Nếu Như Harry Xem Qua Sh Đồng Nghiệp Văn

Chương 36




“Sirius?! Chú đến đây lúc nào?” Harry có chút kinh ngạc, vì sao Sirius lại ở Hogwarts, hơn nữa còn là ở trong phòng bếp, không phải y đang ở nhà tĩnh dưỡng sao? Chuyện gì xảy ra?!

“Harry… Giáo phụ lo lắng cho con, để giáo phụ làm sủng vật ở bên cạnh con được không!” Sirius nước mắt lưng tròng nói, nhưng người nào sáng suốt đều có thể đoán được y đang nói dối. Sirius cũng không biết nói thật ra thế nào, chẳng lẽ nói y không thể nghĩ tới một Gia Tinh vô hại cũng có thể nguy hiểm nhường vậy, khiến y phải chật vật gói ghém đồ đạc chạy ra khỏi nhà cũ Black, tránh xa khỏi căn nhà giờ đã thành chiến địa của hai con Gia Tinh cổ quái.

“Thế nhưng con đã có Hedwig rồi, hơn nữa Hogwarts quy định học trò không được dưỡng sủng vật quá lớn.” Harry mới vừa hoàn hồn lại liền vô ý thức trả lời Sirius.

Sirius phiền muộn ngồi xổm góc nhà đếm nấm, y vạn phần hối hận trước kia học Animagus vì sao lại chọn con vật hình thể lớn như đại hắc cẩu, nếu như là một con mèo nhỏ thì tốt biết bao nhiêu!

“Sirius, cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Dobby chiếu cố không đủ tốt sao?!” Harry nhìn giáo phụ mình uể oải, bất đắc dĩ mở miệng hỏi.

Nghe đến tên Dobby, khuôn mặt Sirius không tự giác run rẩy, tiểu Gia Tinh biến dị kinh khủng ấy… Thế nhưng là một người giáo phụ y cũng có tôn nghiêm a, Sirius vẫn mạnh miệng nói: “Ta chỉ là lo lắng cho con, Harry! Ngẫm lại xem từ lúc nhập học đến nay con gặp bao nhiêu là nguy hiểm, con cần một người trưởng bối luôn ở bên cạnh bảo vệ con!” Càng nói Sirius tựa hồ càng nghĩ rằng bản thân tới trường Hogwarts đúng là vì lý do này.

“Giáo phụ đáng kính à, nếu như chú chưa có quên, thì thân thể của chú bị nhà ngục Azkaban hành hạ hơn mười năm cũng đã đủ hư nhược rồi, chú hiện tại còn phải hàng tháng đến bệnh viện Thánh Mungo kiểm tra định kỳ, chú cho rằng hiện tại bản thân xuất hiện tại Hogwarts, Pomfrey phu nhân sẽ bỏ qua cho chú sao? Hương vị các loại thuốc ở chỗ bà ấy luôn dùng để khảo nghiệm vị đạo bệnh nhân a.” Harry hiện tại đã có thể xác định Sirius là từ mật đạo nào tiến Hogwarts, về phần nguyên nhân, nhìn giáo phụ phản ứng, hẳn là cùng Dobby có ít nhiều liên quan.

“Ách…” Sirius cười khúc khích nhìn đứa con đỡ đầu của mình, y lúc này mới nhớ tới vị Boss ẩn danh của Hogwarts Pomfrey phu nhân, y có thể tưởng tượng, nếu như mình bị vị phu nhân này phát hiện, y nhất định sẽ trở thành một bình chứa ma dược.

“Không sao, Harry, ta còn có thể biến về hình dạng Animagus. Lúc con đi học, thì ta có thể ở gần nhà của Hagrid.” Nhãn tình Sirius đột nhiên tỏa sáng, một con đại hắc cẩu thì nhất định không thể khiến bà Pomfrey chú ý được, y vừa nói vừa biến thành hình dạng Animagus. Một đại hắc cẩu thật lớn tuy có chút gầy yếu ngay lập tức hiện ra trước mặt Harry, đại hắc cẩu nhiệt tình nhào tới Harry liếm láp khuôn mặt cậu.

“Sirius!” Harry gian nan đẩy đầu hắc cẩu ra, xoa xoa khuôn mặt đã tràn đầy nước miếng, có chút thương hại nói, “Tuy có chút đáng tiếc nhưng con nghĩ mình vẫn phải nói với chú, hình dạng này của chú đã bị mấy bài báo viết về người anh hùng vì muốn cứu con đỡ đầu mà một mình đào thoát khỏi nhà ngục Azkaban đăng trên 《 Nhật báo Tiên Tri 》, cùng 《Tuần san nữ Phù thủy》… quảng cáo rùm beng hết rồi, cho nên chú có dùng hình dạng Animagus cũng vô dụng, nghe nói ảnh chụp hình dạng Animagus của chú là do Bộ Pháp Thuật cung cấp nữa! Hình tượng pháp sư của chú giờ đã bị nữ pháp sư đặt là ‘U buồn Vương Tử trải qua nhiều đau khổ’, mà hình thái Animagus của chú được đại đa số nữ pháp sư đánh giá là ‘Cường tráng’, ‘tràn ngập mị lực’, ‘Màn đêm huyền bí’, ‘Animagus mị lực nhất thế kỷ’ … Ách, chú không biết sao?”

