Mối Tình Đầu

Chương 22




Vừa thấy em bé đã cười.. nụ cười thiên thần ấy hình như không bao giờ tắt trên môi của bé.. dù cho bất cứ hoàn cảnh nào..dù cho có chuyện j đi chăng nữa.. vậy mà cũng có những lúc rất mau nước mắt.. như lúc bị em hôn í

-đi về nhà anh thôi..

Bé ko nói j lặng lẽ đi theo em..

.

.

.

Lấy cho bé 1 lon bò húc trong tủ xong.. e hỏi trước

-Mấy hôm ko gặp nhìn em gầy đi hẳn đấy

-a cũng có béo thêm tí nào đâu mà bảo em gầy.. (đấy đấy còn chưa kịp làm lành với nhau đã nhau nhảu cái mồm cãi rồi.. đồ bướng.. hic).. mà e nghe a H nói mấy hôm trước anh ốm.. có sao ko anh..

-uhm a ko sao.. thế hôm đó về mẹ có mắng j e nữa ko??

-mẹ ko nói j với em cả… mãi tới hôm thứ 3 mẹ mới thèm nói chuyện với em đấy.. hình như mẹ biết làm thế cũng hơi nghiêm quá nên mẹ chỉ nói tin em và mong em ko làm mẹ thất vọng..

-uhm thế thì tốt rồi.. a thấy mình có lỗi với e nhiều lắm N ạ..a xin lỗi.. nói tới đây bé đưa 2 ngón tay bịt miệng em lại bé cắt lời

-a ko phải nói j cả, em hiểu.. lúc đó e cũng giận a lắm, nhưng mọi chuyện qua rồi..

Câu nói đó của bé làm e sướng phát điên lên vậy, quên hết luôn những điều đã từng nghĩ mấy hôm trước.. rằng quên bé..sẽ k làm phiền bé..sẽ để bé học tốt.. trong mắt em bây giờ bé lại thật đáng yêu biết bao nhiêu.. em ko thể cưỡng lại tình yêu này đc..

-sao chiều nay e lại đc đi chơi thế? Mẹ ko cấm nữa à..

-chiều e đi học thêm nhưng đc nghỉ.. em muốn gặp anh.

-nhớ a hở?

-xì, ko thèm.. vô duyên

-haizzz.. thở dài 1 cái ( giả vờ thôi ạ ) em nói tiếp: - uổng công làm người ta nhớ mình..thế hóa ra mình nhớ người ta mà người ta chẳng nhớ mình j cả..

-ai bảo ko.. nhiều lúc e nhớ a muốn khóc đấy có biết ko.. mà cái mồm bảo nhớ người ta nhưng cũng có thèm liên lạc j với người ta đâu em có biết bao nhiêu lần muốn nghe giọng của em lăm.. muốn nhìn thấy em lắm nhưng a ko đủ can đảm để làm ko

-hì.. tại hôm đó a sai..nên anh ko dám.. sợ e vẫn giận a nhiều..

-hừm.. đã ai hết giận a đâu..

Em quay sang nhìn bé.. mỉm cười hạnh phúc -anh yêu em!! ( nịnh đấy :X )

Bé cười lại với em..gõ nhẹ lên chán:-ngốc ghê.. hehe

-ô láo nhỉ, vừa gõ đầu ai đấy.. mún chít không..

-ơ, đang mún chết đấy..làm j đc e nào :P

-mai ko mua kẹo mút cho ăn nữa..

-ơ, a phải mua, mua cho em ăn chứ.. lâu lắm ko mua cho ngta rùi í… nói xong bé quay mặt đi, giả vờ giận dỗi, lại còn bĩu môi nữa chứ..

-đền em nè… chụt.. rùi em hôn nhẹ lên má bé.. vẫn cái má lúc nào cũng ửng hồng trên khuân mặt bầu bĩnh ấy.. chả baoh hết cuốn hút với em cả.. hehe.. mà đợt đấy em cũng bạo, biết hôn rồi thành ra quen.. liều thì ăn nhiều, các cụ dạy cấm có sai =)

-đồ vô duyên.. bé lấy tay đánh đánh lên người em, cơ mà chả đau tí j cả.. nhưng em cũng giả vờ đứng lên chạy.. ko hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại chạy lên tầng.. chạy vào phòng mình bé đuổi theo sau em..- đứng lại, e mà bắt đc anh thì a chết vs e nhé………

Đến phòng em.. đường cùng rùi.. nấp nấp sau cửa.. ( có điên mà em đóng cửa phòng.. kệ cho bé chạy vào chứ ) bé chạy vào, bỡ ngỡ vì ko biết em trốn ở đâu

-Òa..

Giật thót cả người bé quay lại..- đò đáng ghét.. đáng ghét.. em ghét anh..ghét anh.. lấy 2 tay đánh lên ngực rồi lắc lắc cái đầu, nũng nịu dễ thương thế ko biết..

Giữ 2 tay bé lại, em nói nhỏ:- đâu có anh đáng yêu lắm mà…

Bé ko nói j cả, gục đầu vào người em..còn em lúc đó, rất là theo bản năng nhé.. khẽ vòng 2 tay ra sau lưng bé.. ôm lấy thân hình bé nhỏ này.. ….