Miêu Mễ, Ăn Luôn Ta Đi

Chương 40




” A a…… ân…… ân a…… ngươi…… a a!”

” Ngô…… thả lỏng……ngươi sao vậy vẫn là như thế nhanh a!?”

Nghe Tàn Tâm đứt quãng rên rỉ, cá nhỏ đem cái lổ tai dán tại trên tường nhất thời xanh cả mặt, vội hỏi:”  Miêu mễ! Có phải hay không cha có nguy hiểm ?!”

Nghe vậy, Bạch Dạ mới vảnh tai, mẫn tuệ-sâu sắc thính giác nghe thấy được Tàn Tâm thở dốc, kia thanh âm tựa hồ là dục cự còn nghênh, ngữ khí hoàn toàn không có chán ghét, cho nên hắn đối cá nhỏ đáp:” Không có……”

Nhưng cá nhỏ vẫn là lo lắng, nhanh chống xuống giường:” Nhưng mà…… không được! Ta phải mau chân đến xem!”

” Không được!! Ngươi không thể đi, ngươi còn nhỏ!” Thấy cá nhỏ muốn chạy sang phòng bên kia, Bạch Dạ chạy nhanh ngăn lại hắn, dù sao Thủy Lượng cùng Tàn Tâm đang việc làm…… nhi đồng không nên xem, tuy rằng Bạch Tình từng nói qua cá nhỏ đã trưởng thành, nhưng Bạch Dạ vẫn không muốn cho cá nhỏ nhìn thấy hình ảnh như vậy.

” A? Ta còn nhỏ…… kia…… miêu mễ có thể đi giúp ta nhìn xem được không?”

” Được rồi…… ngươi từ từ.” Bạch Dạ nghĩ: dù sao đi ra bên ngoài đảo vài vòng rồi quay trở vào là tốt rồi. Thế là hắn liền đi ra ngoài.

Sau khi Bạch Dạ đi ra ngoài , cá nhỏ lại phi nhanh lên giường, một lần nữa đem lổ tai dán tại vách tường, vẫn là thanh âm như trước. Nếu là người bình thường thông minh một chút liền sáng tỏ chuyện gì đang diễn ra, nhưng cá nhỏ thì……

” Ừ…… ân……”

” Tâm…… nói yêu ta……”

” Không…… ân a!!”

Nghe được một nửa, Bạch Dạ vào đến, cá nhỏ chạy nhanh hướng Bạch Dạ xông đến hỏi:” Miêu mễ…… cha thật sự không có việc gì!?”

Bạch Dạ gật đầu, vỗ vỗ đầu cá nhỏ an ủi nói:” Yên tâm, thật sự không có việc gì.” Chỉ có cá nhỏ như thế đơn thuần không có phát hiện Bạch Dạ trong giọng nói có chút chột dạ.

Cho dù đã được cam đoan, cá nhỏ lại lo lắng hỏi:” Cha rốt cuộc cùng Thủy…… phụ thân đang làm cái gì? Tại sao ta còn nhỏ không thể nhìn?”

” Ngủ đi, điều này ngươi không cần biết.” Bạch Dạ vừa nói vừa trải giường chiếu, cho dù là cá nhỏ vẫn giữ chặt ống tay áo chính mình hỏi.

” Không được! Ta nhất định phải biết! Bằng không ta không ngủ!”

Bạch Dạ nhìn hắn đầy trầm mặc, nghĩ đến Bạch Dạ tựa hồ đã lâu không tức giận, cá nhỏ lại lùi bước, nhỏ giọng hỏi:” Thật sự không thể nói cho ta biết sao?”

” Thật muốn biết?” Bạch Dạ bắt đầu nhìn thẳng vào cá nhỏ, trong lòng buồn rầu rốt cuộc phải như thế nào trả lời vấn đề này .

” Ân!”

” Được rồi…… dù sao chính là……” Bạch Dạ dừng lại, có điểm ngượng ngùng nói:” Là việc làm của vợ khi ở trên giường .”

