Ngày Em Trở Thành Ác Quỷ

Chương 47: Chia ly




"Kerji đã được Katrina chăm sóc tận tâm trong những ngày nghỉ ngơi dưỡng bệnh...

Kerji và Katrina luôn nắm tay nhau lúc ngủ, và cuối cùng thì Kerji đã thấu hiểu tâm tình Katrina...

Thoáng bệnh thôi mà Kerji đã phí hoài cả một tuần!...

Còn ba ngày nữa là Katrina phải đi rồi!..."

----------------------------------------------

Hai ngày trôi qua quá nhanh đối với những người ở trong dinh thự Horltias. Vậy là Katrina chỉ còn ở lại với họ được một ngày nữa thôi, một ngày thật ngắn ngủn. Bữa chiều nay sẽ là bữa chiều cuối cùng của Katrina với mọi người. Tối nay cô sẽ đi ngắm pháo hoa, và tới dinh thự Ileiser ngay sau đó để chuẩn bị cử hành lễ đính hôn tối ngày mai. Katrina ngồi trong phòng chuẩn bị đồ đạc, cô thấy Inoue đang đi tìm Kerji.

-"Kerji đâu rồi?"-Tanaka ngồi xuống bàn. Cô không thấy Kerji đâu cả.

-"Anh ấy không muốn ăn..."-Inoue lắc đầu nói.

Kerji ngồi thất thần trên giường. Cậu lau chiếc lưỡi hái của mình thật kỹ cành, bóng bẩy. Nó là của cha cậu để lại. Cậu hiểu nỗi sợ hãi mà các sát thủ trong nghề đã lâu năm khi nhìn thấy chiếc lưỡi hái này, nhưng đó là nỗi sợ khi họ tưởng đến hình ảnh cha cậu chứ không phải cậu. Cậu chỉ là một cái bóng hoàn hảo cho ông ta.

-"Kerji...?"-Katrina đảy nhẹ cửa và gọi.

-"Ừm?"

-"Đi ngắm pháo hoa với tớ..."-Katrina cúi đầu nói.

-"Ừ."

Katrina và Kerji quyết định đi bộ. Hai người đi kề nhau, nhưng cả hai đều không biết nên nói gì với đối phương cả. Katrina thì cứ cúi đầu lặng lẽ như vậy. Hôm nay nhỏ ăn vận đồ đơn giản, khoác áo khoác ở ngoài cho ấm, búi tóc cao trông khá khác lạ. Kerji không nói gì, cậu cứ ngậm ngùi mà bước đi.

-"Kerji..."

-"Ừm?"

-"Tớ lại gần cậu hơn được không?"

Katrina lại gần Kerji, luồn tay khoác qua tay cậu. Cô vừa đi vừa nép vào người Kerji, vẻ mặt đầy buồn bã. Kerji không nói gì, cậu để yên cho Katrina làm vậy thôi.

"Cứ như vậy...mình cảm thấy an toàn hơn."-Katrina nghĩ, nhỏ nhắm mắt lại cảm nhận hơi ấm từ Kerji.

Akairi đang đứng đợi Katrina ở chỗ hẹn. Cậu thắc mắc là đã quá giờ mà Katrina chưa tới. Thấy vậy, Akairi bèn vào hội đi tìm Katrina.

-"Chưa tới giờ bắn pháo hoa đâu...tớ đi mua chút đồ ăn nhé."-Kerji nói.

Katrina gật đầu. Cô ngồi đợi Kerji ở một băng ghế ngoài trời. Hội pháo hoa nhộp nhịp vô cùng. Katrina nhìn ra, tất cả họ đều đi với gia đình, hay đi theo từng cặp tình nhân một cách lãng mạn... Còn Katrina đang ngồi chờ đợi.

Akairi đụng mặt Kerji ở chỗ bán đồ ngọt. Akairi bất ngờ, Kerji đã đi cùng ai cơ chứ? Không lẽ lại là Katrina đã chọn đi với cậu ấy sao?...

-"Quý khách chọn hương vị gì ạ?"-Nhân viên của hàng hỏi Kerji.

-"Chocolate, bạn gái tôi rất thích chocolate!"-Kerji nói, cậu cười thách thức nhìn Akairi.

-"Vâng, xin đợi một lát."

