Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 47: Binh vây dưới thành (bảy)




Cảm ứng đối với khí tức vong linh của kỵ sĩ kém xa ma pháp sư, cho nên Hansen dạo một vòng quanh căn phòng rồi vẫn cứ ngơ ngác lắc đầu.

Hayden thấy Mundra úp sấp trên bệ cửa sổ, ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài không biết chán, hỏi: “Đây là thành Mael?”

Mundra tỉnh táo lại, lắc đầu nói: “Không biết”. Cậu chỉ tới thành Mael có một lần, cảnh vật cậu có thể nhận ra rất ít, hơn nữa vừa vặn chúng cũng không ở trước mặt, thế nhưng xung quanh ngồn ngộn khí tức vong linh quen thuộc khiến cho thân thể và tinh thần cậu đều thả lỏng.

Hansen nghe vậy mặt mày ủ ê nói: “Chúng ta không phải vẫn đang ở thành Cotter đấy chứ?”

Hayden nói: “Sẽ sớm có câu trả lời thôi”

Hansen ngẩn ra, chợt nghe bên ngoài có tiếng gió —— giống như tiếng động thường có khi ma pháp sư lướt gió di chuyển.

Ầm.

Trong nháy mắt cửa bị phá vỡ!

Hơn mười hỏa cầu tụ thành hỏa pháo khổng lồ, không hề lưu tình phong tỏa toàn bộ căn phòng.

Thế lửa lan rất nhanh, đối phương hiển nhiên không muốn chừa đường sống cho bất cứ sinh vật nào trong căn phòng!

Hayden tạo ra kết giới hệ thủy.

Hỏa cầu đụng phải màng nước long lanh, phát ra tiếng xèo xèo, giống như tiếng nước sôi sùng sục.

Sau màn đụng độ nước lửa, tiếng niệm chú vang dậy dồn dập.

Hayden cảm thấy nguyên tố thủy ở xung quanh dường như đang chảy đi, giống như bị một bàn tay không hay tên trộm lấy từng vốc từng vốc, mặc dù lưu lượng ít tới không đáng kể, song cũng biểu đạt đối phương ngoại trừ ma pháp sư hệ hỏa còn có ma pháp sư hệ thủy. Hắn đột ngột ôm lấy Mundra, dùng đấu khí bao bọc hai người, bất ngờ xông ra ngoài.

Kết giới hệ thủy phía sau hắn cuộn lại.

Hansen ôm Darren theo sát phía sau hắn.

Các ma pháp sư dường như không ngờ đối phương lại lao thẳng tới, khoảnh khắc nhìn thấy Hayden đều sợ hãi mở lớn mắt, vô thức dùng gậy ma pháp trong tay che chắn cho mình.

Hayden vừa áp sát, trong tay thêm một thanh trường kiếm, đặt bên cổ một ma pháp sư, lạnh lùng nói: “Các ngươi là ai?”

Hansen cũng nhanh chóng khống chế một người khác. Các ma pháp sư còn lại khẩn trương đứng túm tụm lại, vừa nghi ngờ vừa sợ hãi nhìn bọn họ.

Nguyên tố hỏa phân tán, hành lang và căn phòng tối om trở lại.

Im lặng khiến bầu không khí vốn khẩn trương càng giống một tảng đá ngoan cố, cứng đơ tới muốn vỡ toác.

“Ta, bọn ta là ma pháp sư”. Ma pháp sư bị Hayden dí kiếm vào cổ rụt rè mở miệng, “Ma pháp sư thực tập của công hội ma pháp thành Mael”. Cái gọi là ma pháp sư thực tập chính là ma pháp sư thực tập ở công hội ma pháp, sau khi biểu hiện đủ tư cách sẽ được công hội ma pháp thu nhận chính thức.

Hayden đã nhận ra đó là một cô gái, giọng nói dịu xuống: “Đây là thành Mael?”

Ma pháp sư nhìn hắn ngạc nhiên, “Đúng, đúng vậy”. Cảm giác được thái độ Hayden nhẹ nhàng hơn, cô hỏi dò, “Mấy người là ai?”

Hayden không đáp mà hỏi ngược lại: “Nhưng ta cảm nhận được khí tức vong linh”

Ma pháp sư bị Hansen khống chế nói: “Pháp sư vong linh tổ chức một đại quân vong linh khổng lồ, đang tấn công thành!”

Hayden và Hansen đều ngẩn người.

Ai ai cũng biết, pháp sư vong linh so với ma pháp sư càng thêm lập dị cùng độc lai độc vãng, mặc dù bọn họ vẫn thường làm ra mấy chuyện không thể tưởng tượng, nhưng rất ít khi hợp tác công thành chiếm đất. Trừ phi đối phương xâm hại hoặc xúc phạm nghiêm trọng tới bọn họ.

