Ngũ Hành Thiên

Chương 46: Mở nguyên phủ




Mỗi khi thêm được một vòng, tốc độ nguyên lực sẽ nhanh hơn một chút.

Qua sáu vòng liên tiếp, nguyên lực trong cơ thể Ngải Huy được tăng tốc đến giá trị giới hạn. Ngải Huy cảm giác nếu nhanh hơn một chút nữa thì sẽ không khống chế nổi nguyên lực.

Lúc này trong cơ thể Ngải Huy là tiếng cuồng phong gào rít giận dữ giống như là Huyền Kim tháp, tiếng nổ đì đùng do nguyên lực vận chuyển cơ hồ nhấn chìm hắn. lần đầu tiên Ngải Huy cảm thụ được nguyên lực vận chuyển vậy mà sinh ra hiệu quả kinh người như thế, nếu không phải hắn đã từng đọc các trình bày và phân tích tương tự, lúc này chỉ e đã kinh hoảng thất thố.

Ngải Huy phi thường lãnh tĩnh, toàn bộ tình huống đều đã có chuẩn bị, vậy còn có gì phải hoang mang?

Nguyên lực tăng tốc đến giá trị giới hạn, tiếng nổ vang sinh ra làm cơ nhục Ngải Huy chấn động, trong chấn động tần suất cao này, nguyên lực tựa như nước lũ gào thét, xông vào phổi Ngải Huy.

Trước đây nguyên lực vận chuyển tới nơi này thì luôn gặp phải một tầng ngăn cách vô hình, tựa như trang giấy mỏng manh trong nháy mắt liền tứ phân ngũ liệt.

Thân thể Ngải Huy chấn động, phổi hắn đột nhiên phóng ra quang mang ngân sắc cường liệt, quang mang xuyên cơ thể tràn ra ngoài. Ngải Huy ngồi ngay ngắn trong bóng đêm, màu phổi bàng bạc rõ ràng có thể thấy.

Ngải Huy kìm lòng không đậu mà hít một hơi, liền nghe một tiếng xì vang dài, mơ hồ có âm thanh xé gió, một dòng không khí chảy xiết rõ ràng có thể thấy, giống như cá voi hút trăm sông, dũng mãnh tràn vào mũi Ngải Huy, nhanh chóng tiến vào phổi hắn.

Đó là âm thanh vừa khai phủ, trên thực tế là trong nháy mắt phế phủ khai mở sinh ra một lực hút, lực hút này kéo động không khí mà sinh ra âm thanh.

Ngải Huy chỉ cảm giác trên dưới toàn thân thoải mái không thể tả, tựa như sức sống hoàn toàn mới được rót vào, toàn bộ sự uể oải bị quét sạch sẽ. Mà nguyên lực vốn đang cuồng bạo, lập tức ổn định, trở nên ngoan ngoãn dị thường.

Khuôn mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng không kiềm chế được. Tuy rằng từ sau khi bắt đầu nếm thử tu luyện ở Huyền Kim tháp, hắn đã tìm ra con đường của mình, hắn khẳng định trăm phần mình có thể mở bản mạng nguyên phủ, nhưng khi nó thật sự trở thành hiện thực thì nỗi vui sướng vẫn cứ khiến hắn khó kìm lòng nổi.

Mực tiêu đầu tiên của mình khi tiến nhập Cảm Ứng tràng đã thực hiện được rồi!

Trong lúc nhất thời, hắn thậm chí có phần hoảng hốt, có phần không thể tin nổi.

So với ước ao còn nhanh hơn nhiều.

Áp lực vô hình luôn bao phủ hắn lập tức giảm đi rất nhiều, chí ít không cần lo lắng tới vấn đề trong vòng một năm không mở nổi bản mạng nguyên phủ.

Tâm tính trưởng thành sớm, Ngải Huy dần dần từ trạng thái mừng như điên bình tĩnh trở lại. Mở bản mạng nguyên phủ chỉ là bước đầu tiên, khoảng cách trở thành một gã nguyên tu chính thức còn cả con đường rất dài cần phải đi.

