Ngã Dục Phong Thiên

Chương 461: Giết quý!




Mà trước khi biến mất, hắn phải làm một loạt chuẩn bị tốt, một loạt chuyện điên cuồng giáng xuống.

Những điều này, trước đó Quý Hồng Đông nhìn ra thân phận của Hứa Thanh, sau khi nhìn ra đáp án, Mạnh Hạo cho dù tu vi có đột phá, nhưng hắn đã nghe được tất cả, trong lúc hỗn loạn, hắn đã có quyết định.

- Sư tôn, đệ tử bất hiếu... Coi như Phương Mộc... đã chết!

Mạnh Hạo chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía Tử Vận Tông, hai mắt lóe lên, lúc quay đầu nhìn về Quý Hồng Đông, trong mắt lần đầu tiên lộ ra sát cơ mãnh liệt. Tất cả suy nghĩ trước đó, nói ra thì dài, trên thực tế chỉ là một ý niệm lóe lên trong đầu Mạnh Hạo, liền hóa thành sát khí nồng đậm đến cực điểm trong mắt hắn.

Loại sát cơ này, khiến Quý Hồng Đông run rẩy, y lần đầu tiên nhìn thấy sát cơ như vậy trong mắt người ngoài, trước đây cho dù y đi tới nơi nào, cho dù là đối với ai, đối phương cho dù có ra tay, nhưng cũng chưa từng có sát cơ như vậy.

Vì y họ Quý, vì trong cơ thể y có chảy huyết mạch của Quý gia, trên Nam Thiên Tinh này, trên vùng đất Nam Thiệm này, không có mấy người dám chọc vào Quý gia!

- Muốn giết ta? Ngươi dám sao!

Trong mắt Quý Hồng Đông lóe lên hàn quang, tay phải đột nhiên giơ lên bắt quyết, chỉ về phía trước, lập tức đan khí trên đầu y đột nhiên khuếch tán, một lần nữa hóa thành tinh không, trong tinh không lần này, đầy những ngôi sao, rõ ràng còn mênh mông hơn lúc trước, sau khi xuất hiện, bao trùm phía trên, tràn khắp đại địa, giáng thẳng xuống chỗ Mạnh Hạo.

Đồng thời, trong tinh không do đan khí biến đổi thành này, còn có vô số ngôi sao lấp lánh, như bị kéo xuống, hóa thành tinh quang, xuyên thẳng về phía Mạnh Hạo.

Sát cơ trong mắt Mạnh Hạo vẫn như cũ, trong nháy mắt tinh quang và cả mảnh tinh không giáng xuống, tay phải giơ lên, ấn mạnh xuống mặt đất, một ấn này, năm ngón tay hắn tóe máu, mặt đất đột nhiên chấn động, mặt đất quanh chân Mạnh Hạo, đột nhiên xuất hiện một huyết thủ ấn to lớn.

Thủ ấn này không ngừng mở rộng, tự hình thành Huyết Sát Giới, trong Huyết Sát Giới này, Huyết Thân của Mạnh Hạo lần lượt xuất hiện, hướng về bốn phía, trực tiếp đối kháng với tinh quang bắn tới, tinh không giáng xuống.

Huyết thủ ấn này bay lên, giống như bàn tay người khổng lồ, quật khởi từ mặt đất, đánh lên tinh không.

Tiếng ầm ầm truyền ra bốn phía, thân thể Mạnh Hạo run mạnh, khóe miệng trào máu tươi, tinh không bên ngoài tan vỡ, tinh quang hoàn toàn biến mất, nhưng Huyết Sát Giới của Mạnh Hạo, cũng vào giờ khắc này, hoàn toàn tan biến.

Mạnh Hạo lúc này còn chưa tu ra đan khí, nhưng cho dù như vậy, đối mặt với tu sĩ thanh diện Mặc Thổ năm đó tu ra đan khí còn mạnh hơn cả Quý Hồng Đông trước mắt, hắn vẫn không bỏ chạy, mà thế lực vẫn ngang nhau.

Quý Hồng Đông biến sắc, khóe miệng tràn máu tươi, thân thể lui lại mấy bước, trên mặt lộ ra lệ khí, tay phải vung lên.

- Trừ bà điên yêu nghiệt bạo lực đáng chết của Phương gia kia, ngươi là người đầu tiên dám làm ta bị thương, ngươi đáng chết! Tù thiên chi lao, hóa thân chi ngục!

Trong lời nói, tay phải Quý Hồng Đông bắt quyết, chỉ về phía trên Mạnh Hạo, lập tức một luồng lam quang bay ra, nháy mắt đã bao phủ bầu trời, trực tiếp trở thành lam sắc, trong đó có mây trắng, có trời xanh, lại hóa thành một mảnh trời!

Quỷ dị là, mảnh trời này, chỉ bao phủ Mạnh Hạo, mà những nơi khác, lại hoàn toàn bình thường.

- Đông linh vang lên, cửu trùng diệt, dùng thiên ý diệt thân, dùng thương khung chi mục phạt thần, dùng huyết mạch Quý gia ta, giáng xuống người này thiên kiếp trách phạt!

