Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 3 - Chương 131: Kỳ thực ta rất đồng tình với ngươi




Edit: Hoa Thiên

Beta: Zi

“Chúng ta có việc muốn mời tôn tiểu thư trở về.” Người tới trả lời hết sức cung kính, điều này làm cho Quân Mộ Khuynh ở bên trong cũng kinh ngạc.

Tôn tiểu thư? Bá Hiêu với Thiểm Điện liếc mắt nhìn nhau, đều đưa mắt rơi vào trên người Quân Mộ Khuynh, chủ nhân không phải nói mình không phải là người Quân gia sao, thế nào hiện tại lại biến thành tôn tiểu thư Quân gia?

Hỏa Linh Nhi đứng ở cửa cũng thất kinh, rõ ràng Quân Mộ Khuynh đã nói với nàng, nàng cùng Quân gia không có bất kỳ quan hệ gì, từ lúc nào, nàng lại là tiểu thư của Quân gia? Chẳng lẽ nàng vẫn luôn lừa gạt mình sao?

Thiểm Điện nhìn thấy trên mặt Quân Mộ Khuynh hiện ra nụ cười nguy hiểm, nuốt một ngụm nước bọt, bước nhanh đi tới cửa, mở cửa phòng ra một cái khe hở, lạnh lùng nói, “Ở đây không có tôn tiểu thư nhà các ngươi.”

Người tới lập tức nói, “Công tử, ngài để ta vào gặp tôn tiểu thư đi, gia chủ nói, dù thế nào, cũng muốn ta nhìn thấy tôn tiểu thư một lần, mới có thể rời đi.” Người nọ nuốt nuốt nước miếng, thấy sắc mặt Thiểm Điện lạnh như băng, trên mặt vẫn mang theo mỉm cười như cũ.

“Cô nương đang bế quan, ai cũng không gặp, trở lại nói cho gia chủ nhà các ngươi biết, ở đây không có ai là tôn tiểu thư, còn có, thuận tiện nói cho gia chủ nhà các ngươi biết một tiếng, nếu như hắn lại phái người tới nơi này, khiến cô nương nhà ta bế quan bị phiền nhiễu, xảy ra chuyện gì, chúng ta nhất định sẽ làm cho toàn bộ Quân gia chôn cùng!” Thiểm Điện hung ác nói, còn không quên thả ra một ít uy áp Thánh Thú, khiến khí tức xung quanh trở nên không bình thường lên.

Nam tử ngừng thở, mở to mắt nhìn Thiểm Điện, người trước mắt này, có thể có khí thế khiếp người như thế, còn có vẻ mặt của hắn, nghiêm túc như vậy, chẳng lẽ Quân Mộ Khuynh tiểu thư, thực sự đang bế quan?

Thiểm Điện thấy nam tử còn đang nghi hoặc, ầm một tiếng, đem cửa đóng lại, đi tới bên người Quân Mộ Khuynh, nhếch môi cười ha hả nhìn nàng, mà Quân Mộ Khuynh chỉ liếc mắt nhìn Thiểm Điện một cái, không có bất kỳ cảm xúc nào.

“Ngươi còn không nghe thấy sao? Cô nương đang bế quan, không gặp bất luận kẻ nào, người vừa rồi chính là người bảo vệ cho cô nương, nếu như ngươi lại đến quấy rối, cô nương bế quan xảy ra chuyện gì, chúng ta nhất định sẽ làm cho người Quân gia chôn cùng!” Hỏa Linh Nhi băng lãnh nhìn người Quân gia, nhìn thấy Quân gia đến, trong lòng nàng kỳ thực rất phức tạp, nói không rõ là hận, hay là giận, hoặc là cái gì cũng không có.

Nam tử đang chần chừ, hắn liếc mắt nhìn bên trong, thấy cũng không có tiếng động nào, chỉ có thể đi trở về, ngay cả người bảo vệ cũng ở đây, có thể là thật sự đang bế quan, cũng không biết gia chủ là nghĩ như thế nào, vì sao đột nhiên kêu hắn đi tìm nơi ở của Quân Mộ Khuynh tiểu thư, hơn nữa còn muốn hắn nhìn thấy nàng.

Quân Mộ Khuynh lười biếng nằm ở trên ghế dựa, nhắm mắt lại, “Các ngươi cảm thấy lão gia hỏa kia để cho người ta tới nơi này là vì sao?” Gia Cát Dung Dung quả nhiên hoài nghi thân phận của nàng.

