Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!

Chương 51: Sự cố




Sáng hôm sau, cô rời giường đi tới công ty, ai ai cũng trầm trồ nhìn cô có vẻ như là rất ngưỡng mộ, khó hiểu lắm, cô đi lên phòng làm việc với dấu hỏi chấm to đoành rằng tại sao mọi người lại nhìn cô với ánh mắt như vậy

Mở máy tình ra, xem lại những thiết kế của mình khi còn ở nước ngoài, bất dác cô nhớ tới ngày tháng vui vẻ đó, miệng nở nụ cười rất tươi, cười như con điên vậy, đóng trang vừa mở ra, cô lấy lại tinh thần chuẩn bị làm việc thì cửa phòng chợt mở ra

- CÓ chuyện gì vậy ? - cô nhìn hắn khó hiểu

Vẻ mặt tức tối kia là sao, sáng ra đã vậy thật mất hết hứng làm việc, đường đường là tổng giám đốc mà mặt lại hầm hầm vẻ khó chịu thế kia bảo sao khách hàng cùng nhân viên luôn sợ anh ta, thật đúng là hết nói nổi mà

- Cô xem đi - hắn ném tờ báo lên bàn làm việc của cô, rồi để ý chiếc nhẫn trên ngón áp út của bàn tay trái cô, trong lòng cảm thấy buồn lắm

Khẽ nhìn tờ báo, là hình ảnh Vũ Trung cầu hôn cô và cảnh hai người hôn nhau, tựa đề rất hot nha " Lời câu hôn của tổng giám đốc công ty du lịch nổi tiếng và nhà thiết kế đại tài Alice " đọc qua một vài dòng cô cảm thấy khâm phục tài chém gió của các nhà báo, nào là tình yêu sóng gió giữa đôi bạn trẻ, xa cách hơn mười năm, cả hai đã trải qua những cuộc hôn nhân không hạnh phúc, rồi cuối cùng kết thúc là cuối cùng họ đã trở về bên nhau qua những sóng gió, chúc cho hai người ạnh phúc

Cô cười cười rồi ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt như quỷ hờn của hắn, chả biết bài báo này đã đắc tội gì với hắn nữa, đây không phải sự thật, đâu cần phải tức giận thế đâu, cái này chả ảnh hưởng gì tới danh tiếng của công ty, hắn có gì phải giận chứ, đây là cuộc sống đời tư của cô hắn có quyền gì mà can thiệp vào. Vả lại, sao hắn phải tức giận như là chồng bắt quả tang vợ ngoại tình vậy chứ....thật là

- Cái này không ảnh hưởng tới danh tiếng của công ty, anh hiểu mà - cô khẽ thở dài nói

- Sao em không hiểu cảm giác của tôi khi thấy tấm ảnh này ? - hắn chua xót nói rồi đi ra ngoài đóng xầm cửa lại

Không hiểu cảm xúc của anh ? hắn nói vậy là có ý gì thế, nực cười cô là cái gì mà phải quan tâm tới cảm xúc của hắn, hắn và cô bây giờ chỉ là bạn bè, không còn là vợ chồng, hắn thật trẻ con,...nhưng khi hắn nói vậy, cô lại thấy vui vui, như là hắn đang ghen vậy...chợt sốc trước suy nghĩ của mình, cô vỗ má lấy lại tinh thần rồi tiếp tục làm việc.

Sau cái ngày đó, cô chỉ chăm chú vào làm việc và làm việc, vẽ ra nhiều thiết kế mới độc đáo hắn, cái scandal việc cô đạo thiết kế cũng chả còn, thoáng cái thời gian kết thúc hợp đồng cũng còn lại mấy ngày. Thật ra làm việc ở đây rất thoải mái, giống như là nhà vậy, hắn và cô cũng hay nói chuyện phiếm để giải khuây nữa, cũng như bao đôi bạn bè khác, đi nhậu những lúc thành công của công ty này, thỉnh thoáng rủ nhau đi mua quần áo, shopping, không thì đi uống nước, tất nhiên là cũng có vài lân cả bai người là có cả Hạo Minh đi khu vui chơi nữa.

