Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!

Chương 41: Nhà thiết kế nổi tiếng Alice




Apollo và chú Cie ngồi đối diện nhau, cô chạy từ cầu thang xuống, ngồi vào bên cạnh anh rồi yên lặng lắng nghe, sau đó mới lên tiếng. Cuộc trò chuyện diễn ra khá êm đẹp, không có quát thán hay chửi bới, chỉ là nói chuyện bình thường như chú và cháu bình thường mà còn rất tình cảm nữa chứ. Giống như là trong lòng đã cất giấu đi rất nhiều điều muốn nói mà không nói được, đợi tới 1 ngày có cơ hội sẽ nói hết ra mà không chừa lại 1 chút nào cả.

- Tất cả mọi chuyện chú đã làm thực sự rất tồi tệ, rất kinh tởm....chỉ vì muốn có được thứ mình muốn mà đã làm thương tổn rất nhiều người mà chú yêu mến...trong đó...có cả các cháu, anh Vincent, cả Seri nữa, mẹ chú - bà các cháu - chú Ciel nói giọng trầm thấp

Nghe mà cô muốn khóc quá, ấn sáu cái dáng vẻ bình thân, bất cần và lạnh lùng kia là 1 con người mềm yếu và mỏng manh dễ vỡ, không biết đã trải qua những chuyện gì mà con người ta mới có một lớp vỏ bọc thật vững chắc như vậy, làm sao mà có thể che giấu toàn bộ cảm xúc của mình biến mình thành một người hoàn toàn khác. Thử hỏi xem điều mà chú ấy đã trải qua là như nào, người con gái mình yêu lại đi yêu người anh trai mà mình yêu quý và kính trọng và ngược lại người anh trai yêu quý của mình lại yêu người con gái mình yêu. Tình yêu đó xuất phát từ cả hai phía. Đau khổ có, dằn vặt có, chán nản có....

Con người ta khi yêu đến điên dại, thì sẽ làm ra rất cả mọi chuyện dù đó là điều ghê tởm tới mức nào hoặc cao cả tới mức nào, tất cả xuất phát từ cái gọi là YÊU. Đã yêu là sẽ đau có phải thế không, hay đã yêu là sẽ được hạnh phúc. Liệu tình yêu có phải rèn luyện cho mình một tấm khiên nghị lực vững trãi, hay là 1 căn phòng tra tấn người ta bằng cái cảm giác đau đơn tột độ và mất đi ý chí của mình và trở nên điên cuồng như những con quỷ đói khát đang khao khát thứ gọi là YÊU.....

- Chú có biết không cháu từng khao khát 1 lần được gặp bố mẹ ngay lúc này - cô nói giọng nhẹ như 1 ngọn lông tơ rơi xuống mặt nước em đềm

- Và cho dù rất muốn...nhưng họ đều không có ở đây....cháu vẫn phải mạnh mẽ mà bước tới tương lai - cô nói tiếp

- Cho dù là rất nhớ...rất cần nhưng đó chỉ là mong muốn của anh em cháu, đó không phải là sự thật phía trước mắt - anh hai cô tiếp lời

- Con người ta sẽ có lúc sai lầm không đáng có và ân hận cả đời - cô nói tiếp

- Nhưng cái sai lầm lớn nhất.....đó chính là không biết sửa chữa sai lầm - anh nói

Rồi tất cả chìm vào im lặng, một người một suy tư riêng biệt khác nhau, đó chính là quan điểm của anh hai và cô, con người ta dù mắc lỗi lầm tới cỡ nào, thì sửa chữa chính là để chuộc lỗi và sửa cho cái sai lầm kai biến thành nhỏ đi, dù cho là cái sai lầm đó không biến mất, nó vẫn là 1 vết sẹo lớn trong cuộc đời nhưng mà vết sẹo đó sẽ còn lớn hơn nếu không sửa chữa nó. Điều quan trọng là sửa chữa theo cách nào và thực sự trong lòng của mình đã hối cải hay chưa.....Hay cái mình đã và đang làm chỉ là GIẢ TẠO

- Thật là các cháu đã lớn hết rồi, đã biết suy nghĩ hết rồi, chú rất vui mừng vì điều đó - chú Ciel giọng khàn khàn khoé mắt đỏ hoe

Cô biết là chú cũng rất cảm động về hành động của hai anh em cô, cô biết là anh hai đã bớt đi hận ý với chú Ciel, con người ta dù việc gì cũng phải thay đổi đúng không. Vì vậy sau ngày đó, cả ba chú cháu đã quyết định đi chơi một tháng để thắt chặt tình cảm gia đình và điều đáng để nói là trong chuyến đi đó, cô bắt gặp Vũ Trung, anh ấy hình như đang có buổi kí hợp đồng với bên đối tác, lúc bắt gặp hình như đã làm xong việc.

