Một Giây Thành Thiên Vương

Chương 14: Đại thiên vương dày mặt




Tiểu Long Nhân thực buồn bực, tuy rằng rất muốn nhắc Tiểu Diệp tử ngoan nào chăm sóc cây máu đang ngày một tụt xuống của cậu, nhưng nhìn tình trạng chiến đấu kịch liệt lúc này lại bận không rút tay đánh chữ kịp. Sau khi làm thịt một Dịch kiếm có ý đến gần mình, Tiểu Long Nhân trực tiếp uống một bình hồng lớn kéo nửa cây máu về, thế này mới nhảy lót tót đến khách sạn Long Môn, trong lòng sợ hãi bắt đầu kêu gọi.

[Thế lực] Thế lực chủ Tiểu Long Nhân: Bà xã bà xã đến khách sạn Long Môn thêm máu cho tui mau, tui gần chết rồi!

[Thế lực] Thượng Thư Du Du:

[Thế lực] Tiểu Bạch dịu dàng: Có thịt?

[Thế lực] Mỗi củ cải một cái hố: Có thịt?

[Thế lực] Thế lực chủ Tiểu Long Nhân: Đương nhiên rồi, tốc độ tốc độ, tui chịu hết nổi rồi

[Thế lực] chủ Huyền Nguyệt:bà xã ơi mình cũng đi đi

[Thế lực] Chủ Khinh ca: Được liền, cục cưng

Lại nữa, hai đôi vợ chồng này lại khoe khoang tình cảm!

Vì thế nhờ phép triệu hồi mạnh mẽ của Tiểu Long Nhân, một đám người Đại Hoàng phong na nhà na bà con na vú em giết đến khách sạn Long Môn, vừa hay lại gặp cứu viện đoàn của bên Lưu Nguyệt hiên. Đúng chuẩn cái gọi là oan gia ngõ hẹp, cừu nhân gặp lại hết sức đỏ mắt, hai đoàn người không chút do dự mở hình thức Thế lực lên, cóc quan tâm đối phương là người chơi hòa bình hay tên đỏ, cứ nhấn tên mà chém. Cục diện vốn là lấy một chém năm nháy mắt biến thành chiến tranh giữa hai thế lực, từ phía ngoài khách sạn Long Môn đánh đến vào trong khách sạn những người chơi trung lập nghẹn họng trân trối nhìn, bội phục không thôi.

Trạng thái công kích thế lực khác, còn phe mình thì không sao

Mau nhìn xem Lưu Nguyệt hiên lại gây chuyện với Đại Hoàng Phong! Ai da Lưu Nguyệt hiên bị Đại Hoàng Phong đẩy ngã! Hai thế lực này cứ yêu nhau tướng sát thế bao giờ mới kết thúc nha! Ể, Dịch kiếm kia thật là khí phách nha, đó không phải nam thứ trên kênh thiên hạ sao? Oa đậu băng tâm kia thật trâu bò, bị Lưu Nguyệt hiên đánh vậy mà còn chưa chết…

Người qua đường A, B, C, D, E nhận hết nhiệm vụ mật thám này đến nhiệm vụ mật thám khác, mỗi lần truyền tống đến khách sạn Long Môn đều không tránh được xem mấy hiện trượng trực tiếp của tình hình chiến trận, ngược lại còn bình luận một chút về cục diện chiến đấu. Mà không chỉ là người chơi qua lại, tin hệ thống cũng không ngừng hiện ra trên khu bản đồ U Châu làm tăng sự náo nhiệt, sấm sét thỉnh thoảng lại chớp nháy toàn màn hình.

[Hệ thống] Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, Chủ Dương Quang Đường tội ác chồng chất, cuối cùng cũng bị thần lôi trời giáng đánh gục.

[Hệ thống] Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, Tiểu Long Nhân tội ác chồng chất, cuối cùng cũng bị thần lôi trời giáng đánh gục.

[Hệ thống] Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, Tiểu Bạch dịu dàng tội ác chồng chất, cuối cùng cũng bị thần lôi trời giáng đánh gục.