Ma pháp sư nữ hỏi: “Mấy người tới đây bằng cách nào? Thầy nói ma pháp trận này đã bị hủy, không thể sử dụng”

Hayden nói: “Chúng ta sửa lại ma pháp trận”

Các ma pháp sư lao nhao.

Ma pháp sư nữ không dám tin hỏi lại: “Thật vậy? Ma pháp trận thực sự sửa được rồi?”

Ma pháp sư bị Hansen khống chế cũng nhịn không được nói: “Như vậy chúng ta có thể đi rồi!”

Các ma pháp sư khác không quan tâm kiếm của Hayden và Hansen còn đang kề cổ đồng bạn, reo hò ầm ỹ.

Hayden nhức đầu thu kiếm.

Ánh lửa sáng lên.

Ma pháp sư nữ một bên tay giữ hỏa cầu, ngượng ngùng nhìn khuôn mặt anh tuấn được ánh lửa chiếu rọi của Hayden, nhỏ giọng nói: “Tôi là Susan Terozo”

Hayden hơi ngạc nhiên, “Cô là người của gia tộc Terozo?”

Susan không trả lời, ma pháp sư đứng bên cạnh Hansen giành đáp: “Cô ấy là em họ của bệ hạ”

Susan vội nói: “Cũng không phải gần lắm. A, mới nãy thực có lỗi, chúng tôi tưởng con rối của pháp sư vong linh lẻn vào, cho nên mới hợp sức tấn công mấy người”

“Không sao”. Hayden chỉ thuận miệng hỏi thân thế cô mà thôi, không thực sự để ý. Tam đại gia tộc Đế Quốc phát triển đến giờ, đã hình thành quy mô tương đối, hắn tin rằng ngay cả bản thân Ciro cũng không biết chắc chắn mình rốt cuộc có bao nhiêu thân thích, hắn càng chẳng có lý do gì để suy xét. “Tình hình thành Mael rất tệ sao?”

Mặc dù Susan không hề thích người khác quá để ý đến gia thế của mình, nhưng thấy thái độ Hayden hời hợt như vậy trong lòng lại sinh ra chút mất mát, có điều cô nhanh chóng dời chú ý trở về câu hỏi của hắn, “Đúng thế. Mặc dù dưới sự trợ giúp của ba vị lão sư, thành Mael còn chưa thất thủ, nhưng tinh thần lực của bọn họ có hạn, còn tiếp tục như vậy…”

Ma pháp sư kia nói: “Không phải ma pháp trận đã sửa được rồi sao? Chúng ta có thể rút lui dần từng nhóm!”

Những người khác đều nhao nhao phụ họa.

Hayden và Hansen liếc nhau, đều thấy lo lắng trong mắt đối phương. Sau khi chứng kiến sự lợi hại của thú Phệ Hồn, bọn họ không thể cho rằng chuyển đến thành Cotter là ý kiến hay.

“Thầy của các ngươi đâu? Ta muốn gặp họ”. Hayden nói.

Susan vừa muốn mở miệng, đã bị thiếu niên phía sau kéo lại. Thiếu niên cảnh giác nhìn hắn nói: “Các ngươi rốt cục là ai? Vì sao lại tới nơi này?”

“Chúng ta tới thăm bạn. Ta là Hayden Navister”

Các ma pháp sư thực tập dù sao vẫn còn rất trẻ, sau khi nghe được cái tên Hayden Navister, lập tức xóa bỏ toàn bộ địch ý, lon ton dẫn bọn họ tới chỗ nghỉ của một ma pháp sư cấp bảy tên là George.

George đang ngủ bị đánh thức, lập tức nổi giận đùng đùng, “Các ngươi là một lũ bỏ đi! Một lũ ngu ngốc! Các ngươi là lũ oắt con chết dẫm, đáng bị đám xương con của pháp sư vong linh xé thành từng mảnh! Sao các ngươi dám phá giấc ngủ của ta? Chết tiệt, các ngươi có biết đầu ta sắp nổ tung rồi không? Trời ạ, còn có hai tiếng nữa thôi ta phải đi đổi ca cho Conrad rồi! Nhưng các ngươi lại dám đánh thức ta từ trong mộng đẹp, các ngươi là đám quỷ gây rối vô tích sự!”

“Thầy!” Susan gần như không dám nhìn sắc mặt Hayden, vội vàng cắt đứt màn bắn tỉa có thể duy trì một giờ đồng hồ, “Nguyên soái Hayden tới!”

George bị cô chen ngang giật mình, mãi sau mới hỏi: “Nguyên soái Hayden là ai?”

