Mưa Tan Liệu Anh Có Về?

Chương 1




một ngày mùa thu vắng vẻ , tôi bước đi trên cn đường xào xạc đầy lá vàng ,từng dãy phố lặng im trong chiều thu cô độc . Đã lâu lắm rồi tôi chưa đi dạo ,cứ ở nhà đắp chăn và khóc sau đó lại hc và làm .Tôi biết khóc cũng ko ít gì ? chuyện đến cũng đã đến , Ngày hôm đó là ngày tôi đi thi hát ở 1 công ty quản lý vs ước mơ làm ca sĩ , năm ấy tôi 14 , sau khi thi xong tôi đã được thông qua và còn chờ ngày thử giọng tiếp theo để chính thức làm thực tập sinh .Vội về nhà, tôi nghe được tin ba mẹ và em trai tôi đi rồi ,mới ban đầu tôi khóc than nức nở vì tưởng họ bị tai nạn mà chết thật ko ngờ ,họ chuyển đi sống ở 1 nơi khác ,để lại ngôi đã sang tên và ủy quyền cho tôi , mặc dù chưa đủ tuổi nhưng chỉ cần có tiền là tôi chính thức trở thành chủ căn hộ nằm trên mặt phố xinh đẹp ,tách biệt vs hàng rào xanh dương ,và những bồn hoa nhỏ nhắn n gày ngày được tôi chăm sóc ,2 bên đưởng là 2 hàng cây phong tuyệt đẹp . nghe hàng xóm ở đó nói , ba mẹ vả e trai tôi đã dọn đi mọi thứ và họ gửi lại cho tôi bức thư ,...đọc bức thư cùng vs số tiền tôi thực sự khóc ko thành tiếng .

con gái à ba mẹ biết điều này là tàn nhẫn vs con ,nhưng ba mẹ ko thể đưa con đi cùng được .Thật ra còn là 1 đứa con đó ba mẹ nhận nuôi ,lúc ấy con chỉ mới 12 tháng tuổi ,bị bỏ rơi tại 1 cây phong bên đường ,đó thấy con tội nghiệp quá nên ba mẹ ms đưa con về nuôi nấng , con có còn nhớ khi con lên 10 ko lúc ấy e còn được 6 tuổi rồi nhỉ ,con đã bị mẹ đánh oan vì nghĩ rằng con đã xô ngã thằng e nhỏ ,vì ko phải cn ruột nên mẹ con ms như vậy ,quyết định để con ở lại là vì ba mẹ ko muốn mất nhiều thời gian và sức lực vs con ,con đừng hận ba ,mẹ ,hãy tự chăm sóc bản thân đi . nhớ rằng đừng tìm ba mẹ ,từ nay con ko còn là con của chúng ta nữa và con nên đổi họ đi ,coi như con ko có chúng ta đi .nhớ giữ sức khỏe ( bà của tôi đã viết như vậy ,giống như tôi là sao chổi vậy ông ấy xua đuổi kinh tởm )

ở tuổi 14 thì biết làm gì ra tiền ,tôi nghỉ toàn bộ các lp hc thêm đã tham gia và bắt đầu đi làm thêm ở 1 quán ăn gần nhà ,bà chủ biết tình cảnh nên rất thương tôi ,hàng xóm ở đấy ai cũng nt ,

dự định rằng sau khi hc hết năm nay tôi sẽ nghỉ hc ,nhưng thật may mắn ,nhà trg biết được hoàn cảnh và đã trợ cấp cho tôi , cứ như ngày nào tôi làm việc rồi học và tập luyện tại cty quản lý .

trờ về vs thực tại đi được vài vòng thì trời đả tối ,tôi vội về nhà , thì gặp Huân người bạn thân thiết ,là 1 người tôi yêu mến và cũng là người mang cho tôi yêu thương vào 2 năm trước .

bạn ấy thực sự nổi bật và là 1 người gần như hoàn hảo .nhưng đối vs tôi bạn ấy lại khác .

- đi đâu vậy ? Huân ns

- à ! chỉ là rảnh nên tảng bộ thôi ! _tôi

- vậy vào nhà ăn tối đi rồi chúng ta cùng tảng bộ _ huân ns sau đó theo tôi vào nhà

Sau khi ăn tối tôi và huân đi bộ bên hàng cây phong lá rụng xào xạc , cả 2 ko ns câu gì cho đến khi trời đổ mưa . chúng tôi chạy trú tại 1 trạm xe buýt , mưa lớn dần ,huân quay sang và hỏi .

-lộc anh !

-hửm ?

-liệu mình và bạn có thể như xưa ko ? huân hỏi tôi trong cơn mưa lạnh buốt

- xin lỗi nhưng mọi chuyện yêu thương giờ đối vs mình ko ý nghĩa nữ a ,bạn hãy buông tay đi _ tôi trả lời thẳng thắn

-tại sao bạn ko thể mở lòng vậy ,mình đã mất rất nhiều thời gian chỉ để ở bên bạn !- H

-xin lổi nhưng lòng mình chết rồi ! _ rồi mưa vẫn rơi ,mối tình non nớt của chúng tôi như vậy cứ trôi đi đi mãi ko về nữa !

sau khi tốt nghiệp thpt ,Huân chuyển đi nơi khác sinh sống và hứa sẽ quay về tìm tôi ,

còn tôi sau khi tốt nghiệp thì tôi ko học đại hc mà tiếp tục làm thực tập sinh ,và cứ vậy thời gian trôi qua nhanh chóng .

2 năm sau tôi trở thành 1 giáo viên dạy nhạc , trc kia tôi có cơ hội và ước mơ trở thành ca sĩ kpop nhưng tôi đã đổi ý và quay sang làm giáo viên dạy nhạc và kiêm luôn giáo viên dạy nhảy cho các thực tập sinh cũng như ca sĩ đã debut . Do vậy tôi ko phải mệt mỏi vì là 1 ca sĩ và ko phải dấn thân vào showbiz đầy khốc liệt , cuộc sống cứ trôi qua như vậy cho đến khi sóng gió thự c sự bắt đầu ...