Ngày Em Trở Thành Ác Quỷ

Chương 5: Đồng đội




"Hai mươi ngày nữa, giới bóng đêm sẽ tranh quyền đoạt vị....

Horltias gặp nạn ư?!...

Vậy còn những gia tộc khác....."

----------------------------------------------

Buổi trưa. Nắng nhẹ nhàng, tưởng chừng như tất cả đều đang rất yên bình. Dinh thự của Ileiser-một dinh thự trông rất khang trang và mới, lấp lánh dưới ánh nắng bởi những hoạc tiết chạm khắc mạ vàng.

-"Đồ ăn như này mà các ngươi mang cho ta ăn được hả?"

Nora nếm thử đồ ăn do các người hầu đem lên rồi quát lớn. Cô đáp thẳng chén đĩa vào tường, nơi mà các người hầu đang đứng. May mắn là không vào người bọn họ.

Những người hầu cúi đầu, không dám ngâng mặt lên nhìn Nora. Nora mặt nhìn các người hầu rồi bĩu môi khinh bỉ. Cô đẩy cái bàn ăn thật mạnh rồi đứng dậy, tay mân mê mái tóc rồi soi gương.

-"Các người thấy ta có đẹp không?"-Nora hỏi, vẫn cái giọng chảnh choẹ hôm nào.

-"Dạ, có thưa tiểu thư...."-Những người hầu lấm lét nhìn mặt nhau rồi cúi đầu trả lời. Một trong số những cô hầu gái, có cô gái nhan sắc không thua kém gì Nora, với mái tóc hồng dài ngang lưng, ghim mái bởi hai cái kẹp tăm nhỏ.

Nora vẫn đỏng đảnh vuốt tóc soi gương:

-"Người đẹp Yunumi, nhắc lại ta nghe ~" -Nora có ý bảo cô gái tóc hồng, giọng đầy khinh bỉ.

-"Tiểu thư rất đẹp ạ!"-Yunumi trả lời một cách ngoan ngoãn, giọng cô không chút cưỡng ép.

Nora cười khẩy nhìn vào gương. Cô quay ra những người con trai đang đứng:

-"Rikuto, lấy cho ta chút nước ấm rửa chân đi."

-"Tôi chỉ có nghĩa vụ bảo vệ người thôi thưa tiểu thư. Hầu hạ người xin sai bảo những cô hầu gái."-Cậu con trai tóc màu xanh lá nhạt cúi đầu trả lời.

-"Mau lên, nếu không ta sẽ nói với Akairi là thái độ của ngươi không tốt đấy!"-Nora quay mặt nhìn Rikuto, mắt trừng lên. Rikuto nắm chặt tay mình:

-"Vâng...."

Rikuto đem đến cho Nora một thau nước ấm. Cô nàng đỏng đảnh ngồi xuống. Gác chân phải lên, cô ta gọi Yunumi:

-"Tới đây, dùng khăn giúp ta rửa chân."-Nora nhìn Yunumi bằng nửa con mắt.

Không chút miễn cưỡng, Yunumi quỳ gối xuống, dùng khăn giúp Nora rửa chân. Nora cười sung sướng khi thấy Yunumi phải cúi đầu lầm lũi như vậy. Bỗng Nora dùng chân đá văng thau nước, làm cho nước bắn vào mặt Yunumi. Đúng lúc đó, Akairi mở cửa phòng Nora.

Thấy Akairi, Nora vội vã dừng thái độ chảnh choẹ lại. Bây giờ, cô lại tiếp tục với thái độ giả vờ tốt bụng:

-"Sao cô sơ suất vậy, có sao không Yunumi."-Nora ngồi trên ghế cúi xuống, đưa tay vuốt má Yunumi. Yunumi bê thau nước đứng dậy

.-"A, anh Akairi!..."

Rikuto nhìn Yunumi có ý hỏi cô có sao không, Yunumi lắc đầu, cô dùng chiếc khăn tay của mình lau lại khuôn mặt.

Nora õng ẹo đến gần Akairi rồi khoác tay cậu, mỉm cười đầy thân thiện.

