Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 356: Sư ân mẫu ái, tình thương vô biên: Ám Thủ cùng Ám Mưu)




Dương Tiễn vội hỏi:

"Mẫu thân, làm như thế nào mới có thể giải Vạn diệt chú này?"

Vân Hoa tiên tử từng là thiên giới tiên tử, là muội muội Hạo Thiên, tất nhiên là hiểu được Vạn diệt chú đáng sợ, lắc đầu nói:

"Chú này ác độc dị thường, trừ Dao Trì Kim Mẫu tự mình thi thuật, còn không không có phương pháp nào giải cứu….."

Dương Tiễn vừa nghe, thống hận đến nghiến răng nghiến lợi:

"Mẫu thân năm đó đã bị trấn áp ở đào sơn, vì sao Dao Trì Kim Mẫu còn hạ độc thủ như vậy?"

"Kim Mẫu Nguyên Khanh là thê tử của huynh trưởng ta, ta phải gọi một tiếng đại tẩu. Nhưng nàng có dã tâm rất lớn, không chỉ áp chế huynh trưởng ta, còn muốn nhúng tay khống chế thiên nhân nhị giới. Ta cùng với nàng tính tình bất hòa, thật cũng chất chứa chút oán hận. Ta là Xích Dương Chi Khí sinh ra, cũng có năng lực huyền tiên hạ giai, cùng Thiên Đế lại là thân huynh muội, nàng vốn cũng không dám công khai hại ta. Nhưng ta sau này lại gặp gỡ phụ thân con, động tình mà kết hạ nhân duyên, vi phạm Thiên Quy, cho nên Dao Trì Kim Mẫu mượn cơ hội giật dây Thiên Đế nghiêm trị ta, mà huynh trưởng ta cũng không ngờ ….."

Vân Hoa tiên tử nói đến đây, thở dài một tiếng, giống như cảm khái huynh trưởng Hạo Thiên vô tình,

"Nguyên bản ta bị đặt ở dưới đào sơn này, tiên lực bị phong bế, sinh tử hai bề. Không thể tưởng được Nguyên Khanh không chỉ hãm ta vào đại nạn còn ngầm thi độc thủ, hạ độc chú này! Nếu ta rời đi khỏi đào sơn này, vạn diệt chú kia tất nhiên sẽ phát tác như vừa rồi, hơn nữa càng thêm vô pháp ức chế."

Dương Tiễn trong lòng đại hận, nắm chặt quyền, cả giận nói:

"Không thể tưởng được độc phụ kia âm độc như thế! Mẫu thân yên tâm, xin chờ con một chút, con liền lên thiên giới, tìm cách kiếm giải dược."

"Hài nhi, con đi tìm kiếm phải chăng là đi cướp đoạt. Hay là khuất thân khẩn cầu? Trước mắt nhìn tu vị con cũng không phải là đối thủ của Kim Mẫu, hơn nữa huynh trưởng ta cũng sẽ không tương trợ, nói vậy chỉ có thể tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục……."

Vân Hoa tiên tử làm sao không rõ tâm ý con mình, vội vàng lắc đầu nói:

"Chính là lấy bản tính của huynh trưởng cùng chị dâu, con dù đi thiên giới, cho dù cầu được giải dược cũng tất bởi vậy mà chịu áp chế, bị nắm trong tay, chỉ sợ cả đời đều khó có thể thoát khỏi. Việc này quyết không được làm."

"Con sao có thể ngồi nhìn mẫu thân chịu khổ sở này! Bất kể giá nào, hài nhi đều phải tìm được giải dược, cứu mẹ khỏi khổ nạn này."

Dương Tiễn càng nói cảm xúc càng kích động, trong bản thể lực lượng nhất thời hỗn loạn, mất đi kiểm soát, sắp phát tác ra ngoài, lúc này phun ra một ngụm máu tươi. Ngay sau đó, sắc mặt hắn biến thành trắng bệch, thất khiếu đều dần dần xuất huyết.

Vân Hoa tiên tử thân mình tu vi đạt với huyền tiên cảnh giới, không giống người thường, mới vừa rồi bởi vì quá mức kích động mà không có chú ý, còn lầm tưởng rằng vết máu khô trên mặt bản thể Dương Tiễn là do cùng hai gã thiên tướng chiến đấu lưu lại. Không ngờ đây lại là loại tình huống nghiêm trọng!

Tuy rằng Dương Tiễn cố nén đau đớn nhưng Vân Hoa tiên tử vẫn liếc mắt một cái liền nhìn ra tình huống hết sức nghiêm trọng, lúc này hỏi hắn tình huống như nào. Dương Tiễn chịu không được mẫu thân chất vấn, không dám lừa gạt, nói ra.

