Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!

Chương 58: Nói chuyện với mẹ chồng




Sáng hôm sau

Khi cô vừa mới ngủ dậy, vươn vai cựa quậy 1 chút, thật sự là tối hôm qua rất mệt, anh muốn cô đến gần chết. Bỗng tưởng tượng lại cảnh hôm qua mặt cô lại đỏ, vỗ vỗ má cô trấn chỉnh lại mình sau đó đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân xong xuôi sau đó ra ngoài phòng ngủ đánh thức anh dậy.

- Chồng à - cô khẽ gọi, lay lay anh

- Anh muốn ngủ thêm - anh nói rồi kéo chăn che kín người mắt vẫn nhắm chặt lại

- Dậy thôi - cô nói rồi kéo chăn ra rồi vỗ má anh

Không khí lạnh đột ngột xông tới làm anh co rúm người, lười biếng mở mắt, anh cố gắng nhấc tấm thân nặng trĩu vào nhà tắm, vệ sinh cá nhân xong mặc quần áo chuẩn bị đi làm.

- Chồng để vợ thắt cà vạt cho - cô nói rồi choàng tay lên thắt cà vạt cho anh

Anh cười hạnh phúc rồi quàng tay ra sau eo cô ôm lấy, khung cảnh thực muốn làm những người xem phải mất máu !

- Xuống ăn sáng đi em chuẩn bị rồi ạ - cô cười rồi cùng anh đi xuống nhá

Xuống nhá anh cắm đầu vào ăn luôn sợ muộn, ba mẹ chồng cô cũng ngồi ở đó ăn, còn cô thì làm món tráng miệng cho mọi người sau đó mới đi ăn sáng. Sau khi anh ăn sáng xong, cô tiễn anh đi làm

- Vợ ở nhà đợi anh nhé - anh cười nói rồi hôn nhẹ vào má cô

- Tạm biệt chồng - cô cười vẫy tay, cho tới khi nào xe của anh biến mất khỏi tầm mắt cô mới bước vào nhà

Sau khi tạm biệt anh, cô đi vào dọn dẹp mọi thứ, khi mọi thứ đã đâu vào ấy thì mẹ chồng cô gọi

- Linh, mẹ có việc muốn hỏi con, con ngồi đi - mẹ chồng cô chỉ vào ghế đối diện với bà

- Dạ thưa mẹ - cô lễ phép nói rồi ngồi xuống

- Mẹ có điều tra một chút, nhưng mẹ muốn nghe từ miệng con nói hơn - mẹ chồng nói rồi đưa sập tài liệu ra trước mặt nói

- Có phải trước kia còn từng có một người chồng và 1 đứa con - mẹ cô nói

Cô dở qua một lát, thầm thở dài, lo lắng trong lòng, rốt cuộc thì chuyện gì tới nó cũng sẽ tới, dù có dấu thì cũng không được, cô ngồi thẳng người lên, cố gắng tỏ ra bình tĩnh khi đối diện với mẹ chông mình.

- Thưa mẹ, chuyện này là đúng, trước kia con tường có 1 người chồng và chúng con đã có con với nhau - cô nói

- Sao ? Hoá ra là vậy, vậy người đàn ông ở buổi lễ là chồng con - mẹ chồng cô sốc

- Dạ là anh ấy - cô nói

- Vậy hoá ra là con tôi là kẻ thứ ba sao ? - mẹ chồng cô cười nhạt nói

- Không phải vậy thưa mẹ, Vũ Trung và con yêu nhau thật lòng, sau khi ly hôn con và anh ấy mới quen nhau, thức sự trước đây chưa có gì cả.... - cô nói

- IM MIỆNG - mẹ chồng cô quát

- Thưa mẹ - cô lo lắng nói

" Bụp"

Mẹ chồng cô hất cốc nước vào người cô

- Đủ rồi, cô...cô....thật là loại mất nết - mẹ chồn cô ôm đầu nói sau đó bỏ

Mẹ chồng cô đi lên nhà, bỏ lại cô một mình. Chua xót nhìn bản thân mình, cô không hề muốn như thế này. Nhưng bây giờ có nói gì thì cũng vẫn không thay đổi được gì, sự thật là cô đã có 1 đứa con, và 1 người chồng cũ, cô kìm nén nước mắt mình lại, vào phòng thay đồ ra. Cô phải học cánh chịu đựng, tất cả là tại cô đã sai lầm khi yêu một người không nên yêu.

Trong chuyện này vốn dĩ cô không có quyền lên tiếng, càng không có quyền nói mọi người hãy tha thứ cho lỗi lầm của mình, chuyện cũng đã xảy ra, không thể cứu vãn được gì cả, chỉ còn cách chịu đừng và chấp nhận, dù cho có chịu uỷ khuất bao nhiêu, cô cũng sẽ chịu vì tất cả mọi sai lầm là do cô. Mọi người đều không có lỗi gì cả.