Ngạo Kiều Tiểu Thân Thân I

Chương 6-2




Trương Kiến Hiền cười cười nói: “Cậu vừa nhắc nhở tôi đó, tôi cũng coi như một nửa hắc đạo rồi, đúng không?”

“Tiểu Hiền ca là lão bà của Lão Đại, lấy chồng theo chồng giá cẩu tùy cẩu, đương nhiên là hắc đạo a, đúng rồi, bề ngoài cũng không giống lắm, có điều Lão Đại luôn đắc ý nói với bọn em, lão bà ảnh khí chất hảo phong độ giai, không ai bì được.” Vĩ Tử xoa xoa tay bồi cười.

“Chân chó!” Trương Kiến Hiền cười mắng: “Thực là chủ nào tớ nấy!”

Lấy am hiểu về tính tình áp trại phu nhân, Vĩ Tử cũng không sợ bị mắng, biết Trương Kiến Hiền mặt mỏng mà thôi.

Trương Kiến Hiền mắng xong, còn nói: “… Dù sao cũng bước vào vòng luẩn quẩn này, tôi cũng không muốn nhiễm đen hoàn toàn… Tóm lại, dùng đao gươm giáo huấn mẹ tôi thực cũ rích, chúng ta sửa lấy comple làm vũ khí, vô hình lại đánh trúng lòng người…”

Vĩ Tử chưa từng nghe qua cái gì mà comple, tên khó đọc như vậy, gãi đầu hỏi: “A, a ma nê? Đắp mặt? Là vũ khí mới sao?”

“Vũ khí mới nhất lực sát thương vô cùng mạnh.” Trương Kiến Hiền nói: “Tôi đã nghĩ thông, bọn họ đối tôi bất nhân, tôi liền đối bọn họ bất nghĩa, bọn họ dám vứt bỏ tôi, tôi liền tự mình ra tay, dạy chút quy củ hắc đạo, dù sao, họ cũng không còn là thân nhân của tôi, cậu và Kim Long mới là thân nhân của tôi.”

Áp trại phu nhân từ đó giác ngộ, nguyện ý hoàn toàn trở thành người hắc đạo, cũng phải nói mẹ và em trai hắn cũng góp công không nhỏ trong quyết định này, Kim Long có rảnh hẳn nên hảo hảo cảm tạ nhạc mẫu cùng cậu em vợ gã.

Về phần Vĩ Tử, chỉ biết hắc hắc ngây ngô cười, mặt đỏ rần, cũng không biết Lão Đại phu nhân thế nào lại đả khởi tinh thần lên như vậy.

Trương Kiến Hiền còn nói: “… Nếu bọn họ thích dùng cẩu mắt nhìn người, vậy tôi liền ở trên cao nhòm xem con cẩu này.”

Vĩ Tử sùng bái chết vị áp trại phu nhân này, học vấn cao cỡ nào a! Lão Đại quả nhiên thật tinh mắt, nhìn xem, lời phu nhân nói thực có chiều sâu, mình nghe thế nào cũng đều không thông.

Đèn điện rực rỡ, tại lầu hai một khách sạn lớn đang diễn ra tiệc rượu vô cùng náo nhiệt, trong ngoài đều treo hoa kết hình tim đủ màu, bức tranh sơn dầu họa cô dâu xinh đẹp đứng bên chú rể anh tuấn treo trước cửa, thực là tài tử giai nhân môn đăng hộ đối.

Hai người trẻ tuổi tây trang thẳng tắp đứng trước bàn đón khách trước cửa, đó là đệ đệ của chú rể Trương Kiến Trí, Trương Kiến Trung và Trương Kiến Dũng, hai người trên mặt tươi cười, tiếp đón thân bằng cố hữu đi vào.

