị Thẩm thượng tướng gọi lại.

“Đây chỉ là điểm tâm trước bữa ăn chính, tiểu tử, không có kiên nhẫn cũng không được nha.”

“Ngại quá, tôi gần đây không có kiên nhẫn.”

“…” Thành công bị nghẹn, tươi cười trên mặt Thẩm thượng tướng cứng lại, trong lúc này ông rất muốn đồng tình họ Ngao kia, “Được rồi, ta cũng nói thẳng, chuyện Sát Lục đoàn là cậu làm phải không?”

Dịch Nhiên khiêu mi, bộ dạng vô tội, “Không phải.”

“…” Thẩm thượng tướng đột nhiên cảm thấy ông tựa hồ có chút minh bạch người tuổi trẻ lạnh lùng trước mắt này, “Hoặc là, ta nên dùng câu khẳng định, chuyện tối hôm qua là cậu làm.”

Dịch Nhiên ánh mắt không thay đổi, “Nếu như ông hôm nay gọi tôi tới chỉ là vu oan, hy vọng ông lần sau đừng nhàm chán như vậy.”

Lần thứ hai bị nói nhàm chán, Thẩm thượng tướng khóe miệng co giật, “… Cậu phải tin tưởng ta, ta là cùng phe với cậu.”

“Không phải tôi làm.”

“… Kỳ thật có chứng cớ.” Thẩm thượng tướng vốn tính toán âm thầm tiêu hủy, nhưng thái độ Dịch Nhiên lẽ thẳng khí hùng kích thích ông, cho nên gần đây, người lý trí cũng làm ra chuyện không lý trí, cầm một đĩa ghi hình.

Đem nhét vào máy, “Chỗ đó có máy giám thị.”

“…” Dịch Nhiên khoanh hai tay, dựa vào trên ghế sa lon nhìn một thân ảnh rất quen lướt như gió tiến vào tòa nhà khi chưa bị đốt, Thẩm thượng tướng điều chỉnh tốc độ chậm lại, cho đến khi nhìn rõ tay chân thân ảnh rất quen kia.

Thẩm thượng tướng nhìn Dịch Nhiên, như thế nào, hiện tại không thể chối đi?

Nhìn hình ảnh trên màn hình mặc dù có điểm mơ hồ nhưng rõ ràng có thể nhìn ra là mình, Dịch Nhiên mở miệng, “Người này cùng tôi rất giống.”

“…”

“Vu oan giá hoạ, Thẩm thượng tướng, tôi không thích loại vui đùa này.”

“…” Thẩm thượng tướng chăm chú nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Dịch Nhiên, đột nhiên có loại cảm giác chính mình thật sự oan uổng đối phương, nhưng vừa xoay đầu lại, nam nhân giơ tay chém xuống trên màn ảnh hoàn toàn giống người trước mắt, máu tươi văng khắp nơi.

Thẩm thượng tướng cảm thấy ông thật sự già rồi, xoa xoa lông mày, “Được rồi, cậu đã nói không phải mình làm, như vậy lời lúc nãy ta nói cậu diệt Sát Lục đoàn, cậu coi như không nghe thấy a. Hay là câu kia, ta hy vọng cậu có thể gia nhập Dị Năng đội, đĩa ghi hình lần này ta có thể kịp thời chặn lại, nhưng lần sau thì khó bảo toàn, cậu chẳng lẽ thực sự tính mang theo bạn bè của cậu chạy nạn sao? Như vậy bạn của bạn cậu thì sao? Người thân của bạn cậu thì sao? Bọn họ làm sao bây giờ? Coi như cậu chỉ tính mang theo người yêu của mình, nhưng hắn có thể vứt bỏ bạn của hắn sao? Hắn có thể không lo lắng cho những người khác sao?”

Đem băng ghi hình lấy ra, Thẩm thượng tướng dùng sức, bẻ thành hai đoạn, sau đó bỏ vào trong chậu đầy giấy, một mồi lửa cháy lên, “Ta có thể cảm giác được, dù cho Ngao đoàn trưởng miệng giải thích vứt bỏ nhưng trong lòng của hắn cũng không an ổn, hắn và cậu không giống nhau.”

“…” Dịch Nhiên mím môi càng chặt hơn, đúng, Mộ Thiên và cậu bất đồng, cậu có thể trốn vào không gian không trở ra, nhưng Mộ Thiên không thể, Mộ Thiên không thể vứt bỏ mọi người, cho nên cậu hiện tại mới ở đây.

“Có chuyện ta không có nói cho cậu, Ngao Vũ cậu nhận thức sao?”

