Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 119: Bóng ma của thần (chín)




Cổng thành run rẩy dưới va chạm của gỗ công thành.

Nhóm binh lính Sangtu mặc quần áo Quang Minh thần hội cung cấp, đội nón giáp mang tiêu ký Quang Minh thần hội, đi giày da kém chất lượng, giơ cao giáo dài hai thước sáu, liều mạng hò hét.

Các tư tế Quang Minh thần hội sau khi tiến vào trong thành, cũng không vội xâm nhập, mà từ trên cao nhìn xuống binh lính thành Putra đang cố thủ cổng thành.

Các tư tế một bên niệm chú ngữ dùng thần lực liên hợp thành vòng sáng thần thánh, duy trì hình tượng cao cao tại thượng không thể lay chuyển của Quang Minh thần hội, một bên vung pháp trượng tấn công những đứa con của Mộng đại lục từng được nữ thần Quang Minh chiếu cố.

“Chiến đấu vì nữ thần!”

Miệng bọn họ còn linh hoạt hơn tưởng tượng, cứ giữa khoảng cách hai lần ngâm xướng lại rống to một câu.

“Chiến đấu bảo vệ đế quốc!” Gregory huơ trường kiếm, bổ mạnh một đạo đấu khí ra không trung!

Đấu khí phá không, vẽ nên một vệt màu bạc cong cong!

Dù màu sắc của nó không chói mắt, dù nó quá mức nhỏ bé giữa ánh vàng đầy trời, dù độ cong của nó chỉ có thể tấn công được ba tư tế, nhưng khi nó đụng vào vòng sáng thần thánh tập hợp từ từng ánh vàng kia, vòng sáng thần thánh bị lay động.

Thành chủ cũng biết đã đến lúc nguy cấp sinh tử tồn vong. Gã ra sức phụ giúp thân binh bảo vệ bên người, hô lớn: “Thề sống chết giữ thành Putra!”

“Thề sống chết giữ thành Putra!”

Không biết có phải cảnh tượng vòng sáng thần thánh bị lay động đã đánh nát hình tượng bất bại của Quang Minh thần hội trong cảm nhận của binh lính, hay là do hò hét của Gregory và thành chủ đã khơi dậy sĩ khí, quân lính vừa bị đánh lui lập tức xông lên, dùng thân thể chặn cánh cổng đang bị gỗ công thành xô vào.

Là người có sức chiến đấu mạnh mẽ nhất trong tất cả những người của đế quốc ở đây, Gregory rất rõ ràng trách nhiệm mình phải gánhh vác, không chỉ phải bảo vệ cổng thành trước khi Hayden đến trợ giúp, càng phải tạo ra lòng tin và ý chí chiến đấu cho mọi người.

Y khua kiếm, nhẹ nhàng né công kích của các tư tế, nhanh vọt tới cửa dưới chân tư tế.

Bởi vì có liên quan đến vòng sáng thần thánh, tất cả tư tế như bị cất vào một cái rương, bọn họ giúp đỡ nhau, chi viện nhau, giống như tấm sắt không thể suy suyển, nhưng vì thần lực dính liền mà khó hành động một mình. Cho dù nhìn thấy Gregory đứng dưới chân, bọn họ cũng không thể thoát khỏi quần thể để công kích y.

Nhưng bọn họ rất nhanh đã nghĩ ra biện pháp.

Hai tư tế bay ra khỏi vòng sáng thần thánh, mạo hiểm phi xuống dưới, một người tấn công thành chủ, một người đối phó với Gregory. Bọn họ nhìn ra, hai người này chính là lãnh tụ tinh thần của phe thủ thành. Chỉ cần đánh bại bọn họ, quân lính còn lại tự động tan rã.

Oanh một tiếng.

Cổng thành bị phá mở.

Binh lính đứng sau cổng thành bị bắn ra.

Gregory đưa tay tiếp được hai người lính để sang một bên, lập tức, một thanh gỗ to tròn chui qua khe hở cổng thành, đâm thẳng vào y!

Thanh gỗ to đến ba người ôm mới xuể.

Gregory giơ kiếm, hung hăng bổ xuống thanh gỗ.

Đấu khí từ mũi kiếm bắn ra, gọn gàng lưu loát xuyên thấu thanh gỗ, chém thanh gỗ to đùng thành hai nửa. Một nửa thanh gỗ sau khi bị chém, dư lực còn chưa hết, nặng nề đè xuống binh lính Sangtu đang ôm nó.

Nhất thời vang lên tiếng kêu thảm thiết.

Binh lính thủ thành cao hứng hét lớn một tiếng, cầm vũ khí nghênh đón binh lính Sangtu xông vào.

Sau khi cổng thành phía đông mở ra, cuộc chiến giữa phe công thành và phe thủ thành chính thức bắt đầu.

