Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 42: Tai Họa




Trương Tử Tinh chưa bao giờ nghe qua Tụ Lôi Bình, tên như ý nghĩa, hẳn là một loại dụng cụ có thể thu thập một lượng lớn lôi điện? Chẳng lẽ thời đại này đã có trình độ khoa học kỹ thuật cao tới như vậy sao? Không thể nào! Vậy nó là cái gì....

"Nó là một kiện pháp bảo a! Tiểu tặc, ngươi không phải ngay cả Tụ Lôi Bình cũng không biết chứ? Ha ha! Xem ra cũng có thứ ngươi không biết gì nha!" Đặng Thiền Ngọc dường như vì bản thân có thể làm khó Trương Tử Tinh mà cảm thấy hưng phấn lạ thường.

"Biết thì nói là biết, không biết nói là không biết, xin tiểu thư chỉ dạy!" Trương Tử Tinh cũng không có tâm tình cùng Đặng Thiền Ngọc đôi co, hắn mơ hồ ý thức được Tụ Lôi Bình này đối với kế hoạch của hắn có vai trò cực kỳ trọng yếu.

"Ta từng nghe sư tôn nói qua, Tụ Lôi Bình có thể chứa hàng vạn hàng nghìn thiên lôi, nhưng bản thân lại không có lực công kích, chỉ có thể dùng để chế tác âm lôi hoặc phù chú."

Ánh mắt Trương Tử Tinh sáng lên, hắn cần chính là cái công dụng lớn nhất của Tụ Lôi Bình -"tụ lôi", cho nên có thể công kích hay không, căn bản không quan trọng, mở miệng hỏi:" tiểu thư có thể có loại pháp bảo này không?"

"Ta nào có vật này? Tụ Lôi Bình tác dụng không lớn, luyện chế lại không dễ, bởi vậy cũng không thấy nhiều." Trương Tử Tinh nghe vậy nhất thời cảm thấy thất vọng, nhưng câu tiếp theo của Đặng Thiền Ngọc lại làm hắn dấy lên hi vọng:" sư tôn ta thần thông quảng đại, không gì không làm được, luyện chế vật này tự nhiên là không khó khăn gì."

"Tôn sư là cao nhân phương nào?"

"Hừ, tục danh của sư tôn ta há có thể để cho tiểu tặc nhà ngươi biết? Việc Tụ Lôi Bình ta có thể đi cầu sư tôn, bất quá ta cũng có một điều kiện."

Điều kiện của Đặng Thiền Ngọc rất đơn giản, nếu như thí nghiệm thành công, phải miễn phí đưa cho nàng một số lượng lớn"pha lê", trên thực tế Trương Tử Tinh đã sớm sản xuất ra pha lê, không nghĩ nhiều lập tức đồng ý, còn đáp ứng ngày sau sẽ đem cho nàng cũng Thanh Nhi mấy món trang sức pha lê, kết quả này tự nhiên là ai cũng vui mừng.

Trương Tử Tinh đang lúc cao hứng cũng khám phá được một điều: đây là thế giới Phong Thần thần thoại, cùng với máy móc thiết bị của"tiền thế" cũng giống nhau, pháp bảo đồng dạng cũng là một loại công cụ, nếu như bản thân có thể đem pháp bảo kết hợp với khoa học kỹ thuật, có lẽ có thể tìm ra một con đường lực lượng khác biệt.

Vấn đề làm sao thu được lôi điện cứ luôn luôn làm phiền hắn cuối cùng nhờ Tụ Lôi Bình đã có cách giải quyết, tiền đồ lại bắt đầu sáng lạn, Trương Tử Tinh phá vỡ mây mù thấy ánh sáng, tâm tình rất tốt hướng hai nàng từ biệt, về tới trong cung.

Bởi vì gần đây Trương Tử Tinh bận bịu làm thí nghiệm tại cấm địa, đã mấy ngày không gặp ba vị phi tử, trong lòng mong nhớ, chính đang muốn về hậu cung, nhưng tại cửa ngự thư phòng lại chạm phải Na Tra, tiểu Na Tra vừa thấy Trương Tử Tinh, vội vàng lanh lợi chạy đến, dâng vật báu"tác nghiệp" dường như vừa mới hoàn thành cho hắn nhìn: "sư tôn, người xem, mười cách sắp xếp Hoa Dung Đạo con đã vượt qua toàn bộ rồi, mỗi cái đều dùng từ hai loại phương pháp trở lên!"

