Mỹ Vị Nhân Sinh

Quyển 1 - Chương 23




Buổi tiệc của nước C có thể chia làm hai loại lớn, phân biệt là tiệc truyền thống cùng tiệc rượu đứng. Tiệc truyền thống lại phân ra tiệc rượu đứng cùng tiệc nhẹ.

Tiệc rượu đứng là hình thức buổi tiệc chính tông của dân tộc nước C, hình thức trang nhã, hào khí long trọng. Thích hợp dùng cho tiến hành việc vui, chúc mừng ngày lễ, loại trường hợp chiêu đãi tân khách, ‘Quốc yến’ là hình thức thể hiện cao nhất của nó. Buổi tiệc ở nơi kinh doanh ẩm thực nên phần lớn là dùng tiệc rượu đứng. Tiệc nhẹ so với các bữa ăn hội họp thì thoải mái hơn, là bữa tiệc với hình thức đơn giản hóa, không câu nệ hình thức, kinh tế thực dụng, nhưng lại có đặc điểm của cả hai bữa tiệc, thông thường có hình thức của các bữa tiệc gia đình.

Tiệc rượu đứng không phải là hình thức tiệc truyền thống của nước C, mà dựa vào đặc điểm hình thức của tiệc Tây. Bầu không khí sống động, hình thức tự nhiên. Loại buổi tiệc này dùng món lạnh là chủ yếu, món nóng, điểm tâm, hoa quả là phụ. Trong nhà hàng, các loại món ăn tập trung trên mấy cái bàn dài, ghế thì bố trí phân tán khắp nơi trong nhà hàng, khách và chủ có thể tùy ý tự động ở trên bàn ăn lấy các món ăn bản thân yêu thích. Bởi vì ghế không cố định, tân khách có thể tùy ý đi đi lại lại hoặc ngồi ở một chỗ kết hợp tự do với nhau, vừa ăn vừa tiến hành nói chuyện với nhau. Tiệc rượu đứng thích hợp dùng cho các buổi tiệc giao tiếp là chính, đúng là phương thức chính để Quý gia đạt được mục đích xã giao cùng sự chúc mừng.

Tự do tụ tán, không mất lễ tiết, có thể dung nạp nhiều người cùng ăn. Khi tất yếu thì lên đài phía trước đứng, có thể hấp dẫn ánh mắt của mọi người, lại làm nổi bật truyền thống cùng của cải vững chắc ở nước ngoài của Quý gia.

Món lạnh, món nóng, món chính, món ngọt, hoa quả cùng năm loại điểm tâm lớn là nội dung chủ yếu của món ăn trong buổi tiệc. So với buổi tiệc bình thường, yến hội Quý gia đặc biệt tổ chức là cấp bậc cao nhất. Món lạnh chiếm khoảng 20%, món nóng chiếm khoảng 30%, món chính cùng điểm tâm chiếm khoảng 50%.

Mạc Từ tinh tường hiểu rõ, để tạo ra buổi tiệc này cung ứng nguyên liệu thức ăn phải cần số lượng rất lớn, phối cắt, chế biến món ăn và công tác chuẩn bị đợi phục vụ.

Đi theo sau cha, nhìn thấy cha dựa theo khẩu vị người nhà Quý gia để đặt ra menu buổi tiệc, cẩn thận tỉ mỉ đối chiếu tính toán phí tổn, một lần lại một lần kiểm tra nguyên liệu có hay không phân phối đầy đủ hết. Lại căn cứ vào yêu cầu các loại món ăn, phối tốt sắc, hương, vị, hình. Chỉ huy chuyên gia kiểm tra tất cả món ăn, thậm chí tự mình an bài phân công nhân viên, đâu vào đấy tiến hành các hạng mục công tác.

…Nơi làm việc lộn xộn, vượt quá dự đoán của Mạc Từ.

Bóng lưng của cha quả là bận rộn, đi từ phòng bếp đến trước sân khấu buổi tiệc, quay đi quay lại nhiều lần kiểm tra công việc.

Loại nấu ăn này không chỉ là vô cùng đơn giản, mà càng giống như binh sĩ đi chiến đấu trên chiến trường, xếp từng trận đoàn. Tình thế phải dựa vào quân lực địch nhân, vì binh sĩ trên chiến trường cung ứng lương thực, mọi sự đã chuẩn bị, chỉ cần kích trống là đối địch.

