Nalu Story (Fairy Tail Fanfic)

Chương 36: Nụ cười




--------Chap 36: Nụ cười--------

Ánh nắng ban mai len lỏi qua khe cửa sổ. Natsu khẽ cựa mình tỉnh dậy. Cậu cảm thấy tinh thần thật sảng khoải. Cả đêm được ôm Lucy ngủ thật là đã. Nhìn người đang nằm trong vòng tay mình vẫn còn say ngủ. Ngực phập phồng theo từng nhịp thở nhè nhẹ. Mùi hương quen thuộc của Lucy và hơi ấm từ cô cứ khiến Natsu không muốn rời giường nửa bước. Nghĩ gì là làm đấy. Natsu mặt tỉnh queo kéo Lucy vào lòng… ngắm. Nhưng nhìn gương mặt không mấy thoải mái của Lucy vì cả đêm “được” cậu ôm cứng. Natsu không đành lòng nên chính người ra để Lucy thấy thoải mái hơn. Đưa tay vén những sợi tóc vàng vương trên gò má mịn màn của Lucy. Natsu thích thú, miệng nở nụ cười hạnh phúc nhìn Lucy ngủ. Như có cảm giác ai đang nhìn mình chằm chằm. Lucy hé đôi mắt vẫn còn mơ màng vì chưa tỉnh ngủ thì thấy Natsu đang cười cười nhìn mình.

Lucy: Uhm… *cựa mình* nhìn gì thế Natsu?

Natsu giật mình. Khẽ trách Lucy sao tỉnh nhanh vậy.

Natsu: *cười cười* Ngắm người hôm qua ngáy lớn quá khiến tớ không ngủ được.

Lucy: *giận* Không có!!! Chính cậu mới là người ôm tớ chặc cứng khiến tớ không ngủ được đấy Natsu. Người cứng đơ hết rồi.

Natsu: Tại… Lucy quên mất Natsu khiến người ta đau lòng biết bao.

Nghe đến chuyện này thật sự Lucy thấy có lỗi. Phải cảm ơn Lisanna. Nếu không có cô ấy thì giờ có thể Lucy vẫn nhìn Natsu như người xa lạ. Nhưng… có một trực giác khiến cho Lucy cảm thấy Lisanna có điều gì đó giấu mình. Ánh mắt Lucy trở nên xa xăm. Natsu nhìn Lucy tự nhiên trở nên trầm nạc thì nghĩ câu nói đó khiến cô buồn.

Natsu: *cười* Nhưng giờ cậu đã nhớ lại rồi! Mọi chuyện qua rồi!

Nói rồi Natsu đưa tay xoa đầu Lucy khiến tóc cô rồi hết cả lên.

Lucy: Này! Buông tay cậu ra coi Natsu. Rối hết tóc tớ rồi!

Natsu: Cho rối hơn này!

Lucy: Ái! Buông ra!

Natsu: *cười nhăn răng* hahaha. Đầu cậu nhìn vui quá Lucy.

Lucy: *cù lét natsu* Dám làm rối tóc tớ này.

Natsu: Hahahaa… thôi….haha..tha có tớ...haha

Tiếng cười trong trẻo của cả hai vang khắp căn phòng. Giỡn với Natsu khiến Lucy tỉnh luôn. Cô nhìn Natsu với ánh mắt ấm áp. Lucy luôn cảm thấy thoải mái khi ở bên cậu.

Lucy: Natsu nè!

Natsu: Hửm?

Lucy: Luôn ở cạnh Lucy nhé! Như một người…

Không hiểu sao chữ “bạn” cứ ứ nghẹn nơi cổ họng khiến Lucy không sao nói ra thành lời được. Natsu nghe Lucy nói thế liền cười. Kéo Lucy lại gần bên cậu. Áp trán mình vào trán cô.

Natsu: *mỉm cười* Tất nhiên rồi. Tớ sẽ bảo vệ cậu! Lucy!

Giọng nói trầm ấm của Natsu khiến mắt Lucy ươn ướt. Cô nhanh chóng lấy tay quẹt nhanh màn nước đang dân trên mi mắt. Natsu thấy thế liền cười. Không hiểu sao cậu cứ muốn cười hoài. Cảm giác hạnh phúc lâng lâng khó tả.

Natsu: Lucy à. Đừng mít ướt thế chứ! =)))

Lucy: *phồng má* Mồ!!!!!! Không có!

