Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 433: Côn Lôn Kính




Quy Khư!

Vừa rồi Đát Kỷ đã đi vào thông đạo đến Quy Khư!

Quy Khư từng là nơi được Hồng Quân dùng để đặt bộ phận thiên giai của Đả Thần Tiên, là một nơi cực kì thần bí hung hiểm. Nghe nói Quy Khư là nơi có vô vàn thiên tài địa bảo nhưng các tiên nhân vào đấy tầm bảo đều là một đi không trở lại, ngay cả huyền tiên cũng khó có thể thoát ra. Còn về thánh nhân thì lại chịu lệnh của Hồng Quân, tuyệt đối không được tiến vào.

Lần trước nhóm huyền tiên Phục Hi vào Quy Khư tìm thiên giai của Đả Thần Tiên là đã tập hợp lực lượng sáu huyền tiên thượng giai đỉnh, lại được Hà Đồ, Lạc Thư cùng Hỗn Độn Chung bảo vệ mới được toàn thân trở ra. Nói về hung hiểm trong ấy ngay cả Đa Bảo Đạo Nhân cũng biến sắc.

Trương Tử Tinh cực kì sợ hãi: Không ngờ chính tay hắn lại mang Đát Kỷ đang trọng thương đưa vào Quy Khư!

Lục Áp thấy hắn kinh hãi, cười lớn:

- Tiêu Dao Tử, kiến thức của ngươi thật uyên bác, đến Quy Khư cũng biết! Vậy chắc ngươi cũng biết đó là nơi chỉ có đi mà không có về! Bây giờ ngươi vĩnh viễn cũng không thể gặp lại nàng kia, ngay cả thi cốt của nàng ta ngươi cũng không thể tìm được!

Trương Tử Tinh thịnh nộ quát một tiếng, bay đến thông đạo, Lục Áp cũng không ngăn trở mà chỉ điểm một ngón tay lên không trung, lốc xoáy cùng bạch quang bên trong liền nhanh chóng biến mất. Đến khi Trương Tử Tinh đến nơi thì bầu trời đã trở lại như cũ, chỉ có thông đạo kia là biến mất.

Trương Tử Tinh trong lòng bấn loạn, trang bị trên vai liều mạng bắn ra một chùm tia sáng đỏ đến Lục Áp, Lục Áp hóa thành cầu vồng tránh né hai lần chỉ thấy chùm sáng kia ngày càng mỏng manh, cuối cùng cả Trương Tử Tinh cũng không thể tiếp tục duy trì, thân thể dần hạ xuống. Lục Áp và Huyền Cơ Chân Nhân biết hắn giờ như nỏ mạnh hết đà, cũng không vội công kích mà, cười lớn rồi hạ xuống. Huyền Cơ Chân Nhân dùng Mặc Vận tiên quyết, Trấn Thiên Cung trong tay bay đến Trương Tử Tinh. Dây cung độ nhiên hóa thành một cái kim tác ( dây trói vàng ?), còn cánh cung thì lại hóa thành một cái cọc hình dạng kì lạ đem Trương Tử Tinh trói cứng lại.

Trương Tử Tinh giãy dụa không hiệu quả liền cắn răng nói:

- Các ngươi không phải luôn tự hào thân phận huyền tiên của mình không thèm tấn công tu tiên nhân tu vi bình thường sao? Sao hôm nay lại có hành động vô sỉ này!

Lục Áp hừ lạnh một tiếng, mặt lộ vẻ âm ngoan nói:

- Ta với ngươi thù sâu tựa bể sao có thể buông tha những người có quan hệ chặt chẽ với ngươi? Ta làm như vậy là muốn ngươi đau khổ sống không bằng chết!