“Chủ nhân vừa rồi không ở đây, chẳng lẽ đi Quân gia sao?” Bá Hiêu bình tĩnh hỏi, vừa rồi nàng chỉ là suy đoán, nhưng sau khi nhìn thấy con thần thú này, cũng đã khẳng định, nếu như chủ nhân không đi Quân gia, sao có thể mang về một con thần thú, mà lại đúng dịp như vậy, trong Quân gia cũng có thần thú tấn chức.

Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, không có mở mắt ra, những việc này dù sao chúng nó sớm muộn gì cũng biết.

“Cùng trang phục vừa rồi của chủ nhân có quan hệ?” Thiểm Điện nhớ tới trang phục mới vừa rồi kia của Quân Mộ Khuynh, rồi khi trở về trang phục lại không giống, hiển nhiên là trang phục.

“Ừm.” Quân Mộ Khuynh nhẹ giọng đáp.

“Chủ nhân quen biết Xích Quân?” Bá Hiêu lại lần nữa hỏi, trừ lời giải thích này, cũng không còn lý do nào giải thích cho việc ngày hôm nay, chúng nó đều nghe nói, Xích Quân cùng Quân Lạc Phàm có ước hẹn ba năm, chủ nhân lại vội vã như vậy đi tới Âm Nguyệt thành, nhất định là vì chuyện của Xích Quân cùng với Quân gia.

Quân Mộ Khuynh không lên tiếng nữa, chỉ chậm rãi mở mắt ra, trong mắt thoáng qua ý cười.

Hắc Dực nghe đối thoại qua lại này, có chút mê man, chủ nhân không phải là Xích Quân sao? Chẳng lẽ hai vị tiền bối không biết?

“Tiền bối, cái này không đúng, ta vừa rồi nghe những người đó gọi chủ nhân là Xích Quân công tử a.” Hắc Dực nghi hoặc nhìn Bá Hiêu cùng Thiểm Điện, trong mắt cũng lộ ra hâm mộ, tới khi nào, nó mới có thể tấn chức thành Thánh Thú.

Gọi chủ nhân là Xích Quân công tử!

“Chủ nhân, ngươi chính là Xích Quân công tử kia!” Thiểm Điện kinh ngạc nói, chúng nó vì sao một người cũng không nghĩ tới, chủ nhân chính là Xích Quân, việc này rõ ràng là một vấn đề rất dễ đoán ra, tại sao không ai có thể đoán được?

“Không giống sao?” Quân Mộ Khuynh không có giấu giếm trả lời, dù sao cũng quyết định sẽ nói cho chúng nó biết, trễ không nói hiện tại liền nói.

“Nhưng mà, chúng ta cũng biết chuyện Xích Quân với Quân Lạc Phàm ước hẹn ba năm, còn có chuyện gì mà chúng ta không biết sao?” Thiểm Điện nháy nháy mắt, chủ nhân là Xích Quân, nói cách khác, lần này ngũ đại gia tộc tỉ thí, lại có phần của chủ nhân, hơn nữa đây là chuyện đã quyết định ở ba năm trước.

“Còn có thể có chuyện gì.” Quân Mộ Khuynh mỉm cười hỏi lại.

“Chủ nhân, bình thường chuyện của ngươi, nói ra nhất định sẽ hù chết người, ai biết ngươi đột nhiên sẽ làm chuyện gì.” Thiểm Điện sờ sờ mũi, chậm rì rì mở miệng, hắn cùng ở bên người chủ nhân lâu như vậy, cũng sớm đã biết, chuyện lần trước, thiếu chút nữa không hù chết hắn.

Quân Mộ Khuynh đảo mắt, không nói gì ngửa mặt lên trời, “Nếu như nói thực sự có chuyện gì, chính là ta còn có mấy đồng bọn, một con tên là Phong Nhận, một con tên là Thủy Nhận, còn có Thôn Sát, ta đã rất lâu không nhìn thấy ba chúng nó, ba năm trước, ta nghĩ một mình rèn luyện, không muốn có chúng nó bên người giúp đỡ, cho nên để chúng nó rời đi, cũng không biết hiện tại thế nào.” Nàng cũng không biết khi nào chúng nó mới trở về, đến lúc đó có thể tìm được nàng hay không.

Biến thái!

Thiểm Điện không nhịn được ở trong lòng nói thầm, chủ nhân chính là một đại biến thái!