Trong phòng bếp ba trăm mét vuông, người người như lâm đại địch, nghiêm mặt chuẩn bị. Trong không khí tràn ngập bầu không khí khẩn trương không nhìn thấy, Mạc Từ đem ánh mắt từ bóng lưng bận rộn của cha chuyển trở về, tay không ngừng đem món ăn trang trí lên dĩa.

Món ăn buổi tiệc nhấn mạnh phối hợp sắc, hương, vị, khí. Món ăn cùng món ăn trong lúc đó phối hợp sắc thái, biến đổi…cần phải phong phú, giúp nhau tô điểm mà không phải rập theo một khuôn khổ, khô khan đơn điệu. Phương diện lựa chọn nguyên liệu không thể thiếu đa dạng hóa. Kỹ thuật thái cắt có thể gia tăng làm đẹp hình thái cho món ăn, vì thế kỹ thuật cắt thái đứng vào trong hàng ngũ trọng yếu. Phối hợp hương vị, bất đồng với nhiều loại chế biến món ăn ở chỗ phương pháp nấu nướng, nên phải cố gắng đạt tới mỗi một món ăn đều có hương vị đặc sắc. Phối hợp món ăn cùng vật đựng, có thể làm ảnh hưởng đến hình thái mỹ quan món ăn của cả bàn tiệc, vì thế không thể bỏ qua.

Năng lực của Mạc Từ không theo kịp ông cụ, làm việc đơn giản nhất là trang trí dĩa cũng là tạm được. Khi cho ông cụ tiến đến tuần tra nhíu mày một cái, gõ hai cái. Tay lớn vung lên, bắt đầu tay bắt tay dạy bảo.

Sắc trời dần dần muộn, yến hội cách thời gian bắt đầu càng ngày càng gần. Trong phòng bếp mọi người không có chút nào thư giãn, kiểm tra khăn bàn, bộ đồ ăn. Để cho phục vụ chuyên môn một đám mang lên chén dĩa.

Bầu không khí trong phòng bếp cùng trên yến hội hoàn toàn bất đồng, chúng nhân vật nổi tiếng thoải mái bắt chuyện, chạm cốc cùng chúc mừng, gật đầu mỉm cười. Thỉnh thoảng hướng chính giữa đại sảnh phía trước nhìn qua, đợi chính chủ xuất hiện.

Tám giờ đúng.

Trong cửa lớn sảnh trước con cháu dòng thứ Quý gia vây quanh gia chủ Quý gia Quý Tật Phong đi ra, hướng mọi người gật đầu mỉm cười, ở trên ghế thủ tọa chậm rãi ngồi xuống. Hắng giọng một tiếng, bắt đầu nói chuyện.

Gia chủ Quý gia tinh thần khỏe mạnh tráng niên thính tai, hai mai tóc hoa râm, khuôn mặt hiền lành, cùng người già bình thường không giống nhau. Nhưng những ai biết rõ tài lực danh vọng của Quý gia, gia chủ Quý gia Quý Tật Phong cũng không phải vô cùng đơn giản là một cụ già. Gánh cái danh hiệu ‘Hồ ly’, tuy khuôn mặt hiền từ nhưng cười rộ lên lại cực kỳ xảo trá giống hồ ly.

Chính là bởi vì bề ngoài trong ngoài không đồng nhất, Quý Tật Phong mới có thể nhiều lần ở trên thương trường chiến thắng đối thủ, lấy được thắng lợi cuối cùng nhất, tiếu ngạo thương giới.

Người của thành phố C rộng lớn nghe qua gia chủ Quý gia đọc diễn văn, trong lòng mặc niệm, nụ cười trên mặt lại không giảm chút nào. Người người dắt nữ quyến trong nhà tiến lên hướng gia chủ Quý gia nhiệt tâm chúc mừng, để lại một ấn tượng hoàn mỹ.

Những con cháu nhà quyền quý chưa thành gia lập thất được bậc cha chú dẫn theo đến, trong miệng sớm đã chuẩn bị thật tốt lời từ khen tặng, hướng Quý Tật Phong để lại ấn tượng tốt.

Quý Tật Phong nụ cười trên mặt ấm áp, hai mai tóc hoa râm cũng bởi vì đầu không ngừng động mà có chút lay động. Đứng ở phía sau Quý Tật Phong chính là cháu ruột của ông ta, đảm nhiệm chức vị người thừa kế thứ nhất của Quý gia Quý Thừa Bách.