-"Những người hầu đó có làm em hài lòng không?"-Giọng Akairi trầm ấm hỏi Nora.

-"Em hài lòng lắm, vì là Akairi đã nhoè họ chăm sóc em!"-Nora cười, đáp.

Akairi xoa đầu Nora, anh không quên hỏi lại:

-"Yunumi cô ổn chứ, có ăn đi tắm gội lại không?"-Yunumi lặng lẽ lắc đầu, cô để ý thấy Nora đang khó chịu hơn bao giờ hết.

Akairi yên tâm cùng Nora đi xuống tầng trệt. Những người hầu đứng đây thở dài. Có vẻ họ giống như vừa trải qua một cuộc chiến kinh hoàng vậy.

-"Yunumi, cháu không sao chứ?!"-Người hầu có vẻ già hơn đứng cạnh Yunumi hỏi.-"Cô ta quả nhiên quá đáng lắm rồi!!!"

-"Cháu ổn mà!"-Yunumi cười đáp, cô sắp lại bàn ghế và dọn dẹp bát đĩa trên bàn. Cô cũng không quên nhặt những mảnh vỡ trên sàn, rồi mới đi.

-"Cô ta chắc chắn ghen tị nhan sắc với Yunumi, chắc muốn vùi hoa dập liễu đây mà!"-Nhưng người hầu khác nói nhỏ với nhau trong khi Yunumi dọn dẹp.

----------------------------------------------

Yunumi đang rút đồ trên dây phơi quần áo. Cô bực tức rút từng chiếc áo, không may kéo quá mạnh, làm bung chiếc váy của Nora. Yunumi sợ hãi nhìn chiếc váy, cô định đem giấu đi để đính lại.

-"Cô lần này không thoát được đâu. Có bán cái mạng quèn của cô cũng không đền nổi cái váy đó!"-Nora đứng ở bậc thềm, hất hàm nhìn Yunumi. Cô nàng nghĩ ra cái gì đó để trừng trị Yunumi đáng thương.

Nora khóc lóc sà vào lòng Akairi đang ngồi đọc sách. Cô khóc một lúc lâu, cho đến khi Akairi hỏi nhiều lần, cô mới trả lời.

-"Cái đầm Akairi tặng em, Yunumi...Cô ta đã cố tình làm rách nó...."

Akairi giận dữ. Cậu tìm Yunumi trách mắng:

-"Cô cố tình làm vậy đúng không?!"-Akairi một tay chống hông, một tay giơ chiếc váy lên. Yunumi quả nhiên rơi vào thế khó khăn. Nếu như cô nói cô không cố tình làm, thì không khác gì cô tố cáo Nora nói dối, nếu cô nói cô cố tình làm, thì.....

"Yunumi, để xem mày sẽ làm gì..."-Nora đứng sau Akairi, nở nụ cười nham hiểm.

-"Thiếu gia... Là tôi đã cố tình ạ..."-Yunumi cúi đầu, ngậm đắng nuốt cay để nói ra câu đó. Akairi đã bực mình, cậu kéo tay Yunumi, đi ra phía cổng.

-"Rikuto, sắp xếp hành lý cho Yunumi!"-Akairi nói lớn, vậy là Yunumi bị đuổi ra khỏi dinh thự Ileiser.

Akairi quay vào dinh thự. Cậu vào phòng của mình. Một người có dáng vẻ như quản gia của cậu lên tiếng, đó là một phụ nữ chừng 24, 25 tuổi, đeo kính một mắt, có dây vắt qua vai.

-"Thiếu gia, xin cậu đừng chiều chuộng tiểu thư Nora quá...."

-"Không đâu Sumi, tôi chỉ muốn Nora được hạnh phúc, đâu phải chiều chuộng?!"-Akairi nhìn Sumi mỉm cười. Sumi cũng không nói gì nữa.

Cổng dinh thự đóng vào, để ngoài đó một cô gái mong manh đứng một mình. Yunumi lấy hai tay tự ôm lấy mình, nhưng cô mạnh mẽ, không chút nước mắt. Rikuto mở cổng, đưa hành lý cho cô. Yunumi nhận hai tay lấy hành lý.