” Chỉ như vậy?”

” Ân.” Không cần hỏi lại, trong lòng Bạch Dạ hy vọng như thế.

” Cho nên…… bọn họ thật sự đều yêu đối phương…… không phải thích……”

Bạch Dạ không trả lời, yêu cùng thích khác nhau như thế nào không thể dùng lời mà giải thích được.

” Kia…… Miêu mễ chính là miễn cưỡng thích Ngư nhi mà thôi đúng không?” Nhớ tới buổi tối ngày hôm đó, tim cá nhỏ lại bắt đầu đau kịch liệt.

” Cái gì?” Cái gì mà miễn cưỡng thích? Kỳ thật chính xác mà nói hẳn là xem như có hảo cảm, bằng không hắn cũng sẽ không hôn cá nhỏ. Đến nỗi làm con dâu Thủy Lượng……có nhiều sự việc khổ sai mà hắn còn muốn hảo hảo lo lắng một chút.

Vấn đề tiếp theo là miêu cùng ngư …… kỳ thật việc này đã sớm không là vấn đề, hắn không ăn cá nhỏ, mà cá nhỏ cũng sẽ không muốn “nài nỉ” mình ăn hắn nữa. Nơi bọn họ đang ở là ma giới, không phải Bạch Miêu bộ tộc .

” Ngày đó buổi tối ngươi nói…… ngươi chỉ có thể miễn cưỡng thích ta…… xong việc sau đó liền rời đi……” Cá nhỏ nhắm mắt, nhớ lại tình cảnh ngày đó…… đêm đó Bạch Dạ thật đáng sợ.

” Xong việc?!” Bạch Dạ cả người rất là kích động cầm tay cá nhỏ hỏi:” Ta vào thời điểm nào đối với ngươi nói qua lời này?!”

” Buổi tối, vào ngày đầu tiên người của Hắc Miêu bộ tộc tới…… ta không có nghe lời của ngươi nói ngoan ngoãn đợi ở trong phòng, ngược lại không cẩn thận chạy tới phòng của Hắc Uyển tỷ tỷ, rồi buổi tối, Uyển tỷ tỷ đem ngươi đặt ở trên giường sau đó liền rời đi…… rồi ta mới……”

Hắn đã hiểu!

Ngày đó say rượu đúng là tai họa, những lời này vốn là đối Hắc Uyển nói, không nghĩ tới thế nhưng…… hắn khi đó thần trí không rõ ràng, lại đem cá nhỏ lầm cho rằng là Hắc Uyển!?

Rất vớ vẩn !!

” Miêu mễ?” Còn tưởng rằng Bạch Dạ đang tức giận cá nhỏ nên ôm chặt lấy hắn, cũng ở hắn trong lòng ngực cọ xát dựa sát vào nhau một chút, vừa định nói tiếng thật có lỗi, nhưng chưa kịp lên tiếng thì…

Chỉ nghe Bạch Dạ ôn nhu nói:” Với ngươi cùng một chỗ thật thoải mái.”

” Thật thoải mái? Cho nên không phải miễn cưỡng thích? Cho nên là thích? Hay là yêu?”

Cá nhỏ hỏi liên tục như phát pháo, mà Bạch Dạ cũng nhanh chóng khoá miệng lại, giữ vững đạo lý “im lặng là vàng” để đối phó, thử xem đến tột cùng là ai lợi hại.

” Miêu mễ…… rốt cuộc là như thế nào…..?” Cá nhỏ không ngừng thúc thúc vào sườn Bạch Dạ đang nằm ngủ ở bên cạnh mình.

Bạch Dạ vẫn là không phản ứng, xem ra hắn tính toán giả bộ ngủ, đối mặt cá nhỏ, hắn không biết chính mình có phải hay không thật sự có tình yêu, chính là cảm thấy được có cá nhỏ tại bên người cảm giác rất khoái nhạc…… Thật sự chỉ có khoái hoạt?