Huyền Cơ Chân Nhân sắc mặt cũng tỏ vẻ đanh ác:

- Lục đạo hữu cao minh! Nếu chỉ như thế này mà giết hắn thì thật là tiện nghi cho hắn quá. Nhất định phải tra tấn hắn về cả thể xác lẫn tinh thần cho hắn thống khổ mà chết thì mới giải được mối hận trong lòng ta. Trước tiên ta hãy nghĩ cách đem bắt tất cả các nữ tử có liên quan đến hắn mang đến đây, trước mặt hắn mà dùng khổ hình …

Trương Tử Tinh nghe Huyền Cơ nói vậy chỉ cảm thấy một cỗ uất khí xông thẳng lên đầu, trong lòng cực kì phẫn nộ.

Hắn hiện nay đã không còn muốn nghĩ cách bảo mệnh mà chỉ muốn đem hai tên trước mắt này băm thây vạn đoạn!

Đây là lần đầu tiên Trương Tử Tinh thống hận chính mình quá yếu đuối. Lực lượng! Hắn cần lực lượng, cho dù là tiêu hao tất cả năng lực để sử dụng một lần duy nhất, hắn cũng muốn đem hai tên hỗn đản này hôi phi yên diệt.

Nhưng trong cơ thể Trương Tử Tinh hiện giờ ma thể lực đã hoàn toàn tán loạn, lực lượng từ Hoàng đế tâm kinh cũng đã tiêu hao gần như không còn. Còn nhóm sinh mệnh lực kì lạ kia chỉ có thể giúp hắn miễn cưỡng dị lực trong cơ thể. Mà Siêu Não sau khi hóa thành Ma Khải mang Đát Kỷ ra ngoài rồi lại cùng hắn chiến đấu một trận cũng đã tiêu hao hết năng lượng. Có thể nói bây giờ hắn đã hoàn toàn mất đi lực chiến đấu.

Nhưng nội tâm hắn vẫn còn một hi vọng: Hỗn độn cửu hình. Hỗn độn cửu hình ở Đại Dư tiên sơn khi gặp cương phong đã bạo liệt một lần; sau đó ở Tây Côn Lôn đánh nhau với Lục Ngô lại bạo liệt lần thứ hai; tại Tam Tiên đảo bị Vân Tiêu dùng Hỗn Nguyên Kim Đấu bức bách bạo liệt lần thứ ba và bốn; lúc lên Thiên Giới giải cứu Long Cát Công Chúa lại bạo liệt thêm hai lần nữa, như vậy là còn lại ba lần.

Mỗi lần hỗn độn chi hình bạo liệt đều có thể tạo ra một lực lượng kinh khủng, hơn nữa lần sau lại càng kinh khủng hơn lần trước. Nếu bây giờ có thể sử dụng hỗn độn chi hình rồi bạo liệt chắc chắn có thể giết được hai tên hỗn đản trước mắt này!

Nhưng vấn đề ở chỗ mỗi khi hỗn độn chi hình bạo liệt đều không phải do hắn khống chế nên không phải hắn cứ muốn bạo là bạo, lúc này Trương Tử Tinh quả thật là lâm vào tình trạng đó. Trong tiên thức của hắn, ba cái hỗn độn chi hình vẫn như cũ phiêu phù, thờ ơ "ngắm nhìn" tiên thức và lực lượng trong tinh vân không ngừng bị tàn phá ăn mòn.

Trương Tử Tinh vài lần cố thử nhưng đều không thành công, sắc mặt đã trở nên đỏ bừng. Hắn thử dùng tất cả các bí quyết bí pháp trong người cũng đều thất bại. Nhưng bất chợt tại tiên thức tinh vân lại xuất hiện một đạo lam quang quen thuộc. Đạo lam quang này ngày xưa đã giúp hắn trung hòa Hoàng Đế tâm kinh và Chân Vũ Linh quyết giúp hắn tu vi đại tiến, sau đó cũng phát sinh không ít hiệu quả. Nhưng sau đó tu vi hắn dần được đề cao, số lần lam quang xuất hiện cũng ít đi nên cũng dần bị hắn xem nhẹ.

Nhưng hôm nay lam quang này lại dung hòa với Lục Phẩm liên thai áp chế lực lượng đáng sợ của Mặc Vân Tiễn, chẳng lẽ lam quang này còn có ảo diệu gì khác?