“Uông?!” Đại hắc cẩu há hốc miệng đã hoàn toàn thạch hóa, y thực sự không biết, trong khoảng thời gian này y đều vội vội vàng vàng chỉnh lý lại nhà cũ Black còn có cùng Bộ Pháp Thuật hoàn thành các thủ tục bàn giao một số tài sản của gia tộc Black, sau đó lại bị cuộc chiến của hai Gia Tinh làm cho đau đầu không biết làm sao, y căn bản đã một thời gian dài chưa xem qua báo chí gì cả.

Nhìn chú cún Sirius ngốc lăng tại chỗ, Harry tốt bụng vỗ vỗ đầu Sirius một chút, “Chú đã tới, tuy rằng quy định học trò không được dưỡng những con vật quá lớn, nhưng mà giáo sư của trường thì chắc là được, con nghĩ giáo sư Lupin hẳn là rất nguyện ý được thu dưỡng chú, Sirius, chú cứ ở lại Hogwarts chơi vài ngày đi!”

Harry khóe môi nhếch thành một nụ cười khoái trá, kéo vị giáo phụ giống bị trúng bùa thạch hóa hướng phòng làm việc Phòng Chống Nghệ Thuật đi đến. Bởi vì cậu chưa quay lại tháp Gryffindor, nên ngoại trừ Hermione cùng Ron ra, vị ‘trưởng bối’ này luôn luôn nghĩ biện pháp thân thiết hơn với cậu, ý đồ khiến cậu cùng bạn bè cùng học viện lại hòa hảo như xưa, hiện tại có giáo phụ của cậu đến phân tán lực chú ý của hắn, cậu hẳn sẽ càng dễ dàng tìm ra cơ hội đến hầm xem giáo sư ngao chế ma dược, giáo sư dạo này luôn trầm mê ngao chế ma dược, thường xuyên quên đúng giờ ăn cơm, cậu có rất nhiều thời gian a, có thể đúng hạn nhắc nhở giáo sư ăn cơm cùng chỉnh lý lại bản thân. ( Mắt lạnh: Đấy cũng là một trong số những nguên nhân khiến ngươi bị đuổi ra ngoài đó, cậu bé!)

Dưới ánh nhìn kinh ngạc của Lupin, Harry nở nụ cười nhàn nhạt thường nhật đem đại hắc cẩu nhét vào trong lòng Lupin, bỏ lại một câu “Giáo phụ đành phiền ngài quan tâm vậy!” Sau, nhanh chóng ly khai, hoàn toàn không để Lupin có cơ hội nói gì.

“Chào, Chân To Bản, lão bằng hữu của ta, ngươi có thể nói cho ta biết nguyên nhân tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây không!” Lupin bất đắc dĩ nhìn bóng dáng Harry đi xa dần, cười khẽ nhìn đại hắc cẩu rõ ràng vẫn chưa hoàn hồn kia, sau đó đem đại hắc cẩu kéo vào phòng làm việc, đóng cửa lại, chặn hết ánh nhìn hiếu kỳ của đám học trò gần cửa.

Rời khỏi sau Harry suy nghĩ một chút, đi tới gần Rừng Cấm, nhìn quanh một chút, xác định không có ai mới gọi, “Dobby!”

Trong không khí truyền đến một tiếng nổ khẽ, trong chớp mắt Dobby đã xuất hiện trước mặt Harry, nó cúi đầu thật thấp, giọng nói the thé: “Chủ nhân Harry Potter vĩ đại, ngài có gì cần phân phó sao?”

“Dobby, vừa rồi tại Hogwarts ta thấy được giáo phụ của ta, chú ấy ở nhà dạo gần đây thế nào?” Harry cẩn thận sắp xếp ngôn ngữ của mình, rất sợ lời nói của mình sẽ kích thích đến tiểu Gia Tinh thần kinh mong manh này.

“Ngài Black cuộc sống rất tốt, Dobby dựa theo lời chủ nhân Harry phân phó luôn chiếu cố ngài Black!” Dobby tự hào ưỡn ngực, “Dobby đã dọn dẹp sạch sẽ căn nhà bẩn thỉu đó!”

“Vậy sao?!” Harry có chút nghi hoặc, nếu thật như thế, Sirius không có lý do gì chạy đến Hogwarts a! Lẽ nào thật sự như chú ấy nói là lo lắng an toàn của cậu sao, còn muốn luôn bên cạnh bảo vệ cậu?! Không, Sirius thô thần kinh sao có thể nghĩ đến chuyện như vậy, hơn nữa lúc nhắc đến Dobby, Sirius sắc mặt liền rất kỳ quái.

Nhíu nhíu mày, Harry chính nói: “Dobby, nói rõ hơn một chút!”

“Vâng, thưa chủ nhân Harry Potter vĩ đại”, Dobby cúng kính nói, “Dobby luôn bảo hộ ngài Black khỏi tên Gia Tinh tà ác kia, Dobby…”

Bảo hộ?! Harry khóe miệng co quắp, căn bản không cần nghe Dobby nói thêm nữa, cậu cũng tưởng tượng được Dobby bảo hộ bằng cách nào! Dù sao cậu cũng từng trải qua, thảo nào Sirius liền bỏ trốn đến Hogwarts, khó trách cậu lại thấy Sirius ở phòng bếp ăn như bị bỏ đói lâu ngày!

~~Hết chương 36~~