” Miêu mễ……”

Cá nhỏ lại bắt đầu lạo nhạo không yên, cách vách lại truyền đến thanh âm.

” A… ân ~ ta mệt……”

” Được rồi…… ngủ đi……” Thủy Lượng trong lời nói tựa hồ có chút không cam lòng.

” Ân.”

” Ngủ đi.” Bạch Dạ một lần như thế cảm kích Thủy Lượng, lập tức đem đầu cá nhỏ đặt tại trên gối, còn nói:” Cha, “nương” ngươi đều……hai người cha ngươi đều phải ngủ.” Nói đến cha mẹ, Bạch Dạ thiếu chút nữa muốn cắn phải lưỡi mình. Hắn bắt đầu hối hận chính mình trước kia luôn trầm mặc, chưa cùng Bạch Thước hảo hảo luyện một ít kỹ xảo nói chuyện, hiện tại đối mặt các vấn đề của cá nhỏ, hắn có đôi khi còn phải nghĩ trước nghĩ sau một chút mới có thể trả lời.

Lúc này trong lòng Bạch Dạ đột nhiên toát ra cái ý tưởng đáng sợ ……Cá nhỏ có thể hay không có một ngày cho rằng hắn thật không thú vị, rồi sẽ không để ý đến hắn nữa?!

” Nhưng mà ta còn không nghĩ ngủ……” Cá nhỏ lại bật ngồi dậy, nhưng lập tức bị Bạch Dạ cả thân hình áp quay về giường, cá nhỏ bị đau, hô lên:” Đau quá ác! Miêu mễ đều ăn cái gì a? Nặng quá!”

Bạch Dạ sửng sốt, sờ sờ chính mình thắt lưng, kinh ngạc phát hiện thắt lưng trước kia rắn chắc thả không hề sẹo lồi nhưng giờ lại dài quá chút thịt……Hiện tại ngẫm lại hắn mấy ngày qua ở Ma tộc tựa hồ ăn uống so với trước kia hơn, mấy ngày nay ăn uống đặc biệt ngon chăng?

” Ân……” Cá nhỏ mặt nhăn mày nhíu nắn nắn phần eo Bạch Dạ một khối thịt bỗng dưng không rõ từ đâu xuất hiện, nhất thời nghĩ đến cái gì đó, bắt đầu hướng giường nội xê dịch, nói:” Miêu mễ…… Ngươi ăn vụng cá?”

” Không có!” Hắn đúng là ăn rất nhiều, nhưng không có ăn cá.

” Hô……” Cá nhỏ vỗ vỗ ngực chính mình, nhẹ nhàng thở ra, lại truy vấn:” Kia sao vậy có thịt? Trước kia hình như không có……”

” Đừng hỏi ! Ngủ!!” Bạch Dạ thật sự chịu không nổi, hừ lạnh một tiếng.

Cá nhỏ rớt ra áo ngủ bằng gấm trên người  Bạch Dạ, không kiêng nể gì đem mặt tới gần, áp sát mặt Bạch Dạ, hỏi:” Kia…trước khi ngủ ta có thể hỏi lại ngươi một vấn đề không?”

Vốn nghĩ sẽ không tái để ý tới cá nhỏ nữa, nay bất ngờ làm Bạch Dạ giật giật thân hình, hồi lâu mới lên tiếng:” Nói!”

” Miêu mễ thích ta sao?”

Đối mặt với vấn đề của cá nhỏ, Bạch Dạ nghĩ đến cái gì liền nói cái đó:” Thích ngươi, nhưng chịu không nổi ngươi, vừa lòng chưa?” Nói xong còn thuận tiện bẹo vào hai má phúng phính của cá nhỏ.

