Ngã Dục Phong Thiên

Chương 464: Phương Mộc chính là Mạnh Hạo! (2)




Nhưng không đợi bọn họ giải thích, đột nhiên, từ phía xa, có bảy tám chiếc cầu vồng nhanh chóng bay tới, bảy tám người này cực nhanh, ngay khi tới gần, chính là những lão giả tới từ Lý gia.

- Đệ tử Lý Đạo Nhất của Lý gia, ngã xuống ở đây, chư vị đạo hữu, có ai biết người này không?

Lão giả Lý gia vừa tới, lập tức vung tay, một màn ánh sáng hiện ra, trên đó là hình ảnh của Mạnh Hạo.

Đồng thời, thân ảnh mang mặt nạ trên mảnh vỡ ngọc giản bên người tám lão giả Quý gia, cũng uốn khúc, hóa thành một người khác, người này... chính là Mạnh Hạo!

Ngay lúc này, ánh mắt mọi người xung quanh, đều rơi trên hai màn ánh sáng, hai sự việc cùng trên thân một người, càng khiến tâm thần chấn động.

Vì lão giả Lý gia nói rằng, Đạo Tử Lý gia ngã xuống!

Vì, người của các tông môn gia tộc ở Nam Vực này, đột nhiên liên tưởng đến, nguyên nhân Quý gia lấy ra mảnh vỡ ngọc giản, xuất hiện thân ảnh giống với của Lý gia.

- Quý Tử của Quý gia... Lẽ nào...

Một vị Lão Tổ của Kim Hàn Tông, hít sâu một hơi.

- Nếu thực như vậy, thì người này đã chạm vào đại họa ngập trời, Quý gia Đông Thổ... Há có thể bỏ qua!

- Kẻ giết người, là đệ tử của tông môn nào…

Bốn phía tĩnh lặng, đột nhiên một tu sĩ, ở phía xa ngập ngừng hỏi.

- Hắn... Hắn hình như là Mạnh Hạo đã biến mất ở Nam Vực nhiều năm trước...

- Mạnh Hạo? Thái Linh Kinh, ta nghĩ ra rồi, người này là Mạnh Hạo!

- Mạnh Hạo...

Ngoài trung tâm thung lũng, đột nhiên ồ lên, trong tiếng ồn, tám lão giả Quý gia sát cơ ngập trời, những lão giả của Lý gia, cũng đều xuất hiện sát khí trong đáy mắt.

- Tên Mạnh Hạo này, lúc này vẫn ở trong ảo cảnh, chúng ta phong ấn xung quanh nơi này, nghiêm cấm tất cả truyền tống, vậy thì tiểu tặc dù có chút bảo vật, cũng không thể chạy thoát!

Lão giả Lý gia nghiến răng mở miệng, lập tức bốn vị lão giả Nguyên Anh sau lưng lão ta, nhanh chóng di chuyển đến bốn phương đông tây nam bắc, trong nháy mắt đi xa

Hiển nhiên là muốn triển khai phong ấn, nghiêm cấm người ở nơi này truyền tống.

- Quý Tử của Quý gia ta ngã xuống ở nơi này, chư vị Nam Vực đạo hữu, hãy cứ ở lại nơi này, đợi tra ra tất cả manh mối, chư vị mới có thể rời đi.

Tám lão giả của Quý gia, lúc này cũng có bốn người tản ra, hiển nhiên là không yên tâm thủ đoạn của Lý gia, muốn tự mình đi bố trí phong ấn.

- Về phần người này có biết Huyễn Hóa thuật hay không, thì không có vấn đề, giết người của Quý tộc, thì đã dính lấy thiên địa nhân quả, chỉ cần người này truyền tống ra, chỉ cần người này còn trong khu vực này, Quý gia lập tức có thể cảm nhận được.

Trong tám lão giả của Quý gia, có một lão giả, lúc này hừ lạnh một tiếng, âm trầm mở miệng.

Chính vào lúc này, đột nhiên, một đạo khí tức kinh thiên đột nhiên từ phía thi thể tiên nhân bộc phát ra, khí tức này mang theo ý chí bá đạo, phát tán uy hiếp Trảm Linh, dần dần, một bóng người cao lớn đi ra từ trong thung lũng.

Bóng người này mặc trường bào màu cam, là một nam tử trung niên, theo y đi ra, tu sĩ các tông môn xung quanh, đều tập trung nhìn tới, bọn họ tự nhiên biết người này là ai, y là cường giả mạnh nhất của Quý gia lần này tới đây.

Một thân tu vi Trảm Linh, trong thời điểm mà Lão Tổ các tông môn khác đều lui khỏi thung lũng trung tâm Vãng Sinh Động, thì y lại nỗ lực đi vào, phải biết rằng chủ động, với Trảm Linh mà nói, cũng là một nơi vô cùng đáng sợ, không đến mức bất đắc dĩ, không ai tiến vào, Lão Tổ các tông môn ở đây, cũng chỉ dám ở bên ngoài mà thôi, không dám thực sự tiến vào.

