Này, Đại Thúc!

Chương 1: Con trai nhà lý gia đã trưởng thành




Lý Mộc sinh ra trong một gia đình coi như giàu có ở Đông Bắc, Lý Mộc từ lúc còn nhỏ đã xinh xắn, đáng yêu, một bộ dáng trắng trắng mềm mềm, mắt to, cái miệng nhỏ nhắn, đỏ tươi, người gặp người thích, tính cách vui vẻ, hay cười, hơn nữa cười rộ lên ánh mắt cong cong như vầng trăng, thật quyến rũ, nhắc tới đứa bé từ nhỏ đã không giống với bạn bè cùng trang lứa, muốn nói cụ thể hắn không giống thế nào thì chính là hắn không thích cùng nam hài ngoạn.

Tiểu nam hài nhà người ta đều nguyện ý bắn bi, đá banh hoặc là trèo cây l trộm ấy trứng chim, nhưng hắn không như vậy, hắn thích chơi cùng tiểu cô nương, chơi đồ hàng, chơi búp bê (chém. =))), hắn càng như vậy, tiểu nam hài càng không muốn cùng hắn ngoạn, bất quá hắn chỉ trước mặt tiểu cô nương mới vui vẻ chơi đùa như cá gặp nước, lão ba, lão mẹ nhà hắn cũng không có ý kiến gì, chỉ suy nghĩ đứa nhỏ còn bé, không thích đồ chơi của nam hài cũng không có vấn đề gì lớn, nếu lão ba, lão mẹ nhà hắn từ khi đó bắt đầu chú ý tới điểm này, cũng sẽ không phải chết oan ức.

Lý Mộc sau khi đi học mới đột nhiên ý thức được một vấn đề nghiêm trọng, học được nửa năm hắn không dám nhận thư tình của nữ sinh cùng lớp hay cùng trường gửi cho mình, còn có khi nữ sinh muốn chạm vào hắn hay vô tình chạm tay, hắn sẽ không như nam sinh khác sung sướng đắc ý mà hắn thấy sợ a. Sợ cái gì chính hắn cũng không biết, chỉ biết là hắn rất sợ a (!!!) 

Mùa hè một năm kia bởi vì phải học bù nên tan muộn, trên đường về nhà, hắn đi qua một đoạn đường vắng vẻ bình thường thật hiếm người qua lại. Đến một cửa hang đã bỏ hoang, hắn nghe thấy bên trong có thanh âm của một học sinh trung học, là một người tò mò, lắng nghe thanh âm chợt biến mất sau đó lại càng to hơn. Nương theo ánh sáng mờ nhạt của đèn đường Lý Mộc thấy một hình ảnh mà cả đời hắn cũng quên không được. Hai nam sinh tại một góc tối tăm một người kêu một tiếng trời thật tối a rồi tay nam sinh đó liềnluồn vào trong áo nam sinh kia sờ soạng, nam sinh bị sờ kia liền phát ra thanh âm ân ân a a.

Đầu óc Lý Mộc Nhất “oanh” một tiếng nổ tung, sững sờ đứng ở nơi đó không biết làm sao để động đậy, muốn chạy đi nhưng chân lại không nhấc lên nổi, muốn gọi nhưng âm thanh trong cổ họng lại không thể phát ra. Sau đó lại thấy nam sinh đang kêu hừ hừ bị nam sinh kia xé bung áo ra, đầu lưỡi ttheo cổ liếm dần xuống, đến chỗ hai điểm đỏ đỏ nổi trên ngực, lại dùng răng cắn a cắn. Nam sinh bị cắn kia đầu ngửa ra sau, hai tay ôm lấy đầu nam sinh kia ép vào ngực mình đồng thời phát ra thanh âm khiến người ta đỏ mặt. Lý Mộc có cảm giác chính mình đang bốc cháy, cả người nóng đến không bình thường, đôi tay kia như đang vuốt ve trên thân thể mình, cái miệng kia như đang cắn hai khỏa đậu đỏ của mình, tay không hiểu sao tự động đưa đến trước ngực tự mình xoa nắn