Trương Tử Tinh nhớ lại lúc trước thỉnh Dao Chân Nhân gia nhập Tru Tiên Trận, nàng từng truyền thụ cho hắn một bộ pháp quyết, còn nói pháp quyết này cực kì diệu dụng, thậm chí có thể phát huy được lực lượng của huyền tiên thượng giai đỉnh. Nhưng Trương Tử Tinh cũng đã thử tu luyện, chỉ thấy được nó có một tác dụng duy nhất là dường như có liên hệ với lam quang trong cơ thể nhưng lại phát giác cơ thể mình không có gì thay đổi nên hắn cho rằng Dao Chân Nhân cũng có phần khoa trương.

Trương Tử Tinh thời gian tu luyện so ra kém xa những người tu đạo bình thường cho nên "Tu luyện nhật trình" (thời khóa biểu tu luyện) của hắn cũng phải sắp xếp thật chuẩn, nào là Ma Thể lực, Hoàng Đế Tâm kinh, Hãm Tiên Kiếm Khí, Tứ Linh lực…, lại còn kiên trì "Song Tu", có thể nói là "Đương Kỳ" toàn mãn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Trương Tử Tinh đối với Dao Chân Nhân cũng xuất hiện một loại tín nhiệm kì dị, vì thế nên cho đến nay hắn vẫn kiên trì tu luyện bộ pháp quyết này. Chẳng qua bình thường hắn dùng phương pháp "Tùy nghi tu luyện" từ Chân Vũ Linh quyết để tu luyện đã thành một thói quen nên hiệu quả tất nhiên là không thể bằng lúc ngồi xuống tĩnh tâm tu luyện.

Lúc này hỗn độn chi hình đã không thể bạo liệt, hắn lại không còn khả năng sử dụng năng lực nên liền thử theo ý niệm thi triển giải khai lam quang ra ngoài.

Lúc này thanh âm Huyền Cơ Chân Nhân vang lên:

- Lục đạo hữu, đầu tiên có lẽ chúng ta nên chém một chân của Tiêu Dao Tử, sau đó thế nào? Ngươi và ta thay phiên hành hình khiến hắn sống không được chết không xong được chăng?

Ánh mắt Lục Áp xẹt qua một tia tàn khốc, gật gật đầu. Huyền Cơ Chân Nhân lúc này lại xuất ra một tử sắc tiên kiếm còn chưa kịp động thủ đã thấy lam quang từ chiếc cọc phát ra.

Dưới áp bức của lam quang, Trấn Thiên cung ( cái cọc) không ngừng rung động, ngay cả dây cung sau khi hóa thành kim tác cũng lóe ra cường quang mãnh liệt chống cự. Trương Tử Tinh thấy lam quang quả thật đã phát sinh ra lực lượng, nhờ thanh tâm pháp quyết trợ giúp liền vận khởi pháp quyết vô danh kia. Thanh tâm pháp quyết quả nhiên hiệu lực bất phàm, dần dần cừu hận, sinh tử… các tạp niệm đều bị hắn dứt bỏ rồi dần dần tiến vào một trạng thái thanh tĩnh đặc biệt.

Huyền Cơ Chân Nhân và Lục Áp vô cùng kinh hãi, Huyền Cơ Chân Nhân lại sợ đêm dài lắm mộng lặp tức đâm một kiếm vào ngực Trương Tử Tinh. Nhưng tử kiếm vừa tiến tới gần Trương Tử Tinh thì bị một lực lượng vô hình ngăn cản, Huyền Cơ Chân nhân vận thêm tiên lực lại đâm tới một lần nữa nhưng vẫn thủy chung không hiệu quả. Ngay lúc đó lam quang lại lóe ra, cả tử kiếm lẫn Huyền Cơ Chân Nhân đều bị ngăn trụ, tiến thoái lưỡng nan.