Đôi mắt Quý Hồng Đông lộ ra tơ máu, tay phải bắt quyết liên tục chỉ tới, lập tức bầu trời xanh trên đầu Mạnh Hạo, trong nháy mắt mây đen cuồn cuộn, lại có tiếng sấm đì đùng truyền tới, còn có tia chớp kinh người chạy qua chạy lại.

- Muốn giết ta? Ngươi cũng xứng!

Tay trái Quý Hồng Đông vỗ túi trữ vật, trong tay y lập tức xuất hiện một cái chuông màu bạc, tay vung lên, tiếng chuông tức thời truyền đi bốn phía.

- Dùng huyết mạch Quý tộc, dùng Đông Linh làm dẫn, khiến tên Mạnh Hạo này, thẩm phán thiên ý bất dung!

- Chết cho ta!

Vẻ mặt Quý Hồng Đông biến dạng, gào lên.

Lời Quý Hồng Đông vừa thốt ra, bầu trời trên đầu Mạnh Hạo lập tức, sấm chớp đùng đùng, một tia chớp to như cánh tay, đánh thẳng xuống dưới, tốc độ cực nhanh, bắn về phía Mạnh Hạo.

Tử Đan trong cơ thể Mạnh Hạo nhanh chóng vận chuyển, bắn ra lực lượng tu vi dồi dào, khuếch tán ra toàn thân Mạnh Hạo. Tay phải Mạnh Hạo giơ lên, giữa không trung, rất nhiều mây tía đột nhiên xuất hiện, hình thành một vòng phòng ngự hình cung.

Trong tiếng nổ, tia chớp giáng xuống, vòng phòng ngự lập tức vỡ tan, nhưng tiếp đó là vòng thứ hai, thứ ba, thứ tư... nhiều không đếm xuể, ùn ùn xuất hiện, đối kháng với tia chớp, cho đến khi tia chớp chỉ còn bằng ngón tay, Mạnh Hạo há mồm phun ra một hơi, lôi vụ lập tức xuất hiện, trực tiếp cắn nuốt tia chớp kia vào bên trong.

- Nên kết thúc rồi!

Quý Hồng Đông cười lạnh, chiếc chuông trong tay lại rung lên, tiếng chuông vừa truyền ra, trên đỉnh đầu Mạnh Hạo, mây đen lập tức cuồn cuộn, có ba tia chớp giao nhau, như sắp đánh xuống.

Trong mắt Mạnh Hạo lộ ra một tia tinh mang, hắn đã đoán được chiến lực chân chính của bản thân vào lúc này, cho dù không có đan khí, cũng đủ để đấu với Kết Đan sơ kỳ đỉnh phong có đan khí một trận.

Chỉ là không thể chiến thắng, chỉ có thể hai bên ngang nhau, suy xét đến huyết mạch cường đại của Quý Hồng Đông, nếu đổi lại là Kết Đan đỉnh phong khác, Mạnh Hạo cảm thấy bản thân hẳn là chiếm được thượng phong.

Hiện giờ nếu gặp lại tu sĩ thanh diện của Mặc Thổ lúc trước, Mạnh Hạo thắng lợi, sẽ dễ dàng hơn nhiều.

- Nếu ta tu ra đan khí, hoặc là Hoàn Mỹ Kim Đan... Vậy diệt sát Kết Đan sơ kỳ, dễ như trở bàn tay!

Trong lòng Mạnh Hạo hiểu ra.

- Quả thực là nên kết thúc rồi.

Mạnh Hạo bình tĩnh mở miệng, nhìn chằm chằm Quý Hồng Đông, tay phải vỗ lên túi trữ vật, mặt nạ huyết sắc lập tức xuất hiện trong tay hắn.

Mặt nạ Huyết Tiên truyền thừa, tiêu chuẩn thấp nhất để đeo, là tu vi Kết Đan!

Khi ba tia chớp ngưng tụ trên đỉnh đầu Mạnh Hạo, trong nháy mắt giáng xuống, Mạnh Hạo đã đeo chiếc mặt nạ này lên mặt, trong nháy mắt khi khuôn mặt tiếp xúc với mặt nạ, toàn thân Mạnh Hạo chấn động mãnh liệt.

Một cơn đau khó có thể hình dung ở trên mặt, giống như mặt nạ này dính vào da mặt vậy, đồng thời, thế giới trước mắt Mạnh Hạo cũng trực tiếp hóa thành màu đỏ.

Lệ khí, nháy mắt tràn đầy ý thức Mạnh Hạo, nhanh chóng thay thế lý trí của hắn, phát tán sát khí ngập trời, giống như nhập ma vậy.

- Giết... Giết... Giết...

Trong đầu Mạnh Hạo, chỉ có một chữ này không ngừng vang vọng. Tiếng nói đến từ vô số người, có nam có nữ, có già có trẻ, thậm chí còn cả dã thú thực vật, giống như tất cả chúng sinh đều đang gào thét bên tai hắn, cùng gào lên một chữ này.

Thế giới trước mắt hắn, càng thêm đỏ hồng, cũng trong nháy mắt này, đã hoàn toàn trở thành một màu đỏ.

Trong thế giời màu đỏ này, tu vi của hắn, đột nhiên bạo phát, cho dù vẫn là Kết Đan sơ kỳ, nhưng vào giờ khắc này, lại hình thành một cỗ đan khí màu đỏ.