Hóa ra, Dương Tiễn tự nghĩ thực lực không đủ, không thể bổ đào sơn ra, mà nhị tướng thiên giới trấn giữ lại chết trong tay hắn, cứu mẹ là việc làm không thể kéo dài để tránh thiên giới phát hiện, xuất hiện nhiều biến cố. Bởi vậy, Dương Tiễn được ăn cả ngã về không, đem di vật của Ngọc Đỉnh Chân Nhân lưu lại là Bạch Ngọc ra, mạnh mẽ thi triển cửu hợp bí thuật của sư phụ.

Ngọc Đỉnh Chân Nhân trước khi chết đã lưu lại Cửu Chuyển Huyền Công trong Bạch Ngọc, là lực lượng hắn đã khổ tu nhiều năm, mà cửu hợp bí thuật đúng là lợi dụng Bạch Ngọc cùng lực lượng kỳ dị của Càn Khôn Đỉnh, đem Cửu Chuyển Nguyên Công cùng Bát Cửu Huyền Công hòa hợp nhất thể. Do đó tạo ra lực lượng bội tăng, đạt mới một loại cảnh giới mới

Hai bộ huyền công nghe đồn là một đôi thượng cổ tiên nhân huynh đệ sáng chế. Theo đặc điểm công pháp từ trên lưu lại, Bát Cửu Huyền Công là từ ngoại nhập nội, Cửu Chuyển Huyền Công lại là từ nội nhập ngoại.

Theo những khó khăn lưu lại, hai người đều có "Hệ số khó khăn" cao tương đương, tiên nhân bình thường căn bản không thể tu luyện thành công. Người trước thì chú trọng rèn luyện sức mạnh, còn người sau lại chú trọng lực lượng tinh thần. Theo lý luận, nếu có thể đồng thời dung hợp lực lượng hai bộ huyền công này, không chỉ có thể phát huy lực lượng gấp mấy lần, thậm chí mấy chục lần, đồng thời còn có thể giúp ngươi tu luyện đạt tới cảnh giới cực cao. Nhưng từ cổ đến nay, vẫn chưa một ai có thể đạt tới loại cảnh giới này, bao gồm cả hai người sáng lập bộ công pháp này. Bởi vì cho dù là muốn tu luyện thành một loại trong đó đều là ngàn vạn hiếm, không chỉ cần đại nghị lực cùng cơ duyên, còn thiên phú của bản thân cũng có liên quan. Mà hai loại công pháp này khi hỗ trợ nhau, nhất định có chỗ bài xích, tu luyện thành một loại rồi thì tuyệt đối không thể tiếp tục tu luyện loại thứ hai

Ngọc Đỉnh Chân Nhân thiên phú kỳ tài, tu luyện thành Cửu Chuyển Huyền Công rồi, lại luôn luôn nghiên cứu thế nào dung hợp Bát Cửu Huyền Công. Nhưng vô luận là hắn kiên trì như thế nào đều không thê tiếp tục tu luyện được Bát Cửu Huyền Công.

Nhận Dương Tiễn làm đệ tử rồi, Ngọc Đỉnh Chân Nhân cũng không giấu diếm, đem Cửu Chuyền Huyền Công truyền cho Dương Tiễn. Nhưng mà tiến độ Dương Tiễn tuy luyện thập phần chậm chạp, vô cùng không như ý. Ngẫu nhiên vào một lần, Ngọc Đỉnh Chân Nhân phát hiện Dương Tiễn tu luyện Bát Cửu Huyền Công lại được trời thiên phú, hơn nữa bằng vào nghị lực phi phàm cùng với tư chất, không ngờ bình yên thông qua cử ải khó nhất, thành công luyện đến tầng thứ nhất công pháp.

Ngọc Đỉnh Chân Nhân thấy Dương Tiễn cùng Bát Cửu Huyền Công có duyên như thế, cũng không miễn cưỡng bắt hắn tiếp tục tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, mà làm cho hắn chuyên tâm tu luyện như người xưa. Khi Dương Tiễn tu thành Bát Cửu Huyền Công tầng thứ năm, cảnh giới thập phần vững chắc, Ngọc Đỉnh Chân Nhân mới đưa ra ý tưởng "Nhị pháp hợp nhất" cho hắn. Ý tưởng của Ngọc Đỉnh Chân Nhân chính là vào thời điểm Dương tiễn tu luyện Bát Cửu Huyền Công, tiến thêm một bước nghiên cứu Cửu Chuyển Huyền Công, nhưng không cần miễn cưỡng tu luyện, lấy lĩnh ngộ là việc chính. Đợi cho sau khi Dương Tiễn đạt tới kim tiên cảnh giới, Ngọc Đỉnh Chân Nhân truyền một nửa Cửu Chuyển Huyền Công của bản thân vào Dương Tiễn, cùng chỉ đạo hắn dung hợp thử hai loại công pháp, nếu có thể thành công, tất huyền công đại thành, bản thân có thể tiến lên cảnh giới huyền tiên .