Có lẽ do chịu kích thích của tử kiếm, lam quang ngày càng mãnh liệt, khí tức cường đại phóng xuất ra ngoài ngay cả Lục Áp cùng Huyền Cơ cũng khiếp sợ.

Lục Áp quát:

- Đây rõ ràng là một kiện pháp bảo cực kì lợi hại! Huyền Cơ đạo hữu, cấm chế của thánh nhân chẵng lẽ lại mất hiệu lực?

Huyền Cơ Chân Nhân cả kinh:

- Cấm chế kia có thể phát huy diệu dụng đến một tháng, sao có thể mất hiệu lực lúc này. Ngày đó Nguyên Thủy Thiên Tôn từng nói, trừ tiên thiên pháp bảo ra, các pháp bảo còn lại đều chịu hiệu lực của cấm chế này, huống hồ cửu đỉnh của Tiêu Dao Tử còn chưa hồi phục được trạng thái mạnh nhất, sao bây giờ hắn có thể thi triển ra pháp bảo kinh khủng thế này, chẳng lẽ…

Tiên Thiên pháp bảo!

Lục Áp và Huyền Cơ nhất thời tinh thần đại chấn, lúc này Trấn Thiên Cung và Mặc Vân Tiễn đã khôi phục hình dáng đầu rơi xuống mặt đất. Mà lam quang quanh người Trương Tử Tinh đã hóa thành một vòng tròn dần dần bay lên đỉnh đầu hắn. Huyền Cơ Chân Nhân cả người bị niêm chặt, muốn quăng kiếm thoát thân cũng không được, nhất thời tiến thoái lưỡng nan. Mà trên thân kiếm lại truyền đến năng lượng cường đại khiến cho hắn thập phần khó chịu, ngay cả tu vi huyền tiên thượng giai đỉnh cũng khó có thể chống đỡ.

Lục Áp hét lớn một tiếng, Xích Ảnh kiếm trong tay hóa thành một tia lửa phát xuất hồng kim chi quang, lại hóa thành tam túc kim ô, hỏa diễm bao phủ toàn thân, lăng không đánh xuống Trương Tử Tinh. Nhiệt lực khủng bố từ tam túc kim ổ khiến Huyền Cơ Chân Nhân đứng gần đó cũng âm thầm kêu khổ vận công chống đỡ.

Lam quang lại lóe lên, tam túc kim ô rung lên, nhất thời đọng lại giữa không trung, hỏa diễm như bị lam quang kia áp chế cuối cùng bị cuốn bay ngược trở về tam túc kim ô, uy lực như tăng gấp đôi. Xích ô không chống đỡ nổi, rên rỉ vài tiếng, thân hình dần loãng đi rồi biến mất hẳn.

Lam quang cũng bắt đầu thành hình, hình dáng đã gần hoàn thiện. Vật này thân tròn dẹp, bên ngoài được khảm hoa văn, trung gian là một khối thấu kính trong suốt, hơi hơi lõm, ở giữa có khảm một hạt châu.

----Mặt kính!

Lục Áp cùng Huyền Cơ Chân Nhân vừa thấy vật này nhất tề động dung, ngay cả Lục Áp cũng kinh hãi thốt lên: "

- Côn Lôn Kính!

Trương Tử Tinh cũng kinh hoảng: Côn Lôn Kính! Đây không phải là vật cùng Hỗn Độn Chung, Thái Cực Đồ, Bàn Cổ phiến cùng tề danh tiên thiên chí bảo sao? Như Thiên Dao nói, Côn Lôn Kính lúc Nữ Oa vá trời đã mất đi hình thể, tại sao lúc này lại xuất hiện trên người mình. Hơn nữa nhìn vẻ mặt cùng lời nói bọn Huyền Cơ Chân Nhân, đây hẳn là Côn Lôn Kính đã trở về trạng thái hoàn mỹ mới không chịu cấm bảo chi chú của thánh nhân mà xuất hiện.

