Một Cục Cưng Và Bốn BaBa

Quyển 1 - Chương 12: Bức cung




"Bạch Tiểu Hoa, mày dám!" Triệu Mỹ Linh lớn tiếng quát, tuy rằng cô không phải rất tin tưởng lời nói của Bạch Tiểu Hoa, nhưng bây giờ mình đã bị nhốt trong Thiên Long hội, Sở Vân Hiên âm mưu hiểm độc cùng lòng dạ độc ác, nhưng cô cũng thập phần rõ ràng nếu Sở Vân Hiên nhúng tay vào, chính mình thật sự đã có thế thiên đường không đi, địa ngục không lối . Giờ phút này, cô chỉ có thể đem hy vọng gửi gắm trên người của Bạch Tiểu Hoa, không nên phát sinh thêm chuyện tình bi kịch gì nữa.

Nhưng cô sai lầm rồi, thật sự quá sai!

Bạch Tiểu Hoa cũng chẳng nhìn cô, chính là đem gói Giao Hợp Tán ra, sau đó không chút do dự tung vào Triệu Mỹ Linh

"Triệu Mỹ Linh, cô thật đúng là đần độn, tôi chẳng sợ ai, chỉ sợ người đe dọa tôi, bởi vì một khi ai đe dọa tôi, chuyện gì tôi cũng đều dám làm ."

Triệu Mỹ Linh trong lòng giật mình hoảng sợ, nhìn bột phấn màu trắng đang bay tới hướng của mình, cả người bị thương, lại không còn sức né tránh.

"Chết tiệt, mày mau dừng tay lại , nếu phải chết tao sẽ kéo theo mày cùng chết!" lý trí của Triệu Mỹ Linh đã bị lửa giận phá tan, giờ phút này ả hận không thể ăn thịt uống máu Bạch Tiểu Hoa.

"Mắng chửi đi, cô cứ dùng chút sức lực cuối cùng mà mắng chửi đi!" Bạch Tiểu Hoa ngược lại chỉ cười híp mắt nói, "À quên nói cho cô biết, loại thuốc này căn cứ vào hỉ nộ ái ố của người dùng mà phát huy tác dụng, cô cứ càng kích động thì độc tính khuếch tán càng nhanh, rõ ràng thời gian còn 5 phút, đủ cho cô còn thời gian lo sợ , thế nhưng hiện tại chỉ còn lại ưm... cũng khoảng 1 phút đi!"

"1 phút thời gian cũng đủ để cô khai rồi, nói đi, thân phận thật của cô là gì, thế lực đứng sau cô, rốt cuộc ai là ngươi sai khiến cô? Mặt khác... Rốt cuộc vì sao phải điều tra tung tích của tôi?"

Đối mặt với sự tra hỏi của Bạch Tiểu Hoa, Triệu Mỹ Linh vẫn không hé răng, nói như chém đinh chặt sắt, "Mày cứ nằm mơ đi, tao sẽ không nói cho mày biết, dù sao cũng phải chết, tao tuyệt đối sẽ không cho mày được lợi ha hả!"

Bạch Tiểu Hoa chau mày có chút hao tổn tâm trí nói, "Ai da da, cư nhiên cô lại không muốn phối hợp với tôi? Nhưng mà cô cứ yên tâm đi, tôi sẽ không cho cô chết, tôi sẽ chỉ làm cho cô... sống không bằng chết mà thôi! Dược tính trong người cô đã muốn bắt đầu phát tác rồi đấy, đừng mộng tưởng rằng đây là thuốc bình thường, nó có thể làm cho cô liên tục bảy ngày, mỗi ngày 24 giờ đều ở trạng thái ham muốn, nói cách khác trong bảy ngày này không có lúc nào là cô không muốn giao hợp. Tôi tốt bụng lo lắng đến nhu cầu của cô, nên tôi sẽ cho súc vật đến để cô dùng từ từ, bảy ngày qua đi thì dược tính mới có thể tiêu tán."

Triệu Mỹ Linh đã bắt đầu cảm thấy toàn thân tê dại, ngực càng lúc càng nóng, thân thể giống như có vô số con kiến đang bò, xương cốt đều ngứa ngáy.

Bảy ngày mà thôi! Chỉ cần kiên trì bảy ngày sẽ không có chuyện gì. Triệu Mỹ Linh tự mình an ủi nghĩ, người và thú ở Châu Âu không phải rất bình thường sao? Cho nên cô tin tưởng mình có thể chịu đựng được, dù sao chỉ có Bạch Tiểu Hoa và Sở Vân Hiên ở đây, chỉ cần mình thành công rời khỏi nơi này, hơn nữa có chết cũng không thừa nhận, có ai sẽ tin chứ?

Nhưng câu nói kế tiếp của Bạch Tiểu Hoa lại làm cho Triệu Mỹ Linh hoàn toàn tuyệt vọng.