Hai nam sinh đang chăm chú làm yêu giống như đột nhiên ý thức được có người xem song song cùng quay đầu lại: “Thao, cho người ta xem hiện trường trực tiếp rồi”. Lý Mộc Nhất giật mình, cũng không quản gì nữa, chẳng phân biệt đông tây nam bắc cắm đầu bỏ chạy. Cũng không biết chạy bao lâu, đến lúc mình mệt đến thở hổn hển như cẩu mới dừng lại. Quay đầu lại, may mắn không có người đuổi theo, lại trợn tròn mắt hướng nhà mình ở hướng ngược lại chạy về. 

Trải qua việc này, về sau Lý Mộc Nhất đã biết, nguyên lai chính mình không phải sợ nữ đồng học, mà là không muốn cùng bọn họ tiếp xúc, không muốn cho các nàng chạm mình, vậy ngươi nguyện ý cho ai chạm a! Vô nghĩa, này không phải ai cũng biết sao, dĩ nhiên là nguyện ý cho nam nhân chạm. Năm ấy hắn 15 tuổi, mạng internet không phổ biến, nhưng tốt xấu vẫn là có, Lý Mộc vừa lên mạng tìm kiếm, nguyên lai chính mình là đồng tính luyến ái.

Sau đó, Lý Mộc thay đổi 180, cùng trước đây hoàn toàn không giống, hắn không cùng nữ sinh chơi, hơn nữa cả ngày đều im lặng, nhìn thấy nữ sinh suy nghĩ đầu tiên là chạy trốn. Nhưng hắn cũng không ngẫm lại, tại lớp học nữ sinh đông hơn nam sinh, hắn có thể trốn thế nào a. Lý Mộc chỉ cùng nam sinh ngoạn hơn nữa, phải nhất định là dạng cao cao, cường tráng, vừa thấy cũng biết là dạng nam sinh mạnh mẽ, hữu lực

Cao trung năm ấy, ban của Lý Mộc Nhất có một nam sinh chuyển đến, Trình Thành,bộ dáng cường tráng. Lý Mộc nhất kiến chung tình, liền cả ngày đi theo sau hắn, người ta đánh bong rổ, hắn ở ngoài giống như đám nữ sinh đi theo cổ vũ cổ vũ cầm nước cùng khăn mặt, bộ dáng ngượng ngùng. Đám người đánh bong xong, lập tức vui vẻ chạy tới, uống nước, lấy khăn mặt lau mồ hôi, nhìn một đoàn cả trai lẫn gái, năm hai và năm nhất. Trình Thành nhìn Lý Mộc cười so với nữ sinh còn xinh đẹp hơn trong long cũng vui vẻ nở hoa

Rốt cục người ta cũng mang Lý Mộc Nhất về nhà. Sau đó Lý Mộc Nhất lấy danh nghĩa học tập mỗi khi Trình gia không có người thì đều đến, hắn dùng hết các thủ đoạn dụ dỗ, câu dẫn Trình Thành hai người thành công làm lần đầu tiên. Bởi vì hai người đều không có kinh nghiệm làm chuyện đó, Lý Mộc Nhất thắt lưng tê rần, đau đến rơi nước mắt, mông đau đến vài ngày. Dù vậy Lý Mộc Nhất thực vui vẻ, cảm thấy như vậy chính là hai người thuộc về nhau.

Đúng rồi, các ngươi không nhìn lầm, Lý Mộc Nhất chính xác là một tiểu thụ, ngay từ đầu hắn đã là như vậy, chỉ là chính hắn cũng không biết, dù sao hắn không thích nữ nhân, hắn không thể thượng nam nhân, hắn cũng chỉ có thể để cho nam nhân thượng. Hắn cũng  thích ở dưới thân nam nhân ân a a.