Xiển Giáo huyền tiên không đủ, không thể chống lại Triệt Giáo, vẫn là vấn đề đau đầu nhất của Nguyên Thủy Thiên Tôn. Ngọc Đỉnh Chân Nhân biết rõ tính nết Nguyên Thủy Thiên Tôn, nếu bình thường cầu vị sư tôn thánh nhân này tạo áp lực đố với thiên giới để phóng thích Vân Hoa tiên tử, chỉ sợ là sẽ không đáp ứng. Nhưng nếu Dương Tiễn có thể trở thành huyền tiên, thân lại kiêm hai đại huyền công, nhất định sẽ được Nguyên Thủy Thiên Tôn coi trọng cực độ. Đến lúc đó cho dù Dương Tiễn phá hư đào sơn, cứu Vân Hoa tiên tử ra, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng sẽ kiệt lực che chở, vì thiên giới nể mặt mũi, sẽ không truy cứu.

Bởi vậy Ngọc Đỉnh Chân Nhân mới huấn thị : "Bất thành huyền tiên, không được cứu mẹ", mục tiêu này cũng thành động lực lớn nhất để Dương Tiễn liều mạng tu luyện. Lại nói tiếp, Ngọc Đỉnh Chân Nhân tuyệt đối xem như một vị sư phụ tốt nhất. Nếu là người tu luyện bên trong có tư tâm, tất lấy Dương Tiễn thành đỉnh lô, đợi hắn tu thành Bát Cửu Huyền Công, liền nghĩ cách hấp thu lực lượng này dung hợp nhị công, lấy cơ hội này đề cao tu vi chính mình

Đương nhiên, Ngọc Đỉnh Chân Nhân không làm như thế cũng không biết có phải là có liên quan tới Vân Hoa Tiên tử hay không. Bí ẩn bên trong tất nhiên là có nhiều việc người ngoài không biết được.

Ngọc Đỉnh Chân Nhân ở Huyễn Ma Trận không địch lại đối thủ là Trương Tử Tinh, tự biết đại nạn đã đến, hắn cũng không có quên chuyện này, quả nhiên liền buông tha sự chống cự, lựa chọn tự kết thúc, khi lâm chung, truyền Cửu Chuyển Huyền Công của bản thân vào trong Bạch Ngọc, xin Trương Tử Tinh chuyển giao Dương Tiễn. Nhìn hành động cố gắng vì đệ tử lần cuối cùng này, theo góc độ người xem, Ngọc Đỉnh Chân Nhân là một vị sư phụ như người cha, làm người ta tôn kính

Có lẽ, trong toàn bộ phong thần cũng không có gì là tuyệt đối đúng sai. Có sai chính là vì lập trường bất đồng mà thôi.

Dương Tiễn hôm nay thi triển đúng là cửu hợp thuật. Chỉ vì hắn sốt ruột cứu mẹ cho nên mạnh mẽ lợi dụng lực lượng Bạch NGọc trùng hợp hai loại huyền công. Mặc dù bộc phát ra lực lượng cường thế, phá sơn cứu ra Vân Hoa tiên tử, nhưng dù sao vẫn không phải là dựa vào cảnh giới cùng lực lượng tự thân dung hợp, không thể khống chế được lực lượng cuồng bạo, lực lượng không khống chế được bắt đầu dâng lên

Mắt thấy tình hình Dương Tiễn càng ngày càng không ổn, Vân Hoa tiên tử không khỏi thất sắc.

Dương Tiễn chỉ cảm thấy lực lượng trong cơ thể lực lượng đã bành trướng lên như gió lọclốc, căn bản không thể áp chế, bắt đầu di chuyển tán loạn, tàn phá tiên thức cùng thân thể, mặc dù đã được Bát Cửu Huyền Công rèn luyện cường đại vẫn không thể chịu đựng nổi, bắt đầu trở nên vặn vẹo. Dần dần toàn bộ thân thể cũng bắt đầu thoát ly khỏi khống chế của tiên thức.