Tuy Quang Minh thần lực có thể chữa trị thân thể khôi phục khỏe mạnh, nhưng các tư tế cũng có thể dùng nó làm vũ khí tấn công, ví như như thiêu cháy.

Gregory vì bảo vệ cho cổng thành ủng hộ sĩ khí chém đôi thanh gỗ, sau lưng bị tư tế đánh lén, cảm giác nóng bỏng này hoàn toàn khác ma pháp hỏa hệ, từ ngoài da xộc thẳng vào nội tạng, nếu không phải có đấu khí hộ thể, chỉ sợ y đã bỏ mình hy sinh.

Tư tế đánh trúng một kích, lập tức liên tục phóng ra mấy quang cầu thừa thắng xông lên.

Đội thân vệ của Gregory vừa bị phái đi giữ cổng thành, hiện tại y chỉ có thể dựa vào chính mình.

Quang cầu lóe lên giữa không trung, mỗi viên như một mặt trời thu nhỏ. Nhưng chúng chẳng những không có độ ấm chiếu rọi vạn vật của mặt trời, mà còn không có cả màu sắc ấm áp, chỉ có màu trắng lạnh lẽo như tuyết giá.

Gregory cố nén đau đớn cuồn cuộn trong ngực, thân thủ linh hoạt tránh khỏi quang cầu thứ nhất, sau đó ngón tay trên thân kiếm nhẹ nhàng bắn ra, nương vào lực đàn hồi đánh quả cầu thứ hai về binh lính Sangtu phía sau.

Quả thứ ba, quả thứ tư…

Tiếng kêu thảm thiết của binh lính Sangtu liên tục vang lên. Tư tế ngược lại thành đao phủ giết hại binh lính đồng minh.

Tình hình nguy hiểm bên Gregory thoáng giảm bớt.

Thành chủ bên kia sắp chống đỡ hết nổi.

Gã hiện tại vạn phần hối hận đã đồng ý đưa kỵ sĩ đoàn cho Gregory, nếu không phải thế, hiện giờ gã đã có thể chạy trốn. Dưới bóng ma tử vong, ý nghĩ của gã không phải là làm thế nào bảo vệ được thành Putra, mà là làm thế nào bảo vệ tính mạng mình.

Gregory vừa chiến đầu vừa quan sát tình hình của gã. Gã gần như đã vào tuyệt cảnh, bên người nằm một đống xác chết, tất cả đều là kỵ sĩ và thân vệ của gã. Bóng dáng tư tế vừa cao lớn vừa rắn chắc, tựa như một đỉnh núi không thể với tới, thong thả áp sát thành chủ.

Đội thân vệ của Gregory đã trở về, hiện tại y đã có cơ hội đột phá phòng tuyến tư tế, tiến đến trợ giúp. Nhưng y không làm vậy.

Tòa thành này là đất phong của gia tộc Dana.

Mội khi thành chủ chết, y chính là người kế nhiệm thành Putra.

Nếu trận thủ thành này đế quốc chiến thắng, y chính là công thần lớn nhất, chính y đã phát hiện âm mưu của quý tộc trong thành, chính y là người đầu tiên dẫn quân trợ giúp phía đông thành, chính y tử thủ cổng thành.

Nếu trận này đế quốc thua…

Tin rằng sẽ không có ai nghĩ đây là sai lầm của một người không có thực quyền.

Tư tế kia giơ lên pháp trượng.

Tiếng ngâm xướng tử vong vang lên trong cổ họng hắn.

Thành chủ mở to hai mắt, gắt gao nhìn miệng hắn, trong mắt có sợ hãi có phẫn nộ, còn có không cam lòng…

Pháp trượng hạ xuống.

Dưới ánh sáng quang cầu mặt thành chủ càng lúc càng trắng, càng lúc càng trắng…

“Báo thù cho thành chủ!”

Gregory hô to.

Nhưng ở một sát na kia, một đạo đấu khí đánh bật quang cầu, bay ngược về hướng Gregory.

Toàn thân thành chủ nhũn ra, vô lực té trên mặt đất, ngực phập phồng kịch liệt, dường như chưa hồi phục tinh thần sau khi tìm được đường sống trong chỗ chết.

Gregory nghiêng người né tránh, đồng tử hơi co rút.

Người kia xuất hiện không sớm không muộn.

Hayden Navister.

“Chiến đấu vì đế quốc!”

“Chiến đấu vì thành Putra!”

“Chiến đấu vì Tulip Navister!”

Đội thân vệ phía sau Hayden hô lớn.

Giọng nói của bọn họ nhất tề vang dội, giống như đang bị lá cây che mắt trong rừng rậm bỗng được ánh dương rực rỡ chiếu vào, khiến cho binh lính đế quốc đang hoảng loạn vì tiếng la của Gregory lập tức tỉnh lại.

