Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 75: Sinh ly tử biệt (năm)




Hội trường ồ lên.

Dù Hayden dùng ngữ khí thỉnh cầu, nhưng trước khi giáo hoàng thi hành hỏa hình, thỉnh cầu đó nhìn từ góc độ nào cũng đều không phù hợp.

Soffila nhìn Goblyde.

Anh ta đứng sau giáo hoàng, dáng người anh tuấn dưới thân ảnh chói lọi của giáo hoàng có vẻ ảm đạm không dậy nổi.

Feid thì nhìn về phía Mundra.

Đầu Mundra nghiêng sang một bên, tựa hồ đang trầm tư.

“Có thể cho ta một lý do hợp lý hơn không?” Giáo hoàng lạnh nhạt.

Hayden đáp: “Cậu ta là tội phạm truy nã quan trọng của đế quốc.”

Giáo hoàng nói: “Ta nhớ rõ lúc ở Tây Côi Mạc ngươi đã nêu lý do này.”

Hayden đáp: “Chứng tỏ lập trường của tôi từ đầu đến cuối đều không thay đổi.”

Giáo hoàng nói: “Ta tôn trọng lập trường của ngươi, đồng thời, ta cũng tôn trọng lập trường của ta. Không biết quý quốc định xử trí vị tội phạm truy nã quan trọng này như thế nào?”

Hayden ngay từ đầu đã biết đây sẽ là một trận đánh ác liệt, cho nên cũng không trông cậy giáo hoàng bị thuyết phục bởi lý do ba xạo của hắn. Hắn chỉ muốn lấy một cái cớ đường hoàng, ví dụ như hiện tại, “Mundra từng tập kích viện trưởng và học sinh học viện ma pháp hoàng gia của đế quốc, có hành vi phạm tội khó tha thứ ở đế quốc. Pháp luật đế quốc sẽ xét xử thích đáng cho cậu ta!”

Giáo hoàng nói: “Sẽ xử tử hình sao?”

Hayden đáp: “Đây không phải trách nhiệm của tôi, tôi chỉ phụ trách việc tróc nã.”

“Nếu vậy, ta không thể giao hắn cho ngươi.” Hai tay giáo hoàng đặt trong tay áo, từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt nhu hòa như nước, giống như bậc bề trên đang khuyên giải đứa nhỏ không nghe lời, “Pháp sư vong linh là căn nguyên của tà ác, đến Quang Minh cũng không thể tinh lọc linh hồn hắn, ta chỉ có thể dùng hình phạt nghiêm khắc nhất để khiển trách, bảo vệ những con người thiện lương khác.”

Hayden nói: “Đế quốc cũng có thể làm được điều này.”

Phân thân của giáo hoàng đang ở giữa không trung đột nhiên hạ xuống vài phân, kéo gần khoảng cách giữa ông ta và Hayden, “Ngươi có nguyện ý lấy quy tắc của kỵ sĩ thề rằng, ngươi muốn cứu Mundra khỏi đài hỏa hình đúng là vì luật pháp đế quốc, chứ không phải vì tình cảm giữa các ngươi không?”

Trong lều truyền ra từng đợt kinh hô.

Các quý tộc Sangtu khe khẽ thì thầm. Nghe nói không lâu trước đó, thành Mael biên cảnh đế quốc từng bị pháp sư vong linh xâm nhập. Trong tình hình ấy, nguyên soái đế quốc và pháp sư vong linh có tình cảm thật khiến cho người ta kinh sợ

Hayden nhếch môi.

Tín ngưỡng của ma pháp sư là nguyên tố, của Quang Minh thần hội là nữ thần Quang Minh, còn của kỵ sĩ là quy tắc. Quy tắc kỵ sĩ ước thúc lời nói và việc làm của bọn họ phải trước sau như một, thành thật đáng tin. Hắn không thể miễn cưỡng bản thân nói ra bất kì điều gì trái với ý nguyện và ý chí của mình trước mắt nhiều người như vậy, nhưng đồng thời, hắn lại không muốn đế quốc hổ thẹn vì hành vi của mình.

