Nghịch Tập

Chương 188: Kì đà cản mũi




Xa nhau bảy năm liền, rất nhiều năm như vậy rồi hai người mới cùng đứng duwois một vòi hoa sen tắm chung như hồi trước.

Hai thân thể cường tráng màu mật ong đủ làm cho tất cả phái nữ gào thét chói tai lại đứng cũng một nơi thì chỉ làm mức độ thêm trầm trọng hơn mà thôi, bắp thịt săn chắc bị nước làm ướt tạo lên vẻ sáng bóng mê người. Quách Thành Vũ tay cầm vòi nước xì về phía mặt Trì Sính, tóc anh te bị ướt dính lên da đầu, các đường nét tinh tế trên cơ thể, gương mặt được rửa sạch, ngũ quan hài hòa đẹp đẽ hiện lên, chất đàn ông càng mãnh liệt phả ra.

Quách Thành Vũ đưa tay vuốt vuốt cự vật của Trì Sính một cái đàu giỡn, "Tổng công đại nhân vẫn uy mãnh như trước nhỉ."

Trì Sính một tay bóp mạnh cổ Quách Thành Vũ, ánh mắt lướt trên khuôn mặt anh ta, âm u hỏi, "Như thế này đã đạt tiêu chuẩn để phang* cậu chưa. ?" '

Quách Thành Vũ một chân đá lên mông Trì Sính.

"Tôi mới là người phang* cậu thì có."

Hai người cứ như trở về thời mười bảy mười tám tuổi vậy, không còn một chút tính toán và tâm địa nào, thân thiết ở cùng một phòng tắm vui vẻ cười đùa như hai đứa bạn thời niên thiếu vô lo vô nghĩ.

Tắm xong, Quách Thành Vũ cũng Trì Sính đến phòng thư giãn, gọi cho người mát-xa đến xoa bóp.

Trì Sính nằm sấp trên giường cho người đấm bóp, mắt hơi him hip lại, giữa hai lông mày tràn đầy vẻ mệt mỏi, nhăn nhó.

Quách Thành Vũ đưa cho cậu ta một điếu thuốc.

Trì Sính hút một ngụm, thở ra một làn khói bay ngập phòng.

"Hút như vậy có được không?"

Quách Thành Vũ đùa nói, "Tôi làm kinh doanh, dùng đồ xa sỉ như vậy cũng bĩnh thường, cậu làm công chức nhà nước, tiền đen nhét đầy túi mà cũng thấy vậy sao?"

Trì Sính cười nhưng không nói gì.

Quách Thành Vũ lại hỏi, "Bao lâu không tìm người xoa bóp rồi? ."

Trì Sính gảy tay búng tàn thuốc, nhàn nhạt mở miệng, "Không nhớ rõ."

"Cuộc sống cậu thật quá nhạt nhẽo nha! Bao nhiêu nhóc mười bảy mười tám cậu nuôi đâu rồi hả? Đem phang trong hai tuần cũng chưa hết kia đâu rồi. ?" Quách Thành Vũ nói. (Gì mà nhiều thế, cái này muốn đập ba ba Sính lần 1)

Trì Sính trở mình lại, ánh mắt cương ngạnh nhìn trần nhà.

"Đã muốn fuck thì fuck ai chả được, đều có thể fuck đến hoa mắt, nát cúc, nếu không có hứng fuck thì fuck cả đám thì cũng không thể fuck như mong muốn." (để fuck cho nó sướng. . nghe thao với phang nó có vẻ hơi Tàu)

Quách Thành Vũ sắc bén nhìn biểu hiện của Trì Sính.

"Cậu lên mặt với ai đó?"

Trì Sính con mắt hàm chứa ý cười nhìn lại, "Anh còn muốn bắt tôi phải nói ra hả?"

Quách Thành Vũ trong lòng nghĩ: Tôi còn chư được ăn thì tôi àm sao mà tự hào được chứ.

Quách Thành Vũ phun ra một câu, "Cậu chỉ có cái việc này là triển vọng."