Tuy nói cuối cùng y vẫn do dự, nhưng ở lại ngoài động, giao chiến với không ít sinh mệnh kỳ dị, lúc này đi tới, sắc mặt nam tử trung niên này hơi âm trầm, đi đến trước mặt mấy lão giả Quý gia, mấy lão giả này lập tức cung kính vái chào.

Nam tử trung niên xòe tay ra, trong lòng bàn tay y có bột phấn do bóp nát ngọc giản chảy xuống.

- Kẻ giết người, là Tử Vận Tông Phương Mộc, còn gọi là Mạnh Hạo! Đây là thanh âm Quý Hồng Đông trước khi chết truyền ra, chuyện này đã kinh động đến Quý Phương Lão Tổ, người đang từ Đông Thổ tới đây.

Trung niên nam tử dửng dưng nói, giọng nói bình tĩnh, nhưng lại mang theo uy áp mạnh mẽ, càng khiến các tông môn xung quanh chấn động:

- Phương Mộc... Mạnh Hạo...

- Chuyện này làm sao có thể, đệ tử Phương Mộc của Tử Vận Tông Đan Đông nhất mạch, lại là Mạnh Hạo năm đó bị Nam Vực truy sát!

- Chuyện này... Khó trách năm đó không ai có thể tìm ra Mạnh Hạo, thì ra hắn ẩn trốn trong Tử Vận Tông, trở thành đệ tử truyền thừa, người này...

Bốn phía ồ lên, đều nhìn về phía quang trụ của Tử Vận Tông, nhìn những tu sĩ Tử Vận Tông đang tái mặt kia.

Sắc mặt An Tại Hải biến đổi, Lâm Hải Long bên cạnh cũng hít một hơi, đứng bật dậy, Ngô Đinh Thu ngây ra, nhưng lập tức sắc mặt âm trầm, một cỗ nguy cơ trong nháy mắt đã xuất hiện trên người tất cả tu sĩ của Tử Vận Tông.

Cũng đúng lúc này, trong quang trụ của Tử Vận Tông, hai vị Lão Tổ Trảm Linh, chậm rãi mở mắt.

- Hôm trước ta đã thu được tông chủ lệnh, Ðan Ðông nhất mạch Tử Lô Phương Mộc, đã phản bội Tử Vận Tông, sinh tử không rõ. Người này sống, không liên quan đến Tử Vận Tông ta, người này chết, cũng không liên quan.

Im lặng một hồi, một trong hai vị Lão Tổ Trảm Linh của Tử Vận Tông chậm rãi lên tiếng.

Lời nói từ tốn, cặp mắt lấp lánh tinh mang, những lời này, nói ra từ miệng ông, khiến ông cảm thấy cực kỳ khuất nhục, lại cảm thấy một tia bi thương.

Mà Lão Tổ Trảm Linh bên cạnh, im lặng không nói, nhưng lại hơi cau mày, trong mắt lại có một chút phẫn nộ sắp không kiềm chế được, cũng lộ ra rõ ràng, bọn họ đang nhịn Quý gia.

Bọn họ ở đây, là người duy nhất biết chuyện của Phương Mộc, cũng thực sự là hôm trước đã thu được lệnh khẩn cấp của Tử Vận Tông. Lời nói trong lệnh đơn giản, không nhắc đến việc người của Quý tộc bị chết, nhưng lại nói sẽ xảy ra đại biến, nói rằng Mạnh Hạo tự mình phản bội sư môn, để hai người bọn họ sau khi xảy ra biến cố, sẽ nói như vậy.

Hai người bọn họ lúc đó đã cảm thấy có chuyện lớn rồi, hiện giờ lại càng thấy có vấn đề, bọn họ đã sống mấy nghìn năm, tự nhiên đã ngay lập tức hiểu ra những chỗ mấu chốt trong đó.

Phương Mộc cũng được, Mạnh Hạo cũng xong, người này nhất định có lý do không thể không ra tay, giết tộc nhân Quý gia, nhưng để không liên lụy đến tông môn, đã tự mình bóp nát lệnh bài Tử Lô, lựa chọn chặt đứt liên hệ với tông môn.

Cách làm này, khiến cho hai vị Lão Tổ Trảm Linh đau lòng, đó là đệ tử tông môn của họ, đó là đệ tử truyền thừa của Ðan Ðông nhất mạch, là một đệ tử sau khi gặp phải loại nguy cơ này, vẫn còn nghĩ đến không muốn liên lụy tông môn.

Nhưng... Bọn họ không thể bảo vệ, cả Tử Vận Tông cũng không thể bảo vệ được hắn, thậm chí hai người ở nơi này, trước mặt tu sĩ cả Nam Vực, lại nói ra những lời lạnh lẽo vô tình đến như vậy.

Sống cũng được, chết cũng xong, không hề liên quan đến Tử Vận Tông.