Cố sự về"Hoa Dung Đạo" nguyên là tình tiết Quan Vân Trường trượng nghĩa thả Tào Tháo trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, là một loại trò chơi"cổ xưa" có ích cho trí óc, độ khó rất cao, tiểu Na Tra thông minh hơn người, quả nhiên đã thành công vượt qua được mười cách sắp xếp của hắn, lại dùng từ hai phương pháp trở lên, làm cho Trương Tử Tinh ca ngợi không thôi, đem Na Tra biểu dương một phen.

Na Tra được sư tôn ca ngợi, trong lòng đắc ý, liền quấn lấy hắn đòi đồ chơi mới, trên thực tế, loại phương pháp giáo dục trí thức vừa học vừa chơi này hắn rất thích, nội tâm đối với vị "Thiên tử sư tôn" này cũng càng thêm yêu kính.

Vừa đẩy được Na Tra đi chỗ khác, chợt có tin báo:" Tổng binh ải Trần Đường, Uy Đông tướng quân Lí Tịnh có việc cầu kiến Bệ hạ!"

"Lí Tịnh? Hắn không trấn thủ ở ải Trần Đường, về triều làm gì?", Trương Tử Tinh kinh ngạc nói: "để Lí Tịnh đến Chiêu Tuyên Điện gặp ta."

Trương Tử Tinh đến Chiêu Tuyên Điện, tuyên Lí Tịnh vào gặp, liền thấy Lí Tịnh vẻ mặt cực kỳ khẩn trương đi tới, quỳ xuống hành lễ.

"Lí tướng quân vội vàng cầu kiến, có chuyện quan trọng gì sao?"

"Cũng không phải là mạt tướng tự tiện rời bỏ chức vụ, thật sự có lí do bất đắc dĩ," Lí Tịnh trán đẫm mồ hôi nói:" Bệ hạ, tai họa đến rồi..."

Tai họa? Trương Tử Tinh nhíu mày, nói:" có tai họa gì, ngươi nói đi."

Nghe Lí Tịnh nói rõ xong, Trương Tử Tinh vẻ mặt biến đổi, thiếu chút nữa kinh hô một tiếng.

-------hóa ra, chính là việc Trương Tử Tinh tại Đông Di dùng Xuyên Vân Tiễn xạ không dẫn tới tai họa!

Hôm đó Trương Tử Tinh viễn chinh Đông Di, từng lệnh cho Lí Tịnh về ải Trần Đường lấy Chấn Thiên Cung, Xuyên Vân Tiễn diệt Cửu Anh. Trong Kham thành, Trương Tử Tinh trước mặt Nguyệt Cơ hứng khởi ra vẻ thể hiện, một tiễn xé gió xuyên mây, lập tức thắng được hảo cảm của Nguyệt Cơ. Nhưng mũi Xuyên Vân Tiễn từ đó liền không thấy tăm hơi, sau đó Trương Tử Tinh từng phái người tìm kiếm, nhưng vẫn thủy chung không có kết quả.

Mà vấn đề trước mắt lại phát sinh từ mũi tên"thất tung" này, không biết nguyên nhân có phải là Trương Tử Tinh sức mạnh quá mạnh không, mũi tên này ma xui quỷ khiến thế nào lại bay tới hải ngoại Tam Tiên Đảo, bắn xuyên một tiểu đồng đang hái dược trên Tam Tiên Đảo, lập tức chết tốt.