“Ta cũng không biết Hỏa Liêm lúc nào mới có thể trở về.” Quân Mộ Khuynh thì thào nói, nhớ tới Hỏa Liêm, chỉ sợ không chỉ một mình nàng thôi, còn có Chi Chi, tên kia, chính là vô cùng nhớ lưng của Hỏa Liêm, nó cũng chỉ chịu ngủ ở trên lưng của Hỏa Liêm, cũng không biết tên kia có mắc bệnh gì, nhiều ma thú như vậy, mà lại vẫn thích Hỏa Liêm.

“Vậy tiểu kim hổ kia đi nơi nào?” Bá Hiêu hỏi, ở trong mắt nàng, Hỏa Liêm mặc dù là thần thú, đó cũng chỉ là tiểu kim hổ, thần thú ở trong mắt Thánh Thú, đó lại là một chênh lệch, chênh lệch khiến thú không thể không khuất phục.

“Ai biết.” Quân Mộ Khuynh chu chu miệng, lúc trước chúng nó đi, cũng không có nói với nàng, sẽ đi bao lâu, lúc nào thì trở về, nàng cũng không nói cho chúng nó biết đi đâu rèn luyện.

“Chủ nhân, ngươi xem một chút, Ma Vực rừng rậm này, rộng lớn như thế, thời gian một tháng này của chúng ta, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, không bằng vào đó đi dạo?” Thiểm Điện tiến đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, cười ha hả nói, hắn sớm muốn đi Ma Vực rừng rậm vui đùa một chút, mấy ngày nay ở bên người chủ nhân, lại không cần chúng nó động thủ, hắn đã sắp nổi mốc.

Hắc Dực trấn định đứng ở một bên, nó nghĩ trước khi đi Ma Vực rừng rậm, đi Quân gia, cứu đồng bạn nó trở về.

“Hắc Dực, ngươi đang suy nghĩ gì?” Đôi mắt đỏ của Quân Mộ Khuynh, nhìn chằm chằm Hắc Dực.

Hắc Dực rơi vào trầm tư, lập tức hoàn hồn, ngơ ngác nhìn Quân Mộ Khuynh, ánh mắt lộ ra một tia chần chừ, nó không biết có nên nói chuyện này với chủ nhân hay không, cũng không biết chủ nhân có đáp ứng để nó đi cứu đồng bạn hay không.

“Hắc Dực, ngươi tiểu tử này, có lời gì cứ nói, không nên nhăn nhăn nhó nhó, so với nhân loại còn phiền phức hơn!” Thiểm Điện không kiên nhẫn nói, nhìn nó chính là có lời muốn nói, chủ nhân ở đây, còn có cái gì không dám nói, chủ nhân đối với chúng nó rất tốt, cũng sẽ không đối xử tệ với nó.

“Ta… Việc này, chủ nhân, hôm nay có chuyện này, ta vẫn là nói thẳng, chuyện là như vầy, chúng ta đều là ma thú ở Ma Vực rừng rậm, Quân gia cũng không chỉ có hai con ma thú chúng ta, còn có những ma thú khác, Hắc Dực từng phát lời thề, nhất định sẽ cứu chúng nó ra.” Hắc Dực trịnh trọng nói, nó mặc dù đã đi ra, thế nhưng những đồng bạn nó còn chưa có đi ra.

“Cái gì!” Quân gia có rất nhiều ma thú!

Thiểm Điện thoáng cái xoẹt qua, đã đến trước mặt Hắc Dực, ánh mắt lạnh như băng nhìn nó, “Các ngươi là ma thú! Ma thú, sao có thể bị nhân loại bắt được?” Bắt còn là nhiều con như vậy, đây cũng quá không hợp lẽ thường đi!

“Ma thú thì phải làm thế nào đây, lúc bị bắt, vẫn bị bắt được.” Quân Mộ Khuynh trêu tức nói, nàng đến Quân gia liền nhìn thấy rất nhiều ma thú, cũng sớm đã đoán được Quân gia không đơn giản chỉ là bọn hắn mà thôi.

Thiểm Điện nhìn Quân Mộ Khuynh, đi tới bên cạnh, đích thực là như vậy, như chủ nhân vậy, còn sợ bắt không được ma thú gì sao, một chữ, bưu hãn, hết sức bưu hãn, ai có thể bưu hãn như chủ nhân bọn họ chứ?

“Chủ nhân, ngài nhất định phải cứu chúng nó!” Hắc Dực khẩn cầu nói, mặc kệ thế nào, đều phải cứu chúng nó, cho dù là trả giá tính mạng.