Giáo hoàng thấy hắn không nói, chủ động cho hắn một lối thoát, “Ta nghĩ đối với chuyện này, cái nhìn của chúng ta đều giống nhau, đều nhận định Mundra có tội. Duy nhất bất đồng chỉ có tiểu tiết, ta cho rằng không nên để điều đó lãng phí thời giờ của chúng ta.”

Hayden nhìn ông ta.

Ánh lửa hừng hực chiếu rực bốn phía, như phủ lên vạn vật tấm lụa mỏng màu đỏ, chỉ có giáo hoàng tắm trong bạch quang vẫn trắng toát như trước.

“Nếu hắn là tội phạm truy nã của đế quốc, tại sao ngươi không tới thi hành phán quyết với hắn?” Giáo hoàng ôn hòa hỏi.

Hô hấp của Hayden ngừng lại.

“Hắn ở trong này.” Giọng nói của giáo hoàng mang theo mê hoặc, khiến hắn không tự chủ được bước lên phía trước một bước.

Mundra lẳng lặng nhìn hắn, đầu nghiêng từ trái sang phải, ánh mắt gắt gao bám chặt hắn.

Hayden biết mình không có nhiều thời gian để suy nghĩ.

Địa điểm khác nhau thời gian khác nhau lại phải lựa chọn dị thường tương tự.

Hắn tựa hồ nhớ tới Tây Côi Mạc.

Trước mặt vẫn là giáo hoàng, bên cạnh vẫn là Mundra.

Giáo hoàng cực kì kiên nhẫn chờ đợi, tựa như một thợ săn kinh nghiệm phong phú đã bố trí kĩ càng bẫy rập, bình tĩnh chờ con mồi nhảy vào.

Các quý tộc Sangtu sốt ruột.

Bọn họ đứng ngồi không yên, cảm thấy khó hiểu với tình hình giằng co như vậy. Tiếng xôn xao không ngừng truyền ra từ trong lều. Ngoại trừ những quý tộc có chút cố kỵ với thân phận của Hayden, những người khác đều đứng cạnh lều, giống như để Hayden cảm thấy áp lực.

Sứ giả Shamanlier đầy hưng trí nhìn một màn trước mắt. Mặc dù khi có Quang Minh thần hội là kẻ thù chung, quan hệ giữa Shamanlier và Kanding đế quốc có phần dịu đi, nhưng không ngụ ý bọn họ hoàn toàn xóa bỏ thù hận. Đối với người Shamanlier, chỉ cần không tổn hại lợi ích bản thân, bọn họ tuyệt sẽ không bỏ qua bất kì cơ hội nào bỏ đá xuống giếng với người Kanding đế quốc.

Người duy nhất trong hội trường cảm thấy lo lắng cho Hayden chính là Nicolas. Hắn lần thứ hai cảm thấy ảo não vì gặp phải vận mệnh tồi tệ như vậy, cũng ra sức suy nghĩ phương pháp giải quyết – đương nhiên lực bất tòng tâm.

Hayden đột nhiên di chuyển.

Hắn vừa di chuyển, tạp âm trong lều lập tức biến mất không còn một mảnh.

Từng đôi mắt đều nhìn chằm chằm hắn.

Hayden đến bên hình đài, đi vào đội ngũ Quang Minh thần hội, sau đó theo cầu thang bước lên hình đài.

Các quý tộc thi nhau trừng to mắt, bọn họ có hưng phấn mà cắn ngón tay, có hai tay nắm chặt trên cổ, có cầm lấy tay người bên cạnh… Nếu muốn chú giải cho hành vi của bọn họ, thì chính là chờ mong.

Chờ mong một màn pháp sư vong linh tên Mundra bị đẩy vào trong hỏa diễm.

Bước chân Hayden ngừng lại khi chỉ còn cách Mundra một bậc thang.

Mundra xoay người.