Đôi mắt Ngải Huy lại lần nữa trở nên thâm thúy, hắn bắt đầu kiểm tra thân thể của mình, không bao lâu, khuôn mặt vẫn là nhịn không được vẻ vui mừng.

Sau khi Bản mạng nguyên phủ khai mở, quả nhiên khác trước.

Cái tăng lên rõ ràng nhất là tốc độ vận chuyển nguyên lực, Ngải Huy đánh giá đại khái, tốc độ tăng lên gần gấp đôi. Cái này có nghĩa vận chuyển một vòng, thời gian rút ngắn gần một nửa, hiệu suất luyện hóa nguyên lực tăng lên gấp đôi.

Biết rõ điều này, Ngải Huy minh bạch vì sao bình thường sơ học giả đều không nguyện ý tu luyện nguyên lực đến trạng thái tràn đầy mới xung kích phủ môn.

Trước và sau khi khai mở bản mạng nguyên phủ, hiệu suất tu luyện thực sự một trời một vực.

Hơn nữa, tốc độ vận chuyển nguyên lực tăng lên, coi nhu tăng sức chiến đấu khá là nhiều. Điều này có nghĩa thời gian cần để thuyên chuyển nguyên lực sẽ rút ngắn còn một nửa, nghĩa là khả năng bạo phát nguyên lực tăng cường gấp đôi.

Một chút kiêu ngạo lúc trước của Ngải Huy lập tức tan thành mây khói.

Kinh nghiệm chiến đấu, lục thức linh mẫn của mình có trợ giúp rất lớn cho năng lực chiến đấu, nhưng đối mặt thực lực tuyệt đối, hoàn toàn không đủ nhìn.

Bản mạng nguyên phủ khai mở đã tăng lên thật lớn như thế, vậy mỗi khi khai mở một cung, thực lực sẽ bay vọt, khai mở tám cung thì sao nhỉ? Tốc độ vận chuyển Nguyên lực sẽ đạt đến tình trạng đáng sợ cỡ nào?

Giống như là nắm đấm bất động không có bất cứ lực sát thương gì, nguyên lực bất động cũng đồng dạng không có bất cứ lực sát thương gì.

Nguyên lực chỉ có ở tại trạng thái vận động mới phát huy tác dụng.

Kinh nghiệm chiến đấu phong phú, Ngải Huy rất dễ dàng lý giải một điểm này.

Đối phương xuất thủ, nhanh như thiểm điện, hiệu quả tu luyện của đối phương mạnh hơn gấp mười gấp trăm so với ngươi, khoảng cách như vậy, căn bản không phải kinh nghiệm bù đắp được.

Bình tĩnh trở lại, Ngải Huy đi tới trước tường tháp, hít sâu một hơi, lưng đột nhiên đụng vào Huyền Kim tháp, trong nháy mắt tiếp xúc mặt tường, sống lưng rung lên.

【 Ngư củng bối 】!

Thình thịch!

Âm thanh bùng nổ vang dội hơn xa bình thường, tường tháp cứng rắn còn hơn sắt thép lại như đất dẻo cao su, phút chốc lõm vào, một cái lỗ lõm vào rõ ràng xuất hiện trên vách tháp.

Bên cạnh chính là lỗ lõm nông cạn mà bình thường tu luyện 【 Ngư củng bối 】 lưu lại, so sánh hai cái liền có thể biết chênh lệch giữa chúng.

Lúc trước mình tu luyện【 Ngư củng bối 】lâu như vậy, lỗ lõm cũng chỉ sâu bằng phân nửa so với vừa rồi.

Cảnh giới tăng lên, quả nhiên không phải tầm thường.

Trong lòng Ngải Huy cảm thấy tràn đầy may mắn, quyết định của mình chính xác nhất chính là vào Cảm Ứng tràng.

Cảm thấy mỹ mãn, Ngải Huy không tiếp tục tu luyện nữa mà chuẩn bị trở về thành.

