Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 69: Quang minh thần điện (chín)




“Ta sẽ phái người tìm kiếm.” Hayden nói, “Hiện tại quan trọng nhất là gia tăng quân đóng giữ ở thành Mael và thành Cotter.”

“Nơi đó từng là lãnh địa của gia tộc Barber, nếu người thừa kế của gia tộc Barber đã mất, ta sẽ thu hồi mảnh đất kia…” Ciro thâm ý liếc mắt nhìn Soso một cái.

Hayden lập tức nhớ ra quốc vương và vương hậu Julan từng năm lần bảy lượt phái sứ giả đến phục hồi quan hệ với Soso, đều bị Ciro lãnh đạm đuổi về, hiển nhiên khi đó cậu ấy đã tính toán để Soso hoàn toàn xây dựng căn cơ tại Kanding đế quốc, thậm chí có ý tưởng đưa một mảnh lãnh thổ cho cậu nhóc. Đây đại khái là lần duy nhất Ciro đặt lợi ích của đế quốc ra sau lợi ích cá nhân. Dù sao, vương quốc Julan tuy không quá cường thịnh, nhưng mượn sức bọn họ có thể ly gián bọn họ và Shamanlier, có lợi cho việc Kanding đế quốc trở thành cường quốc lớn nhất Mộng đại lục. Có điều lấy tính cách của quốc vương vương hậu Julan và Soso, đây là một lựa chọn sáng suốt.

“Cậu đang nghĩ gì?” Ciro hỏi.

Hayden đáp: “Ta đang suy nghĩ khi nào khởi hành đi thành Mael.”

Ciro nói: “Không, ta cho rằng cậu nên đi Sangtu.”

Hayden hạ mắt.

Ciro nói: “Nếu mục đích của giáo hoàng là tiêu diệt tất cả pháp sư vong linh, ông ta sẽ phải mang nhiều nhân mã hơn. Nhưng chẳng những hai vị tư tế thần cấp không hề xuất hiện, ngay cả phó đoàn trưởng đoàn kỵ sĩ thần thánh Kleist và Goblyde cũng không thấy bóng dáng, có thể nhìn ra, mục đích của bọn họ không phải đuổi tận giết tuyệt pháp sư vong linh.”

Hayden cau mày: “Ý của cậu là…”

“Nhìn bề ngoài, giáo hoàng hình như đến vì Mundra.” Ciro nói, “Nếu không ông ta sẽ không chờ Mundra xuất hiện mới hiện thân.” Dùng phân thân truyền tống ngàn dặm rất hao phí tinh thần lực, cho dù là giáo hoàng cũng không có khả năng sử dụng bất cứ lúc nào.

Hayden hỏi: “Vì sao?”

Ciro đáp: “Đó cũng là điều ta tò mò. Trên người Mundra tựa hồ có rất nhiều bí ẩn chưa có lời đáp.”

Hayden nắm chặt tay, “Ta hẳn phải cướp em ấy về.”

“Cho dù đối thủ là giáo hoàng?” Ciro nhìn chằm chằm thần sắc quá mức kích động của Hayden, ánh mắt hơi trầm xuống.

Hayden trầm mặc.

Lấy thân phận của hắn mà nói, chính diện quyết đấu cùng giáo hoàng không thể là lựa chọn cá nhân, cho nên nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối sẽ không làm. Hắn tin tưởng Ciro cũng sẽ quyết định như thế.

Ciro đúng lúc nói sang chuyện khác: “Đáng tiếc thư phòng của phụ thân bị trận hỏa hoạn hủy trong nháy mắt, nếu không có lẽ ta có thể tìm được một chút dấu vết Mundra để lại.”

Hayden cau mày: “Giáo hoàng đối phó với Mundra có thể nào liên quan đến Kastalon đệ nhị hay không?”

Ciro nói: “Đây chính là điều ta muốn biết.”

Hayden đột nhiên đứng lên: “Ta sẽ đi ngay bây giờ.”

Ciro ngăn: “Không cần vội vã như vậy, cậu còn phải điều nhân thủ đi thành Mael, ít nhất ngày mai mới có thể khởi hành. Không bằng cùng đi ăn tối với chúng ta?”

Hayden nhẹ nhàng từ chối, “Ta rời nhà đã lâu, muốn gặp mẫu thân.”