Kể ra thì cũng có một hai bài báo nói cô cùng chồng cũ muốn nối lại tình xưa, nhưng mà mấy bài báo đấy được mấy ngày thì bị dập tắt bởi ngày kết hôn của cô được tung ra, nhớ cái bộ mặt vui sướng của hắn khi nhìn thấy bài báo nối lại tình xưa kia cô bụp miệng cười, trẻ con hết sức.

-Chị Alice chúc mừng chị sắp kết hôn - 1 đồng nghiệp nói

- Cảm ơn - cô cười mỉm

Đi lên phòng làm việc thu dọn đồ đạc chuẩn bị cật lên xe, hôm nay là ngày làm việc cuối cùng của cô, thật là cô sẽ nhớ cái phòng này lắm đây, dù chỉ gắn kết với nó một năm mà thôi, nhưng bao lâu đó cũng đủ để cô phải nhớ nó. Đi tới phòng làm việc của hắn để tạm biệt, mở cửa bước vào chả thấy bóng dáng đâu, cô bắt đầu tìm hắn. Mở cửa phòng ngủ của hắn ra thì thấy một bóng dáng đang say xỉn, rất nhiều vỏ chai bia và rượu mình tứ lung tung trên sàn, mùi rượu ngập tràn căn phòng. hắn một thân áo sơ mi quần âu năm trên giường, khuôn mặt đã ửng hồng vì rượu.

- Anh làm sao vậy ? - cô lay lay hắn

Hắn mở hờ mắt, trong con ngươi kẽ thoáng qua tia gợi tình, có chuyện gì đã xảy ra với hắn vậy ? Hắn vươn tay ra tóm lấy gáy cô kéo cô xuống rồi năm đè lên cô. Cô chưa kịp hiểu gì đã bị đè xuống tới lúc hiểu ra thì đã quá muộn. Hắn như 1 con dã thú xé quần áo cô, hắn gấp gáp tháo thắt lưng ra, để vậy nam tính kia gần nơi ẩm ướt của cô.

- Anh dừng lại - cô kêu lên, dãy giụa

Nhưng sức của cô làm sao mà so sánh với sức mạnh của hắn đây, một thân hình to khoẻ rắn chắc, cơ bụng 6 múi, da màu đồng khoẻ mạnh, cả thân người hắn có thế ôm chọn lấy cô, hơn nữa chưa kể nếu cô không đeo giày cao gót thì chắc chắc hắn cao hơn cô 1 cái đầu, không thể phủ nhận điều đó

- Linh Linh, anh muốn em, đừng rời xa anh - trong cơn say nồng, hắn nói giọng nói làm người nghe lòng mềm nhũn

Từ bao giờ hắn có cái giọng điệu như vậy trước đây cô chưa bao giờ nghe thấy cái giọng điệu này, trừ cái giọng bất cần đời hay lạnh lùng ra thì chưa bao giờ nghe thấy ahwsn thủ thỉ như bây giờ

- Anh...đừng như thế - cô không thể chống cự nói

- Không em là của anh - hắn cuồng vọng nói, miệng đưa lên gặm vành tai cô

- Buông ra - cô khó chịu nói

Toàn thân vẫn bị hắn đè lên, trên người ngoài bộ nội y ra thì chả có còn gì nữa, hắn thì khỏi nói một trân trần chuồng được chăn phủ lên từ giữa lưng xuống. Hắn bắt đầu không chịu nghe lời cô nói nữa, hôn cô mạnh mẽ, nụ hôn chỉ mang theo ý trừng phạt, càn hôn thì càng sâu, cô không cảm nhận được tí ngọt ngào nào trong đó. Hai mắt đã đẫm lệ, hắn hôn từ từ, khắp thân người cô không bỏ qua một chỗ nào, như đang đánh dấu lãnh thổ.

Cảm thấy việc chống cự quá khó khăn, cô quá mệt vì phải chống cự từ lấy tới giờ, cô buông thả mình một chút, nhưng lại nhớ tới Vũ Trung, ngày cưới chỉ còn hai tháng nữa thì cô lại cảm thấy xấu hổ trước việc làm của mình, cô như được tiếp thêm sức mạnh, dạy giụa kịch liệt hơn.