Thấy cô, anh chạy ra và chào hỏi, cả chú và anh trai cô cũng được chào hỏi dựa vào công của cô. Lúc đó chú con đưa ánh mắt ý hỏi là " Bạn trai con bé à ? " với anh hai cô nữa chứ thật là. Cơ mà cô và Vũ Trung đang là người yêu cơ mà, vậy là ánh mặt của chú ấy đúng chứ. Thật là ! khó nghĩ khó nghĩ, thiệt là 1 tình thế khó xửa, nói là giở khóc giở cười mới đúng

Gặp được anh thì cô được hai người thân của mình bán đứng. Chuyện là như vầy, Vũ Trung muốn mời cô tới công ty của anh thăm quan trụ sở chính. Vì cô ngại cho nên từ chối thế mà cô chưa kịp nói thì cháu và anh hai đã mượn đã cô chưa nói, nói hộ cô luôn, thế là giờ cô bị đẩy lên xe Vũ Trung đi tới công ty anh ấy này.

Tới công ty anh, cô không khỏi trầm trồ. Thiết kế khá là độc đáo , vẻ bề ngoài thì có vẻ là 1 công ty bình thường như bao công ty khác, nhưng vào bên trong thì, vị trí cũng như khung cảnh lại khác hoàn toàn, rất cá tính nữa, thành viên nào trong công ty cũng cá tính y hệt công ty. Gọi là cái khẩu hiệu " Sống Theo Cách Mà Mình Muốn "

Không khí trong công ty thực rất thoải mái nha, khác hẳn với các công ty khác, chắc đây là tiêu chí mà công ty đặt ra, cô rất thích những công ty thế này, phải thoải mái thì mới cống hiến sức lực cho công ty chứ. ĐI vào phòng làm việc tại công ty của anh, bên trong màu phối hợp rất hài hoà, không có chói loá như lúc ở trong đại sảnh hay các nơi khác, nói thế nào thì nói gam màu rất phù hớp với tính cách của anh. Căn phòng làm việc rất tiện nghi, phòng nghỉ ngơi được lắp kính cách âm với bên ngoài. bàn làm việc to rộng dài thoải mái để tài liệu, bên cạnh là phòng bếp với đủ mọi thứ. thật giống 1 căn nhà mini quá cơ.

Ngồi vào bộ sofa đối diện với bàn làm việc của anh, anh đặt công trà chanh xuống trước mắt cô rồi nói

- Em sang đây từ lúc nào vậy, thời gian qua anh bận việc lên cũng không liên lạc được cho em - Vũ Trung nói

- Em thì về thăm chú em thôi, đây là quê hương em sinh ra - cô nói

- Vậy sao, thế hồi nhỏ anh gặp em ở Hàn là.... - anh nói thì dừng lại ý là muốn hỏi cô

- À hồi đó là mẹ em hải sang chi nhánh bên Hàn để điểu chỉnh lại mất 3 năm cho nên em định cư ở Hàn 3 năm, trong 3 năm đó thì em gặp anh - cô cười nói, nhấm nháp 1 ít trà

- Vậy à, nhưng mẹ em là người Việt mà chú vừa rồi là chủ tịch T&Y, là người gốc Anh ? - anh thắc mắc hỏi

- Việc này rất khó để nói mong anh thông cảm - cô thẳng thắn nói

- Không sao lỗi tại anh lắm chuyện mà - anh cười nói

Sau khi trò chuyện vui vẻ một hồi, anh đưa cô đi về cũng đã gần 3h chiều. Về tới nhà cô chào tạm biệt anh rồi bước vào nhà, xổ vào mặt mình là hai ông tám là chú và anh cô, họ hỏi đâu đuôi câu chuyện rồi bla bla bla, vậy là cô phải kể hệt ra từ đầu tới cuối, tất nhiên cái đoạn ở cùng hắn là anh cô kể. Nghe xông câu chuyện cô thề là lúc đó hắn mà có ở đó thì chắc đã ăn mấy cái dép của chú cô.

- Haizzz thứ gì nên quên thì cháu hãy quên đi Alice - chú Ciel nói

- Cháu đã chấp nhận được thực tại rồi nên chú đừng lo - cô cười như không có chuyện gì xảy ra

Thời gian gian trôi, tính tới thời điểm này cô ở Anh cũng đã gần 9 tháng rồi và tại nơi đây, cô đã học hỏi rất nhiều việc từ công ty của chú mình, các mẫu thiết kế cùng rất mới mẻ cùng sáng tạo, học hỏi được rất nhiều thứ, cô tăng thêm cho mình được vốn kinh nghiệm. Tất nhiên học không ở công ty chú như này cũng không được. Cho nên cô đã lấy những gì mình học được ra từ lúc bắt đầu niềm đam mê thiết kế tới giờ làm ra 1 bộ trang sức. Cô đã đặt tên cho nó là STARTS.