Năm học cấp ba, chuyện hai người bị người trong nhà biết được, Lý Mộc Nhất thật là không may mắn, ba của Trình Thành chính là quan chức, thật sự thì cũng chỉ là quan chức nho nhỏ nhưng thế cũng đủ đè bẹp một gia đình bình dân. Trưởng tộc nhà người ta trực tiếp tìm đến nhà Lý Mộc Nhất. Hai lão nhân Lý gia tức giận vô cùng, mắng Lý Mộc Nhân đến không ngẩng đầu lên được, chỉ biết là chuyện đồi phong bại tục.

Lý Mộc nói: hai chúng ta là lưỡng tình tương duyệt, là thật tâm yêu đối phương, sau đó Trình gia ba ba đã nói:“Rõ ràng là ngươi câu dẫn con ta, còn dám nói lời này, thật sự là rất không biết xấu hổ ”.

Lý Mộc liếc mắt một cái nhìn chằm chằm Trình Thành hỏi: “Ngươi nói hai ta rốt cuộc là như ta nói, ngươi mau cùng ba nói a!” Trình Thành, cúi thấp đầu, rầu rĩ nói: “Là ngươi câu dẫn của ta”.

Lý Mộc Nhất choáng váng, sau đó cái gì cũng không biết, chờ đến khi hắn hiểu được, Trình Thành cùng ba mẹ hắn cùng nhau ly khai, mẹ hắn ngay tại trong phòng khóc, ba hắn ngồi đó than thở, chính nước mắt hắn cũng không biết chảy bao lâu

Sau đó Lý Mộc chuyển trường học, theo lý thuyết cấp ba chả ai lại đi chuyển trường, bởi như vậy đối thi vào trường cao đẳng ảnh hưởng khá nhiều. khu nhà ở và trường học của Lý Mộc vốn cũng thuộc vùng trung tâm nhưng không chuyển không được, Trình gia đã lên tiếng, ngươi tưởng không chuyển mà được sao, ai bảo nhà người ta là gia đình quan chức chứ!

Nhưng chuyện còn chưa hết, ba hắn giận đến ngã bệnh, sức khỏe không thể tiếp tục duy trì, mẹ hắn bệnh không dậy nổi, ba hắn vốn làm việc tại một khách sạn nhỏ cũng đã lâu, đóng góp cũng không nhỏ, quyết định nghỉ hưu sớm. Mà Lý Mộc Nhất vốn sang sủa hoạt bát cũng trở nên trầm mặc, u ám.

Sau kì thi vào trường cao đẳng qua, Lý Mộc Nhất đỗ một trường đại học khá có danh tiếng, học lập trình máy tính, tuy rằng Lý Mộc Nhất bộ dạng là thật không sai, nhưng tính cách thật sự làm cho người ta không thích, nhưng mà, cuối cùng vẫn còn có người thích như vậy, đại học năm hai, Lý Mộc Nhất tình yêu lại nở hoa rồi, bất quá kết quả không đồng dạng.

Nam sinh kia là loại hình tiêu chuẩn của Lý Mộc, chói sáng như ánh mặt trời, đẹp trai, ngoại hình cao lớn tuấn lãng, là người luôn làm Lý Mộc vui vẻ, theo đuổi Lý Mộc Nhất đến nhiệt tình, cả ngày miệng cùng mật giống nhau, hô Lý Mộc Nhất cẩn thận bẩn a, mỗi ngày đều chăm sóc a chăm sóc. Có tình yêu sưởi ấm Lý Mộc Nhất lại trở về sáng sủa hoạt bát như lúc đầu, Lý Mộc cảm nhận tư vị được người yêu thương, hai người trải qua cuộc sống thật nhiều vui vẻ.

Lý Mộc Nhất khi đó đã nghĩ, sau khi tốt nghiệp hai người chuyển đến thành thị một lần nữa bắt đầu cuộc sống, sau đó cả đời liền như vậy thật tốt a.

