Ngũ Hành Thiên

Chương 532: Hiệp lộ tương phùng




Cho dù khi chỉnh đốn dựng trại, Liệt Hoa Huyết bộ vẫn không có ai nói chuyện cả. Ngoại trừ tiếng thở của Liệt Hoa Dạ Lang và âm thanh vỗ về của chiến sĩ trấn an Dạ Lang ra, bao trùm doanh địa là bầu không khí nghiêm trọng, âm trầm.

Hình Sơn trị quân nghiêm khắc. Chỉ cần là Diệp Chiến Thần nói ra, gã nhất định hoàn thành không chút tiết giảm. Bản thân gã cũng nghiêm khắc với chính mình như thế. Quân kỷ sâm nghiêm, bất cứ kẻ nào dám vi phạm mệnh lệnh của gã đều sẽ bị gã không chút do dự chém chết tại chỗ. Còn về phương diện khác, gã biết rõ nên như thế nào để lung lạc đám thuộc hạ. Hễ có cơ hội phát tài, gã đều sẽ dẫn theo đám tay chân thân tín, chưa bao giờ ăn mảnh cả.

Là kẻ xuất thân dân dã, gã rất thực tế, biết rõ a dua nịnh hót chẳng mang tới chút tác dụng nào cả. Kẻ nào làm tốt, có năng lực lại trung thành và tận tâm với gã thì sẽ được ban thưởng, trọng dụng. Vì vậy mà đám thuộc hạ của gã luôn cảm thấy công bằng.

Lâu dần, bọn chúng đều tâm phục khẩu phục với vị lão đại là gã. Gã tỏ ra là kẻ thô bạo, nhưng thực tế đó là trong thô có tinh, không phải là một tên mãng phu dễ lừa gạt.

Hình Sơn nửa thân nằm úp sấp trên lưng Dạ Lang. Đôi mắt khép hờ giống như đang nghỉ ngơi, bàn tay thì nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông Dạ Lang. Tọa kỵ của hắn là con đầu đàn trong đám Liệt Hoa Dạ Lang này. Nó cực kỳ thần tuần nhưng tính khí cũng cực kỳ táo bạo.

Ban đầu, Hình Sơn chịu không ít khổ cực với con Dạ Lang đầu đàn này. Có thời điểm gã muốn phát điên, nhưng vẫn luyến tiếc nên không giết nó. Mãi về sau này, mất nhiều công phu mới thuần phục được nó.

Bây giờ, cảm tình giữa gã và nó rất tốt, đã nhiều lần gã được nó cứu giúp trong lúc nguy nan. Trong mắt Hình Sơn, toàn bộ Liệt Hoa Huyết bộ này, không có con nào, kẻ nào đáng trân trọng bằng Dạ Lang của mình.

Lấy thực lực của gã và nó, chút bôn tập này chưa tính là gì. Dạ Lang đầu đàn lim dim hưởng thụ Hình Sơn vuốt ve, thi thoảng ngáp dài một cái. Về phần Hình Sơn thì đang nhắm mắt suy tư điều gì đó.

Không hiểu vì sao, tâm thần gã đột nhiên có phần không yên, dấu hiệu này làm gã rất không an tâm. Những lần trước như vậy, gã đã đều gặp phải nguy hiểm.

Trực giác báo cho gã đây là điềm báo bất tường ( không tốt).

Gã tỉ mỉ đem những chuyện gần nhất nhớ lại, chỉnh lý nhưng cũng không thấy có điểm nào sai lầm.

Bỗng nhiên, gã nhận thấy được điểm không thích hợp, hai mắt mở to.

Không trung phía xa bùng lên sáng sáng chót mắt, một dao động cường liệt truyền đến khiến Hình Sơn kinh hồn táng đảm. Phải là cao thủ cỡ nào giao phong mới có thể tạo thành dao động cường liệt tới vậy?

Toàn bộ doanh đại bị kinh động. Tất cả nhao nhao đứng lên, mắt dõi về phía xa, kinh nghi bất định.

Một lát sau, một làn sóng khí quét ngang doạnh địa khiến sắc mặt Hình Sơn đại biến.

Đây là sóng xung kích do va chạm vừa rồi tạo ra, gã bắt được khí tức Huyết Linh lực của Tổ Xuân trong đó!

Cũng có không ít người nhận ra. Tổ Xuân với bọn họ sớm chiều ở chung một chỗ, rất nhiều người đều quen thuộc với khí tức Huyết Linh lực của y. Tại thời điểm bình thường thì cũng không có ai quá lo lắng như vậy, bởi thực lực của Tổ Xuân ở trong Liệt Hoa Huyết bộ là gần với Hình Sơn lão đại. Nhưng luồng dao động vừa rồi thực sự quá cường liệt, chứng tỏ Tổ Xuân tuyệt đối đã đụng phải Nguyên tu đại sư!