“Được.” Nếu hắn ra lá bài tình thân, Ciro đương nhiên sẽ không ép hắn lưu lại. Nhìn bóng dáng Hayden, Ciro đột nhiên nói: “Vô luận phát sinh chuyện gì, ta đều hy vọng cậu nhớ kỹ một điều.”

Hayden dừng bước, quay đầu lại.

“Cậu là nguyên soái duy nhất của Kanding đế quốc. Còn có,” Ciro dừng một chút, thở dài, “Chuyện của phụ thân cậu, ta rất tiếc.”

Hayden nghĩ đến việc sắp phải đối mặt với mẫu thân, rốt cuộc cười không nổi.

Về đến nhà, phu nhân Nicole đã chuẩn bị bữa tối chờ hắn.

“Mẫu thân.” Hayden ôm phu nhân Nicole, hôn má bà.

“Con gầy đi.” Phu nhân Nicole đau lòng vuốt mặt hắn, “Ta phải cố gắng bồi bổ cho con mới được.”

Hayden nhớ tới phụ thân chết thảm, thi thể còn trong tay Quang Minh thần hội, ngàn vạn lời muốn nói đều nghẹn trong cổ họng, chỉ có thể cúi đầu che dấu tâm tình.

“Xảy ra chuyện gì sao?” Phu nhân Nicole nắm tay hắn, hai mắt thân thiết nhìn hắn.

Hayden đáp: “Con… đói bụng.”

Phu nhân Nicole nói: “Mỗi lần con làm chuyện gì không muốn cho ta biết đều có biểu tình này.”

“Con đã lớn.”

“Nhưng ta vĩnh viễn là mẫu thân của con.” Phu nhân Nicole kéo hắn ngồi xuống bàn ăn, sau đó ngồi đối diện hắn, “Nhớ trước kia mỗi lúc con phạm sai lầm mà không muốn nói, ta sẽ dùng một chén rượu nho đến lừa gạt con, không biết chiêu này bây giờ còn có hiệu quả không?”

Hayden nhìn bà tự mình rót một chén rượu nhỏ đưa tới trước mặt, cố mỉm cười: “Con vĩnh viễn là con của người, đương nhiên vĩnh viễn hữu hiệu. Có điều chuyện rất dài, có lẽ chúng ta ăn cơm xong hãy từ từ nói.”

“Được.” Phu nhân Nicole cúi đầu ăn.

Hayden cầm dao nĩa cắt tảng thịt bò đưa vào miệng cố gắng nhấm nuốt, lại không cảm thấy hương vị gì. Thịt tươi mới, nước sốt mỹ vị, còn có hạt tiêu rắc trên mặt lướt qua lưỡi hắn trực tiếp trôi vào thực quản.

Có lẽ, trước khi tìm được thi thể phụ thân về, hắn nên giấu diếm chuyện này. Sự tình đã đến mức không thể cứu vãn, hắn không thể thay đổi, nhưng ít ra có thể lựa chọn một thời điểm thỏa đáng, không phải giống như bây giờ, hôm nay vừa báo tin dữ, ngày mai đã rời mẫu thân đi xa.

Quyết định xong, Hayden mới bắt đầu cảm thấy thịt bò có chút hương vị.

Dùng xong bữa tối, phu nhân Nicole cũng không lập tức truy hỏi, mà đi pha một ấm trà hoa hồng, cùng hắn ngồi trên ban công lầu hai vừa thưởng thức trà vừa ngắm sao.

“Bá tước Barber thành Cotter đã chết.” Hayden chọn một đề tài an toàn nhất.

“Thật sự đáng tiếc.” Phu nhân Nicole chậm rãi hớp một ngụm trà, sau đó lơ đãng hỏi, “Phụ thân con thì sao?”

Hayden sửng sốt.

Phu nhân Nicole nói tiếp: “Ông ấy cũng chết rồi đúng không?”

Hayden lựa chọn giấu diếm, nhưng không chọn nói dối, cho nên sau giây phút chần chờ ngắn ngủi, hắn gật đầu.

Phu nhân Nicole đặt chén trà xuống, đứng dậy đến lan can ban công, dù bà cực lực duy trì trấn định, nhưng bả vai hơi rung động đã bán đứng bà.

Hayden đến phía sau, chậm rãi vươn tay ôm vai bà.

Phu nhân Nicole thuận thế tựa vào ngực hắn, “Ta rất khổ sở, phi thường khổ sở… Ta từng tưởng tượng ra tình huống này, cho rằng mình sẽ không cảm thấy gì. Nhưng không biết tại sao… ông ấy kỳ thật là một người thiện lương, hơn nữa rất thành thật. Ông ấy không nên có kết cục như vậy. Ta còn chưa trách mắng ông ấy, còn chưa có…”

Hayden yên lặng vỗ về bà.