Hayden mỉm cười nói: “Nếu ông bằng lòng dành ra nửa giờ trò chuyện về tình hình thành Mael hiện nay với ta, ta nghĩ ta có thể thay ông đi đổi ca cho Conrad, để ông ngủ tiếp”

Lời lẽ hoa mĩ thế nào cũng không hấp dẫn George bằng hai chữ ngủ tiếp. George trợn to hai con mắt buồn ngủ mơ màng, bán tín bán nghi đánh giá Hayden, ánh mắt kia dường như đang hỏi, tiểu bạch kiểm từ đâu chạy tới thế này.

Các ma pháp sư khác xấu hổ cúi đầu. Trời ạ, vì sao bọn họ lại dẫn nguyên soái Hayden tới đây? Rõ ràng có thể đưa thẳng ngài tới tường thành gặp lão sư Conrad hoặc lão sư Rebecca mà.

Hayden nói: “Ta là ma pháp sư hệ thủy cấp chín”

George nhảy bắn khỏi giường, mái tóc bù xù che phủ khuôn mặt râu ria xồm xoàm, trông hệt một cuộn lông, “Sao ngươi không tới sớm?!”

Nước miếng ổng bắn tung tóe, Hayden vô thức giơ tay che mặt Mundra.

Phạm vi phun nước rất rộng, ngoại trừ Hayden và Susan đứng gần nhất bị ảnh hưởng, ngay cả nhóm người Hansen đứng xa xa cũng chịu mưa móc ân trạch.

Mundra người duy nhất tránh được một kiếp, kéo tay Hayden xuống, dấn sát mu bàn tay hắn ngửi ngửi nói: “Nước miếng của ổng có mùi lạ”



Khóe miệng Hayden hơi co rút.

Mặc dù râu George rất dầy, nhưng không cản nổi sắc đỏ lan đến tận cổ.

“Nếu ông muốn biết nhiều tin tức hơn, chúng ta hẳn nên tìm một chỗ nói chuyện bình tĩnh”. Hayden bắc một chiếc thang xuống cho George.

Lần này, George rất thức thời mà leo xuống.

Nói chuyện không thuận lợi như trong tưởng tượng, bởi trong quá trình George liên tục cắt ngang lời Hayden.

“Cái gì? Cậu là nguyên soái Hayden Navister? Vậy cậu chạy tới chỗ quỷ này làm gì?”



“Cái gì? Chỉ để thăm bạn?! Chuyện này quá khó tin! Không được, cậu nhất định phải chứng minh cậu là nguyên soái Hayden… Mà quên đi. Giờ ta chả hơi sức đâu mà so đo”



“Cái gì? Ma pháp trận sửa được rồi? Trời ạ. Ha ha ha… Đây là tin tốt đầu tiên ta nghe được trong mấy ngày nay! Cuối cùng ta có thể ngủ ngon rồi”



“Cái gì?! Thành Cotter xuất hiện thú Phệ Hồn? Khốn kiếp, khốn kiếp. Ta biết mà, lũ pháp sư vong linh nhất định có âm mưu. Thú Phệ Hồn, đại quân vong linh, bọn chúng nhất định còn che giấu thủ đoạn khác!” George lầm bầm xong, phát giác Hayden không tiếp lời giống trước, không khỏi thúc giục nói, “Còn gì nữa?”

(*) các ông già Vong tích rất là nhoi =)) (chúng ta tạm coi các thầy bốn năm mươi đều là ông già đi nhớ ToT)

Hayden nói: “Ta nói xong rồi”

“Xong rồi? Không phải chứ. Cậu là nguyên soái Đế Quốc, chẳng nhẽ không mang theo sau năm sáu vạn quân đội? Có lẽ năm sáu vạn quân đội không tiện lắm, nhưng quân đoàn ma pháp sư thì có mang theo chứ?” George thấy hắn vẫn lắc đầu, chưa đầu hàng hỏi tiếp, “Vậy đội thị vệ đâu? Chung quy đội thị vệ thì phải có chứ?”

Hayden giới thiệu Hansen nói: “Đây là đội trưởng đội thị vệ của ta”

George khoái trá gật đầu nói: “Ta đã nói mà, bên người nguyên soái sao có thể không có đội thị vệ chứ”

Hansen vỗ ngực nói: “Đúng vậy! Ta một người đại diện cho tinh thần toàn bộ đội thị vệ!”

Cái đầu gật gù lên xuống của George đột nhiên khựng lại, con mắt căng ra nhìn trừng trừng Hansen, dường như muốn trừng ra một đóa hoa trên mặt hắn.

Hansen thở dài nói: “Không sai, chỉ có một mình ta tới”

Ánh mắt George dời đến trên người Mundra, “Như vậy, vị này… Có thể có chút công dụng chứ?”