Quý Thừa Bách âu phục giày da, hướng về các nhân vật nổi tiếng đến chúc gật đầu, kính cẩn hữu lễ, làm không ít nhân vật nổi tiếng nhà có thiên kim nhìn thêm vài lần, khen thêm vài câu.

Tại sao đứng ở sau lưng Quý Tật Phong không phải con trai trưởng mà là cháu ruột sao?

Toàn bộ người có máu mặt ở đây, hễ là nhân vật tiếng tăm đều nghe nói qua chuyện lớn hai mươi năm trước trên báo chí.

Con trai trưởng của Quý Tật Phong cùng vợ ở hai mươi năm trước trong một vụ tai nạn xe liên hoàn cứu chữa không có hiệu quả mà tử vong, để lại con trai độc nhất Quý Thừa Bách kế thừa gia nghiệp.

Hai đời đơn truyền, nên Quý Thừa Bách ở Quý gia địa vị gần bằng Quý Tật Phong.

Trận tai nạn xe liên hoàn kỳ quặc này nổi lên, phiên bản giới hạn mà đại chúng biết là con cháu giới chính trị lái xe Ferrari tạo thành tai nạn xa cộ, bị pháp viện trực tiếp phán quyết tù chung thân. Nghe nói cha của vị con cháu giới chính trị lái Ferrari thế lực ở địa phương một tay che trời, Quý gia khắp nơi liên lạc quan hệ, đem vị nhân viên đang mọc rễ ở giới chính trị này bức đến tạm rời cương vị công tác, đem người gây ra họa tai nạn xe trực tiếp mang đến ngục giam. Từ đó có thể biết, thế lực của Quý gia không chỉ ở thương giới mà ở giới tư pháp, giới chính trị cũng có một vị trí nhỏ.

Phải chú ý một điểm, đó là không thể ở trước mặt Quý Tật Phong nhắc tới tai nạn xe đã táng thân con trai độc nhất. Nghịch lân của Quý Tật Phong chính là đứa con trai độc nhất mất sớm này.

Đó cũng là nguyên nhân mọi người ở trước mặt Quý Tật Phong chúc mừng mà không bao giờ đề cập qua cha của Quý Thừa Bách.



Nơi quan trọng như thế, người người đều là tư thái ưu nhã. Nam sĩ thì hiển rõ thân sĩ phong độ, vì bạn gái tiến đến lựa chọn điểm tâm; Các nữ sĩ thì thấp giọng nhẹ tiếng, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, ngôn từ ôn nhu, hiển rõ phong phạm thiên kim của thế gia vọng tộc.

Phía trước đại sảnh.

Thân mặc âu phục sát người trầm ổn, mang theo ba phần cười yếu ớt, Triệu Hồng Tu ôn cung (ôn hòa cung kính) hữu lễ dưới sự dẫn tiến của cha, hướng Quý Tật Phong chúc mừng. Trên khuôn mặt tuấn dật hiện lên dáng cười làm cho người ta cảm giác một loại chân thành, thân mật. Không giống với người trẻ tuổi khác kiêu căng lấy lệ, gương mặt cười của Triệu Hồng Tu làm cho người ta như tắm gió xuân, mang đến cho Quý Tật Phong một cái ấn tượng đầu tiên vô cùng tốt.

Sản nghiệp bất động sản của Triệu gia ở nước C cũng là một trùm lớn, lần này tiến vào chiếm giữ thành phố C, nên chính là muốn cùng Triệu gia thành lập mối quan hệ hợp tác tốt đẹp. Đây là nguyên nhân bổn gia không ở thành phố C nhưng vẫn có thể được Quý gia tìm mời.

Triệu Hồng Tu trời sinh một bề ngoài rất tốt, dáng cười cực kỳ mang theo tính mê hoặc, luôn làm cho người ta dựa vào đó đối với anh sinh ra hảo cảm. Cha của Triệu Hồng Tu được mời, Triệu Hưu Vinh cũng là bởi vì nguyên nhân này, mới mang theo Triệu Hồng Tu vẫn còn chưa hoàn toàn tiếp quản sinh ý gia tộc dẫn tiến chào gia chủ Quý gia.