Cờ xí Tulip tuy chưa tung bay, nhưng mái tóc vàng sáng ngời chói mắt của Hayden càng có thể kích phát hùng tâm của bọn họ hơn cờ xí.

“Chiến đấu! Chiến đấu!”

Binh lính hô to khẩu hiệu, chẳng sợ sinh tử lao về phía cổng thành.

Sắc mặt Hayden đột nhiên biến đổi, “Phóng tín hiệu đỏ.”

Tín hiệu đỏ chính là điệu múa rắn lửa do ma pháp sư hỏa hệ trong đội thân vệ của Hayden phát minh.

Một đoàn ánh lửa vặn vẹo giữa không trung, xinh đẹp lắc lư, giống như rắn đang nhảy múa.

Hayden dễ dàng phá tan phòng ngự do hai đại tư tế phối hợp, đi vào bên cổng, vươn tay đỡ lấy, đóng mạnh cổng.

Nhưng không còn kịp rồi.

Goblyde cầm đầu đoàn kỵ sĩ thần thánh rốt cục ra tay!

“Vinh quang của nữ thần chiếu rọi từng ngõ ngách Mộng đại lục!”

Vừa nhìn thấy kỵ sĩ đoàn thần thánh, tiểu đội trưởng đoàn tư tế Meron lập tức thoát khỏi vòng sáng, tay vung đũa phép, chỉ về phương tây phía xa, “Tiến công! Xua tan vong linh tà ác ở Kanding đế quốc, để vinh quang của nữ thần chiếu đến mỗi con dân của Mộng đại lục!”

“Tiến công!”

Sức chiến đấu và tấn công của kỵ sĩ đoàn thần thánh hiển nhiên không thể đánh đồng với binh lính Sangtu. Dù ý chí chiến đấu của binh lính thủ thành đã hoàn toàn bị kích phát sau khi Hayden đến, nhưng trước mặt kỵ sĩ đoàn thần thánh, vẫn không có sức chống cự.

Mundra ngồi trong ngực vu thi, một bên chỉ huy xương khô giải quyết lính đánh thuê giữa chừng chạy đến, một bên quan sát thực lực lính đánh thuê, ngẫm nghĩ có nên tạm thời xếp bọn họ vào đám con rối của mình không.

Lính đánh thuê dễ dàng bị xương khô đánh bại không phải nguyên liệu tốt, nhưng lính đánh thuê không bị đánh thì dù tốt cũng không thể biến thành nguyên liệu.

Cậu hơi do dự, rồi dùng tinh thần lực thu thập cả đám linh đánh thuê lên, để chúng bảo vệ bốn phía quanh mình như một đội thân vệ, một đường oai phong hùng dũng khí phách hiên ngang nhắm về phía đông.

Kỳ thật con rối không được nước thuốc che chở mà trực tiếp sử dụng thì chu kỳ sẽ rất ngắn. May mắn lính đánh thuê này nọ Mundra vốn nhìn không vào mắt, tuyệt không cảm thấy đau lòng, nhìn bọn họ dưới sự chỉ huy của mình cùng các xương khô khác tấn công lính đánh thuê còn sống, cậu thậm chí còn lộ ra vẻ mặt vừa lòng.

“Pháp sư vong linh! Nó là pháp sư vong linh tà ác!”

Lính đánh thuê còn sống nhìn thấy thi thể đồng bạn tấn công mình, tinh thần trở nên bất thường.

“Giết nó! Thiêu chết nó!”

Bọn họ điên cuồng gào thét, vung đao và ma pháp tấn công cậu.

Vu thi ôm Mundra lập tức thi triển thủy hệ kết giới, ngăn cản tất cả công kích đánh vào Mundra.

Mundra nhìn kết giới trong suốt, hơi hơi ngẩn ra.

“Cũng là thủy hệ…”

Ánh sáng phía đông càng lúc càng chói lọi, cũng dần dần di động về phía mặt trời.

“Quang Minh thần hội đến rồi! Mọi người kiên trì!” Lính đánh thuê từng sợ hãi thân phận pháp sư vong linh của Mundra giống như điên rồi, bắt đầu làn sóng tấn công mãnh liệt lần thứ hai.

Mày Mundra đột nhiên cau lại.

Vu thi ôm cậu tuân theo ý nguyện, xoay người về phía sau.

“Nó muốn bỏ chạy! Không cho nó chạy!”

Nhóm lính đánh thuê hoàn toàn kích động.

Nhưng Mundra không có chạy. Cậu nhìn về hướng –

Hướng Audis và Frank.

Trong xe ngựa, lông mi Audis run lên, chậm rãi mở mắt.