Nói đến chú rể Trương Kiến Trí, nội tộc bắt đầu từ ông cố đã là địa chúa nổi danh phía Nam, cha y mở công ty xây dựng Trương thị, hồi trẻ dựa vào đầu cơ đất từ từ buôn bán kiếm lợi rất nhiều, lại có đệ đệ theo chính trị, trước mắt một là lập pháp uỷ viên, một là huyền nghị sĩ, là nhân vật rất có mặt mũi.

Về phần cha cô dâu mới cũng không đơn giản, họ Thái, cũng là lập pháp uỷ viên, đám hỏi của hai nhà, chính là dạng hôn nhân chính trị củng cố thế lực hai nhà Trương Thái.

Tiệc trong phòng khách, có tới hơn trăm bàn, tân khách đều đều là nhân vật nổi danh hai giới chính thương, cha mẹ chú rể ở đại sảnh chào hỏi, nhất là cha chú rể, bởi vì cũng tính chen chân vào giới chính trị, mỗi nhân vật thấy có lợi đối với mĩnh, lão lại tiếp đón càng thêm thân thiện.

Âm nhạc vang lên, chú rể nắm tay cô dâu bước ra, đi qua bàn hai bên cha mẹ, tân khách đều ngồi vào chỗ của mình chờ khai tiệc, nhân viên khách sạn tới tới lui lui mang thức ăn lên.

Người chủ trì trên đài nước miếng tung bay nói lời chúc phúc, kế tiếp là mời đôi vợ chồng mới cùng cha mẹ hai bên lên đài, thay chú rể cô dâu giới thiệu qua, chính là hai người tại sao lại quen biết, chú rể sự nghiệp phát triển không ngừng, cô dâu trinh tuệ hiền thục, lại mời hai vị thúc thúc huyền, nghị viên của chú rể lên đài đọc diễn văn, chúc phúc cặp vợ chồng mới.

Tiệc cưới này, so với những tiệc cưới thông thường ở Đài Loan cũng không có gì khác biệt, ngoại trừ có hai vị khách không mời mà đến.

Ngay khi cô dâu chú rể biểu diễn hôn môi xong, cô dâu đang muốn đi thay bộ lễ phục khác, cùng theo chú rể đi chúc rượu các bàn, thì một chiếc Audi màu bạc xa hoa xuất hiện trước cửa khách sạn.

Thị trường có khoảng hơn hai trăm vạn xe cao cấp các loại, chỉ là loại xe hoàn mỹ này liền đủ để hấp dẫn ánh mắt những người ra vào khách sạn, nhưng người bước xuống xe, tây trang chỉnh chu ôm gọn dáng người làm nổi bật khí chất tao nhã cao quý, dung mạo lại tuấn mỹ tú trí, so với siêu xe trăm vạn này còn bắt mắt hơn.

Phong thái tuyệt luân của trần giai công tử, cúi đầu ngẩng đầu đều như vương tử đi tuần.

Người phụ trách lái xe cũng xuống xe, ngoại hình chỉnh tề, dáng người cao tráng, tây trang phẳng phiu, hình tượng anh tuấn, ánh mắt sắc bén hung ác như cảnh khuyển, nói rõ y là bảo tiêu của quý công tử kia.

Nhân viên ở cửa khách sạn tiến tới, quý công tử quay qua mỉm cười, đối phương lập tức mặt đỏ.

Quý công tử nói bảo tiêu đem chìa khóa xe đưa phục vụ sinh đánh tới bãi đậu xe, thuận tay boa nguyên một ngàn tiền mặt, điều này làm cho ánh mắt phục vụ sinh tỏa sáng, bởi vì bình thường ở khách sạn năm sao, giúp khách đánh xe ra bãi đậu xe tiền boa mấy trăm nguyên đã là đủ rồi, quý công tử này một lần cho một ngàn, thực hào phóng.