[Hệ thống] Hung đồ Tôi đến để đả tương du dáng vẻ khí phách, thâm độc bao phủ bầu trời, vậy mà tránh được Thiên Kiếp.

[Hệ thống] Hung đồ Tôi đến để đả tương du dáng vẻ khí phách, thâm độc bao phủ bầu trời, vậy mà tránh được Thiên Kiếp.

Lạc Thần trực tiếp quỳ, số người Đại tương du này giết không thể nào ít hơn cậu, vậy mà acc đó nhân phẩm tốt đến nghịch thiên, ngay cả thiên kiếp của hệ thống mà cũng liên tiếp tránh được.

Thiên lôi là cách hệ thống trừng phạt người chơi giết người quá nhiều, nhưng trò chơi này ố tình còn hố như vậy, thi thoảng lại có mấy tên tránh được sự trừng phạt từ hệ thống.

Sự thật chứng minh, có vài thứ – cũng là muốn nhìn mặt mũi.

Trận ở khách sạn Long Môn đánh còn vang dội hơn trận ở Thệ thủy chi tân hôm qua. Thời gian đỏ tên của nhóm tay đấm thuộc thế lực Đại Hoàng Phong nhanh chóng bay tành tạch lên đến mười ba tiếng, mấy đợt Thiên kiếp dội xuống khắp nơi đều rải rác thi thể người chơi, sa mạc hoang vắng trước cửa khách sạn Long môn phơi đầy xác người, khung cảnh cực kì đồ sộ. Đánh tới cuối cùng cũng chỉ còn mấy vú em của hai bên đối địch vừa liều mạng cứu người vừa châm chọc lẫn nhau. Đội ngũ quản lý hai bên thấy trang bị phe mình đều đỏ hết mới quyết định dời chiến trường, chỉ huy mọi người đi đến Lưu quang mộng cảnh bắt đầu một trận chiến nảy lửa khác.

Người chơi PvP trong trò chơi luôn thích chiến đấu nảy lửa, mặc dù khi hai đội người thuộc thế lực đối lập sống mái với nhau sẽ có kẻ chết người bị thương, nhưng ít ra lúc chiến đấu tất cả đều chơi đến thoải mái vui vẻ cực kì.

Từ giờ mật thám khách sạn Long Môn từ giữa trưa đánh đến lúc xuất hiện Lưu Quang mộng cảnh buổi chiều, đánh mãi đến hoạt động bảo tàng thành Mộng Nguyên mở ra chức năng khiêu chiến thế lực, một trận huyết án do Đại tương du khiêu khích mà nên kích thích không khí toàn server trở nên sôi trào hừng hực, trên diễn đàn cũng có thêm một tin mới về sự kiện xảy ra sau khi một đứa con gái cực phẩm đi ngoại tình, mà vài người chơi vốn đang mong chờ gộp server cũng bật ra tiếng cảm thán –

Cái server Thề non hẹn biển này, lại tiếp tục có chuyện náo nhiệt.

Đương nhiên, cái người gây ra mọi chuyện cũng không có mặt trước máy tính mà hiện đang buồn bực ngồi trên sô pha, nhàm chán nghe người đạ diện nhà mình làu bàu một đống lịch trình của ngày tiếp theo, một lúc lâu sau mới nửa chết nửa sống ngọ nguậy người.

“Sao rồi?” Thấy bộ dạng nghệ nhân của mình, người đại diện Lý Văn Bác rốt cục nhịn không được dừng đề tài trước đó lại, mở miệng dò hỏi.

“Em đang nghĩ mãi một chuyện.” Thẩm đại Thiên Vương Thẩm Tuất xoa trán, nhìn quả thật có chút suy sút.

Tiếng tăm của Đại Thiên Vương hiện đang lên như mặt trời ban trưa, thanh danh vượt ra đại dương, là nhân vật thiên vương siêu sao số một của công ty giải trí Diệp thị, huống chi lấy mức nổi tiếng của đợt ký tên tuyên truyền album Forever Forever hiện cũng vượt xa ý nguyện ban đầu của công ty. Lý Văn Bác làm đại diện của Thẩm Tuất, nhìn tiền đồ rộng mở đằng trước liền cười không khép được miệng, thấy bộ dạng ủ dột của Thẩm Tuất cũng tránh không được quan tâm vài câu.