Kerji mua đồ rồi đi trước, cậu có vẻ vội vàng. Katrina đang ngồi cô đơn một mình, thấy Kerji nhỏ mừng rỡ hẳn ra. Kerji vội vàng kéo tay Katrina chạy vào nấp đằng sau một sạp hàng ven đó. Kerji che miệng Katrina lại, cậu ngó nhìn ra. Quả nhiên Akairi đã theo chân Kerji để tìm Katrina.

-"Chuyện gì vậy?"-Katrina lúng túng hỏi.

-"Cậu đi với tớ mà đúng không?!"-Kerji liếc nhìn Katrina.

-"Đúng...đúng vậy. Dù sao thì cũng chỉ còn ngày hôm nay."-Katrina cụp mắt xuống.

Tanaka cũng cùng Haru tới lễ hội. Hai người tình tứ khác hẳn ở dinh thự Horltias. Hai anh chị đẹp đôi cùng nhau đi dạo xung quanh bờ hồ. Họi cùng soi bóng mình dưới nước.

-"Có chỗ bói này!"-Katrina ngậm kẹo trong miệng và nói.-"Tớ muốn thử xem sao!"

Thấy con bé có vẻ hứng thú, nên Kerji không thể từ chối được. Cậu buộc phải theo Katrina chơi mấy trò bói toác mà cậu không thích cho lắm. Katrina ngồi xuống, cô được vị thầy già bày cho 9 lá bài kỳ lạ.

-"Con phải chọn ba lá ạ?"-Katrina ngạc nhiên hỏi.

-"Ừ, hãy chọn bằng linh tính của con!"-Vị thầy bói già gật đầu nói.

Katrina chọn ra ba lá bài. Vị thầy già xem xét rồi mỉm cười vào lấy quẻ cho Katrina. Katrina háo hức nhận lấy nó.

Nhỏ vừa đi vừa đọc. Quẻ bói này kỳ lạ quá.

-"Gì đây? Toàn là những câu nói ám chỉ không vậy? Cái gì mà "tình thế đảo ngược"..."-Katrina tự hỏi.

-"Đã bảo là đừng chơi mấy trò bói toán đó mà!"-Kerji lắc đầu ngao ngán.

Katrina gập gọn lại rồi nhét vào trong túi. Cô đưa mắt nhìn lên trời. Có những đóm sáng lập loè đang bay lên cao, càng ngày càng nhiêu dần. Những đóm sáng làm cho đêm hội càng trở nên huyền ảo, và khung cảnh thì thật thơ mộng. Katrina reo lên khe khẽ.

-"Đèn trời đó, muốn đi thả không?"-Kerji hỏi Katrina.

-"Có chứ!"-Katrina gật đầu cái rụp.

Chiều ý con bé, Kerji đưa nhỏ tới viết đèn trời cạnh hồ. Hai người gặp Haru và Tanaka ở đó.

-"Chị Tanaka!"-Katrina hào hứng vẫy tay gọi Tanaka.

-"Ồ, hai đứa chơi được nhiều chưa?"-Tanaka cười vui vẻ quay lại.-"Tới đốt đèn trời hả?"

-"Vâng..."

-"Vậy đi cùng chị luôn đi!"-Tanaka mỉm cười.

Katrina tới chỗ đèn trời và viết điều ước lên đó trước khi thả bay nó lên trời. Nhỏ cầm bút lông lên, suy nghĩ một lát rồi viết lên đó. Katrina gác bút xuống, hài lòng đọc lại dòng điều ước trên chiếc đèn. Tanaka để ý, có giọt nước mắt rớt từ cằm Katrina xuống chiếc đèn. Katrina bình tĩnh lau nó đi, mỉm cười đốt đèn rồi thả bay nó lên.

-"Nhóc viết gì thế?"-Tanaka khẽ hỏi.

-"Em muốn Kerji sớm tìm được người cậu ấy yêu, muốn cậu ấy luôn vui vẻ, và quên em đi..."-Katrina nhìn theo chiếc đèn đang bay và nói.

-"Nhóc không ước cho nhóc sao?"-Tanaka ngạc nhiên hỏi.

-"Không..."-Katrina chắp hai tay trước ngực.-"Hy vọng điều ước sẽ sớm thành hiện thực."