Đúng lúc này,trên đầu của hắn xuất hiện một bàn tay ấm áp, bàn tay này trắng noãn như ngọc, tản mát ra quang mang nhàn nhạt. Khi hào quang tiến vào trong cơ thể hắn, Dương Tiễn chỉ cảm thấy thống khổ đột nhiên giảm bớt không ít. Dương Tiễn biết là Vân Hoa tiên tử thi triển lực lượng trợ giúp hắn, nhưng hắn cũng biết rõ mẫu thân đang trúng ác độc trớ chú của Kim Mẫu, nếu hao phí lực lượng, chỉ sợ còn có nguy hiểm, vội vàng mở miệng cự tuyệt, nhưng hiện giờ lực lượng trong cơ thể nhanh chóng bành trướng quá mức điên cuồng, không chỉ có thân thể không chịu khống chế, ngay cả nói cũng không nói ra được.

Vân Hoa tiên tử nhìn ra ý nghĩ của Dương Tiễn qua ánh mắt, khẽ lắc đầu,trên mặt lộ ra vẻ từ mẫu,quang mang trong tay phát ra càng lóng lánh. Dương Tiễn liền cảm thấy một cỗ tiên lực ôn nhuận cuồn cuồn không ngừng được đưa vào trong cơ thể, có tâm kháng cự mà lực bất tòng tâm. Một đoạn thời gian trôi qua, cỗ lực lượng này lại vẫn còn tiếp tục duy trì, Dương Tiễn bỗng nhiên có chút hiểu được ý đồ của mẫu thân, ánh mắt lộ ra vẻ cường liệt, trong lòng điên cuồng gáo thét: không!

Theo tiên lực nhanh chóng xói mòn của Vân Hoa tiên tử, vạn diệt chú đang được áp chế lại bắt đầu phát tác,l àn da bạch ngọc lại phát sinh vô số bạch mao, bên ngoài cơ thể cũng bắt đầu xuất hiện các vết rạn màu đỏ. Vân Hoa tiên tử vẫn như cũ, không hề đình chỉ, tuy rằng bởi vì đau đớn mà mồ hôi lạnh tuôn đầm đìa, nhưng ánh mắt nhìn Dương Tiễn vẫn ôn nhu từ ái như cũ .

"Hài nhi, con đứng vội khổ sở. Vi nương thân trúng vạn diệt chú, nếu con đi cầu Thiên Đế Thiên Hậu, tất suốt đời này chịu khống chế, không được tự do, vi nương sao có thể như thế mà liên lụy tới con! Năm đó ta cùng với cha của con từng hẹn ước đồng sinh cộng tử, hiện giờ phụ thân con đã chết, ta làm sao có thể sống một mình ở hậu thế? Những năm gần đây, ta tại đào sơn này muốn sống không được, muốn chết không xong, trong lòng không khi nào không vướng bận về hai cha con. Hôm nay gặp con lớn lên thành tài, mà linh hồn cha con cũng đã siêu thoát kiếp nạn, vi nương không còn gì tiếc nuối, hiện giờ vừa lúc đem một thân tu vi thành toàn cho con. Hài nhi……..Từ nay về sau, con nên tự bảo trọng."

Dương Tiễn nghe Vân Hoa tiên tử muốn hy sinh tính mạng cứu hắn, trong lòng cực kỳ sốt ruột, mạnh mẽ vận lực, ý đồ thoát khỏi lực lượng của mẫu thân, chỉ là lực lượng Cửu Chuyển Huyền Công cùng Bát Cửa Huyền Công dung hợp quá mức cuồng bạo, giãy dụa mấy lần cũng là vô ích, trong mắt không khỏi chảy ra hàng lệ.

Thật lâu sau,Vân Hoa tiên tử chậm rãi thu hồi cảnh tay, phất tay áo một cái, toàn bộ thân thể Dương Tiễn phiêu phiêu bay lên, giống như là bị vật gì nâng lên, bay đi về hướng xa. Câu cuối cùng nàng lưu lại cho Dương Tiễn là:

"Hài nhi, con phải nhớ kỹ, đừng để cừu hận che mắt bản tâm, nên theo như lời sư tôn con nói vậy, buông, mới có thể giải thoát…………"

Nói xong câu này, hình dáng Vân Hoa tiên tử dần dần trở nên mông lung, cuối cùng hóa thành một làn khói nhẹ, tán lạc vô tung (tản mát không còn bóng dáng).