“Tiểu Thẩm này, chú muốn nói gì cứ nói thẳng đi..” Lý Văn Bác cười tủm tỉm hỏi.

Đại Thiên Vương theo Lý Văn Bác nhiều năm như vậy, khó được mới thấy sắc mặt ân cần của đại diện nhà mình. Thẩm Tuất ho khan một tiếng, lại vờ sâu xa.

“Chuyện này nói ra cũng thật xấu hổ.” Thẩm đại Thiên Vương thật lòng.

Chuyện khiến Thẩm đại Thiên Vương Thẩm Tuất do dự xấu hổ như vậy đúng là không nhiều, Lý Văn Bác sửng sốt, lại hỏi tiếp: “Chuyện gì khó xử hả?”

“Ừm.” Thẩm đại Thiên Vương trịnh trọng gật đầu.

“Cần anh hỗ trợ?” Đoán rằng chuyện có lẽ sẽ rất phức tạp, Lý Văn Bác cũng không chần chừ lâu mà trực tiếp mở miệng hỏi.

Nghe Lý Văn Bác nói vậy, ánh mắt Thẩm Tuất liền lấp lánh sáng, sau đó mới thở dài nặng trịch: “Anh Bác à, anh cũng biết dạo này em bận quá, mai cũng phải mở hội ký tên nữa…” Vừa nói vừa nhìn xem sắc mặt Lý Văn Bác, thấy Lý Văn Bác không nghi ngờ mới chậm rì rì nói luôn câu phía sau: “Lần này ra ngoài hơi vội vàng, em cứ thấy quên cái gì đó a, lúc nãy mới sực nhớ lại, giờ muốn nhờ ai về lấy hộ quá.”

Thẩm Tuất lần này chỉ mang theo có hai người trợ lý, cũng không nhiều lắm. Lý Văn Bác nhíu nhíu mày, bản năng mở miệng: “Chú quên cái gì?”

Thẩm đại Thiên Vương Thẩm Tuất bóp cổ tay nhìn Lý Văn Bác sâu lắng, rốt cục chậm chạp hộc ra hai chữ cứ lăn qua lộn lại trong lòng sau lúc nhận được điện thoại của trợ lý.

“Máy tính.”

Lý Văn Bác liền sửng sốt.

Thẩm đại Thiên Vương Thẩm Tuất nghiêm trang bồi thêm một câu: “Bên trong có rất nhiều tư liệu.”

“…” Lý Văn Bác nghẹn họng không nói được gì.

Nhưng mặc kệ cuộc trao đổi giữa đại diện danh giá và ngôi sao đang nổi diễn ra thế nào thì cuối cùng ngày hôm sau Lý Văn Bác vẫn phải nhận một chùm chìa khóa từ tay Thẩm đại Thiên Vương, lên máy bay về thành phố A. Mà Thẩm đại Thiên Vương Thẩm Tuất cũng tiếp tục hành trình ký tên của mình, đêm đó ngủ ngon, sau khi thức dậy căn cứ lịch trình mà mang hai trợ lý theo bên người, thần thanh khí sảng đi đến địa điểm ký tên ở thành phố B.

Địa chỉ tổ chức lễ ký tên ở thành phố B là ở một sân vận động cách khu giáo dục cao cấp của thành phố khá gần, mới sáng sớm liền có không ít fans của Thẩm Tuất đến nơi xếp thành hàng dài. Mà sáng sớm lúc Lạc Thần mơ mơ màng màng đón xe đến cũng đã bị hàng người dài ngoằn làm giật mình một lúc, đấu tranh nội tâm hồi lâu mới thành thành thật thật đến sau hàng đứng xếp, chậm chạp đi đến phía trước theo tốc độ rùa bò của cả hàng.