Tam Tiên Đảo là địa phương trong Phong Thần Diễn Nghĩa mà Trương Tử Tinh lưu ý tới nhất, bởi vì trên Tam Tiên Đảo có ba vị tiên nữ, phân biệt là Vân Tiêu, Quỳnh Tiêu, Bích Tiêu, đều là môn nhân Triệt giáo, ba người này mặc dù là nữ tử, nhưng thực lực lại tương đối kinh người, cho dù so với vị đại đồ đệ của Thông Thiên Giáo Chủ - Đa Bảo đạo nhân mà Trương Tử Tinh từng gặp qua, cũng chỉ kém hơn một cấp mà thôi, pháp bảo Hỗn Nguyên Kim Đấu lại càng lợi hại hiếm có. Trong tiểu thuyết, mười hai vị kim tiên của Xiển giáo đều bị Cửu Khúc Hoàng Hà Trận trong Hỗn Nguyên Kim Đấu vây khốn, còn mất đi"tam hoa" trên đầu,"ngũ khí" trong ngực, tiên thể trở thành phàm thai. Nếu không phải là Hỗn Nguyên thánh nhân - Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lão Tử vô sỉ, tự tay giết chết ba vị tiên nữ, kết cục của cuộc chiến Phong thần rất có thể vì Hoàng Hà Trận này mà nghịch chuyển. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Hôm đó khi đồng tử bị bắn chết, Tam Tiêu đang bế quan tu luyện, chẳng hề biết tình hình, mấy đệ tử còn lại cũng không dám quấy nhiễu, đợi tới khi ba vị tiên nữ xuất quan, mới biết đệ tử bọn họ bị người ta dùng tên bắn chết, lại phát hiện trên Xuyên Vân Tiễn có ghi" Tổng binh trấn thủ ải Trần Đường Lí Tịnh", liền nghiến răng tức giận, tự thân tới ải Trần Đường, hướng Lí Tịnh hội đồng hỏi tội. Lí Tịnh biết Tam Tiêu nương nương pháp lực cao cường, tuyệt không phải là người bản thân có thể trêu vào, bất đắc dĩ, đành nói ra việc thiên tử khi chinh chiến Đông Di lấy tiễn xạ không. Ba vị nương nương cũng không vì thân phận thiên tử mà kiêng dè, trái lại ép Lí Tịnh lên kinh, hướng Thiên tử đòi công đạo.

Trương Tử Tinh nghe Lí Tịnh nói xong, thầm chửi vận mệnh trêu người - vốn trong sách thì Xuyên Vân Tiễn này là Na Tra vô ý bắn lên trời, ngộ sát Bích Vân đồng tử của Thạch Cơ nương nương, dẫn tới việc Thái Ất chân nhân dùng Cửu Long Thần Hỏa luyện sát Thạch Cơ. Hôm nay nhân vật chính lại biến thành bản thân thiên tử mình, còn khổ chủ lại biến thành Tam Tiêu nương nương, người nào so với Thạch Cơ sợ rằng đều cường đại hơn gấp bội, trừ phi là cấp bậc thánh nhân giáo chủ như Lão Tử tự mình ra tay, bằng không ai có khả năng như Thái Ất chân nhân giết người diệt khẩu? Vốn theo kế hoạch tương lai của hắn, Đa Bảo đạo nhân của Triệt giáo, tam đại thánh mẫu, Triệu Công Minh, Tam Tiêu nương nương đẳng cấp thực lực đều như chủ lực tinh anh của Xiển giáo, cũng là đối tượng hắn phải nhờ cậy và lôi kéo, việc này không được làm sai, bằng không nếu kết thù với Tam Tiêu nương nương, thật sự là bị *** chim rơi vào đầu

"Tam Tiêu nương nương này hiện tại đang ở đâu?"

Lí Tịnh nghe ra ngữ khí trầm trọng của thiên tử, vội vàng đáp:" đang ở ngoại điện chờ ý chỉ, ba vị nương nương này đều là thế ngoại cao nhân pháp lực cao cường, xin Bệ hạ thận trọng."

Thừa thãi, ta còn không biết ba bà cô hung hãn này à! Trương Tử Tinh nghe Lí Tịnh có ý tốt đề tỉnh, hận không thể đạp hắn một cái, ai bảo tên đầu heo ngươi hư vinh quá lớn, chẳng việc gì lại viết tên hiệu lên trên thần tiễn, rõ ràng là tự đâm đầu vào lưới mà!

Trương Tử Tinh cũng biết việc đến nước này, có trách tội Lí Tịnh cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì, hơn nữa đầu sỏ chung quy vẫn là mình, mấu chốt là phải nghĩ ra biện pháp gì để làm yên việc này. Vì đề phòng vạn nhất, hắn trước tiên cầm Phệ Phách tới, lại sai người tìm Văn Trọng, rồi mới triệu Tam Tiêu vào Chiêu Tuyền điện.