” Sao lại vậy…… ngô ngô ngô……” Đã dự đoán được cá nhỏ còn có thể tiếp tục hỏi, Bạch Dạ rõ ràng tiên phát chế nhân, đem cá nhỏ hôn trụ sau khi đưa hắn ấn xuống giường, dùng một chân khống chế hai chân cá nhỏ đang rất không an phận……

Hiện tại ăn hắn, không muộn chứ?

” Miêu…… ngô ngô…… ân ~” Cá nhỏ vẫn còn muốn nói chuyện, nhưng Bạch Dạ đối với môi hắn như gần như xa, chỉ cần hắn nói một chữ, Bạch Dạ liền cúi xuống hôn hắn, còn mở lớn miệng còn cắn lấy môi hắn, tiếp theo liền cố gắng hút, chính là muốn biến hắn thành không khí lực.

Hồi lâu, cá nhỏ cuối cùng hoàn toàn vô lực giãy dụa, ngã vào trên giường thở dốc, mà một bên Bạch Dạ cũng lấy tay chống cằm ngẩng đầu, nhìn cá nhỏ thở hổn hển không khỏi mỉm cười, đôi má cá nhỏ càng thêm hồng nhuận, có lẽ là bởi vì bị mình hôn đến chịu không nổi .

” Còn không ngủ?”

” Ngô…… có điểm mệt mỏi……” Thanh âm cá nhỏ có thể nói là hơi thở mong manh.

Sủng nịch xoa  mặt cá nhỏ, Bạch Dạ nhắm lại hai mắt:” Ngủ đi.”

” Miêu mễ……”

” Ân?” Không chỉ cá nhỏ, ngay cả Bạch Dạ thanh âm đều có điểm mông lung.

” Thực xin lỗi…… ta…… ta đã quên nhắm mắt……”

” Ngoan ngoãn ngủ liền tha thứ ngươi.” Bạch Dạ tuy là hai mắt đã nhắm, nhưng khóe miệng vẫn lộ ra một nụ cười mãn nguyện.

“Ừ!” Bạch Dạ nói thích hắn…… hắn thật cao hứng, nhưng mà thích nhiều bao nhiêu nhỉ? Quên đi, ngày mai hỏi lại, ngày mai không được, còn có thiệt nhiều cái ngày mai có thể hỏi……

Ngủ không bao lâu, cá nhỏ cảm giác được bên người Bạch Dạ ly khai, hắn chạy nhanh giữ chặt ống tay áo Bạch Dạ, vội hỏi:” Miêu mễ!? Muốn đi đâu? Không cần bỏ lại Ngư nhi……”

” Ngoan…… ta chỉ phải đi…… đi tiểu, từ từ trở về!” Bạch Dạ thanh âm có điểm áp lực, tựa hồ đang phải chịu đựng chút khổ sở nào đó, mà cá nhỏ cho rằng Bạch Dạ nước tiểu cấp, thế là liền buông ra Bạch Dạ làm cho hắn đi ra ngoài.

Trong lúc đó, cá nhỏ vẫn nhìn chằm chằm vào cánh cửa, nghĩ thầm, rằng Bạch Dạ sao vậy còn không trở về.

Chính mình nằm ở trên giường có chút thời gian , nhưng sẽ không gặp Bạch Dạ…… nên sẽ không xảy ra chuyện chứ?

Cá nhỏ không chút nghĩ ngợi liền chạy ra ngoài, bởi vì quá gấp gáp, trên người còn phủ nhất kiện cực kỳ trong suốt quần áo màu trắng dài, bởi vì thói quen ngư vĩ hắn luôn không thường mặc quần, cho nên Bạch Dạ liền thay hắn chọn rất nhiều dài sam. Chỉ mỗi việc đi chân trần…… Bạch Dạ không biện pháp, cá nhỏ chết sống cũng không chịu mặc hài, hắn chán ghét mặc hài, chán ghét loại trói buộc này.