Màn đốt đèn trời kết thúc. Tiếp theo sẽ là màn pháo hoa rợp trời. Mọi người đều tản ra đi tìm địa điểm đẹp nhất để chuẩn bị ngắm pháo hoa bên cạnh người mình yêu thương. Kerji kéo tay Katrina đi, cậu cùng Katrina chọn một địa điểm cao trên sườn núi. Có chỗ ngồi, Kerji dắt Katrina tới và ấn cô ngồi xuống. Xa xa có vài cặp đôi khác lẻ tẻ đứng.

Kerji ngồi xuống gần cạnh Katrina. Tay cậu nắm chặt tay con bé. Pháo hoa mắt đầu bắn lên, toé ra thành từng sợi nhiều màu sắc. Cả một khung trời xinh đẹp chìm trong sắc huyền ảo của ánh sáng, cùng tiếng hò reo không ngớt xung quanh. Katrina nhìn theo không chớp mắt, nhỏ cảm thấy mọi thứ thực sự quá đẹp. Nhưng nó cứ nhoè dần trong mắt Katrina.

Tay Katrina xiết chặt tay Kerji, để cho nước mắt cứ không dưng mà rơi xuống. Katrina mỉm cười, những giọt nước ấy là hạnh phúc hay là đau buồn đây?

-"Sao thế Kattha? Đau ở đâu hả?"-Kerji lo lắng hỏi.

-"Không, tớ mừng quá thôi..."-Katrina gạt nước mắt và nói.

Thấy Katrina cứ khóc như vậy, Kerji không chịu nổi. Cậu ôm vai con bé, một tay nâng cầm nhỏ lên. Cậu đặt môi mình thật lâu lên môi nhỏ, nhắm mắt lại. Katrina nguyện ý, nhỏ khẽ nghiêng đầu, mắt lim dim cảm nhận. Rồi cô vỡ oà trong nước mắt, nhỏ khóc nức nở ôm chặt lấy Kerji. Cuộc chia ly này nghe qua có vẻ đơn giản, nhưng đây là cuộc chia ly giữa xung đột các gia tộc. Sau này, hoặc Katrina sẽ chết, hoặc Kerji sẽ chết. Nhưng Katrina nghĩ rằng, Horltias không dễ bị khuất phục.

-"Kerji, cậu phải nhớ, nếu tớ không còn trên cõi đời này nữa, thì hãy quên tớ đi. Lúc đó, tớ sẽ đem những kỷ niệm cùng cậu sang thế giới bên kia, và kiếp sau tớ vẫn sẽ mong được ở cạnh cậu..."

-"Đừng nói thế, Kattha! Cậu sẽ sống, cậu phải sống!..."-Kerji lắc đầu.-"Đừng nói vậy..."

-"Gửi lời tạm biệt tới mọi người giúp tớ, rằng tớ yêu mọi người nhiều lắm... Nhưng đến lúc tớ phải đi theo tiếng gọi tình yêu rồi..."-Katrina nói.

Katrina cố níu kéo, nhưng đến lúc rồi. Hai người buộc phải buông nhau ra. Katrina đứng dậy, vuốt lại váy, cô cúi đầu rồi quay lưng bước đi.

-"Kattha!..."-Kerji không biết phải nói gì, cậu kéo tay Katrina lại.

-"Tớ phải đi rồi...cậu đừng làm tớ khó xử nữa..."-Katrina gạt nước mắt. Cô gỡ tay mình ra, rồi ôm mặt chạy đi mất.

Kerji vẫn đưa tay ra với về một thứ gì đó thật mơ hồ. Katrina đã đi rồi, và cậu đã thua Akairi quá nhiều bước. Và tất nhiên, tên Akairi đó sẽ chẳng bao giờ cho cậu gặp lại Katrina. "Katrina đã thuộc về người khác"-Sự thật làm Kerji như muốn quỵ xuống vì đau đớn. Cậu đứng đó, cứ nhìn hướng mà Katrina đã đi.

-"Kerji, cậu đây rồi."-Tanaka và Haru tới gần, vẻ mặt buồn bã.-"Pháo hoa kết thúc rồi, về thôi."

-"Kết thúc thật rồi."-Kerji ôm mặt cúi xuống, bông pháo hoa cuối cùng rực sáng cả bầu trời, soi rõ giọt nước mắt của cậu.

Akairi vẫn mải miết đi tìm Katrina. Cuối cùng cậu cũng thấy cô ấy. Cô đán đứng trước mặt cậu, tay đưa lên gạt nước mắt liên hồi. Nhỏ chạy tới và ôm chầm lấy Akairi.