Yunumi quay đi, cô đi được vài bước thì Rikuto gọi lại:

-"Cô đi một mình được không?! Tôi sẽ trốn đi cùng cô!"

Yunumi bất ngờ quay lại. Rikuto kéo tay cô chạy thật nhanh. Hai người nghỉ lại tại một công viên vào buổi chiều:

-"Cái dinh thự đó, tôi cũng sắp chịu hết nổi rồi!"-Rikuto nói.

Hai người đều im lặng.

------------Trong khi đó-----------

Người của dinh thự Horltias đang ở bệnh viện. Tanaka đang hỏi vị bác sĩ tình trạng của Chika hiện giờ.

-"Cô bé đã qua cơn nguy kịch. Nhưng cô bé...."-Bác sĩ nói vẻ tiếc nuối.

-"Nhưng sao chứ?!"-Kerji lo lắng thúc giục.

-"Cô bé có thể sẽ phải ngồi xe lăn mãi mãi.....tôi xin phép!"

Mọi người như nghe bác sĩ nói như sét đánh ngang tai. Mọi người vào thăm Chika. Chika vẫn bất tỉnh.

Đầu Chika phải băng bó, có nhiều vết xước trên mặt, trên cách tay và đặc biệt là hai chân đều phải cố định bằng nẹp.

Một lát sau, Chika tỉnh dậy. Lúc đó Katrina đã kiệt sức, nhỏ ngồi ở ghế dưới, đầu gối vào chăn của Chika.

-"Em có muốn chút nước không, Chika?"-Tanaka lo lắng hỏi Chika.

Chika lắc đầu. Cô bé cố cử động. Nhưng đau. Hai chân cô đã bị chấn động quá mạnh, một phàn còn bị bánh xe ô tô đẹn.

-"Đừng cử động, chị Chika...."-Inoue nắm tay Chika nói.

-"Chị bị làm sao vậy?!"-Chika hỏi. Mọi người không nói gì. Cô tờ mờ nhớ lại. Cô nhớ lại tiếng gọi thất thanh từ Katrina, nhớ lại chiếc xe lao thẳng vào mình, nhớ lại cô đã ngã xuống đường.

-"Em sẽ sớm bình phục đúng không.... Đúng không anh Kerji?! Em sẽ kịp tham gia trận chiến, đúng không anh Gin?! Đúng không anh Tsuke?!"

Chika nói như la hét, cô nói lớn dần. Những câu hỏi như xé lòng người khác. Katrina tỉnh dậy. Chứng kiến cảnh như vậy, cô không khỏi kìm lòng. Tanaka quay đi giấu nhưng giọt nước mắt.

-"Bác sĩ nói...có thể em sẽ phải ngồi xe lăn."-Katrina ngước nhìn Chika.

-"Bao lâu!!?"-Chika hét lên.

Katrina cúi đầu.

-"Có thể là... Mãi mãi..."

Chika không nói gì. Mặt con bé hơi cúi xuống. Tất cả đều im lặng. Bỗng nhiên Chika cười lên, giọng cười đầy cay đắng. Con bé cười, nhưng lại rớt nước mắt.

-"Không sao đâu, em vẫn có thể chế tạo bom, hay chế ra những thiết bị khác...."-Tsuke nói.-"Em vẫn còn khả năng của riêng mình em-..."

-"Các người đi đi!!!!"-Chika hét lên, cô lấy tay đập liên tục xuống giường.

-"Đừng.... Đừng làm thế.."-Katrina giữ tay Chika.

-"Đi hết đi!!!"-Chika dùng hết sức hất tay một cái, làm Katrina suýt ngã. Kerji kéo Katrina ra khỏi phòng.

-"Để con nhỏ một mình đi, Kattha."-Kerji khẽ nói.-"Tớ đưa cậu ra công viên nhé."

Katrina ngồi trên băng ghế trong công viên cùng với Inoue. Cô rất buồn, mặt cô cúi xuống. Kerji đi mua nước về, cậu đưa cho hai người chai nước. Cậu ngồi xuống cạnh Katrina.

Vừa lúc, Haru tới.