Hayden đã trải nghiệm mồm mép thẳng tuột của ông ta, sợ lòng tự trọng của “Monica” bị đả thương, liền giải vây nói: “Cô ấy ở bên, ta mới có động lực chiến đấu”

Ánh mắt Susan lướt qua Hayden và Mundra, sau đó cúi đầu nhìn ngón tay mình vần vò áo choàng ma pháp sư.

George đột ngột đứng dậy, chạy đến cạnh tường, dộng đầu vào tường nhiệt tình, lát sau, mang cái trán đỏ au trở về, nói: “Vậy cậu nói đi, chúng ta nên làm gì giờ?”

Hayden nói: “Ta muốn đi xem thành Mael trước, cùng với gặp hai vị ma pháp sư khác”

George nói: “Ta đưa cậu đi!”

“Không cần”. Hayden kéo Mundra đứng dậy, “Ông cứ nghỉ ngơi. Hiện nay, chúng ta cần nhất là sức chiến đấu”

George nghe xong, không nói hai lời lao trở về giường.

Chân Hayden còn chưa bước ra khỏi phòng, đã nghe thấy tiếng ngáy điếc tai dội lại từ phía giường.

Thành Mael trong màn đêm giống như một tòa thành cô tịch đã bị thế tục phồn hoa vứt bỏ. Một dọc một ngang hai con đường vắng vẻ chia cả tòa thành làm bốn phần.

Gác chuông trong trí nhớ của Mundra nằm bên cạnh ngã tư. Không có ánh trăng, không nhìn thấy tầng nóc trắng tinh đêm đó, chỉ có bóng tối còn u ám hơn cả bầu trời. Nó giống một quái nhân gù lưng, âm trầm nhìn xuống đường phố.

Hayden đề nghị cậu ở lại công hội ma pháp nghỉ ngơi, cậu lại khăng khăng muốn đi xem thành Mael hiện tại, nhưng cảnh vật hiện tại không cách nào đè khớp lên thành thị trong ấn tượng.

Susan nhỏ giọng giới thiệu tình hình hiện thời của thành thị.

Mấy năm nay, dân số thành Mael ngày càng ít, người bần cùng trở thành nô lệ, chết vì làm việc quá sức, người gan to trở thành tội phạm truy nã, chết vì ngón đòn của binh lính cùng đám buôn nô lệ.

“Thành chủ đâu?” Hayden nhớ đến Anita, vẻ mặt lạnh lùng.

Susan thở dài nói: “Ông ta chết rồi”

Câu trả lời này khiến Hayden phải ngạc nhiên. Hắn cho rằng loại người như vậy trước khi nguy hiểm ập đến nhất định đã nhanh chân trốn sau tường đồng vách sắt.

Susan nói: “Trước khi tuyên chiến, pháp sư vong linh phái mấy trinh thám vào thành. Bọn chúng thăm dò bố trí canh gác trong thành cùng số lượng ma pháp sư, kỵ sĩ, trước khi đi, bọn chúng giết thành chủ và một bộ phận buôn bán nô lệ, lại lén đưa đi một phần nô lệ”

Hayden nói: “Không ai phát hiện?”

Susan nói: “Ở thành Mael, không có người quản mấy chuyện đó. Cho đến khi pháp sư vong linh dẫn theo đại quân vong linh xuất hiện ngoài thành, chúng tôi mới nhận thấy tình hình nghiêm trọng. Các thầy đi kiểm tra ma pháp trận truyền tống đầu tiên, đáng tiếc nó chỉ có một điểm đến, đó là thành Cotter, mà bên kia đã đơn phương phá hủy ma pháp trận”

Hayden nói: “Trong thành trừ ba người thầy của các cô ra, còn có ma pháp sư nào không?”

Susan chần chừ mới nói: “Còn một người. Có điều cô ấy là thành viên của đội lính đánh thuê Tật Phong, không chịu sự điều động của công hội ma pháp”

Hayden nói: “Thành Mael hiện tại có mấy đội lính đánh thuê?”

“Chặt chẽ mà nói có bốn đội, có điều ba trong số đó sau khi chịu tổn thất nặng nề đã hợp thành đội lính đánh thuê mới là Thiết Tam Giác”. Susan dừng một chút, bổ sung, “Bọn họ cũng không chịu điều động của công hội ma pháp”

Mặc dù cô nói quanh co, nhưng Hayden cũng đã hình dung ra tình thế ba phe mạnh ai nấy làm. Có người đối mặt với cái chết sẽ trở nên cao lớn rực rỡ vô cùng, như Alfred và các giáp bạc, cũng có người đứng trước cái chết sẽ càng thêm nhỏ bé tăm tối.

Đang nói chuyện, một cánh cửa gỗ rất lớn khảm trong tường thành cao chất ngất dần hiện ra trước mắt bọn họ.

.