“Ta hiện tại lại muốn đi Ma Vực rừng rậm vui đùa một chút.” Khóe miệng Quân Mộ Khuynh hơi giương lên, Ma Vực rừng rậm, xuyên qua Thương Khung đại lục, nàng càng muốn đi xem là chuyện gì xảy ra, chuyện của Quân gia, nàng sẽ từ từ tính cùng người Quân gia.

Hắc Dực nghi ngờ nhìn Quân Mộ Khuynh, nó nghĩ là chủ nhân sẽ đáp ứng, thế nhưng chủ nhân lại nói, muốn đi Ma Vực rừng rậm nhìn một chút, chẳng lẽ chủ nhân thực sự mặc kệ chuyện chúng nó, thế nhưng…

“Hắc Dực tiểu tử, ngươi cứ yên tâm đi, chủ nhân không có cự tuyệt, thì nhất định sẽ giúp ngươi chuyện này, ngươi không muốn đi Ma Vực rừng rậm sao? Hẳn là rất lâu không có hoạt động gân cốt đi?” Thiểm Điện cười ha hả nói, hắn vẫn là không thích đánh với nhân loại, dùng một chút khí lực, liền không còn thở, một chút cũng không chơi vui.

Hắc Dực nhìn Thiểm Điện, trong lòng cũng bắt đầu kích động, nó cũng quên chính mình bị nhốt bao lâu, đương nhiên là rất lâu không có thi thố tài năng ở trong Ma Vực rừng rậm, càng không có hoạt động gân cốt, chỉ là, Thánh Thú đại nhân khẳng định chủ nhân đã đáp ứng nó sao?

“Chủ nhân, ngươi không phải đang bế quan sao?” Bá Hiêu bất đắc dĩ hỏi, nếu chủ nhân là Xích Quân, vậy nhất định sẽ có người hoài nghi thân phận chủ nhân, Quân Mộ Khuynh vừa ra thành, Xích Quân liền biến mất, vậy rất rõ ràng chính là nói cho người khác biết, Xích Quân chính là Quân Mộ Khuynh, chủ nhân mới không làm như vậy.

Ma Vực rừng rậm nàng cũng muốn đi xem, nhưng vì lý do an toàn, vẫn là ở lại chỗ này thì tốt hơn.

“Bá Hiêu, ngươi ở lại, dựa theo trang phục sáng sớm hôm nay của ta, mỗi ngày đi dạo một vòng ở trên đường, bất kể là ai tới hỏi ngươi, cũng không cần để ý tới.” Biết thân phận nàng chỉ có hai người kia, nếu như biết nàng ra khỏi thành, sẽ tới quấy rối, lúc nàng trở về, đừng trách nàng không khách khí!

Như vậy cũng được!

Bá Hiêu nhìn Quân Mộ Khuynh, vẻ mặt khóc không ra nước mắt, nàng vừa rồi tại sao lại nói tới chuyện này, nếu không đề cập tới, vậy thì không phải chuyện gì cũng không có sao.

“Chủ nhân, như vậy thích hợp không? Ai cũng không biết Ma Vực rừng rậm sẽ có ma thú dạng gì, nói không chừng, thứ gì cũng có, Tiêu là đẳng cấp cao nhất trong mấy người chúng ta, nếu như ngươi không cho nàng đi, ta với một con thú thì đối phó thế nào đây?” Gương mặt Thiểm Điện đau khổ, đây mới là mấu chốt nhất, Bá Hiêu không ở đó, hắn thật sự có chút lo lắng.

Quân Mộ Khuynh: “…”

Bá Hiêu ngửa mặt lên trời thở dài, người này dù gì cũng là ma thú, dù gì cũng là Thánh Thú, hiện tại người cũng màu sắc tự vệ, vậy mà vẫn như lúc trước, vẫn không bỏ được, chưa từng thấy Thánh Thú nhát gan như vậy.

Hắc Dực 囧 囧 nhìn Thiểm Điện, nó không có nghe lầm chứ, cũng có lúc Thánh Thú sẽ sợ hãi, nó vẫn là lần đầu tiên mới biết, Thánh Thú cũng sẽ sợ, hơn nữa còn nói đường đường chính chính như thế.

“Vậy ngươi nói ai thích hợp hơn?” Quân Mộ Khuynh mỉm cười nhìn Thiểm Điện.

