Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời

Chương 49: Thư tình ngày cá tháng tư




Băng Tâm lắc đầu: “Hiển nhiên là chưa rồi, tại thấy đệ tử của mình khổ sở quá nên sư phụ nghĩ ra kế giùm thôi hihihi”.

Hoàng Lâm nghênh mặt lên trợn mắt trắng dã:“Sư phụ ai hả???”.

Băng Tâm liền hất mặt lên nói: “Tất nhiên tao là sư phụ mày rồi mày nghĩ lại coi phải không... tao kèm mày học, còn tư vấn tình cảm miễn phí cho mày, còn nghĩ kế giúp mày tỏ tình với Thụy Du nữa, gọi một tiếng sư phụ cũng đâu có gì quá đáng”.

Hoàng Lâm liền ngoan ngoãn: “Dạ con biết rồi sư phụ!!!”.

“Uhm đệ tử ngoan về viết đi thư tình đi nha con, ráng viết cho lãng mạn vô là được à hihi”.

Băng Tâm chỉ nói chơi thôi mà ai ngờ Hoàng Lâm về làm thật.

Buổi tối đi học thêm toán, thấy nó hí hởn cùng Đông Quân, Khánh Đăng ngồi cắm cúi viết cái gì đó, Băng Tâm cứ nghĩ là hôm nay nó tập trung học vậy là mừng rồi.

Ngày hôm sau đi học, Băng Tâm vừa bước vào lớp đã bị Thụy Du kéo tay lôi đi xuống sân, hai đứa ngồi ở bồn cây dưới sân trường.

Thụy Du nói với Băng Tâm: “ Hồi tối hôm qua thằng Hoàng Lâm nó gửi thư tình cho tao á”.

Băng Tâm ngạc nhiên vô độ thốt lên một tiếng:“Hả???”.

Con hàng này đúng là chuyện học hành quan trọng thì không quan tâm thế mà một lời nói đùa của Băng Tâm về chuyện tỏ tình mà nó lại làm thật.

Băng Tâm thầm nghĩ” Ủa hôm qua nói chơi thôi mà nó làm thật á trời…không biết kết quả thế nào ha?!”.

Băng Tâm hỏi Thụy Du: “Nó đưa thư tận tay mày á”.

Thụy Du lắc đầu:“Không nó bỏ vào rổ xe đạp của tao, mà tao cũng không biết luôn lúc về nhà BA tao thấy tờ giấy nên mở ra xem…cái thằng đó đúng là bị điên mà”.

Băng Tâm phì lên cười: “Hahaha thế rồi ba mày nói sao?? có bị chửi không?”.

“Ba tao không nói gì hết chỉ đưa lại tờ giấy cho tao xem thôi”.

“Nó viết gì cho mày vậy?”

Thụy Du đưa tờ giấy bị nhàu nát cho Băng Tâm:“Mày tự xem đi”.

Nhìn tờ giấy bị nhàu nát như vậy Băng Tâm cũng phần nào mường tượng ra hôm qua Thụy Du đã giận đến mức nào, nội dung bức thư cũng sến rện “ Mình đã để ý bạn từ lâu lắm rồi mà không dám nói ra, mình ngày đêm mất ăn mất ngủ vì bạn, bạn như vì sao soi sáng cuộc đời tăm tối của mình…bạn có thể cho mình một cơ hội để trở thành bạn trai của bạn không? Mình hứa sẽ luôn yêu thương, trân trọng bạn đến hết cuộc đời này…I love you very much!”.

Đọc xong bức thư của Hoàng Lâm, Băng Tâm ngồi ôm bụng mà cười:“Hahaha…hahaha trời ơi nó sến như chưa từng được sến hahaha, mà nét chữ này không phải của nó đâu chữ nó xấu lắm đâu có đẹp được như vầy, nhìn nét chữ này giống chữ của Đông Quân á, chắc nó nhờ Đông Quân viết giùm chứ chữ nó sao mày đọc nổi”.

Băng Tâm chợt nhớ lại hồi tối hôm qua lúc đi học toán hai thằng ngồi kế nhau cùng hí hoái viết cái gì đó liền lẩm bẩm: ” Không lẽ... là viết cái này…”.

Tiếng Thụy Du vang lên: “Chữ đẹp hay xấu thì cũng có gì là quan trọng đâu”.

“Ủa vậy mày quyết định sao có cho nó cơ hội không?” Băng Tâm chớp chớp mắt mong chờ câu trả lời của Thuy Du.

“Lúc trước thì thấy bình thường còn bây giờ thì thấy ghét thiệt luôn rồi đó”.

“Mày thật sự không có chút cảm tình nào với nó hả???”.

Thụy Du tức giận ra mặt: “Không, một chút xíu cũng không có, bây giờ tới cái bản mặt của nó tao còn không muốn nhìn tới nữa là…”.

Sau khi gửi thư tình cho Thụy Du xong Hoàng Lâm hồi hộp chờ đợi kết quả.

Băng Tâm đi vào chỗ ngồi xuống rồi hỏi Hoàng Lâm: “ Ê mày có biết hôm qua bức thư mày gửi ai là người đầu tiên mở ra xem không????”.

Hoàng Lâm nhíu mày nói: “Ủa tao gửi cho Thụy Du thì tất nhiên là Thụy Du xem rồi chứ ai”.

Băng Tâm úp mặt xuống bàn cười đến đau cả ruột.

Hoàng Lâm bực mình liền đánh vào vai Băng Tâm một cái: “ Con này, có chuyện gì thì nói đi, cứ cười hoài là sao??? người ta sốt ruột gần chết à”.

Băng Tâm ngồi dậy rồi hỏi: “Hôm qua mày bỏ thư vào giỏ xe đạp của Thụy Du đúng không?”.

Hoàng Lâm gật đầu: “Uhm nó nói mày nghe á, rồi nó có cho tao cơ hội không?”.

“Từ từ và bình tĩnh nghe tao nói này… hôm qua nó về nhà… BA NÓ thấy tờ giấy trong giỏ xe đạp nên mở ra xem á”.

Hoàng Lâm đực mặt ra vài giây rồi thốt lên: “Hả… không phải chứ, rồi nó có bị chửi không?”.

Băng Tâm lắc đầu xua tay:“Không, nhưng mà…nó chuyển sang chế độ GHÉT mày luôn rồi...hahaha”.

Hoàng Lâm giãy nãy lên:“A không chịu đâu…tại sao lại như vậy chứ huhuhu bây giờ làm sao??? sư phụ nghĩ cách đi!!!”.

Băng Tâm an ủi Hoàng Lâm: “Bây giờ nó đang rất giận tốt nhất là đừng có chọc nó giùm một cái nếu không nó ghét mày cả đời thì không phải lỗi của sư phụ đâu nha”.

Vụ thư tình ngày cá tháng tư của Hoàng Lâm kết thúc một cách trớt quớt và không có tiến triển gì sau đó.