=

Về phương diện khác, Bạch Dạ cũng không phải là đi tiểu, mà là đi tiết dục……

Chỉ thấy Bạch Dạ một người ở trong bụi cỏ chà xát chính mình phân thân đã muốn trướng đại, thấp giọng mắng:” Đáng chết! Sao lại nhằm ngay lúc này chứ!?”

Đang lúc Bạch Dạ cố gắng tiết hỏa, trong rừng cây đột nhiên truyền ra một trận âm trầm tiếng cười:” Ha hả…… thật đáng thương a……”

” Xuất hiện đi, ngươi trốn đủ lâu!” Bạch Dạ không phải thật kinh ngạc, kỳ thật hắn đã sớm biết. Từ lúc Bạch Dạ vừa ra cửa phòng, hắn liền cảm giác được hơi thở *** mĩ này, thế nhưng chỉ còn một đường là cùng hắn theo tới nơi này.

Từ trong rừng cây rậm rạp chậm rãi toát ra một người, người này ngày thường cực kỳ cao điệu tinh tế, kia khuôn mặt cực kỳ diễm lệ, nếu không phải kia quần áo làm lộ ra khuôn ngực trắng nõn, chỉ sợ sẽ bị cho rằng là một mỹ nữ (đây chính là cái anh “ma cây” đã xuất hiện ở chương 30 đó mấy bạn).

” Ta từ rất sớm đã bắt đầu chú ý ngươi, thật sự là một chú mèo con tuấn mỹ.” Người này yêu mị, thanh âm cũng thật êm tai, giống như tiếng nước rớt trên phím đàn.

” Tươi đẹp ma?! Mau cút!” Nguyên nhân Tươi đẹp ma nổi danh chính là vì hắn cực kì *** đãng, còn có kỹ xảo trên giường làm mê chết người không đền mạng.

Liếc thấy Bạch Dạ có điểm nóng vội, Tươi đẹp ma cười càng thoải mái, vừa nói vừa đi về hướng Bạch Dạ:” Đừng thôi ~ như thế nào? Thời kì động dục tới rồi rất thống khổ đúng không? Sao vậy không thượng con cá nhỏ kia? Đường đường là Nhị Thiếu chủ của Bạch Miêu tộc, như thế này không phải rất ủy khuất sao?”

Mắt thấy Tươi đẹp ma đang từng bước hướng hắn đi tới, còn vừa đi vừa đem quần áo chính mình cởi ra, áo choàng, tóc dài phất đến một bên, lộ ra bả vai hoàn mỹ trắng nõn, mặt mày còn yêu mị hơn nhìn chằm chằm Bạch Dạ, một bộ dáng thật mê hoặc lòng người, Bạch Dạ tất nhiên là rất không chấp nhận, hét lớn:” Cút!!”

” Ta đã biết…… là sợ dọa đến kia cá nhỏ ha? Ha hả…ngươi thật sự là một nam nhân tốt, thật là ôn nhu.” Khi nói chuyện, Tươi đẹp ma đã muốn tới gần Bạch Dạ, hai người khoảng cách chỉ còn từng bước.

” Làm cái gì?!” Cả thân thể Tươi đẹp ma đột nhiên sà vào trong lòng ngực Bạch Dạ …… Hắn tuy rằng bộ dạng coi như cao điệu, nhưng cùng Bạch Dạ so ra vẫn thấp hơn cái đầu.

Nép vào trong lòng ngực Bạch Dạ, Tươi đẹp ma thình lình cầm lấy phân thân Bạch Dạ, ngẩng đầu ghé vào lỗ tai hắn cười – quyến rũ:” Ta đến thay ngươi tiết hỏa a……” Thừa dịp Bạch Dạ bất ngờ không kịp phòng còn hôn trộm hai má Bạch Dạ một chút, lại chẳng biết xấu hổ nói:” Ta kỹ thuật tốt lắm, cho ngươi thượng ta.”