Nhìn thấy Quý Tật Phong hướng Triệu Hồng Tu lộ ra một ý cười khác thường, trong mắt hiện lên một tia thưởng thức, Triệu Hưu Vinh mặt mày vui sướng, tự biết sinh ý lần này thành công một nửa, liên tục hướng ánh mắt về phía Triệu Hồng Tu ra hiệu.

Cha ám chỉ ra hiệu tiếp cận, đáy mắt của Triệu Hồng Tu cũng lộ ra thật sâu vui vẻ, hướng Quý Tật Phong chúc mừng, trong miệng nói lời khen tặng còn khiêm tốn hơn lời trong miệng của người khác, càng được Quý Tật Phong thưởng thức.

Quý Tật Phong nhìn ánh mắt Triệu Hồng Tu, đối với Triệu Hưu Vinh nói ra: “Hưu Vinh, con của anh nhìn qua rất tuổi trẻ tài cao, rất tốt, rất tốt.”

Triệu Hưu Vinh bối phận so với Quý Tật Phong thấp hơn, được gọi là Hưu Vinh ít nhiều dẫn theo ý tứ Quý Tật Phong cùng ông kéo gần quan hệ. Quý Tật Phong liên tiếp nói ra hai chữ ‘Rất tốt’, càng làm cho Triệu Hưu Vinh vui mừng nhướng mày, hợp thời nói đến kế hoạch hợp tác lần này cùng Quý gia.

Triệu Hồng Tu được thưởng thức nghiêng tai lắng nghe, không nói một lời nhìn xem trưởng bối nói chuyện, đợi cho Quý Tật Phong hỏi mới có thể nói được vài câu.

Mấy câu đều đúng điểm quan trọng, Triệu Hồng Tu không kiêu căng không nóng nảy ở trong lòng Triệu Hưu Vinh cha địa vị lại bay lên không ít.

Khoảng tám giờ mười lăm, tiệc rượu bắt đầu.

Phục vụ mang theo món ăn từ cửa nối đuôi nhau đi vào, bưng khay bằng sắt, từ những cái đĩa hình dạng khác nhau, từng cái đem món lạnh, món nóng, món chính lên bàn. Hai cha con Triệu gia đứng ở trước đại sảnh hướng Quý Tật Phong hàn huyên vài câu, lui về sau vài bước nhường đường cho phục vụ. Quý Tật Phong cười hứa hẹn, trong mắt mơ hồ chứa ý cười, nhìn quét toàn trường, nhìn xem những con ác thú cùng hưởng yến hội đêm nay.

Người của nước C xưa nay chú ý ăn uống, hơn một ngàn năm văn minh lịch sử trong đó bao gồm cả văn hóa ẩm thực. Trong yến hội của nước C, bào ngư, vây cá, hải sâm, tổ yến là thượng phẩm, tên bốn loại đẳng cấp này từ lâu đã ở trong tay danh trù phát huy ra phương pháp nấu ăn hoàn chỉnh nhất. Mà Mạc lão gia, Mạc Tri Hành trên trụ cột nấu ăn truyền thống đã dài đến cả trăm thước, đặc biệt sáng tạo ra phương pháp chế biển hải sản, nhất là cái món bào ngư hương đặc chế này, có thể nói là nhất tuyệt, được giới mỹ thực thế giới công nhận là món ăn đẳng cấp cao của nước C, được nhận danh tiếng rất cao.

Mọi người ở đây nhìn qua tờ menu mang vào bổ sung, vả lại cũng đã nghe và thấy qua phục vụ lên bàn, vội vàng để ly rượu trong tay xuống, không chút dấu vết nuốt một chút nước bọt. Nhìn qua món ăn phục vụ đem lên, sợ quá mức thất lễ lại nhanh chóng dời đi ánh mắt.

Bản thân bào ngư chính là một loại hải sản cao cấp, nước C cổ đại xưng là Sơn trân Hải thác (núi báu biển mài) mà Hải thác là chỉ bào ngư, hải sâm, vi cá, tổ yến, đặc biệt bào ngư đứng đầu, bào ngư ở đây là chỉ bào ngư khô, cho đến nay, nọi người đều xem bào ngư khô là thuốc bổ, là đồ để sinh âm, bổ thận, bảo vệ gan, sáng mắt và các loại công hiệu khác. Trong nhóm bào ngư khô, đặc biệt Ma Oa, Yoshihama, mạng lưới bào ngư ở Nhật Bản chính là bào ngư khô đứng đầu thế giới, được ba gia tộc lớn ở Nhật Bản bí chế gia truyền sản xuất ra sản phẩm bào ngư khô, truyền dạy từ thế hệ này sang thế hệ khác, tuyệt không truyền ra ngoài, sản xuất bào ngư khô ở các nơi khác trên thế giới đều không thể so sánh được, vì chiêu đãi khách là chính khách, xã hội thượng lưu mới có mỹ vị này trên buổi tiệc.