Natsu thấy cử chỉ đáng yêu đó của Lucy thì chỉ muốn véo cái má đang căng phồng dễ thương kia.

Lucy: Mau đến hội quán thôi!

Natsu: *cười* Cùng bắt đầu chuyến phiêu lưu bằng một nhiệm vụ nào.

Lucy: *chợt nhớ* híc! Tớ còn tiền nhà tháng này chưa trả… T^T

Natsu: hì hì. Vậy mau đi làm kiếm tiền thôi.

Lucy mỉm cười ấm áp. “Ừ! Đi thôi!”

--------Hội quán Fairy Tail--------

Natsu: *vừa chạy vừa ngoái đầu nhìn* Lucy! Chạy gì chậm vậy? Nhanh lên! hahaha

Lucy: *chạy theo* Tớ chưa đồng ý chạy đua đến hội mà!

Natsu: Ây dà! Ai bảo cậu chậm quá.

Lucy: Hừ! Đang buồn ngủ muốn chết! Ai hôm qua không cho tớ ngủ yên hả?

Natsu: Rồi rồi. *đánh chống lảng* Chọn nhiệm vụ thôi.

Đây là cuộc nói chuyện của Natsu và Lucy từ lúc ở ngoài cửa hội cho đến vô trong. Hai người giờ đang đứng trước bảng chọn nhiệm vụ. Và biểu hiện của mọi người trong hội lúc này là: O.O…

Gajeel đang vỗ vỗ lưng cho Levy để cho cô nuốt trôi bữa sáng. Erza đang lau kiếm thì rớt luôn kiếm. Mira đang rót trà cho Ef-man thì rót luôn vô mặt anh ấy. Levy đấm vào cái vào ngực rồi nhanh tay chộp lấy ly nước banh cạnh uống ực ực. Trở phào vì mình không bị nghẹn mà chết. Levy bước lại phía Lucy và Natsu vừa chọn nhiệm vụ vừa cãi cọ nhưng nom có vẻ...vui.

Levy: *ho* E hèm!

Vẫn không thu hút được sự chú ý của hai người kia…

Levy: *ho mạnh hơn* E E hèm hèm!

Vẫn chưa được…

Levy: *tức* LU-CHAN!

Lucy giật mình. Quay lại thì thấy Levy đang hằm hằm nhìn mình và nhiều ánh mắt lô lố nhìn Natsu và cô.

Lucy: *khó hiểu* Có chuyện gì vậy Levy?

Levy: Cậu… nhớ ra Natsu rồi hả?

Lucy: *cười* Ừ!

Levy: Khi nào vậy?

Lucy: Cách đây 2 ngày.

Levy: Ồ! Vậy à.

Lucy: Ừ! ^^

Levy: May nghê!

Lucy: Ừ! May ghê!

Lecy: Tốt rồi nhỉ!

Lucy: Ừ! Tốt rồi!

Levy: *tức* VẬY SAO BÂY GIỜ CẬU MỚI NÓI TỚ BIẾT NGAY HẢ? CẬU KHÔNG BIẾT MỌI NGƯỜI LO LẮM LẮM SAO???!!!

Tai Lucy ù ù.

Lucy: *yếu ớt nói* Juvia không nói cho mọi người nghe sao?

Erza: *nói từ xa* Từ sáng đến giờ không thấy Juvia đâu. Cả Gray cũng chả thấy.

Lucy: *toát mồ hôi* Tớ tưởng Juvia nói cho mọi người rồi. Cho tớ xin lỗi. Đã để mọi người lo lắng.

Levy bay tới ôm chầm Lucy. Lucy nghe rõ tiếng sụt sịt từ Levy.

Levy: híc híc! Đồ ngốc! Tớ lo cho cậu lắm Lu-chan!

Lucy ôm Levy. Không khí trong hội thay đổi hẳn. Trên môi ai cũng nở nụ cười tươi. Hội trưởng vừa đi vào nhìn quoanh cũng nắm rõ được tình hình.

Makarov: Hahaha. Mở tiệc ăn mừng nào!!!

Tiếng cười nói vang khắp nơi.

--------End chap 36--------

p/s: Chap này nhẹ nhàng cũng như kết thúc một phần trong fic. Từ chap sau sẽ là một câu chuyện mới:3 mong sẽ mang lại 1 câu chuyện về nalu thú vị cho mn ^^ ta còn nhiều ý tưởng lắm =))))