Hắn cần thời gian thích ứng với biến hóa mới của thân thể, cũng cần thời gian bổ sung tri thức mới. Nội dung học vỡ lòng lúc trước, trên cơ bản tất cả đều là xoay quanh xông phủ môn. Bây giờ hắn đã tiến vào cảnh giới mới, tri thức tiếp sau của hắn coi như chả có gì đáng giá.

Vội vàng xao động mà tu luyện mù quáng chỉ sẽ dục tốc mà bất đạt.

Nếu mình không suy nghĩ lẫn tìm tòi, không tìm đến Huyền Kim tháp, tu luyện tuyệt đối sẽ không thuận lợi như thế. Tu luyện tựa như một chiến dịch lâu dài, công tác chuẩn bị đầy đủ là điều kiện cần thiết để chiến thắng.

Cho nên, Ngải Huy cần phải đi học rồi.

Trừ cái đó ra, Ngải Huy không quên đã đáp ứng cô bé quán mì chuyện tìm người. Khoản nợ tám nghìn vạn cũng không phải dễ dàng lừa gạt mà qua được.

Trong thời gian rất dài, Huyền Kim tháp là nơi thích hợp cho hắn tu luyện. Đã có thể tu luyện nguyên lực, lại có thể tôi rèn thân thể, còn có thể tu luyện 【 Ngư củng bối 】, nơi tốt như vậy tìm đâu ra?

Khi Ngải Huy trở lại Binh phong đạo trường, trời đã về khuya.

Lâu Lan nhìn thấy Ngải Huy, câu đầu tiên là: "Ngải Huy, ngươi cần phải tắm."

Bị Lâu Lan nhắc nhở như thế, Ngải Huy mới chú ý tới da dẻ bẩn cỡ nào bèn vội vàng chạy đi tắm.

Thảnh thảnh thơi thơi tắm rửa xong bước ra, Ngải Huy cảm giác mình rực rỡ hẳn lên, toàn thân lâng lâng bay bổng. Biếng nhác nằm ở trên ghế dựa mây mơ màng liên tục tu luyện, duy trì liên tục chuyên chú vong ngã, lúc đó không có chút cảm giác nào, xong việc, cơn mệt mỏi rã rời giống như bệnh độc ẩn núp liền chạy ra.

Nằm ở trên ghế dựa mây, Ngải Huy lười biếng đến nổi ngay cả một cái ngón tay cũng không muốn động, ngay cả thanh âm cũng rầm rì rên rỉ: "Lâu Lan, cảm tạ Cường Huyết tráng cốt cao của ngươi, thực sự là trợ giúp rất lớn!"

"Thật sao? Có thể trợ giúp Ngải Huy, Lâu Lan rất hài lòng." Con mắt Lâu Lan chớp động hoàng quang: "Chúc mừng Ngải Huy đã khai mở bản mạng nguyên phủ, tiến bộ rất lớn a."

"Còn rất sớm, ngay cả cô bé quán mì cũng đánh không lại." Ngải Huy không chút động đậy như lợn chết vậy, mí mắt cũng chẳng nhấc lên: "Cái cây Tin Tức thụ gì kia có động tĩnh gì không?"

"Không có." Lâu Lan nói.

"Một tháng cũng không có tin tức, hức, tốt nhất nàng ta quên luôn chuyện tám nghìn vạn thì tốt." Ngải Huy nghĩ viễn vông.

Lâu Lan thành thành thật thật đáp: "Phỏng chừng rất khó, Ngải Huy."

"Vậy thì trước mắt thây kệ đã, ngày mai đi học cái, rồi đi mù chiến đạo trường giúp nàng ta tìm người. Ai, cuộc sống thực sự là phong phú a."

Ngải Huy lầm bầm trong miệng, mí mắt càng ngày càng nặng, không lâu sau thì tiến nhập mộng đẹp.

Lâu Lan nhìn Ngải Huy ngủ. Không kinh động hắn, lặng lẽ ly khai.