Dịch Nhiên trầm mặc, cậu biết, Ngao Vũ là từ nhỏ đi theo Ngao Mộ Thiên lớn lên, phụ trách chức vệ sĩ, trẻ con nhà giàu luôn có rất nhiều người muốn bắt cóc. Kiếp trước, Ngao Vũ cùng Lăng Cảnh đồng dạng chết ở trên đường đi S thị, cũng kiếp trước, đuổi cậu đi đều là người Mộ Thiên thu nhận trên đường đi.

“Nếu như ta nói Ngao Mộ Thiên đã sớm đánh chủ ý lên ZF (Chính phủ) cùng quân đội?”

“…” Tuy trên mặt Dịch Nhiên không có gợn sóng gì, nhưng nội tâm kinh hoảng chỉ có chính mình hiểu rõ.

Thẩm thượng tướng đưa cho Dịch Nhiên một tờ tư liệu, trên giấy rõ ràng là hồ sơ lí lịch Ngao Vũ, trước mắt là đội trưởng Tiểu đội 5 quốc gia dị năng giả, sĩ quan cấp úy.

“Không chỉ hắn, cục quản lí dân cư ZF (Chính phủ) bên kia còn có người gọi Ngao Băng.”

“…” Thật lâu sau, Dịch Nhiên mới nghe được thanh âm khô cằn chính mình, “Tại sao là tôi?”

Thẩm thượng tướng cười khổ, “Bởi vì cậu rất lợi hại, có thể trợ giúp chúng tôi hoàn thành kế hoạch hướng ra bên ngoài, vì kế hoạch này, 1-3 tiểu đội có tỉ lệ tử vong vượt qua 90%, đương nhiên, ta nói rõ với cậu như vậy cũng không phải khiến cậu đi chịu chết, mà là hy vọng cậu có thể giữ được tánh mạng để trợ giúp chúng tôi, nếu ở tình huống nguy hiểm và không nắm chắc an toàn cậu có thể chạy trước, sau đó có truy cứu trách nhiệm, cho dù có liều cái mạng già này của ta cũng sẽ bảo vệ cậu.”

Mỗi lần cùng Dịch Nhiên đàm điều kiện, Thẩm thượng tướng đều phải nói mình già, do không có biện pháp thôi, thực lực của đối phương quá cao mà, “Chuyện Ngao Vũ và Ngao Băng không có người biết rõ, ta cũng không có dự định nói cho người khác biết, đúng rồi, đây là mấy ngày nay nghiên cứu mới nhất, theo như tư liệu viết, xế chiều hôm nay thời tiết có dị biến.”

Dị biến? Dịch Nhiên tâm siết chặt, rất nhanh lật vài trang giấy, bị mấy câu gạch đỏ đâm đỏ mắt của cậu.

【Mặt trời mấy ngày gần đây xuất hiện dị thường, dưới kính viễn vọng bội số lớn có thể mơ hồ thấy được mấy điểm lấm tấm màu đen, trước mắt phạm vi hắc ban đang mở rộng, có thể vào buổi trưa ngày 25 tháng 2 xuất hiện nhật thực, trước mắt dự tính là buổi trưa ngày 1 tháng 4, đề nghị tăng cường tuần tra, 12 giờ đóng cửa thành.】

Ngày 1 tháng 4! Đó không phải là hôm nay sao? Văn kiện có 2 chữ ‘cơ mật’ sẽ không có người lấy nó làm ngày Cá tháng Tư vui đùa, Dịch Nhiên nhanh chóng nhìn về phía Thẩm thượng tướng, “Sẽ có hậu quả gì?”

Thẩm thượng tướng nhìn văn kiện, “Tận thế bộc phát ngày đó, nhật thực khiến cho một bộ phận tang thi tiến hóa thành tang thi cao cấp hơn, mà hiện tại này, nếu không biến thành cao cấp hơn nữa, như vậy mặt trời hẳn là cho tang thi lực lượng biến dị.”

Dịch Nhiên tay dùng lực, kéo một tiếng, vài trang tư liệu bị xé thành mảnh nhỏ, Mộ Thiên, Mộ Thiên còn ở bên ngoài! Nếu như bọn họ gặp phải tang thi tập thể tiến hóa…

Nhanh chóng đứng lên, “Tôi muốn ra khỏi thành.”

Thẩm thượng tướng nhìn sắc mặt đột nhiên tái nhợt của Dịch Nhiên, tựa hồ minh bạch gì đó, nhưng ông cũng không thể làm gì được, “Hiện tại đã 12 giờ, cửa thành chỉ có một cửa, ta cũng không có biện pháp.”

“Nếu như tôi uy hiếp ông thì sao?” Dịch Nhiên trên tay vừa động, băng kiếm đông lạnh hiện ra trên tay cậu.

Thẩm thượng tướng buông tay, “Cậu giết ta đi, ta không thể vì tánh mạng một số người mà hại những người khác.” Dù cho một số người kia đều là tinh anh, ông cũng không thể.

Hết chương 73.