"Tôi không gấp gáp gì?" Quách Thành Vũ lơ đễnh, "Cuộc sống còn dài, tôi cũng không thích ăn đồ bẩn, tôi vẫn chờ cậu ta chấp nhận tôi."

Trì Sính suy nghĩ một chút, "Cũng tốt, có một chút hi vọng chờ đợi cũng không tồi, tôi hiện tại ngay cả hy vọng nhỏ nhoi cũng mất."

"Hai cậu... ..."

Trì Sính ngay lập tức ngắt lời, "Đừng nhắc đến cậu ta với tôi."

"Đến mức này sao?" Quách Thành Vũ hỏi, "Bao nhiêu chuyện hả?"

Trì Sính hừ lạnh một tiếng, "Thử xem Khương Tiểu Soái chính miệng nói một câu không yêu cậu, cậu xem xem có cảm giác gì hả. ?"

"Hai chúng tôi không có dở người như hai cậu, có yêu hay không cũng không hở cái là nói ra. Chính là cậu ta thật sự nói như vậy, thì tôi cũng không nhỏ mọn như cậu mà để ý, không yêu tôi, tôi liều mạng làm cậu ta yêu tôi."

Trì Sính dập tắt điếu thuốc, "Không phải tôi lòng dạ hẹp hòi, mà cậu là đồ đê tiện."

"Phẩm chất có đê tiện vẫn có người theo, cậu phẩm chất tốt đẹp như này lại bị bỏ rơi."

Trì Sính trở mình nằm nghiêng, lấy ra một con dao găm nhỏ, vẫy vẫy nói một câu, "Cậu định tìm cái chết hả. ?"

Quách Thành Vũtên mặt lộ ra dáng vẻ cười cười.

Xoa bóp xong, Trì Sính một cách tự nhiên lên giường Quách Thành Vũ, vén chăn chui vào.

"Này, tôi nói, cậu cũng không coi bản thân mình là người ngoài hả. ?"

Trì Sính phun ra một câu, "Tôi đối với cậu mà nói vẫn coi như người ngoài hả?"

"Không phải người ngoài thì cũng không phải vợ tôi nha. ! Quay về giường cậu mà ngủ, có thể ngủ cùng sao hả?"

Trì Sính nói, "Trước đây chúng ta ngủ chung còn ít hả?"

Nói xong một tay đẩy Quách Thành Vũ sang một bên.

"Tôi lại nghĩ đến một chuyện," Quách Thành Vũ cười như không cười, "Cậu nằm ở cái chỗ này, trước đây Ngô Sở Úy đã từng nằm qua nha, đêm hôm đó... . . . . . A....nhớ lại JB tôi lại ngứa ngáy, cậu nói xem cái mông cậu ta sao lại to như vậy hả? Vừa to vừa tròn, cái này mà bóp thì rất thích hả? !"

Vừa dứt lời, bên người tiếng dây lưng kêu, may mắn là phản ứng nhanh và kịp thời, không để cho Trì Sính trở mình qua, dây lưng mà quất xuống lưng thì, đau cũng không kịp nữa.

Quách Thành Vũ không chịu thua thiệt, nói thêm một câu.

"Hai người cao lớn trong giữa phòng của tôi, tôi cũng chỉ may mắn được thưởng thức thôi."

Trì Sính liếc mắt nhìn anh ta một cái, "Vạch áo cho người xem lưng đúng không?"

"Tôi vẫn muốn đặc biệt cùng cậu thảo luận kinh nghiệm, cậu làm như thế nào? Dựa vào kích thước của cậu, mẹ nó, cậu ta chắc có một đêm vô cùng tồi tệ? Nhìn cái kia phấn hồng kích thích, thực sự là muốn nghiền nát Quách đại gia tôi."

"Cũng không phải ai cũng có thể làm được, bị tôi làm nhiều lần, cơ bản sẽ không còn chúm chím và khít nữa, nhưng cậu ta là ngoại lệ. Nguyên nhân một phần do tôi, một phần do cậu ấy, đúng là cái mông trăm năm khó gặp." ( Chừa cái thói đa dâm đi ba ba ơi. . . con đau lòng lắm. . )

Quách Thành Vũ vẻ mặt cười xấu xa.