Phu nhân Nicole lau nước mắt, một lúc lâu sau mới ngừng khóc, đứng thẳng nói: “Không sao đâu. Ta ổn rồi.”

Hayden nói: “Kỳ thật phụ thân ông ấy…”

“Đừng kể ông ấy chết như thế nào.” Phu nhân Nicole vừa lau nước mắt vừa lắc đầu, “Ta không muốn nghĩ đến hình ảnh ông ấy thống khổ.”

“Không. Ông ấy chết rất bình thản.” Hayden lựa chọn một lời nói dối thiện ý, “Hết thảy xảy ra rất nhanh.”

“Thật sao?” Phu nhân Nicole nhìn hắn.

Hayden gật đầu.

Phu nhân Nicole hỏi: “Vậy, di thể ông ấy đâu?”

Hayden đáp: “Giao cho một người bạn của con bảo quản. Em ấy, em ấy là một pháp sư vong linh, rất thông thạo bảo quản thi thể. Nhưng chúng con tạm thời chia tay, cho nên một thời gian nữa em ấy mới có thể đem di thể trở về.”

Phu nhân Nicole chưa từng gặp pháp sư vong linh, cho nên cũng không có phản ứng gì lớn, chỉ nhẹ giọng nói: “Ta hy vọng có thể mai táng phụ thân con trong nghĩa trang của gia tộc Navister, như vậy ông ấy sẽ không cô đơn.”

Hayden đáp: “Được ạ.”

“Vị tình nhân của ông ấy đâu?”

“Cũng đã qua đời.”

Phu nhân Nicole gật đầu, không nói gì.

“Đã khuya, người đi ngủ sớm một chút.” Hayden đỡ bà về phòng.

Bà đột nhiên dừng bước, “Đúng rồi, tiểu thư Monica đâu? Cô ấy về nhà chưa?”

“… Chưa.” Hayden trầm mặc hồi lâu mới nói, “Em ấy chưa về nhà.”

Phu nhân Nicole nhìn biểu tình ngưng trọng của hắn, cau mày: “Thoạt nhìn, đây cũng là tin dữ nhỉ?”

Trừ việc cơ mật của đế quốc không thể kể cho ai, Hayden và mẫu thân gần như không giấu diếm nhau chuyện gì, cho nên cuối cùng hắn lựa chọn thản nhiên bẩm báo, “Em ấy chính là người bạn pháp sư vong linh con đề cập đến.”

Phu nhân Nicole trừng to mắt.

Hayden nói: “Em ấy rơi vào tay giáo hoàng.”

“Vậy phải làm thế nào bây giờ?” Dù chưa từng thấy pháp sư vong linh, phu nhân Nicole cũng biết bọn họ và Quang Minh thần hội quan hệ thủy hỏa bất dung.

Làm như thế nào…

Đây là vấn đề Hayden vẫn luôn lảng tránh. Bình thường, pháp sư vong linh và Quang Minh thần hội đã là tử địch, nay quan hệ giữa tử thần và nữ thần Quang Minh xấu đi, chỉ sợ Mundra…

Hắn nhắm mắt, ép suy nghĩ của mình dừng lại.

Dù phu nhân Nicole còn rất nhiều điều muốn hỏi, nhưng nhìn thần sắc của Hayden, chung quy không đành lòng hỏi ra miệng, chỉ có thể khuyên hắn trở về nghỉ ngơi.

Hayden đưa phu nhân trở về phòng, sau đó đi tắm rửa, nằm trên giường.

Hẳn là phải rất mệt mỏi.

Đuổi theo phân thân của giáo hoàng hao hết tinh thần lực, hắn còn chưa nghỉ ngơi cho tốt. Nhưng thân thể mỏi mệt không cách nào làm cho đầu ngừng tự hỏi, càng không cách nào làm cho tâm tình bình tĩnh.

Chỉ cần nhắm mắt, hắn lại thấy thân ảnh Mundra đứng trong Quang Minh thần lực thống khổ rơi lệ, thậm chí tai cũng sinh ra ảo giác nghe thấy tiếng cậu kêu rên.

Hắn đứng dậy đi ra ban công nhìn không trung tối như mực, cho đến khi nó dần sáng lên…