Mạc Tri Hành để làm được bào ngư hương, chính là chọn dùng ba loại ở Ma Oa, Yoshihama, mạng lưới bào ngư có chất lượng tốt này rồi nhiều năm nghiên cứu, đánh vỡ truyền thống, chọn dùng nồi đất, lò không khí1, than củi làm phương tiện nấu, phối với gà quá lứa, lấy xương cốt làm nguyên liệu phụ trợ, lấy xưa dùng nay, chế tác phương pháp mới, tốn thời gian hơn mười tiếng đồng hồ thậm chí mấy ngày, đem bào ngư khô cứng như đá chế thành mềm trơn vô cùng, thành mỹ vị thơm ngọt ngon trên buổi tiệc, mỹ vị ngon miệng, môi răng lưu lại hương thơm ngát.

Đợi cho phục vụ bưng lên đầy đủ hết món ăn, Mạc Tri Hành được Quý Tật Phong mời, mang theo món ăn từ cửa chậm rãi đi ra, bình tĩnh đứng ở bên cạnh Quý Tật Phong, ra hiệu cho phục vụ đang ở trong đại sảnh giở nắp ra.

Bào ngư là món chính, mở nắp hương tỏa. Trên cái bàn tròn xoay trong đại sảnh, bào ngư bày ra làm cho người ta muốn đại động ăn, quý giá mà phong phú.

Quý Tật Phong đi đến gần Mạc Tri Hành, hai người nhìn nhau cười, nắm tay, xem ra giao tình không mỏng. Người ở chỗ này càng thêm xác định suy đoán trước kia.

Quý Tật Phong vẫy tay, ra hiệu mọi người ở đây không cần câu nệ, lại dẫn qua cha con Triệu gia còn bên người chưa rời đi, để cho họ thưởng thức, ánh mắt mọi người mới từ hai vị không phải nhân vật lớn cùng vai vế dời đi, tới gần bàn tròn xoay, đến hưởng thụ mỹ thực.

“Lão ca, thân thể gần đây có khỏe không.” Mạc Tri Hành thừa dịp là phía trung lập, lui ra phía sau vài bước, ở một góc trống khá rộng ân cần thăm hỏi nói.

“Thời gian ở Luân Đôn…Ngây người nhiều năm như vậy, thời tiết trời mưa làm toàn thân cao thấp xương cốt già mỏi nhừ căng cứng hết, quả nhiên là người đã già, người đã già!” Trên măt treo nụ cười thiện ý, Quý Tật Phong lắc đầu, ngay cả hai mai tóc cũng lay động theo.

“Tôi đã đưa cho ông cách điều chế dược thiện, ông không có đưa cho người ta làm sao?” Mạc lão gia chần chừ nói ra, trên mặt nhiều hơn vài phần vui vẻ khi mới gặp lại bạn tốt.

Quý gia gia chủ Quý Tật Phong cùng ông là bạn già. Lúc Quý gia chưa rời đi nước C thì Mạc Quý hai nhà có giao hảo. Quý Tật Phong tuy là so với ông lớn hơn mười mấy tuổi, nhưng bối phận xếp đặt cũng không dựa vào đó. Vai vế bản thân lớn nhưng Quý Tật Phong không muốn nhận là lớn, trước kia một mực làm cho ông với lão ca tương xứng nhau.

“Đầu bếp ngoại quốc, nào có bản lĩnh được như ông. Ông hai đứa con trai, hôm nay đều đến đây sao?” Quý Tật Phong cười ha ha, vỗ vỗ bả vai Mạc Tri Hành

“A Ngôn đi công tác, cái đứa A Từ không ra hồn ngược lại lại ở hiện trường.” Mạc Tri Hành tuy rằng trong miệng nói xấu, nhưng sắc mặt vô cùng tốt, để cho phục vụ ở bên cạnh gọi Mạc Từ tới.