Đầu tiên vẽ ra nhận được rất nhiều lời khen từ tổ thiết kế, nhưng cô nghĩ họ chỉ khen cô vì cô là cháu gái của chủ tịch mà thôi. Sau đó mẫu thiết kế được làm ra, cô phải mất rất nhiều thời gian lựa chọn ra vật đính vào dây truyền, nhẫn và bông tai. Tất nhiên là cô mất tới 5, 6 lần đổi đi đổi lại những viên kim cương rồi. Cuối cùng cũng chọn ra được 1 màu sắc ưng ý, đó là màu tím huyền ảo giống y hệt màu tóc của cô và anh trước khi nhuộm thành bây giờ.

Lúc sản phẩm ra lò, cô đã đặt 1 bộ vào gian hàng, sau đó khoảng 1,2 ngày thì lần lượt có 3, 4 vị khách tới mua, sau đó họ không ngừng trả giá, rồi lại rất nhiều người nghe tin tới ngó ngía xem sao, và họ cũng bỏ tiền ra mua. Bộ trang sức làm ra chỉ có một mà người mua lại nhiều. Rất khó xử, cô chả biết làm sao thì cô đi nhờ chú cô. Chú ấy suy nghĩ 1 hồi rồi quyết định sẽ đưa cô vào đội ngũ những nhà thiết kế giỏi của công ty, sau đó, chú cô tổ chức 1 buổi ra mắt sản phẩm thật là hoành tráng, tất cả cách công ty nổi tiếng đều có mắt.

Và tất nhiên là từ ngày hôm đó, cô được toàn thế giới biết đến với cái tên ALICE , tất cả các báo mạng đều đăng tin về cô, cả tạp chí cũng đăng hình ảnh cô nữa. Từ lần đó việc ra ngoài mua đồ để nấu ăn khiến cô gặp rất nhiều khó khăn. Rất nhiều phóng viên muốn phỏng vấn cô và nhiều công ty đầu tư vào thiết kế tiếp theo của cô nữa.

Mới đầu chỉ nghĩ là muốn giúp chú một chút nhưng cô không ngờ là mình lại thành nhà thiết kế mới nhất năm. Haizzz cuộc đời thật quá là vi diệu hay sao ấy nhỉ. Vậy là cô bị giữa lại bên Anh tới gần 1 năm liền, trong khoảng thời gian đó cô đã ra rất nhiều mẫu sản phẩm mới và rất được ưa chuộng trên thị trường đá quý.

Càng ngày cô càn nổi tiếng nhờ các thiết kế của mình và việc khiến cô bận rồi thường xuyên về muộn cũng là chuyện bình thường, thời gian của cô gặp Vũ Trung cũng không được, đa phần là vì công việc của cô và 1 phần là do cô đi học thêm về nghệ thuật của nhiều nước để tăng thêm ý tưởng cho mình nên thời gian cùng anh đi chơi cũng không còn như xưa. Có lần cô hẹn anh đi ăn và bị chụp hình sau đó gây nên Scandal về chuyện tình cảm của cô và Vũ Trung.

Anh ấy mở cuộc họp báo và tuyên bố với tất cả mọi người rằng cô và anh là người yêu của nhau. Ngay sau khi nghe tin cô đang uống nước mà phun ngược trở lại. Dù sao thì cô cũng chả thể phủ nhận việc này kể cả khi cô không nổi tiếng như hiện giờ. Thôi chấp nhận vậy, dù gì đây cũng là 1 chuyện tốt mà, cô có thể dành toàn bộ tình cảm của mình với Vũ Trung không suy nghĩ tới hắn nữa, sẽ cho hắn vào 1 ngăn trong trái tim, tuy không phải ngăn chính, nhưng hắn cũng đã từng là 1 người gắn liền với tuổi thanh xuân tơi đẹp của cô.

Sau hôm họp báo, cô còn tưởng fans sẽ gây tranh cãi này nọ gì chứ, không ngờ rằng fans ủng hộ cho cô và Vũ Trung, vui mừng vì mọi chuyện đã êm đẹp ổn thoả, nhưng cuộc đời đâu có được hoàn hảo như vậy, các anti-fans của cô đã đăng hàng loạt những stt trên mạng FACEBOOK về việc hôn nhân gia đình của cô trước kia, cụ thể hơn là nói, cô bỏ chồng theo trai đẹp khác. Còn nói là cô đứng núi này trông núi nọ. Vốn dĩ ô cũng chả để ý nhưng anh trai cô đã tổ chức 1 cuộc họp báo và đính chính lại việc này.

Sau vụ việc đó, cô cũng không bận tâm tới kết quả, cô quyết đinh nghỉ ngơi 1 thời gian, cô về nước cùng Vũ Trung để anh hai và chú Ciel của cô lại, về tới nơi sân bay đang chuẩn bị lên xe thì từ đâu ra hàn loạt các fans hâm mộ thiết kế của cô hay chính xác hơn là họ yêu quý cô đến và xin chữ kí, kí được vài người thì vệ sĩ đi đến và tám bia chắn cho cô, leo lên xe cô vẫy tay tạm biệt các fans rồi chiếc xe cứ lăn bánh đi, tiếng hò hét của fans càng ngày càng giảm rồi trong xe trở lại không khí tĩnh lặng.