Hayden đứng dưới bậc thang chỉ cao hơn cậu một chút, nếu bình thường, mắt của cậu vừa vặn dừng ở mũi đối phương.

Mundra gắng sức ngửi.

Là hương vị của Hayden.

Hayden đột nhiên vươn tay, bắt lấy cổ cậu, nhẹ nhàng kéo về phía trước.

Thân thể Mundra không tự chủ được đổ về. Phía trước là cầu thang xuống đất, nếu ngã xuống như vậy, nhất định sẽ gãy cổ. Cậu mới nghĩ đến đó, thân mình đã bị bả vai Hayden chặn.

Trong mắt quý tộc Sangtu, giống như Hayden kéo cổ Mundra qua, ấn cậu vào trong ngực.

“A!”

Các quý tộc lại ồ lên.

Bọn họ cảm thấy một lần nữa cần phải xem kỹ lại vị nguyên soái đế quốc trong truyền thuyết này. Truyền thuyết hiển nhiên che dấu thực nhiều chân tướng khó tin.

“Ngươi ngược hướng rồi.” Dưới tình huống như vậy, thái đồ giáo hoàng vẫn bình thản.

Hayden kéo Mundar từ trong ngực ra, một tay nắm bờ vai cậu, tựa như đang bắt phạm nhân không chút lưu tình, “Tôi vẫn giữ vững quyết định của mình.”

Giáo hoàng nói: “Có lẽ trước khi quyết định, ngươi nên hỏi ý kiến của hoàng đế bệ hạ quý quốc đã?”

Hayden đáp: “Tôi tin tưởng ngài ấy cũng sẽ có cùng quyết định với tôi.” Nói là nói vậy, kỳ thật hắn chẳng có chút niềm tin nào. Trước khi chia tay, câu nói của Ciro pha cả thâm ý, dường như đang tận lực nhắc nhở hắn. Có điều hiện tại…

Hắn nắm bả vai giống như bộ xương của Mundra, vứt những ý nghĩ linh tinh ra sau đầu.

Kỳ thật trong đầu hắn biết rõ, muốn cứu Mundra khỏi tổng bộ Quang Minh thần hội gần như là việc bất khả thi. Là nguyên soái đế quốc, hắn đáng lẽ phải tránh một trận chiến không hề có phần thắng, nhưng không chỉ là nguyên soái đế quốc, hắn còn là kỵ sĩ, có tín ngưỡng và quyết tâm của mình, càng là một nam nhi, có chiến trường và ý chí chiến đấu không thể lảng tránh.

Cho nên hắn một mực tỏ vẻ tróc nã Mundra, không phải trông cậy vào giáo hoàng sẽ bị thuyết phục, mà là lưu lại cho Ciro một đường lui. Như thế dù hắn thất bại bỏ mạng cũng chỉ là một nguyên soái đế quốc lỗ mãng bại trận bỏ mình, không phải nguyên soái đế quốc cấu kết với pháp sư vong linh, chí ít sẽ không khiến quan hệ giữa đế quốc và Quang Minh thần hội xấu đến nông nỗi không thể hàn gắn lại. Hắn tin tưởng Ciro nhất định sẽ hiểu ý hắn.

Giáo hoàng rút tay từ trong áo ra, buông xuống hai bên người, khuôn mặt hiền lành tràn ngập thất vọng. Ông ta khẽ thở dài một cái, sau đó ngoảnh mặt sang một bên, tựa hồ không đành lòng nhìn.

Cùng lúc, một đạo đấu khí thánh khiết từ sau lưng hắn phóng tới, lao qua sát hai gò má hắn, rơi vào đống lửa, châm cho lửa nháy mắt bốc cao.

Goblyde cầm trường kiếm trong tay chậm rãi bước ra, “Kỵ sĩ đoàn thần thánh, Goblyde.”

Hayden mỉm cười, cũng rút kiếm, “Hayden Navister.”

Hắn không còn danh hiệu Kanding đế quốc nữa, bởi vì một khắc này —

Hắn vì mình mà chiến đấu!