Nhìn bộ dáng này của ông, Quý Tật Phong lắc đầu, gọi tới cháu ruột duy nhất, để cho Quý Thừa Bách hướng Mạc Tri Hành vấn an.

Mạc Từ bị kêu đi đến bên cạnh cha thì mới phát hiện cha ở chỗ này đang trò chuyện, hiếu kỳ nhưng không mất lễ đứng ở một bên.

Đợi cho đến lúc Mạc Từ được người chú ý, ông cụ mới đem Mạc Từ ở sau lưng kéo đến trước người, để giới thiệu với ông cháu đang nói chuyện trước mặt.

“A Từ, đây là ông Quý của con…Con gọi ông ấy là bác Quý là được rồi.” Mạc Tri Hành sợ Quý Tật Phong cố kỵ tuổi, vội vàng đổi giọng, để cho Mạc Từ gọi Quý Tật Phong là ‘Bác’.

Nhưng Quý Tật Phong vẫy tay một cái, ý cười ấm áp đọng lại trên mặt, “Không, hay là gọi ta là ông Quý đi, người đã già aiz! Tôi sợ nó gọi tôi là bác, Thừa Bách sẽ có ý kiến đó.” Nói xong nhìn nhìn về phía sau, chàng trai bị nhìn ở phía sau cười bất đắc dĩ, tiếng cười càng lớn hơn.

Mạc Từ có chút câu nệ nhìn một già một trẻ trước mặt. Cụ già tinh thần khỏe mạnh, chàng trai phong độ nhanh nhẹn, sợ là bạn rất tốt của cha.

Mạc Từ hàm súc gật đầu, chuẩn bị mở miệng lại bởi vì một câu đưa đi đưa lại của cụ già mà không biết làm sao, Mạc Từ nhìn cha, không biết xưng hô làm sao mới tốt.

“Tốt tốt tốt, lão ca, ông rốt cuộc chịu già a! A Từ, con từ nay về sau cứ gọi ông Quý đi.” Ông cụ vui tươi hớn hở trêu chọc, vỗ vỗ bờ vai Mạc Từ.

“Nó lớn lên rất giống Tuệ Như a, Tri Hành.” Quý Tật Phong nhẹ gật đầu, ánh nhìn quét đến mái tóc nhuộm thành màu xanh của Mạc Từ, ở một góc không nhìn thấy nhíu lông mày.

“Đúng vậy, bây giờ đã là thiên hạ của người trẻ tuổi.” Mạc Tri Hành không có cảm thấy được mất tự nhiên lóe lên trong mắt Quý Tật Phong, đáp lên đầu vai của Quý Tật Phong, đến một bên cùng Quý Tật Phong đi ôn chuyện.

Hai người trẻ tuổi bị bỏ qua gật đầu với nhau, lại tự mình gia nhập vào một vòng luẩn quẩn mới.

Mạc Từ không có đi quấy rầy cha, chỉ là đứng ở phía trước đại sảnh, nhìn xem các nhân vật nổi tiếng lần lượt nối tiếp nhấm nháp bào ngư hương, đem đầu hơi hơi ngửa ra sau, bên môi lộ ra một nụ cười.

Phải nói rằng tiệc bào ngư đêm nay cũng có một phần thành quả của cậu ở bên trong. Cha bắt tay dạy bảo, đem một bữa dạ tiệc quan trọng như vậy để cậu tập luyện…Cũng hiểu được nỗi khổ tâm.

Nhìn thấy mọi người bởi vì ăn được bào ngư mỹ vị mà lộ ra biểu tình thỏa mãn, tâm tình Mạc Từ như nở hoa, nhịn không được tiến lên, cầm lấy chén đĩa, đem món ăn trên đĩa tinh tế thưởng thức.

Bào ngư khô sau khi trải qua phương pháp gia công chế tác tự nhiên của cha, hương vị đã khôi phục lại như tự nhiên, thể hiện vị nguyên gốc, màu sắc, hình dáng…Phải biết rằng, để đạt tới cảnh giới nấu ăn cao như thế, làm được rất không dễ dàng.

Mạc Từ tinh tế nghĩ, đợi hoàn hồn xoay đầu lại thì phát hiện có bóng râm cao lớn ở phía trước che khuất tầm mắt của cậu, thoáng ngẩng đầu, gương mặt làm cậu né tránh không kịp lại xuất hiện ở trước mặt cậu.

_______________