Mặt Trắng Nhỏ Đứng Sang Bên!

Quyển 2 - Chương 13-2




: Cup ABC

Xuyên qua làn khói trắng, Dương Dương thấy khuôn mặt Lý Ninh trang điểm rất đậm, là kiểu make up Bed¬room Eyes mốt nhất năm nay, đôi mắt trông rất nổi bật, Eyeshadow là phấn mắt được nhiều người dùng, tuy đậm nhưng không khiến người ta có cảm giác lôi thôi, hết sức lãng mạn.

Có người nói, tư thế phụ nữ hút thuốc lá rất gợi cảm, nhìn Lý Ninh mà trong lòng cô cũng có cảm giác như thế. Ai đã nói? Phía sau mỗi người phụ nữ hút thuốc đều có một câu chuyện.

Kỳ thực Lý Ninh vẫn luôn không vui, cô luôn cảm thấy lòng cô ấy rất trống rỗng, cho nên vẫn luôn dùng mấy thứ này nhét đầy nội tâm trống rỗng ấy, nghe nói trước năm thứ hai đại học Lý Ninh là một nữ sinh ngoan ngoãn, một đứa con gái ngoan trong mắt ba mẹ, một học sinh giỏi 3 tốt trong mắt thầy cô, sau khi chia tay với một nam sinh mới bắt đầu uống rượu hút thuốc, chơi đùa với đàn ông, những năm gần đây đàn ông bên cạnh cô ấy thay đổi hết người này tới người khác y hệt một cái đèn kéo quân.

"Tớ cũng không có nói buông bỏ chỉ là không ôm hy vọng mà thôi" Cô không biết tại sao bọn họ lại chia tay, nghe nói năm đó yêu hừng hực, tuấn nam mỹ nữ kết hợp, nghe nói khi đó bọn họ còn trở thành cặp đôi đẹp nhất thành phố S. Lý Ninh không nói thì cô cũng không hỏi, cũng chưa từng gặp nam sinh rất ưu tú trong truyền thuyết kia, lúc cô biết Lý Ninh thì nam sinh kia đã rời trường rồi, có người nói hắn ra nước ngoài.

"Vậy thì tốt, mọi việc quý ở kiên trì, bằng không có một ngày cậu sẽ hối hận bản thân sao không kiên trì" Lý Ninh giống như nói với cô, mà lại giống như nói với chính mình.

Đi bên trái hay là đi bên phải, đây cũng không phải là câu hỏi to be or not to be, theo cô thấy, tình yêu cho tới giờ vẫn cách Lý Ninh rất xa, không phải là tình yêu chưa có tới, mà là Lý Ninh chưa từng mở rộng trái tim mình, có lẽ bởi những năm gần đây cô ấy vẫn luôn tìm cái vốn không phải tình yêu.

"Còn cậu? Thắng chứ?"

"Cái đó còn phải hỏi sao, chị đây ra tay thì có cái gì không giải quyết được?"

"Các cậu thật nhàm chán đó, tới đây mà còn nói chuyện công việc sao, hai cô à, chúng ta tới đây là để thả lỏng mình, cho nên tất cả những cái gì liên quan tới công việc đều out out out hết!" Vừa dứt lời, Mộc Mộc với đôi giày cao gót 9cm cùng mái tóc quăn xinh đẹp xuất hiện trước mặt hai cô gái, trong tay cầm chiếc túi LV mới mua cố ý show một vòng trước mặt hai người.

Dương Dương và Lý Ninh nhìn nhau, rất ăn ý không nói gì nữa.

Mộc Mộc lại giơ túi LV trước mặt các cô lần nữa, hai người vẫn không có phản ứng gì.

"Này, các cậu phản ứng chút có được không?" Mộc Mộc chu mỏ mắng, cái túi này ấy vậy tốn mất một tháng tiền lương của cô đó a.

"B, cậu muốn có phản ứng thế nào, nói đi, bọn tớ sẽ thỏa mãn cậu" Lý Ninh rút ra điếu thuốc thứ ba. Cup bra của ba người các cô xếp theo đúng thứ tự ABC, cho nên lúc chỉ có ba người, cô và Mộc Mộc bao giờ cũng thích lấy số đo ra mà gọi đối phương.

"Lại hút thuốc, có ngày nó sẽ giết chết cậu đấy!" Mộc Mộc nói chuyện từ trước tới giờ không có rào trước đón sau, hấp tấp, trong lòng có cái gì liền hiện hết lên mặt.

"Không cần lo lắng, có ngày chị đây chết cũng sẽ gọi người thông báo cậu tới thắp nén hương lên phần mộ!"

"A!" Mộc Mộc chống nạnh khó chịu, cô nàng này lúc nào cũng thế, lẽ nào không thể yêu bản thân một chút sao?

"B, xin cậu chú ý hình tượng của mình!" Phụ nữ không bị tổn thương sẽ không thích vết thương, phụ nữ không bị tổn thương sẽ không thích mùi khói, điếu thuốc là sự tịch mịch. Thuốc lá có thể nói là một sự bổ khuyết vào tịch mịch, với tịch mịch thì thuốc lá lại là ký thác. Điểm chính là thuốc lá, đốt chính là trống rỗng, hút chính là tịch mịch, cho nên có người nói, mỗi một người phụ nữ hút thuốc đều tịch mịch.