Tươi đẹp ma trên người toả ra mùi thơm ngát thế nhưng lại không có chút tác dụng câu dẫn Bạch Dạ, chỉ thấy hắn đem Tươi đẹp ma đang dính ở  trên người mình không chút nào thương tiếc đẩy ra:” Đủ rồi!”

Dù bị đẩy ra Tươi đẹp ma cũng không có đứng dậy, chỉ là quỳ rạp trên mặt đất, lau một chút cặp môi đỏ tươi, cúi đầu cười nói:” A…… như thế kiên trinh? Bạch Miêu các ngươi quả thực yêu sạch sẽ.”

” Mau cút!”

” Ai nha……” Tươi đẹp ma cười duyên một tiếng, cuối cùng là  lại đứng dậy đi về hướng Bạch Dạ, lần này là vươn tay đem Bạch Dạ ôm lấy:” Cũng chỉ biết nói như vậy a? Ta chỉ là quan tâm ngươi, muốn cho ngươi thoải mái thôi ~ nhìn xem ngươi, đều trướng lớn như thế, những người kia thật đáng thương a…… Đại ca ngươi cũng thật sự là đáng giận, còn không đưa người cho ngươi đại gia hỏa tiết …… tấm tắc……”

Bạch Dạ trên mặt bịt kín sát ý, đang muốn phất tay tấn công Tươi đẹp ma:” Ta không khách khí!”

” Miêu mễ! Ngươi đang làm gì, ở đâu?!”

Là thanh âm của cá nhỏ.

” Nếu không cho ta thay ngươi phục vụ, vậy làm cho cá nhỏ đến đây đi ~ dù sao ta tuyệt không cho ngươi ủy khuất chính mình!” Tươi đẹp ma hai mắt nhìn vào đôi tay Bạch Dạ, nhưng vào lúc này, bên người Bạch Dạ đột nhiên xuất hiện mấy cái dây thừng, tiếp theo vài giây, dây thừng tựa như có sinh mệnh đem hai tay Bạch Dạ cột vào phía sau.

Không có đoán trước Tươi đẹp ma lại dùng chiêu này, Bạch Dạ hung hăng căm tức trừng mắt nhìn Tươi đẹp ma vẫn như cũ đang cười rất duyên, hung thần ác sát hỏi:” Ngươi!? Đây là cái gì?”

Tươi đẹp ma không đáp, trên tay đang trống rỗng bỗng biến ra một quyển sách nhỏ, rồi mới nhìn cá nhỏ.

Cá nhỏ cũng nhìn hắn, hai tay chống thắt lưng chất vấn hắn:” Tại sao ngươi phải trói chặt Miêu mễ?”

” Cá nhỏ đừng sợ, ngày mai liền tự động giải khai, các ngươi hảo hảo ngoạn đi……” Tươi đẹp ma rời đi sau khi đã đem quyển sách nhỏ mới vừa biến ra ném cho cá nhỏ……

” Tươi đẹp ma! Trở về!” Bạch Dạ muốn đuổi theo, nề hà hai tay bị trói, dục vọng cũng còn chưa phát tiết, không nghĩ qua là ngã xuống đất.

” Miêu mễ? Ngươi làm sao vậy?” Cầm lấy quyển sách, cá nhỏ chạy nhanh đến bên cạnh Bạch Dạ, cố gắng cởi bỏ dây thừng trên tay Bạch Dạ, nhưng dây thừng đã bị làm phép, cá nhỏ như thế nào cũng không giải được.

Lúc này bởi vì bị dục vọng cấp bức điên mà Bạch Dạ ở trên mặt đất lăn qua lộn lại, đối cá nhỏ cắn răng nói:” Ngươi đi mau……”

” Không được a! Ngươi đang nói bậy bạ gì đó?!” Nhìn vẻ mặt thống khổ của Bạch Dạ, cá nhỏ đột nhiên chú ý tới bên trong khố gian Bạch Dạ đang căng cực đại, sắc mặt xanh mét hỏi:” Miêu mễ? Ngươi không thoải mái sao?”