-"Tanaka đã ở lại ngoài phòng bệnh cùng Tsuke và Gin rồi!"-Haru báo cáo với Kerji.

Katrina không muốn uống. Cô chỉ cầm chặt lấy chai nước ngọt.

-"Ngoan nào, uống một chút đi.....Haru này...."-Kerji đặt tay lên trán, ngửa cổ nhìn trời nói.

-"Chuyện gì? Tôi nghe đây!"-Haru đứng dựa vào cột đèn ngay gần đó.

-"Chúng ta... Nếu có thêm người thì sẽ có thế hơn. Em cũng đã nghĩ cho Chika việc phải làm, cũng khá quan trọng...."

-"Nhưng chúng ta sẽ kiếm thêm người ở đâu?"-Haru gãi đầu bối rối hỏi.

Nói đến đó, Kerji buộc phải suy nghĩ. Cậu sẽ tìm người ở đâu chứ.

Mọi người đang trầm từ suy nghĩ, thì ở phía bên kia công viên, có vẻ như xảy ra xô xát.

-"Ê, con nhỏ này trông được đấy, đi cùng bọn anh không cô em?"-Hai tên côn đồ xăm trổ đầy mình, đứng nhìn Yunumi đang ngồi, lấy tay vuốt tóc cô mời gọi.

-"Ê, tránh xa cô ấy ra!"-Rikuto chạy tới. Cậu vừa đi mua nước trở về. Cậu nói với hai tên côn đồ vẻ đe doạ.

Hai tên côn đồ nhìn Rikuto, vẻ mặt khinh bỉ.

-"Mày là bạn trai nó hả?! Ahaahaahaha... Nhìn mày nhỏ con thế kia mà dá-m...."

Tên côn đồ kia bị Rikuto đá thẳng vào bụng, làm hắn ôm bụng lùi ra sau đến vài ba bước. Rikuto nhìn hai tên vẻ thách thức. Yunumi thì không chút sợ hãi, ngồi ở ghế bình thản nhìn hai tên xấu xa.

-"Tên này....láo toét!!"

Tên côn đồ còn lại giơ nắm đấm định đánh Rikuto. Rikuto dùng hai tay đỡ lấy cú đấm, rồi vặn tay hắn ta làm hắn ta đau đớn vô cùng. Tuy nhiên, cậu bị tên côn đồ hồi nãy phục kích, đánh vào đầu cậu từ đằng sao. Mất thắng bằng, Rikuto ngã quỵ xuống, tay ôm đầu.

-"Vậy là hết đời thằng bạn trai của cô rồi... Đi với chúng tôi nhé, cô em!"-Tên côn đồ mời gọi ngọt ngào.

Hảu định chạy tới ngăn cản nhưng bị Kerji chặn lại. Cậu muốn nhìn cô gái kia còn có thể bình tĩnh bao lâu.

-"Hử, cô em khinh thường bọn anh sao?! Vậy bọn anh không khách sáo nữa!"

Tên côn đồ kia như muốn đánh ngất Yunumi rồi bế cô về. Tên côn đồ giơ nắm đấm lần hai. Đột nhiên, tay hắn dừng khuỵu lại. Yunumi đã dùng dao đâm vào bắp tay của hắn. Tên to con kia la lên đau đớn.

Cô đừng dậy, cầm dao dí vào cổ tên côn đồ:

-"Ngươi có biết gia tộc ban đêm chuyên giết người Ileiser không?!-Yunumi hỏi.

Nghe đến mấy chữ Ileiser, hai tên kia phồn bay phách lạc, chạy mất không ngoái nhìn lại.

-"Chúng ta không cầu lợi gì được Ileiser nữa đâu!"-Rikuto đứng dậy.

Lúc này Yunumi mới để lộ biểu cảm trên khuôn mặt. Cô lo lắng giúp Rikuto đứng dậy.

-"Cậu và tôi biết một chút võ thuật đấy, nhưng to con như hai tên đó ta đấu lại không nổi đâu, tôi nghĩ tốt nhất nên dùng đòn tâm lý.

-"Cô thông minh thật đó...."-Rikuto đau đớn đứng dậy, Yunumi đỡ Rikuto ngồi xuống băng ghế.