"Triệu Mỹ Linh, chắc bây giờ cô đang nghĩ chỉ cần chịu đựng cho qua bảy ngày thì mọi chuyện sẽ xong đúng không?" Bạch Tiểu Hoa tựa như ma quỷ đến từ địa ngục, âm trầm lộ ra một cái răng trắng, "Cô yên tâm, bảy ngày sau tôi sẽ cho cô thêm một liều thuốc nữa, hơn nữa cũng sẽ không mang chó đến, bởi vì lần thứ hai dược tính so với lần đầu tiên càng mạnh hơn, vì phối hợp với nhu cầu của cô, tôi sẽ để mười con lợn giống vào."

Lợn! ?

Triệu Mỹ Linh chỉ cảm thấy dạ dày một hồi khó chịu, oẹ một tiếng, ói ra.

"Đương nhiên, chỉ cần cô đủ can đảm, cảm thấy lợn giống cũng không phải chuyện gì to tát, lần thứ ba tôi sẽ chuẩn bị cho cô hắc tinh tinh, cam đoan cô sẽ thích đến lên trời!" Bạch Tiểu Hoa cười lạnh lùng, "Câu dẫn đàn ông không phải là sở trường của cô sao? Thân thể không phải là vũ khí của cô sao? So với 5 năm trước làm chuyện kia với tôi, tôi đã rất nhân từ rồi."

Báo ứng luôn không báo trước , hơn nữa sẽ lấy gấp mười gấp trăm để trả lại.

Triệu Mỹ Linh biết, lần này mình thật sự té một cú rất đau, chết là điều không thể nghi ngờ.

"Hiên Hiên!" Bạch Tiểu Hoa quay đầu, đối với sắc mặt cứng ngắc của Sở Vân Hiên nở ra một nụ cười ôn nhu hết mức xinh đẹp, " Cho người dắt chó lại đây, thuận tiện mang đến một cái máy quay phim, tôi làm AV sau đó đem ra ngoài bán , chắc cũng kiếm được khá khá nha!"

Sở Vân Hiên cả người run run, chỉ cảm thấy cúc hoa căng thẳng, sắc mặt liền trắng bệch không còn chút máu.

Hắn, Sở Vân Hiên vẫn nghĩ, bức cung cùng khổ hình, tâm ngoan thủ lạt nếu mình xưng thứ hai, chắc không ai dám xưng thứ nhất. Nhưng hôm nay hắn rốt cục sâu sắc cảm nhận được, chính mình thật thiện lương, cô gái trước mắt mày quả thực là ác quỷ hóa thân.

Gâu gâu gâu! Tiếng chó sủa ầm ỹ dần dần tới gần, Triệu Mỹ Linh sắc mặt càng ửng hồng, thân thể cũng run lên, ý chí của ả cũng sắp bị phá hủy, nhưng hiện tại ả lại thay đổi ý nghĩ, chỉ cần chết thoải mái, cùng lắm thì chính mình bị tổ chức giết chết, còn tốt hơn so với việc ở trong này bị tra tấn sống không bằng chết.

Triệu Mỹ Linh hoàn toàn bị Bạch Tiểu Hoa bức tới đường cùng không còn lựa chọn nào khác.

"Đợi chút... Đợi chút... Tôi khai, tôi khai tất cả, cầu xin cô, trăm ngàn lần đừng..." Triệu Mỹ Linh tình nguyện chết, cũng không cần sống như vậy, thà chết còn hơn.

Bạch Tiểu Hoa đưa lưng về phía Triệu Mỹ Linh nhếch mép cười.

Bạch Tiểu Hoa tiêu sái xoay người, dùng điệu bộ của người chiến thắng, cười híp mắt nói, "Vậy cảm ơn sự phối hợp của cô !"

Triệu Mỹ Linh giờ phút này đã bị dược tính tra tấn muốn điên rồi, chỉ thấy ả ta chậm chạp gian nan bò tới, giống như qua nửa thế kỷ, rốt cục đi đến bên chân của Bạch Tiểu Hoa.

"Cô muốn biết cái gì tôi cũng nói hết, cô mau đưa thuốc giải cho tôi đi!"

Bạch Tiểu Hoa ngồi xổm xuống, thương hại nhìn Triệu Mỹ Linh, "Năm đó, tôi cũng cầu xin cô như thế." Nhìn sắc mặt Triệu Mỹ Linh đột nhiên trở nên trắng bệch, Bạch Tiểu Hoa tiếp tục nói, "Triệu Mỹ Linh, tôi từ đầu đến cuối đối với cô là ác độc như vậy. Thuốc giải cho cô, nhớ rõ đáp ứng chuyện của tôi, hơn nữa tôi cũng sẽ không thả cô ra, cô cứ an tâm bị giam giữ ở đây đi."

Triệu Mỹ Linh một phen đoạt thuốc giải từ trong tay Bạch Tiểu Hoa sau đó nuốt xuống ngay. Kỳ thật Triệu Mỹ Linh cũng không muốn đi ra ngoài, bại lộ thân phận, bán đứng tổ chức, cô trở về cũng chỉ còn đường chết, chẳng thà ở trong này còn an toàn hơn.