“Linh Nhi a, ngươi nhìn một chút nàng là hỏa nguyên tố, ngươi cũng là hỏa nguyên tố, này không phải rất tốt sao?” Đây không phải là một chủ ý vô cùng tốt, một chủ ý hết sức không tệ.

Quân Mộ Khuynh bắt đầu thưởng thức ngón tay, khẽ nói, “Xích Quân còn có thủy nguyên tố, Hỏa Linh Nhi mặc dù là hỏa nguyên tố, nếu đối mặt với cao thủ Âm Nguyệt thành, nàng vẫn không được, người khiêu khích Xích Quân, cũng sẽ có rất nhiều.” Nếu như Hỏa Linh Nhi có thể, nàng cũng muốn mang Bá Hiêu đi, dù sao Ma Vực rừng rậm, một chỗ nguy hiểm như vậy, có nhiều giúp đỡ, sẽ có nhiều an toàn hơn.

Thiểm Điện há miệng, chủ nhân thật đúng là biến thái nha! Song nguyên tố! Dựa vào! Nàng có có thể không biến thái thêm chút nữa hay không, có bản lĩnh chiếm hết cả bốn loại nguyên tố khác, để tất cả mọi người đỏ mắt chết, để cho bọn họ đố kỵ chết, khiến người Quân gia hối hận chết, đều chết mới tốt, ai bảo bọn họ luôn tìm chủ nhân phiền phức.

“Chủ nhân nói phải, vẫn là ta ở lại.” Bá Hiêu cũng biết chuyện nặng nhẹ, nàng là ma thú, có nàng ở đây, sẽ không nhanh lộ tẩy như vậy, nàng cũng là ma thú hỏa nguyên tố, có vài trận, nàng cũng không cần thi triển thủy nguyên tố.

“Đã như vậy, vậy ngươi nói cho bọn hắn biết, chúng ta cùng đi Ma Vực rừng rậm, sau đó chúng ta liền nửa đường tách ra, ngươi tìm một chỗ kín đáo, chúng ta liền ra khỏi thành?” Quân Mộ Khuynh lập tức tinh thần tỉnh táo, chỉ cần là cơ hội về rèn luyện, nàng sẽ không bỏ qua.

Nàng tin tưởng, thế giới này, nhất định còn có đẳng cấp khác tồn tại, bắt đầu cho tới cuối cùng, cuối cùng cho đến bắt đầu, huống chi, nàng từ trong lời nói ấp a ấp úng của Gia Cát Dung Dung, cũng có thể tìm được một ít dấu vết, trên cái thế giới này, nhất định có cao thủ lợi hại hơn tồn tại, mà những cao thủ này, ngay cả ngũ đại gia tộc đều phải sợ hãi.

Về chuyện năm đó, nàng cũng sẽ tra rõ, mà tỷ thí lần này, nàng có dự cảm, có rất nhiều thứ nàng phải biết, mà lại không biết đó là gì, khi mọi chuyện rõ ràng, nàng có thể biết, tất cả những chuyện không biết kia.

“Chủ nhân, ngươi có tâm sự?” Bá Hiêu thì thầm hỏi, nhìn ánh mắt chủ nhân, nàng là có thể nhìn ra bên trong có chuyện.

“Có một chuyện, chỉ có điều ta hiện tại cũng không biết rõ lắm, vẫn là chờ biết rõ ràng lại nói.” Quân Mộ Khuynh nâng lên tươi cười, việc này, đích thực là phải đợi biết rõ ràng, xác định suy nghĩ trong lòng, liền có thể biết là vì sao.

“Ừm.” Bá Hiêu gật gật đầu, dù sao ngay cả chủ nhân cũng chưa biết rõ chuyện, nàng thì có thể biết bao nhiêu, thế giới nhân loại, vẫn là quá mức phức tạp, không giống ma thú đơn giản như vậy.

“Chi Chi…” Âm thanh lười biếng vang lên ở trong phòng, Quân Mộ Khuynh hơi sững sờ, bước nhanh đi đến bên giường.

Nhìn tay ngắn chân ngắn trên giường, Quân Mộ Khuynh nghi hoặc ngẩng đầu, “Đây là ở đâu các ngươi nhặt được?” Không phải mới vừa rồi là âm thanh của Chi Chi sao? Như thế nào vừa đi qua nhìn, liền biến thành một đứa bé?