-"Em sao thế? Đừng khóc nữa, nào!"-Akairi xoa đầu con bé.

-"Akairi..."-Katrina nói nhỏ.

-"Về thôi, Katrina."-Akairi ghé vào tai Katrina và nói.

-"Vâng..."-Katrina gật đầu.

Có thể Akairi đã thắng Kerji.

Sáng hôm sau.

Kerji tỉnh dậy sau một cơn ác mộng. Cậu đã mơ thấy Katrina khóc, trong khi đó cậu không thể bảo vệ cô ấy. Kerji tỉnh dậy, vậy là trời đã sáng.

Cậu đi qua phòng của Katrina. Như thói quen, cậu sẽ vào và giục con bé tỉnh dậy. Nhưng hôm nay thì trong căn phòng đó trống rỗng, và trái tim cậu cũng vậy. Kerji thở dài, cậu sẽ cố quen với tình cảnh này.

Mọi việc trong dinh thự Ileiser đang trở nên rất nhộn nhịp. Katrina đang ngồi trước bàn trang điểm. Cô sẽ phải ngồi trong phòng kín đó cho tới tận 11 giờ đêm. Trông Katrina có vẻ không vui.

-"Tiểu thư có chuyện gì phiền muộn sao?"-Sumi mở cửa bước vào và hỏi.

-"Vâng, có một chút ạ."-Katrina nhìn vào gương và nói.

-"Tiểu thư sẽ trở thành cô gái đính ước xinh đẹp nhất từ trước đến giờ, thế nên xin hãy vui lên."-Sumi mỉm cười nói.

Đồng hồ điểm 3h chiều. Công việc trong căn phòng này bắt đầu. Katrina được họ trang điểm, gắn đá lên trán thật cẩn thận. Mi mắt của cô được chuốt lên thật dài, thật đậm. Mái tóc được bới bồng, ghim lại về một bên. Katrina mím môi, màu son đỏ làm cô trông thật tươi tắn. Cô cầm bông tai lên và đeo nó lên tai mình. Mọi thủ tục trang điểm đã hoàn tất, đúng đến 7h tối. Vậy là chi mất 4 tiếng cho vụ này.

Lực lượng vệ sĩ được bố trí nghiêm ngặt xung quanh dinh thự Ileiser để ngăn không cho người khác quấy rối. Akairi cũng đang chuẩn bị trong phòng. Cậu nhìn ngắm mình thật cẩn thật trong gương. Tối nay chắc chắn cậu sẽ là một Bạch hoàng tử trong mắt mọi người.

-"Chưa xong nữa sao?"-Katrina ngạc nhiên hỏi.

-"Vâng, tiểu thư còn phải đội thứ này nữa."-Người hầu cúi đầu nói.

Họ mang tới một chiếc mũ miện lớn. Chiếc mũ miệng giống như những thứ mà vua chúa hay đội thời cổ trang, có điểm xuyết lông trắng và những hạt ngọc sa xuống. Trông nó khá nặng.

-"Trời ơi..."-Katrina hoảng trước sức nặng của chiếc mũ miện.

-"Nhìn xem, tiểu thư đẹp lắm. Đẹp hơn cả cố phu nhân."-Người hầu chỉ vào gương.

-"Cố phu nhân?"-Katrina ngạc nhiên hỏi.-"Là mẹ Akairi ạ?"

Đúng là nó rất đẹp, quyến rũ và quyền lực. Katrina cũng chưa nhìn thấy bộ đồ, cô đang đoán già đoán non là nó chắc phải đồ sộ lắm.

-"Phải, cố phu nhân mất tích vài năm rồi được tin là bà ấy đã chết."-Người hầu nhớ lại.

-"Thật ư?"-Katrina ngạc nhiên hỏi.-"Vậy thì buồn quá..."

-"Thôi nào, đừng nhắc chuyện buồn nữa! Đến lúc mặc thử váy rồi thưa tiểu thư.


Trong khi đó, Horltias đang chuẩn bị cho cuộc chiến tối nay. Kerji muốn đi để quên hết phiền muộn trong lòng mình.

-"Cậu chắc là cậu đi được chứ?"-Tanaka hỏi.

-"Vâng."-Kerji trả lời hờ hững.

Trong khi Katrina đính ước với Akairi, thì Horltias sẽ đi chinh phạt các gia tộc khác....

-----///// Hết Chap-47/////-----

Next: Chap-48