Ngã Dục Phong Thiên

Chương 421: Thà chết chứ không chịu khuất phục! (2)




Hơn mười vạn quang mang trong khoảnh khắc vờn quanh bốn phía Mạnh Hạo. Hào quang vạn trượng tỏa lên ngập trời, khiến cho bát phương sáng rực rỡ. Hơn thế những hào quang này còn trong nháy mắt hóa thành mười vạn lò luyện đan vây quanh Mạnh Hạo, cấp tốc xoay tròn, giống như nhằm vào Mạnh Hạo, nếu Mạnh Hạo không buông lò luyện đan màu đen kia ra thì chúng nó sẽ đánh thẳng vào.

Lò luyện đan màu đen hóa thành thiếu niên giờ phút này lộ ra một tia đắc ý, cũng có sự kiêu ngạo, khiêu khích nhìn Mạnh Hạo, nhưng vào lúc này, Mạnh Hạo nâng tay trái lên, lại quạt thêm một cái bạt tai.

Lò luyện đan màu đen hóa thành gương mặt thiếu niên, lộ ra vẻ phẫn nộ, mạnh mẽ hét lên một tiếng, lập tức mười vạn lò luyện đan ở bốn phía ầm ầm đánh thẳng tới, gào thét lao thẳng đến chỗ Mạnh Hạo. Bốn phương sóng gợn quanh quẩn, hào quang ngập trời, đúng lúc này, Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, mạnh mẽ nhắm nghiền hai mắt.

- Đi!

Theo ý thức của hắn đột khởi trong nháy mắt, ý thức hóa thành bóng dáng của hắn liền tiêu tán, tính cả cái lò luyện đan bị hắn nắm trong tay, trong tiếng thét chói tai cũng dần tiêu tán, mặc cho hơn mười vạn lò luyện đan đánh tới, nhưng vẫn không chạm được vào Mạnh Hạo.

Tiên thổ, bên ngoài thế giới đan lô hư ảo, Mạnh Hạo đang khoanh chân ngồi, bỗng nhiên mở to hai mắt, khi hai mắt chớp động thì trong tay hắn xuất hiện hắc quang ngập trời, lò luyện đan huyễn hóa ra, nhưng cho dù là đến nơi này thì lò luyện đan kia như vẫn còn đang giãy dụa.

Nhưng hiện giờ ý thức của Mạnh Hạo đã về tới thân thể, há có thể để cho lò luyện đan này đào tẩu, sau khi nắm chặt lấy thì ánh mắt hắn liền lộ ra hàn mang sắc bén.

- Ngươi muốn chết phải không!

Lò luyện đan vẫn còn đang giãy dụa như trước, cũng có một cỗ ý thức truyền vào tâm thần Mạnh Hạo, đó chính là … thà chết chứ không chịu khuất phục!

Mạnh Hạo bỗng nhiên nở nụ cười, chỉ là nụ cười này cực kỳ rét lạnh.

- Thà chết chứ không chịu khuất phục?!! Vậy ta hết lần này tới lần khác cũng không tiêu diệt ngươi, từ nay về sau, mặc kệ ngươi nguyện ý hay là không muốn, ngươi chính là lò luyện đan của ta, không phải do ngươi phản kháng mà được!

Mạnh Hạo trực tiếp đứng lên, hướng về Tử Đông Sơn, giờ phút này chỉ còn duy nhất một con đường tồn tại.

Cùng lúc, ở bên ngoài tiên thổ, trên Đông Lai Sơn, giờ phút này người bên ngoài còn không cảm giác được sự khác thường nào, nhưng tám Tử Lô đan sư, lại là sắc mặt nhất tề biến hóa.

- Cái đó là...

- Là lò luyện đan màu đen đã sinh ra ý thức kia!

- Ta năm đó cũng nhìn thấy lò luyện đan này, từng động tâm muốn đoạt lấy, nhưng lại thất bại, Phương Mộc này lại có thể sinh ra cảm ứng với nó...

- Lò luyện đan này năm đó trong thế giới hư ảo đã cực kỳ hiếm thấy, ý thức của tu sĩ đi vào, không phải là đối thủ của nó, không thể đoạt được nó, mấy năm nay qua đi, chỉ sợ nó sớm đã trở thành vua của các lò luyện đan trong thế giới hư ảo.

- Phương Mộc này rốt cuộc chấp thuận điều hứa hẹn gì với nó mà lại khiến cái lò luyện đan màu đen này lựa chọn hắn. Nhưng ta thấy vẻ mặt của Phương Mộc dường như có vấn đề với lò luyện đan này!

Khi tám Tử Lô đan sư đang chấn động thì bốn phía xung quanh, những người khác cũng dần dần nhìn ra sự bất thường của lò luyện đan trong tay Mạnh Hạo.

- Kỳ quái, vì sao lò luyện đan mà Phương Mộc đạt được là màu đen mà lò luyện đan của những người khác lại là màu trắng…

Khi những người xung quanh đang kinh ngạc thì Đan Quỷ đại sư khoanh chân ngồi một bên, trong hai mắt lão có quang mang kỳ dị hiện lên.