Dường như hắn thấy được cô phản ứng mạnh, hắn kìm chặm hai tay cô lên đỉnh đầu, tách hai chân cô ra, đưa vậy nam tính tiến thẳng vào bên trong, sau đó điêu luyện đưa ra đưa vào, không quên hưởng thụ bộ ngực non mềm trắng trẻo đầy đặn của cô. Hắn ngậm, mút , cắn, không bỏ qua bất khì động tác nào. Cô như không hiểu cảm giác lúc này của mình là gì, cô muốn hắn nhiều hơn nữa. Lí trí không còn giữa được nữa, cô bắt đầu rên rỉ theo những hơi thở gợi tình của không gian.

Hắn thì như được sự chấp thuận của cô, càn ngày càn kịch liệt hơn, càng ngày càng mạnh mẽ tiến sâu hơn. Tới đỉnh điểm, hắn phun ra thứ chất lỏng vào sâu bên trong cô. Cuối cùng, cô không biết hắn đã ra bao nhiêu lần, cô và hắn đã làm bao nhiêu lần, cô không thể chịu đựng được nữa ngất đi, trong cơn mê man, cô cảm nhận được cái hôn ngọt ngào, hình như cảm giác đau đớn không còn nữa mà thay vào đó là những cái vuốt ve nhẹ nhàng mang đầu yêu thương.

Lúc cô tỉnh dậy đã là xế chiều, đã là giờ tan tâm, cố gắng ngồi dậy toàn thân cô đau đớn, lúc chuẩn bị đứng lên mới biết có 1 vòng tay ôm bụng mình rất chặt, như là không cho cô đi đâu cả. Nhìn hắn vẫn còn ngủ, cô thở phào nhẹ nhõm, sau đó gỡ tay hắn ra, nhưng mà gỡ xong thì lại bị ôm vào. Trực giác cho cô biết đối phương đã tỉnh cô cũng không nên trốn tránh mọi việc nữa trực tiếp đối mặt có lẽ sẽ tốt hơn.

Tim cô đập thình thịch khi đôi mặt phượng kia mở. ôm chặt chăn che thân hình của mình, cô căn răng nói

- Chuyện hôm nay....là ngoài ý muốn....tôi hy vọng từ giờ anh và tôi không liên quan - cô bất giác cười mỉa mai chính bản thân mình

Tại sao cô không thể mở lời mắng chửi hắn là súc sinh, tại sao không thể lấy những loại võ mà mình đã học đánh hắn một trận chứ, có lẽ là cô sợ hắn bị thương tổn, sợ hắn đau, như vậy cô cũng sẽ đau, đau trong tim.

- Làm sao mà tôi quên được khuôn mặt lúc lên đỉnh của cô - hắn cười khinh bỉ

- Anh...- cô nghẹn lời

- Sao...tôi sơ với hắn cô thấy thích ai hơn....tôi chơi cô có giống hắn không - hắn cười nói đưa tay nâng cằm cô

Cô giơ tay lên tát hắn nhưng bị một bàn tay to khác đỡ lấy, hắn cười, chỉ cười nụ cười đó mang ý nghĩa gì cô cũng không định hình được

- Sao định đánh tôi sao ? - hắn cười nói sau đó kéo tay cô ôm cô trong ngực mình sau đó hôn cô thật sâu

Nụ hôn chỉ mang theo trừng phạt chứ không có tình yêu

Cô muốn khóc...nước mắt cô đột nhiên rơi xuống, cô thấy đau trong tim mình,rất đau

- Khóc ư...cô không có quyền được khóc nghe rõ chưa - hắn nói bóp mạnh cằm cô

- Anh...bỏ ra - cô khẽ kêu, tiếng nói làm cho người ta thương xót, trong giọng nói cô mang chút hận và cũng có tổn thương

- Hừ...ngày hôm nay cũng cảm ơn cô đã cho tôi khoái lạc, sợ rằng giờ trong bụng cô cũng đang mang tiểu bảo bối của tôi rồi - hắn cười cợt chỉ vào bụng cô

- Bỏ bàn tay bẩn thỉu của anh ra - cô nói rồi đẩy hắn ra, vội vàn cầm quần áo dưới đất mặc vào

Mặc xong quần áo, cô cảm thấy mình thật rẻ tiền, hắn gọi đến thì đến không cần thì phải liền rời đi, siết chặt bàn tay lại, cô cắn rằng không để nước mắt mình rơi xuống, bước nhanh ra bên ngoài, cô muốn rời ra, càn xa càn tốt, cái nơi này thật sự là làm cho cô cảm thấy kinh tởm chính bản thân mình