"Vừa rồi ai nói không cho tôi nhắc đến cậu ta. ? Hiện tại lại luôn miệng khen cậu ta."

Trì Sính vẫn một mặt ung dung, "Tôi đang nói về những chuyện cậu ta làm và thân thể cậu ta không hề liên quan đến nhau, cậu ta có đào mộ tổ tiên nhà tôi lên, thì mông cậu ta đẹp vẫn là nó rất đẹp, hiển nhiên không thể thay đổi được."

"Cậu nghĩ sao?" Quách Thành Vũ hỏi.

Trì Sính không trục tiếp trả lời, chỉ mịt mờ cảm khán một câu.

"Tìm không ra một 'miếng thịt' ngon như vậy."

Quách Thành Vũ bản thân lại nghĩ đến mùi vị 'miếng thịt' Khương Tiểu Soái.

Trì Sính lại mở miệng nói,"Dựa vào kinh nghiệm giường chiếu nhiều năm của tôi thì Khương Tiểu Soái cũng không tệ, nhìn rất lẳng lơ."

Quách Thành Vũ gằm từng câu từng chữ nói," Việc này, với cậu, thật không có liên quan."

Trì Sính cười cười, không nói gì.

Hai người trầm mặc im lặng một lúc.

Trì Sính đột nhiên mở miệng hỏi, "Đau không?"

Quách Thành Vũ vô cùng kinh ngạc, "Hỏi ai hả?"

"Không có cảm giác." Trì Sính nói.

Quách Thành Vũ rất nhanh thì ngủ thiếp đi.

Trì Sính vén chăn lên liếc mắt nhìn, vừa quất một dây lưng không lưu lại một dấu vết hồng nào. Quả nhiên da đã đủ thô ráp, đủ dày, nếu là Ngô Sở Úy, một quất như vậy thì phải kêu gào ba ngày.

Nửa đêm, Quách Thành Vũ tỉnh dậy nhưng không mở mắt, bên cạnh phát ra tiếng động rít thuốc. Anh ta trực tiếp bắt tay đưa tới miệng Trì Sính giật điếu thuốc ra, chuẩn xác không sai lệch ném vào cái gạt tàn thuốc.

"Đi ngủ." Quách Thành Vũ lạnh giọng nói.

Trì Sính im lặng gằm mặt nhìn anh ta một lúc, trong lòng thầm nghĩ: Quách tử, nếu hai chúng ta không giải hòa, vui vẻ trở lại, hiện tại tôi lại không được hút thuốc.

Mấy ngày sau, Khương Tiểu Soái chẳng biết nghĩ gì, lại đi tìm Quách Thành Vũ. ( Cá bắt đầu cắn câu)

Trước khi đến còn gọi điện xác nhận một chút.

"Anh tối hôm nay có rảnh rỗi không? Nếu có người khác, thì tôi không đến đâu."

Quách Thành Vũ vui mừng ra mặt đáp,"Không có ai, chỉ có một mình tôi ở nhà."

Vừa mới cắn rứt một chút, Quách Thành Vũ lại hơi lo lắng, anh ta mỗi ngày đều cùng Trì Sính cùng chăn cùng gối, đuổi cậu ta đi thì không đành lòng, để cậu ta ở lại thì quá vướng chân vướng tay mà cản trở, có thể trách ai đây.?"

Suy nghĩ một lát,ánh mắt lóe sáng ngay lập tức gọi điện cho Lý Vượng.

"Chọn cho tôi một em rồi mang qua đây, cho Trì thiếu gia của cậu cải thiện bữa ăn."

"Nam hay nữ.?" Lý Vượng hỏi.

Trì Sính vừa lúc đi vào.

Quách Thành Vũ thuận miệng hỏi anh ta một câu,"Nam hay nữ?"

Trì Sính trong nháy mắt liền hiểu ý, thuận miệng trả lời,"Nữ đi, Nam có chút rắc rối." (Lại bắt đầu ăn tạp rồi..ghét rồi.)

Lý Vượng bên kia đầu dây nghe được câu trả lời, lại hỏi,"Có yêu cầu đặc biệt gì không?"