- Tiểu gia hỏa này lại có thể bắt được nó...

Khóe miệng Đan Quỷ lộ ra nụ cười khó đoán.

Đúng lúc này, bỗng nhiên, trong mảnh tiên thổ, lò luyện đan ở dưới Tử Đông Sơn đột nhiên mạnh mẽ chấn động, phía trên nó có quang mang bảy sắc ngập trời, cũng có tiếng nổ vang truyền ra. Dường như … trong lò luyện đan đang có mười vạn vật phẩm điên cuồng công phá, muốn phá vỡ lò luyện đan lao ra đuổi giết.

Sự biến hóa này nhất thời làm cho những người ở bên ngoài mở to mắt, tất cả đều ngưng thần nhìn lại.

Đan Đông nhất mạch có không ít đan sư trên mặt lộ ra vẻ khó tin, bởi vì thế giới đan lô trong tiên thổ giờ phút này phát ra tiếng nổ vang càng ngày càng kinh người, thậm chí còn khiến cho cả lò luyện đan khổng lồ kia cũng phải lay động.

Mạnh Hạo ở cách đó không xa, mạnh mẽ quay đầu, nhìn lại lò luyện đan cực lớn kia. Người ngoài không biết vì sao xuất hiện cảnh này, nhưng trong lòng Mạnh Hạo lại biết rõ, đây là mười vạn lò luyện đan ở bên trong đang muốn lao tới đuổi giết chính mình.

Ánh mắt Mạnh Hạo chớp động, thân mình rất nhanh lui về phía sau, đi thẳng đến con đường duy nhất lên Tử Đông Sơn lúc này, tốc độ cực nhanh, không quản hắn đang rất mỏi mệt, cũng có thể dùng toàn lực, chỉ qua thời gian mấy hơi thở liền trực tiếp đi lên sơn đạo, từ đó tiến tới, sơn đạo lập tức biến mất.

Tiếng gầm rú trong lò luyện đan càng ngày càng mãnh liệt hơn, tiếng động quanh quẩn vang lên không dứt, nhưng Mạnh Hạo đã an tâm, không nhìn lại phía sau, dọc theo sơn đạo đi thẳng về phía trước.

Mà ở thế giới bên ngoài, mọi người nhìn thấy lò đan kia đã bắt đầu lay động dữ dội, giống như tùy thời có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

- Thằng nhóc láu cá!

Trên mặt Đan Quỷ lộ ra ý cười như có như không, tay phải nâng lên, hướng về tiên thổ điểm một chỉ. Dưới tác động của một chỉ này, lập tức trong thế giới của tiên thổ, trên bầu trời nhất thời xuất hiện tiếng nổ vang, bên trong tiếng nổ vang, bỗng nhiên có một ngón tay huyễn hóa ra, ngón tay này dường như thay thế bầu trời, che đậy cả thế giới, đã trở thành màn trời duy nhất trong tiên thổ.

Ngón tay thô ráp không tinh tế, có thể thấy rõ từng đường vân trên ngón tay, nhưng ngón tay thô ráp khổng lồ này giống như thiên ý, làm rung động tiên thổ, khiến tất cả những người là nửa bước Lão Tổ của các tông môn khác ở bên ngoài phải hoảng sợ.

Bọn họ ngơ ngác nhìn hình ảnh trong thế giới tiên thổ, ngón tay kia đánh ra pháp tắc kinh thiên động địa, tản ra sóng gợn vô cùng vô tận, như mang theo ý chí nào đó, hướng về lò luyện đan dưới chân Tử Đông Sơn, chậm rãi nhấn một cái.

Dưới cái nhấn này, toàn bộ tiên thổ đều rung động, ngay sau đó trong khoảnh khắc liền yên lặng bất động, lò luyện đan run rẩy cũng không cách thể nhúc nhích chút nào, để cho ngón tay tùy ý hạ xuống, đặt lên lò luyện đan.

Toàn bộ quá trình cũng chỉ trong thời gian mấy lượt hô hấp, sau đó ngón tay khổng lồ kia biến mất, lò luyện đan một lần nữa lại an tĩnh lại.

Trên Đông Lai Sơn lập tức sa vào cảnh tĩnh mịch, Tử La Lão Tổ hô hấp dồn dập, tim đập gia tốc mãnh liệt, nhìn người giờ phút này mặt không chút thay đổi, Đan Quỷ đại sư, trong đáy lòng dâng lên hoảng sợ.

- Nghe đồn người mạnh nhất Tử Vận Tông xuất hiện ở bên ngoài, không phải là Lão Tổ của Tử Khí nhất mạch mà là vị Đan Quỷ đại sư trong truyền thuyết này. Tu vi của Đan Quỷ đại sư ở nhiều năm trước đã đạt đến Trảm Linh, nếu không, sao lão có thể tồn tại đến tận ngàn năm chưa chết.

Tử La Lão Tổ hít sâu một cái.