” Tiểu bổn ngư…..nếu muốn cứu miêu mễ của ngươi, tốt nhất là nên xem bản tập kia, rồi mới làm theo!” Bầu trời đột nhiên lại truyền đến giọng đầy hờn dỗi của Tươi đẹp ma, tiếp theo thanh âm liền việt ly càng xa .

” Ân?” Cá nhỏ đột nhiên tỉnh giác, rồi mới nhìn hạ tập, thứ nhất trang…… đệ nhị trang…… đệ tam trang……” Này là……”

Trong thư thượng có hình ảnh hai nam nhân *** cũng không có dọa trứ cá nhỏ, ngược lại hắn còn rất chú tâm đọc cách hướng dẫn động tác của hai nam nhân.

” Ngư nhi! Mau trở về!” Bạch Dạ thanh âm bắt đầu khàn khàn, mang nồng đậm ***.

” Đừng phiền!” Cá nhỏ đột nhiên ngẩng đầu đứng lên, đem quyển sách gấp sau đóđi đến bên người Bạch Dạ ngồi xổm xuống, ngữ khí thật là kiên định:” Ta phải giúp ngươi!”

” Ngư…… ngươi……” Không còn kịp rồi, Bạch Dạ đang muốn nghiêng đi thân, nhưng cá nhỏ đã cầm lấy dục vọng đang bừng bừng phấn chấn đến cực đại của hắn, cũng hé miệng đem kia cực đại hàm tiến bên trong, chính là không hề kinh nghiệm cho nên sau khi  hắn ngậm vào liền nhíu mày ngây người, cả dục vọng to lớn đã chiếm cứ miệng hắn làm cho đầu lưỡi hắn không thể nhúc nhích, lại bởi vì sợ xúc phạm tới Bạch Dạ, hắn không dám đem miệng cắn lại, cũng chỉ là há mồm để đó.

” Ô ô ô……”

Thấy cá nhỏ vì xấu hổ mà cứ sững sờ một chỗ, nhìn đến hắn, khóe mắt đều tràn ra nước mắt, Bạch Dạ thống khổ nói:” Không cần ngậm……” Hắn nhẫn không muốn bắn ra, thứ không sạch sẽ này tuyệt không có thể làm cho cá nhỏ nuốt vào! Tuyệt đối không thể!

” Nếu không có biện pháp, chỉ có thể dùng trang tiếp theo!”

” Cái gì?! A?”

Cá nhỏ sau khi phun ra tính khí liền không chút do dự lộ ra mông chính mình, ngắm một chút tập, cố gắng đem huyệt khẩu chính mình nhắm ngay nơi tính khí đã có chút ẩm ướt trên đỉnh, rồi mới hít sâu một hơi chậm rãi ngồi xuống.

Mắt thấy cá nhỏ hướng chính mình gắng gượng ngồi xuống, Bạch Dạ xoay người, nhưng lại bị cá nhỏ giữ chặt, Bạch Dạ không có biện pháp, thất thố hô to:” Không cần! Rất đau…..”

” Sẽ không!” Cá nhỏ cười đến ngọt ngào, dùng đôi tay nhỏ bé mềm nhẹ vuốt ve lưng Bạch Dạ an ủi nói:” Miêu mễ…… ta sẽ không làm đau ngươi.”

” Đứa ngốc! Bị đau chính là ngươi!”

Vừa dứt lời, sắc mặt cá nhỏ đã muốn bắt đầu trắng xanh, dị vật xâm lấn thân thể cảm giác thật sự khổ sở, vì thoải mái chút, hắn chỉ có thể hơi hơi vặn vẹo phần eo, cứ việc như thế, hắn vẫn là không khỏi than nhẹ vài tiếng:” A…… đau!! Ô…..”

” Ngư…… nhi….a a!”