Vừa nghe lời này, Mộc Mộc hết nhìn trái lại nhìn phải, phát hiện có một anh đẹp trai đang nhìn cô ấy, lập tức la lên rồi ngồi xuống, bày ra dáng dấp thục nữ.

Cô và Lý Ninh khinh bỉ nhìn cô ấy, các cô từ lúc học đại học đã bắt đầu biết nhau, Lý Ninh lớn nhất, tiếp theo là Mộc Mộc, sau đó mới là cô, cô và Lý Ninh lúc nhập học mới quen nhau, mà cùng với Mộc Mộc lại có đoạn chuyện cười.

Nhớ ngày đó, Mộc Mộc tóc tai bù xù, khuôn mặt nhỏ nhắn hốc hác chạy đến chỗ các cô, chỉ vào Lý Ninh mắng: "Cô là con hồ ly tinh, cô sao lại cướp bạn trai của tôi?"

"Bạn trai cô là ai?" Thời điểm đó Lý Ninh đang hút thuốc, phun khói thuốc vào mặt Mộc Mộc, Mộc Mộc tức giận đẩy ra.

Lúc đó cô ngồi ở một bên nhìn hai người bọn họ cãi nhau.

Mộc Mộc ăn mặc rất thục nữ, gò má nhỏ, đôi mắt thì một bên một mí, một bên hai mí, lúc cười rộ lên thì trông như mặt trăng, rất vui tươi, là kiểu nam sinh thích nhất. Mộc Mộc không cao, là người nhỏ nhắn nhất trong các cô, thoạt nhìn yếu đuối như đóa hoa trong nhà kính, không phải trải qua mưa gió, nhưng lại kích thích ý muốn bảo hộ của phái mạnh.

Tranh cãi đến kết quả cuối cùng là Mộc Mộc phát hiện mình chửi lầm người, Mộc Mộc đỏ mặt một mực xin lỗi Lý Ninh, Lý Ninh liếc cô ấy một cái nói, cô ấy cho dù có xấu thế nào đi nữa cũng sẽ không đi làm người thứ ba, cô ấy ghét nhất là phá hoại hạnh phúc của người khác.

Cái gọi là không đánh nhau thì không quen biết, ba người bởi vậy quen nhau, sau cùng ngưu tầm ngưu, mã tầm mã thành bạn tốt quen thuộc các cô mới biết được, dáng vẻ thục nữ của Mộc Mộc hoàn toàn là ngụy trang, lúc không có người ngoài (đặc biệt là đàn ông), bản tính thô lỗ sẽ lộ ra, cho nên lúc cô ấy bày ra dáng vẻ thục nữ, các cô sẽ xì mũi coi thường cô ấy.

Mộc Mộc sau đó gọi một ly Sherry, ánh mắt lại chuyển tới Dương Dương: "Thẳng thắn sẽ khoan hồng, chống cự sẽ nghiêm trị, nói, đôi giày cao gót Ferragamo dưới chân cậu là ai tặng!"

Cô ấy vừa nói Lý Ninh cũng đưa đầu nhìn qua, sau đó vẻ mặt mập mờ nhìn cô.

"Ai nói nhất định là người khác tặng, lẽ nào tớ không thể tự mình mua hả?"

"Cậu mà có thể dùng 4k để mua một đôi giày, trừ phi mặt trời mọc đằng Tây!"

"Con nhóc kia, cậu thành thật khai ra mau, cậu biết là cậu không trốn thoát được đâu mà" Lý Ninh cố ý nhả khói vào mặt Dương Dương khiến cô ho nhẹ một trận.

"Ai nha, đây là đồ giả, không "chắc" đâu!" Cô vẫn giãy dụa cái cuối cùng.

"Christian Louboutin nói, giày cao gót xinh đẹp cũng không thể che khuất cơ thể cậu, ngược lại còn khiến cậu lộ ra nhiều hơn. Mà giày cao gót Ferragamo lại có thể làm hiện ra hết đường cong của phụ nữ, cho nên người tặng cậu thứ như vậy nhất định là đàn ông, nói đi, là ai?"

Lý Ninh tiếng nói vừa dứt, Dương Dương vẫn là một bộ thà chết chứ không chịu khuất phục, lập tức nháy mắt với Mộc Mộc, Mộc Mộc hiểu ý, giơ hai "vuốt" xông tới Dương Dương.

"Đừng mà, hai chị. . . Ha ha. . ." Cô sợ nhất là nhột, thân thể hết né lại tránh, sau cùng cả người đều nằm vật xuống ở trên ghế sa lon, tóc tai bù xù.

"Trò vặt, xem cậu có khai không!" Mộc Mộc cười dê.

"Được rồi được rồi, tớ khai!”

Mộc Mộc lúc này mới buông cô ra, chờ cô ngồi thẳng dậy, hai người sáu con mắt lấp lánh có thần nhìn cô.