Hình ảnh Tây Vương Mẫu Dao Chân nhân phó thác pháp quyết cho hắn lại hiện lên, Trương Tử Tinh trong lòng vừa động, đó chẳng lẽ là pháp quyết luyện hóa Côn Lôn Kính sao? Vì Sao Tây Vương Mẫu lại làm thế? Chẳng lẽ nàng… Trương Tử Tinh không thể tiếp tục suy nghĩ nữa, tình thế trước mắt đã khiến hắn không có thời gian để chậm rãi tự hỏi.

Lục Áp tuy rằng nhất kích thất thủ nhưng trong mắt lại lóe ra vẻ tham lam, cuồng nhiệt, tàn khốc.

- Chẳng lẽ… tiện nhân kia…

Huyền Cơ Chân Nhân lúc này cực kỳ rung động, ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin, tự nói vài câu cuối cùng vẻ mặt đổi thành vẻ đố kị không thể che giấu.

Hạo Thiên ngày xưa vốn vì chức Thiên Đế nên phải buông bỏ Thiên Dao, sau đó trong lòng hắn vẫn chưa từng bỏ ý nghĩ với nàng, không thể tin được nàng lại đem Côn Lôn Kính cho người hắn hận nhất: Tiêu Dao Tử!

Như vậy là hai nữ nhân hắn mơ tưởng: Long Cát Công Chúa và Tây Vương Mẫu Thiên Dao đều đã rơi vào tay Tiêu Dao Tử!

- Lục đạo hữu, nhìn tâm tình Tiêu Dao Tử chắc hẳn là hắn chưa hoàn toàn luyện hóa được Côn Lôn Kính! Ngươi mau dùng Sơn Hà Xã Tắc Đồ áp chế lực lượng của Côn Lôn Kính, ta thừa dịp tấn công tiêu diệt hắn, đến lúc đó Càn Khôn Cửu Đỉnh và Côn Lôn Kính chúng ta vừa lúc chia đều!

Vì năm đó Hạo Thiên và Thiên Dao quan hệ chặt chẽ, tuy chưa đột phá đến mức cuối cùng nhưng hắn đối với Côn Lôn Kính vẫn là hiểu biết rõ ràng, với lực lượng trước mắt của Côn Lôn Kính, Tiêu Dao Tử hẳn là chưa luyện hóa hoàn toàn, nếu không cớ gì một kiện tiên thiên chí bảo lại chỉ biết bị động phòng ngự như thế!

Lục Áp vừa nghe Huyền Cơ Chân Nhân nói, khóe mắt lộ ra vẻ ngoan độc, vận khởi tiên quyết, toàn bộ hình cảnh trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ lập tức biến đổi thành một màu đỏ.

Nguyên bản non xanh nước biếc, phong cảnh tú lệ đã đổi thành nộ hải, trôi nổi trên bầu trời là những ánh lửa cuồn cuồn không ngừng, dưới biển thì từng cơn sóng dung nham không ngừng cuồn cuộn dâng trào. Cả thiên địa phút chốc biến thành một thế giới của hỏa diễm.

Nhờ Côn Lôn Kính, xung quanh Trương Tử Tinh lam quang lại ngưng tụ thành một vòng tròn bảo hộ, như một tiểu thuyền phiêu phù giữa biển lửa. Huyền Cơ Chân Nhân tuy chịu niêm lực từ Côn Lôn Kính nhưng vẫn không chịu thua, vận khởi toàn bộ tiên lực, tử kiếm trong tay hắn một lần nữa lại hướng vòng lam quang bảo hộ đánh vào.

Sơn Hà Xã Tắc Đồ sau khi biến thành biển lửa lực lượng quả nhiên kinh khủng, lam quang từ Côn Lôn Kính như đã bị áp chế một phần, đình chỉ khuếch tán, dần dần thu liễm chỉ còn bao quanh thân thể Trương Tử Tinh. Huyền Cơ Chân Nhân lại xuất ra Hỗn Thiên Chùy, dùng toàn bộ lực lượng huyền tiên thượng giai đỉnh, Hỗn Thiên Chùy hóa thành kim quang kích xuống lam quang bảo hộ.