Quách Thành Vũ lần thứ hai chuyển ánh mắt thắc mắc ném về phía Trì Sính.

Trì Sính nói,"Ngực lớn một chút."

Hai mươi phút sau, Lý Vượng thành thật mà đưa đến mấy em tươi trẻ cũng tầm hai mươi tuổi, hơn hết lại là những người vô cùng sành điệu, non nớt cậu ta không dám tìm, sợ kinh nghiệm thì ít mà gan dạ thì không có thì không chịu được đại bác* của Trì Sính.

Một cô gái xinh đẹp đi theo Trì Sính vào phòng bên cạnh.

Quách Thành Vũ còn đặt rất nhiều đồ chơi ở phòng, nào là nội y tình thú, đạo cụ SM, thuốc kích dục các loại, sợ Trì Sính chơi không đã, nhanh ra ngoài lại làm hỏng việc của anh ta.

Rất nhanh Khương Tiểu Soái cũng tới.

Quách Thành Vũ lúc này cũng tỏ ra vui mừng quá mức, sợ Trì Sính chơi nhanh, tuy rằng dựa vào tốc độ của Trì Sính thì cũng không đến lỗi, nhưng cũng sợ chuyện ngoài ý muốn. Nếu Khương Tiểu Soái đã lần thứ hai tìm đến mình, chứng minh cậu ta biết sai, cũng phải cho cậu ta một cơ hội,"Hối cải làm người." chứ.

Vì mậy mà khi Khương Tiểu Soái vừa bước vào cửa, Quách Thành Vũ liền đẩy cậu vào góc tường hôn đến.

Khương Tiểu Soái giãy giụa một hồi, đại khái cảm thấy mùi vị không tồi, liền cứ để Quách Thành Vũ tiến tới. (đừng ai làm hỏng việc nhá)

Kết quả, Quách Thành Vũ tay còn chưa kịp đưa đến phía dưới, phòng bên trong truyền đến một âm thanh không bình thường.

"Ầm" một tiếng. Cửa bị đạp ra.

Trì thiếu gia một tiếng như mệnh lệnh,"Nhanh nhẹn mà cút cho tôi.!"

Khương Tiểu Soái thân hình chấn động, đẩy Quách Thành Vũ ra.

"Không phải anh bảo chỉ có một mình anh hả?" ( ba ba Sính bóng đèn ghê luôn... bực rồi..)

Quách Thành Vũ còn chưa kịp giải thích, phía ngoài truyền đến giọng một cô gái xinh đẹp thút thít khóc, tiếp theo đó Trì Sính tiến vào.

"Không phải là......... cậu làm thế nào đi ra?" Quách Thành Vũ kinh ngạc kinh động.

Trì Sính trợn mắt hướng về phía cô gái trẻ đẹp.

"Nói năng run rẩn nghe rất khó chịu."

Quách Thành Vũ xấu hổ,"Người ta còn chưa cởi quần áo ra mà cậu đã đá ra ngoài rồi hả?"

"Vừa mở miệng liền thấy khó chịu thì làm sao mà chơi.?"

Quách Thành Vũ trên trán lấm tấm mồ hôi, mặt đen đi.

"Cậu không phải nói ngực lớn là được sao? Tìm được ngực khủng cho cậu rồi, cậu còn bám theo tôi mà không buông tha hả, cậu không phải cố ý bới lông tìm vết hay sao?"

Trì Sính xỏ đôi dep lên bên giường, động tác vô cùng nhanh nhẹn.

"Hai người làm gì thì làm, tôi không làm phiền."

Nói xong, mở cửa lạch cạch bỏ đi, đặc biệt mạnh bạo châm điếu thuốc hút.

Khương Tiểu Soái nhìn chằm chằm đôi giày trên kệ hai số đặc biệt lớn một hồi, lại đưa mắt dời về phía Quách Thành Vũ.

"Quách Thành Vũ, anh giỏi lắm."

Dứt lời xoay người đi ra khỏi phòng, ầm một tiếng, cũng mạnh mẽ đóng cửa.