Nam nhân kia ở bên ngoài thuê phòng ở, hai người không được cho phép, ở bên ngoài lén lút ở chung, Lý Mộc Nhất cơ hồ mỗi ngày đều phải cùng nam nhân tại trên giường lăn qua lăn lại nửa đêm mới được ngủ, trên giường Lý Mộc Nhất dam đãng vô cùng, không ngừng kêu còn muốn, nhanh lên a! Nam nhân kia của hắn cũng yêu chết Lý Mộc Nhất như vậy, Lý

Mộc Nhất chính mình cũng yêu loại cuộc sống như này, hắn cảm thấy chính mình giống như nữ nhân cần tình yêu của nam nhân sưởi ấm.

Nhưng ta chỉ có thể nói đứa nhỏ này thật đúng là số phận hẩm hiu a, nam nhân này còn không bằng tên trước kia, năm ba đại học, tên kia ham mê đánh bạc, thua thiệt nhiều, sau đó vay nặng lãi, Đông Bắc hắc đạo xuống tay là thật dã man, mọi người ai cũng đều biết như vậy, thế nhưng vay nặng lãi tìm đến Lý Mộc Nhất. Vì sao? Nam nhân kia bỏ trốn, lấy nhà Lý Mộc Nhất ra đảm bảo. hắn lúc trước làm bảo đảm cũng không nghĩ đến sự việc như vậy nếu biết thì dù có bức hắn hắn cũng không ký

Sau đó, bi kịch đã xảy ra, vay nặng lãi tìm được nhà Lý Mộc. một nhà Lý ba ba, lý mụ mụ vốn thân thể cũng không hảo, vừa nghe tin cả hai lão nhân cùng nhập viện. mụ mụ hắn trực tiếp vào phòng giải phẫu rồi không bao giờ thấy đi ra nữa. Lý ba ba tức giận đến nửa người tê liệt, Lý Mộc Nhất vì trả nợ, bán đi căn nhà to đang ở, chỗ tiền còn lại mua căn nhà chắp vá lung tung ở tạm.

Sau khi Lý ba ba xuất viện, phải ở trong căn nhà dưới tầng trệt, Lý Mộc biết  chính mình thực có lỗi với ba mẹ, cùng Lý ba ba thề về sau không bao giờ tìm nam nhân nữa, cũng cầu Lý ba ba đừng buộc hắn tìm nữ nhân, bởi hắn tìm không được nữ nhân, hắn động tới nữ nhân cũng không làm gì được, đồng thời cũng không thể cho Lý ba ba ôm cháu, cho nên cuối cùng vẫn là không nên hại con gái nhà người ta. Nếu đã không thể mang đến cho người ta một cuộc sống hạnh phúc thì tốt hơn hết là không mang đau khổ cho họ.

Nhưng là Lý ba ba đã không thể biểu đạt được ý kiến của chính mình.

Tên nam nhân vay nặng lãi kia biết Lý Mộc thay hắn trả tiền, đã trở lại tìm Lý Mộc Nhất, quỳ trước mặt hắn, nói với hắn thực xin lỗi, về sau nhất định trả tiền lại cho hắn. Lý Mộc Nhất cho tên kia một cái bạt tai cộng với một cước, nói với hắn:

“Về sau vĩnh viễn cũng đừng có xuất hiện trước mặt ta, cũng đừng có hứa hẹn” sau đó tiêu sái bước đi không quay lại

Lý Mộc hận nam nhân kia, nhưng hắn càng hận chính mình hơn, hắn cảm thấy là chính mình hại chết mẹ.

Từ đó về sau Lý Mộc thay đổi, so với phía trước càng thêm nặng nề tối tăm, hơn nữa gắt gao phong bế tim mình, giữ nó trong một ngàn xiềng xích, thời thời khắc khắc cảnh cáo chính mình, không thể tin tưởng nam nhân, thiên hạ nam nhân đều cùng một loại, không một tên nào tốt, đều là kẻ lừa đảo, đời này quyết đối không thể lại một lần nữa yêu nam nhân, đương nhiên nữ nhân cũng không được.

[Con bà nó, ngươi là không phải đã quên chính mình cũng là nhất nam nhân a!]

P/s trong chữ trong ngoặc này [ ] là của tác giả ^^