Quý công tử cùng bảo tiêu đi vào khách sạn, nữ quản lý khách sạn liền cười nghênh đón, khách cùng nhân viên khách sạn ở lầu một đều dùng ánh mắt mình truy đuổi  đại soái ca, bộ dáng kia, kết hợp với những đồ hiệu thời thượng trên người, khiến khí chất càng thêm thâm trầm cao quý, càng đẹp mắt a…

Nữ quản lí mỉm cười gật đầu, hỏi ngài cần gì.

“Tôi tới tham gia hôn lễ của Trương thị và khuê nữ Thái ủy viên.” Trương Kiến Hiền hỏi: “Hội trường yến khách ở đây phải không?”

“Đã bao toàn bộ lầu hai.” Quản lí cười dài: “Để tôi dẫn đường.”

Nói thật, nữ quản lí này là nữ cường nhân, sống theo chủ nghĩa độc thân, nhưng hôm nay gặp gỡ kẻ không tự giác câu dẫn người Trương Kiến Hiền, nai con trong lòng quản lí nhảy loạn, nghĩ muốn kết hôn, từ kinh nghiệm tiếp đón khách khứa của cô nhìn ra Trương Kiến Hiền lai lịch không đơn giản, không phải tổng tài tuổi trẻ đầy hứa hẹn thì cũng là đại thiếu gia có tiền có giáo dưỡng từ nước ngoài trở về.

“Không cần, tôi tự lên.” Trương Kiến Hiền mỉm cười xin miễn.

Nữ quản lí thất vọng nga, tiêu chuẩn hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình.

Leo thang bộ lên lầu hai, sắc mặt bảo tiêu đông lạnh, hỏi.

“Tiểu Hiền ca, comple của anh em mặc thực không quen… giày mới mua cũng khó đi… Vì sao em không thể mặc như bình thường? Như vậy… Không phải muốn em đến giúp anh giáo huấn bà già kia sao? Em sợ đến khi động tay động chân, sẽ phá mất quần áo và giày mới…”

Bảo tiêu đẹp trai tàn bạo, chính là Vĩ Tử, trên mặt tuy rằng bất động thanh sắc, kỳ thật trong lòng thực khẩn trương, bởi vì giầy vừa được Trương Kiến Hiền đến cửa hàng sang trọng lựa chọn, quý muốn chết, chẳng qua chỉ là giày da, một đôi dùng được bao nhiêu da, thế nào còn bằng tiền bao mấy con trâu nữa?

Quý công tử Trương Kiến Hiền thấp giọng mắng: “Ai nói phải đấu võ? Còn nữa, cậu ngàn vạn lần đừng mở miệng nói chuyện, nói chuyện liền hỏng chuyện… Nếu nhân viên khách sạn nhận ra cậu là lưu manh, nhất định sẽ đuổi chúng ta đi.”

“Kháo, đuổi em? Em lập tức gọi một trăm tiểu đệ bao vây khách sạn, bọn họ đừng nghĩ đến việc buôn bán nữa!” Vĩ Tử lầm bầm nói.

Bởi vì đã đến phòng tiệc, Trương Kiến Hiền không mắng Vĩ Tử nữa, hít sâu, biểu hiện phong phạm tốt nhất, tới cửa tiếp khách chào hỏi, còn khách khí đưa tiền mừng.

Hai cô nàng trẻ tuổi phụ trách thu lễ, cũng là thân thích Trương gia, xem như là đám em họ Trương Kiến Hiền, các cô chưa từng gặp Trương Kiến Hiền, hai mắt nhìn chằm chằm suất ca trước mắt, có điều chờ đối phương ký tên trên sổ lễ, mới kiếm được chủ đề bắt chuyện.

“Trương… Kiến Hiền? Tên giống tên anh họ a, anh cũng là thân thích Trương gia bọn em sao?” Nháy nháy hàng mi trang điểm tinh xảo, đám em họ hỏi.

“Không, tôi không có quan hệ gì với Trương gia.” Trương Kiến Hiền mỉm cười trả lời.