Hai người thở dài nhìn về phía trước. Hoàng hôn đang ôm lấy cảnh vật. Nắng vàng cam trải dài trên mặt đất, chảy qua nhành cây, kẽ lá.

-"Cô em, có muốn đi cùng ta không?!"-Kerji đứng trước mặt hai người họ, tỏ vẻ một badboy đúng chuẩn.

Yunumi mặt không chút biểu cảm, nhìn Kerji chăm chăm. Kerji đứng người, không hiểu tại sao.

-"Nhìn anh không phải người xấu."-Yunumi nói.

Kerji biết không còn giả vờ được, cậu cười trừ rồi gọi Inoue.

-"Vậy hai người không còn chỗ để đi sao?"-Inoue dịu dàng hỏi.-"Hai người có thể đến ở chỗ tôi."

-"Chúng tôi bị đuổi đi từ Ileiser..."-Rikuto nói.

Mọi người trở nên nghiêm túc. Inoue lại hỏi:

-"Vậy hai người có biết Horltias là gì không?"

Hai người họ lắc đầu. Inoue đoán nghĩ hai người chỉ thuộc thành phần hầu hạ nên không biết gì về chuyện này.

Kerji có vẻ yên tâm hơn.

-"Vậy, chào mừng mọi người đến với dinh thự Horltias!"-Kerji cười, giơ tay ra chào đón Yunumi và Rikuto-hai thành viên mới của Horltias.

----------------------------------------------

Buổi tối ở dinh thự Horltias.

Tsuke và Tanaka đưa Chika về từ bệnh viện. Cậu giao cho Katrina và Inoue hướng dẫn hai người mới lên phòng của mình.

-"Dám hỏi tiểu thư, cô gái vừa về từ bệnh viện là....."-Yunumi hỏi.

-"Là Chika, nhỏ bị tai nạn ở ngoài cổng trường học...à, gọi tôi là Kattha được rồi, Yunumi đừng giữ ý quá vậy."-Katrina cười nhạt.

Katrina dẫn Yunumi vào một căn phòng còn mới. Cô giúp Yunumi xách đồ vào phòng.

-"Tiểu thư đừng làm thế...."-Yunumi bối rối lắc đầu xua tay nhìn Katrina.

Katrina xếp đồ vào tủ cho Yunumi, hướng dẫ chỗ để cho Yunumi.

-"Có gì em bảo người hầu là được, lát nữa Inoue sẽ xin thông tin về em...."

Katrina đứng trước mặt Yunumi, vẻ mặt nghiêm túc. Cô cúi đầu trước mặt Yunumi. Yunumi bối rối đỏ mặt định từ chối.

-"Nếu được...xin em hãy giúp Horltias!!"-Katrina nói, cô đang xin Yunumi giúp đỡ.

-"Vâng... Vâng..."

Katrina đi khỏi phòng, Yunumi kéo rèm lên. Trăng sáng lung linh huyền ảo trên bào trời đầy sao. Cô cảm thấy tương lai của cô đang dần hé sáng.

-"Người ở đây tốt lắm Rikuto."-Cô đứng ngoài ban công, nói sang với Rikuto đang đứng ở ban công bên cạnh.

-"Phải."-Rikuto dựa lưng vào tường nói.

-"Nếu được, tôi thề sẽ trung thành với Horltias này."-Yunumi nhắm mắt lại, cảm nhận ngọn gió đang nâng niu mái tóc cô.

-"Ừm..."-Rikuto trả lời.

Trăng cũng đang sáng rực trước cửa sổ phòng Chika. Chika đang ngắm nhìn nó. Quả nhiên trăng chẳng bỏ rơi ai cả, và cũng chẳng ai bỏ rơi Chika cả."

Chika trở mình một cách khó khăn, cô cũng đang thưởng ngoạn cơn gió của thiên nhiên.

----------------------------------------------

"Bắt đầu từ ngày mai, Yunumi và Rikuto sẽ được phổ biến dần luật chiến và huấn luyện...."-Kerji nói với Haru.

---/////Hết chap-5/////---

Next: Chap-6