Dương Tiễn trong lòng thống khổ, bất hạnh vô lực giãy dụa, lúc này lực lượng của Vân Hoa tiên tử quán nhập trong cơ thể hắn cùng bản lực đầu dần dần dung hợp, cũng cùng Cửu Chuyển Huyền Công lực lượng dung hợp, Dương Tiễn chỉ cảm thấy tiên thức trở nên mơ hồ, dần dần mất đi tri giác. Đại ái vô biên (tình yêu vô biên), tình thương cuả mẹ, thực là lực lượng vĩ đại nhất trên thế giới này.

Triều Ca, Trương Tử Tinh đối với việc Dương Tiễn cứu mẹ hoàn toàn không biết gì, giờ phút này hắn đang ở hậu cung làm bạn với Long Cát Công Chúa cùng Thương Thanh Quân, cũng làm nghề cũ "Lão hành đương"---thuyết thư tiên sinh (tiên sinh kể chuyện). Lần này chuyện hắn kể chính là tác phẩm nổi tiếng của Vương Thực Phủ triều đại nhà Nguyên - Tây Sương Ký. Tây Sương Ký là do dựa theo truyền kỳ tiểu thuyết "Oanh Oanh truyện" từ thời Đường cải biên mà thành. Đến đời Nguyên được Vương Thực Phủ cải biên, chuyện xưa tình tiết càng thêm chặt chẽ, dung hợp thi từ điển cố, tính văn học càng được đề cao, mà kết cục cũng đổi thành đại hoan hỉ, hai người tình nhân cuối cùng được trở thành quyến thuộc.

Long Cát Công Chúa hiện giờ xem như là đã " trải nghiệm Hồng Lâu", nàng nhớ rõ trong mộng, Lâm Đại Ngọc từng khen Tây Sương Kí " Khúc từ cảnh nhân, dư hương mãn khẩu" ( khúc từ răn người, dư hương đầy miệng), hiện giờ nghe Trương Tử Tinh giảng Tây Sương Kí, tất nhiên là hứng thú vô cùng.

Thương Thanh Quân ngày thường dùng thời gian cùng Long Cát Công chúa tham cứu Hồng Lâu Mộng, làm người cùng sở thích "Thư hữu", quan hệ hai người tất nhiên là càng thêm hòa hợp, càng ngày mọi chuyện càng trở nên quen thuộc, Long Cát Công Chúa cũng dần dần nói nhiều hơn.

Thương Thanh Quân tuy rằng không quên căn cứ nghiên cứu cùng điều khiển cơ giáp, nhưng thời gian rảnh rỗi đối với Hồng Lâu Mộng có chút nghiện, còn ra vẻ giận dữ, nói là phu quân bên nặng bên nhẹ, lại chỉ kể cho mình Long Cát nghe. Trương Tử Tinh rơi vào đường cùng, đành phải dùng đến Tây Sương Ký cứu giá, nhị nữ nghe như tỉnh như say.

Bởi vì Long Cát công chúa đã vào trong hoàng cung, cho nên cũng không ở Phượng Hoàng Sơn như trước kia, mỗi lần trăng lên lại trông ngóng "Tiêu Dao Tử" đến "Đổi mới". Mỗi ngày nàng ngày nhìn thấy Trương Tử Tinh thì đều thúc giục, hơn nữa lại được Thương Thanh Quân làm "Đồng lõa", làm cho Trương Tử Tinh dở khóc dở cười.

Từ khi khi Long Cát Công Chúa cởi bỏ được tâm kết, tình cảm cùng Trương Tử Tinh càng ngày càng tăng, nhưng đối với người ngoài, vẫn như cũ là trầm mặc ít lời, chỉ là khi nhìn thấy Thương Thanh Quân tới, mới nói nhiều lên một chút. Hai người song tu thập phần thuận lợi, trong cơ thể Trương Tử Tinh tiên linh khí trở nên dư thừa. Trương Tử Tinh cố gắng nhớ lại ở thiên giới cũng có loại cảm giác kỳ dị này, cũng thử ngưng tụ tứ linh linh khí, tiến độ mặc dù thong thả, nhưng Trương Tử Tinh tin tưởng mình đã tìm đúng con đường, chỉ cần tu luyện thêm, nhất định có thể tìm được cơ hội đột phá thành công. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn

Trước mắt trong cơ thể huyền linh, nhân linh, tiên linh khí đều là thập phần dư thừa, nhưng thật ra yêu linh khí vẫn không đủ. Trương Tử Tinh chần chờ một lúc, lập tức gọi vị tự nguyện cư trú ở lãnh cung là Đát Kỷ đến.