Nhất định phải giết được Tiêu Dao Tử!

Cho dù không tính hận cũ, chỉ riêng hai kiện tiên thiên chí bảo Càn Khôn Đỉnh và Côn Lôn Kính thì cũng đủ khiến hắn phải chết.

Lục Áp tay cầm Xích Ảnh kiếm, thân thể phiêu phù trên không trung không ngừng chém xuống, nhất thời mây lửa cùng dung nham hợp lại tạo thành một hỏa quyển vây lấy Trương Tử Tinh. Lực lượng siêu cường từ Ngũ Muội chân hỏa của hỏa quyển tuy khiến cho Huyền Cơ khó có thể chịu đựng nhưng vì giết người đoạt bảo hắn vẫn không ngừng lại tiếp tục công tới.

Vì vô danh tiên quyết Dao Chân Nhân truyền cho vẫn chưa đạt đến cảnh giới đại thành nên Trương Tử Tinh đúng như lời Huyền Cơ Chân Nhân đoán, vẫn chưa hoàn toàn "Luyện hóa" được Côn Lôn Kính, vì thế nên không thể sử dụng kiện tiên thiên chí bảo này để phát động tấn công, chỉ đành dựa vào vô danh pháp quyết dùng Côn Lôn Kính phòng ngự. Sơn Hà Xã Tắc Đồ của Nữ Oa nương nương cũng là tiên thiên Linh bảo, chỉ là kém một chút so với tiên thiên chí bảo mà thôi. Lục Áp thi triển "Hỏa Diễm thế giới" lực lượng quả thật kinh khủng , mặc dù không phải chính tay Nữ Oa thi triển nhưng vẫn đồng dạng phát ra uy lực cường đại. Một lúc sau Côn Lính Kính bắt đầu có dấu hiệu suy giảm, Huyền Cơ Chân Nhân cảm giác được năng lực chống đỡ của Trương Tử Tinh đã giảm đi đáng kể, đắc ý cười nói:

- Tiêu Dao Tử, nhân quả giữa ta và ngươi hôm nay nhân tiện cũng nên chấm dứt. Cho dù ngươi có tiên thiên chí bảo hộ thân cũng không thể thoát kiếp hình thần câu diệt.

- Nhân quả?

Trương Tử Tinh cười lạnh:

- Ta là Đại Thương thiên tử, nhân giới chí tôn, nếu ta chết trong tay ngươi thì không chỉ ác thi phân thân này mà ngay cả bổn tôn Hạo Thiên của ngươi cũng sẽ bị nhân quả cuốn lấy, tuyệt không chết già đâu! Nếu có thể cuốn Hạo Thiên vào dòng nhân quả, ta chết thì sao? Bất quá là đồng quy vu tận mà thôi!

Huyền Cơ Chân Nhân nghe vậy tâm thần đại chấn, lập tức kiềm hãm lực lượng, quả thực không thể tin : Nhân giới chí tôn! Đại Thương thiên tử Trụ! Quốc sư Đại Thương Tiêu Dao Tử là cùng một người? Điều này sao có thể!

Huyền Cơ Chân Nhân bỗng nghĩ đến trớ chú trên người Tây Vương Mẫu Dao Chân Nhân, phải hợp thể với Vương dương khí mới có thể hóa giải trớ chú lực, mà nàng lại cùng Tiêu Dao Tử này thông đồng? Nói như thế chẳng lẽ Tiêu Dao Tử thật sự là…

Bất khả tư nghị! Nếu quả thật như vậy, thiên tử Đại Thương này tâm cơ quả thật đáng sợ…

Huyền Cơ Chân Nhân mau chóng chuyển tâm niệm, chợt thấy Lục Áp hóa ra hai cánh, Xích Ảnh kiếm huyết quang đại thịnh, cả người được hỏa diễm bao phủ, khí tức cường đại khiến cho huyền tiên thượng giai đỉnh như Huyền Cơ chân nhân cũng phải khiếp sợ, sau đó hóa thành một đạo hồng quang bay đến phía Trương Tử Tinh dường như muốn nhân lúc Côn Lôn Kính phòng ngự suy yếu một kích tiêu diệt Tiêu Dao Tử.