Bá Hiêu với Thiểm Điện đều là vẻ mặt mờ mịt, bọn họ cũng không biết xảy ra chuyện gì, tiểu hài này từ địa phương nào tới, bọn họ càng không rõ ràng lắm, nhưng mà nhìn qua, đứa nhỏ này hẳn là bộ dạng ba bốn tuổi, không phải là tự nó đi tới, nhưng bọn họ vẫn ở bên trong phòng, không nhìn thấy có người đi tới.

Hắc Dực tiến đến trước mặt đứa nhỏ, khẽ ngửi ngửi, “Chủ nhân, đứa nhỏ này là của ngươi sao?” Trên người có mùi vị của con người, hơn nữa bộ dáng kia cũng có chút giống.

“Thật là ngu ngốc.” Âm thanh lười biếng kiêu ngạo vang lên.

Quân Mộ Khuynh hơi sững sờ, lập tức hỏi, “Huyết Yểm, ngươi thế nào đã tỉnh, ngươi biết đứa nhỏ này là của ai?” Nàng cũng chưa từng thấy qua, cũng xác định bản thân không có nhặt được một đứa nhỏ xấu xa như vậy.

“Đứa nhỏ cái gì, hắn không phải là con ma thú kia của ngươi sao, gọi là cái gì dị linh thú, không được, ta phải cảnh cáo chúng nó một chút, nếu không mỗi lần đều phải tự ta ra tay, quấy rầy ta đi ngủ.” Dị linh thú ăn ngon một chút, quả thực dễ dàng tấn chức, hiện tại đã đến cấp bậc linh thú.

“Ách…”

“Mấy tên tiểu tử các ngươi nghe cho lão tử, nhìn cho kĩ, cái gì mà đứa nhỏ từ địa phương nào tới, rõ ràng chính là con dị linh thú kia, lão tử nói cho các ngươi biết, lần sau còn dám quấy rầy mộng đẹp của lão tử, một đuốc đốt chết các ngươi!” Âm thanh cuồng vọng ở bên trong phòng vang lên.

Quân Mộ Khuynh đỡ trán thở dài, lúc nào Huyết Yểm, mới có thể thay đổi tính xấu này của nó, nàng đến bây giờ cũng không biết, nó rốt cuộc là ma thú gì, ở trước mặt Thánh Thú, cũng dám nói như vậy.

Bá Hiêu, Thiểm Điện cùng Hắc Dực, nghe thấy âm thanh này, chỉ cảm thấy tim đập nhanh hơn, chỉ cảm thấy có loại cảm giác hít thở không thông, chúng nó cảm giác được, đối mặt với loại lực lượng này, chúng nó chính là mặc cho người ức hiếp vậy, đã bao nhiêu lâu rồi chúng nó chưa từng có loại cảm giác này?

“Còn có, mấy vật nhỏ các ngươi, lão tử nói cho các ngươi biết, đừng tưởng rằng Thánh Thú chính là đẳng cấp cao nhất, ta có thể chắc chắn nói cho các ngươi biết, không phải, cái này xa xa cũng không tới, chờ các ngươi đột phá tầng này, lão tử sẽ nói cho các ngươi biết, là đẳng cấp gì, sau này các ngươi nếu như lại không có mắt, dám quấy rầy lão tử đi ngủ, liền bóp chết các ngươi!” Huyết Yểm cuồng vọng nói, giống như đứng ở trước mặt Quân Mộ Khuynh, chỉ là ấu thú, huyễn thú bình thường, mà không phải là đẳng cấp thần thú, Thánh Thú.

“Ta nói Huyết Yểm, ngươi có phải hay không nên kết thúc?” Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, đầu đầy hắc tuyến, người này…

“Khụ khụ… Ta biết rồi, dài dòng.” Huyết Yểm lẩm bẩm một tiếng, rồi cũng không có phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Bá Hiêu cùng Thiểm Điện lập tức sững sờ tại chỗ, bởi vì bọn họ vừa mới cảm giác được một cảm giác không giống vậy, cái loại cảm giác này, phảng phất như muốn nghẹt thở, Thánh Thú sao có thể có cảm giác nghẹt thở được?

“Chủ, chủ, chủ nhân, vừa rồi ma thú kia là cái gì?” Hắc Dực thở phì phì hỏi, quá đáng sợ, khí tức vừa rồi kia, giống như là muốn giết chết nó vậy, đó rốt cuộc là ma thú đẳng cấp gì? Thánh Thú sao? Không, vừa rồi nó đã nói, trên Thánh Thú, còn có đẳng cấp khác, vậy rốt cuộc đó là dạng đẳng cấp gì?