Trương Tử Tinh ngưỡng mộ đại danh của Tam Tiêu nương nương đã lâu, cũng từng thầm mơ mộng đoán các nàng là xinh đẹp thế nào, nhưng thực tế khi gặp mặt lại sững sờ, cũng không phải bởi vì tướng mạo các nàng mĩ lệ hay xấu xí gì, mà là...căn bản không nhìn ra khuôn mặt thật của các nàng.

Hóa ra, ba vị tiên nữ đều mặc áo choàng rộng, trên mặt còn đeo mặt nạ kì quái chỉ lộ ra hai mắt, nếu như không phải là từ trong áo choàng ẩn hiện thân hình mềm mại uyển chuyển, cơ hồ không có cách nào để phân biệt là nam hay nữ.

Tam tiêu nương nương đối mặt với đương kim thiên tử, cũng không quỳ lạy, chỉ chắp tay hành lễ. Một vị tiên nữ dáng người cao cao tiến lên trước một bước cất giọng nói:" bần đạo là người luyện khí trên Tam Tiên Đảo - Vân Tiêu, phía sau là muội muội Quỳnh Tiêu và Bích Tiêu, hôm này gặp Bệ hạ, chỉ vì muốn làm rõ một việc."

"Thì ra là ba vị nương nương của Tam Tiên Đảo, ngưỡng mộ đại danh của cao nhân Triệt giáo đã lâu, hôm nay được gặp, quả nhiên phi phàm, người đâu, mang ghế!", Trương Tử Tinh hiểu rõ các nàng đến đây là vì ý gì, trước tiên nói vài câu khen ngợi, lại cố ý hỏi một câu:" không biết ba vị nương nương gặp mặt quả nhân, là có gì chỉ giáo?"

Ba vị nương nương cũng không khách khí, từng người một ngồi xuống, Vân Tiêu thấy thiên tử đối với mấy tỷ muội mình khiêm hòa lễ độ, nhất thời không biết làm sao mở mồm hỏi tội. Bích Tiêu vốn nóng tính, mở miệng nói:" Bệ hạ hà tất phải vòng vo? Bệ hạ đã gặp Lí Tịnh, thì phải biết dụng ý của tỷ muội ta, ta chỉ hỏi một câu, hôm đó Xuyên Vân Tiễn hạ sát đồ đệ Ưu Đàn đồng tử của ta có phải là do Bệ hạ bắn hay không?"

Trương Tử Tinh sắc mặt không đổi, hỏi ngược lại:" quả nhân và vị Ưu Đàn đồng tử kia vốn chưa từng gặp mặt, lại không có oán thù gì, tại sao lại bắn hắn được? Ba vị nương nương đạo hạnh cao cường, đều là người trí tuệ, tự mình nên hiểu rõ mới phải."

Bích Tiêu thấy hắn nói cũng có lí, nhất thời trầm ngâm, Quỳnh Tiêu suy nghĩ rõ ràng, không bị thủ đoạn đánh đổi đề tài của hắn mê hoặc, cười lạnh nói:" Bệ hạ lẽ nào ức hiếp tỷ muội ta vô tri? Chấn Thiên Cung, Xuyên Vân Tiễn là di vật của Hiên Viên hoàng đế, người thường sao có thể khống chế? Hôm đó khi Ưu Đàn chết, cũng có mấy đệ tử ở bên cạnh, mũi tên kia từ trên trời bay xuống hồng quang chớp động, uy lực kinh người, rõ ràng là do Chấn Thiên Cung bắn ra, Lí Tịnh từng nói, khi Bệ hạ ở Kham thành, từng ở trong hành cung hét lớn bắn mây, thể hiện oai hùng, ai ai cũng phải khâm phục, tên này không phải Bệ hạ bắn ra, thì còn có thể là ai?"

Trương Tử Tinh không nghĩ tới Quỳnh Tiêu này phân tích rõ ràng như thế, thầm hận Lí Tịnh lắm mồm, lập tức nhìn ngang sang hắn một cái.