Huyền Cơ Chân Nhân biết Lục Áp vừa rồi không nghe được Trương Tử Tinh nói chuyện, vội vàng hô to:

- Lục Áp đạo nhân chậm tay! Người này thân phận khác thường, không thể khinh động!

Lục Áp trong chớp mắt đã vọt đến cạnh Huyền Cơ Chân Nhân, vừa nghe lời ấy lập tức đem kiếm gập lại, thu hồi lực lượng như muốn nghe Huyền Cơ nói. Ngay lúc Huyền Cơ Chân Nhân thở ra Xích Ảnh Kiếm lập tức gia tốc đâm vào ngực Huyền Cơ Chân Nhân!

Huyền Cơ Chân nhân thực lực cực mạnh, Lục Áp một kiếm này quả thật phải dùng toàn lực đánh vào, nhưng hắn tuyệt không nghĩ tới, mục tiêu của Lục Áp lại là hắn! Ngay từ đầu chính là hắn!

Nếu Huyền Cơ Chân Nhân có cơ hội vào đời sau xem điện ảnh, nhất định có thể cảm khái thốt lên một câu: Ta đoán được mở đầu nhưng không đoán được kết cục.

Một kiếm này của Lục Áp chính là dẫn phát chân hỏa từ Sơn Hà Xã Tắc Đồ, vô cùng cường đại, mà cả hai tay Huyền Cơ chân nhân đang bị Côn Lôn Kính niêm chế, căn bản không nghĩ tới Lục Áp hướng hắn hạ sát thủ nên không kịp phòng bị, tiên y cũng vô pháp bảo hộ, cả ngực bị đâm xuyên qua.

Biến hóa xảy ra kinh người, đến Trương Tử Tinh cũng không nghĩ ra Lục Áp bỗng nhiên hạ sát thủ với Huyền Cơ Chân Nhân.

Huyền Cơ Chân Nhân cảm giác được hỏa diễm đáng sợ từ Xích Ảnh kiếm đang không ngừng thiêu đốt tiên lực trong cơ thể, căn bản vô pháp ngưng tụ lại được, trong lòng không khỏi kinh sợ nhịn đau nói:

- Lục Áp! Ngươi điên rồi sao! Hay ngươi muốn đối địch với toàn bộ thiên giới?

- Đây là thế giới của Sơn Hà Xã Tắc Đồ, nơi này cùng ngoại giới ngăn cách hoàn toàn, cho dù là bản thể Hạo Thiên cũng vô pháp biết được sự việc bên trong! Huống chi Côn Lôn Kính và Càn Khôn Đỉnh đã là vật trong túi ta, ta còn sợ gì thiên giới các ngươi!

Lục Áp âm hiểm cười một tiếng, cánh tay lại xoay nhanh họa ra một quỹ tích màu hồng, quỹ tích này dần dần dung nhập vào cơ thể Huyền Cơ Chân Nhân.

Lục Áp sau khi hoàn thành hết thảy, thân hình vội vàng thối lui, tay cầm Xích Ảnh kiếm điểm tới Huyền Cơ Chân Nhân phía trước, Huyền Cơ Chân Nhân chịu không nổi phun ra một đạo tiên huyết bắn vào lam quang của Côn Lôn Kính. Lam quang bị nhiễm tiên huyết đột nhiên hóa thành màu tím, tuy rằng sau đó lại hồi phục lam sắc nhưng tốc độ thập phần thong thả.

Trương Tử Tinh tâm trí mẫn tuệ lập tức như nghĩ ra điều gì, khi tiên huyết của Huyền Cơ Chân Nhân bắn đến, cả Côn Lôn Kính như run rẩy, lực lượng yếu đi vài phần, mà bên trong lam quang cũng chịu một áp bách vô hình tấn công.