Lần đầu tiên vũ vân chi hoan Bạch Dạ cũng không sao dễ chịu, thật cẩn thận vòng vo cái thân mình giảm bớt cá nhỏ cảm nhận sâu sắc, mà cá nhỏ sau khi chậm rãi vặn vẹo thắt lưng cuối cùng đuổi dần thói quen loại cảm giác này, hơn nữa hai người cũng không muốn thương tổn lẫn nhau cũng rất ăn ý, nên đau đớn chung quy hóa thành khoái cảm ngọt ngào.

Dục vọng của Bạch Dạ đã hoàn toàn tiến vào trong cơ thể cá nhỏ, bởi vì nhờ có dịch thể bôi trơn, hai người vui thích càng thêm hưng phấn, một lần lại một lần, đều theo trên người đối phương chiếm được thỏa mãn.

Sau khi hoàn toàn tiết hỏa, Bạch Dạ chậm rãi lùi lại, rút ra dục vọng rời khỏi người cá nhỏ, dây thừng mà Tươi đẹp ma dùng để buộc Bạch Dạ cũng không biết khi nào đã tự động cởi bỏ, tiếp theo bọn họ liền trực tiếp trên mặt đất ôm chặt vào nhau, thân thể hoàn mỹ giao triền, lẫn nhau hôn môi say đắm.

” Miêu……” Bạc sam của cá nhỏ sớm đã bị Bạch Dạ cấp ném tới một bên, lộ ra thân thể trắng nõn ở dưới ánh trăng lòe lòe động lòng người, hai chân không biết khi nào biến trở về thành cái đuôi, các phiếm vảy so với trước kia còn muốn càng thêm chói mắt, tựa hồ theo lượng quất chuyển sang màu vàng ròng.

Nhưng đang đắm chìm trong bể ái dục nên hai người không chút chú ý tới sự biến hóa này, vẫn như cũ ôm chặt nhau trên mặt đất, hôn môi, âu yếm, cho đến khi cá nhỏ mẫn cảm, phát hiện cây cối chớp động.

” Miêu mễ…… có người đang xem chúng ta……” Hắn không tự hiểu nên đem Bạch Dạ ôm chặt chút, tỏ vẻ sợ hãi.

Nghe vậy, Bạch Dạ hướng cây cối nhìn một chút, khinh xuy một tiếng, cầm lấy quần áo một bên đem cá nhỏ thân mình gắt gao bao vây trụ, rồi mới hôn hai má cá nhỏ một chút, nói:” Đừng để ý đến hắn……có muốn tiếp tục không?”

” Ân……” Cá nhỏ có chút ngượng ngùng gật đầu, quay về hôn nhẹ lên má Bạch Dạ, xoa xoa miêu nhĩ mềm mại.

Hai người tình cảm mãnh liệt lại liên tục dâng trào.

” Ngươi vào thời điểm nào mới có thể bày ra cho ta ngư vĩ xinh đẹp như thế?” Đối mặt Tàn Tâm lạnh lùng, ngay cả là Thủy Lượng, tựa hồ cũng thấy hắn không có cách nào khác. Là vì lúc trước chính mình đối Tàn Tâm quá phận đi…… thay thế phẩm, tù binh…… thật đáng chết!

Tàn Tâm nhíu mày, hai mắt thẳng tắp nhìn về phía cái đuôi màu vàng ròng của cá nhỏ, lạnh nhạt nói:” Ngươi lại không yêu ta giống như Bạch Dạ yêu Ngư nhi……”

Nghe lời này, Thủy Lượng chịu không nổi cầm hai vai Tàn Tâm, đem mặt  hắn hướng chính mình, cúi đầu hỏi:” Tâm…… rốt cuộc thiếu cái gì? Ta rốt cuộc thiếu cái gì? Tại sao ngươi vẫn là…… còn chính là miễn cưỡng yêu ta đúng không?”

Tàn Tâm không có trả lời, chính là dùng cặp mắt trống rỗng thẳng tắp nhìn Thủy Lượng……