Sắc mặt Hình Sơn tái nhợt. Tổ Xuân là phụ tá đắc lực của gã, rất được gã coi trọng. Việc huấn luyện thường ngày đều do một tay Tổ Xuân lo liệu, sắp xếp. Qua nhiều năm như vậy, Tổ Xuân chưa bao giờ cô phụ sự kỳ vọng của gã.

Gã rất nhanh đè nén lừa giận, cố gắng trấn tĩnh suy tính. Có thể ngồi lên vị trí bộ thủ, đương nhiên gã không chỉ dựa vào sức mạnh cơ bắp của mình.

Hình Sơn vốn định để trinh sát trước tiên xác định được vị trí của Trọng Vân Chi Thương, chỉ không ngờ là sớm như vậy đã giao thủ với trinh sát của đối phương, hơn nữa còn là Nguyên tu đại sư đảm nhiệm trinh sát.

Địch nhân gần trong gang tấc!

Hình Sơn lập tức ý thức được điểm này, sắc mặt càng không tốt. Khoảng cách hai bên quá ngắn, ngắn hơn cả gã mong muốn. Điều này có nghĩa là vị trí của địch nhân đã tiến tới trước so với phán đoán của gã. Cũng có nghĩa là địch nhân muốn chủ động tiến công, có dã tâm tập kích bất ngờ.

Tuy rằng tạm thời chưa biết đối phương là chiến bộ nào, nhưng lần trước ba chiến bộ của đối phương cùng hợp tác thắng lợi, bọn họ hoàn toàn không có lý do gì tách ra tự chiến cả. Nếu như là vậy, khoảng cách giữa ba chiến bộ đối phương tất nhiên không thể quá xa đươc.

Vừa phân tích xong, Hình Sơn liền ý thức được tình cảnh hiện tại của bọn gã phi thường nguy hiểm!

Liệt Hoa Huyết bộ tùy thời đều có thể bị ba chiến bộ đồng thời giáp công.

Tỉnh táo lại, gã ý thức được, giờ phút này không quản đối phương có phải chiến bộ của Sư Tuyết Mạn hay không. Việc của gã là phải lôi đình xuất kích, đánh tan địch nhân. Chỉ có như vậy mới tránh được cảnh ba mặt thụ địch.

Tại trong tao ngộ chiến ( chiến đấu bất ngờ), bất cứ một sự do dự nào đều có thể dẫn tới tai ương ngập đầu.

Khi bất ngờ đối địch, song phương thường đều chưa có sự chuẩn bị sẵn sàng. Nhiều người sẽ do dự, muốn lui về chờ đợi cơ hội, hi vọng quân mình có thể chuẩn bị được đầy đủ hơn. Nhưng Hình Sơn biết rõ, làm như vậy sẽ chỉ đem thắng lợi dâng cho đối phương mà thôi.

"Toàn quân chuẩn bị! Lập tức xuất phát!"

Hình Sơn nổi giận gầm lên, lập tức xoay người ngồi trên lưng Dạ Lang.

Toàn quân ầm ầm đáp lời, dồn dập ở trên lưng Liệt Hoa Dạ Lang vững vàng lại.

Dòng người hóa thành cơn lũ cuộn trào xông về phía vừa rồi lóe lên ánh sáng.

Bên trong doanh trướng của mình, Sư Tuyết Mạn đang tổng kết cảm ngộ của bản thân.

Nếu có Trấn Thần Phong, lại đặt ở vị trí then chốt, sau đó gắn thêm vào Địa Hỏa tháp pháo, như vậy uy lực có thể phát huy được nhất định phi thường kinh người. Nàng phóng bút, trong nháy mắt, hình vẽ một cái Trấn Thần Phong đã được phác họa ra trên nền giấy.

Nàng từng trấn giữ Trấn Thần Phong nên rất quen thuộc với nó. Nâng cằm, nhìn chăm chú Trấn Thần Phong trên giấy, nàng rất nhanh đánh dấu lên Trấn Thần Phong những vị trí mà nàng cảm thấy thích hợp để bố trí Địa Hỏa tháp pháo.

Uy lực cường đại của Địa Hỏa tháp pháo rất thích hợp với loại hình trọng khí của Trấn Thần Phong.

Có Địa Hỏa tháp pháo, uy lực Trấn Thần Phong sẽ tăng lên gấp bội, không vực phong tỏa so với trước sẽ tăng hơn từ mười lần trở lên. Sư Tuyết Mạn cũng bị kết luận tính toán của mình làm giật nảy. Với bất kỳ loại vũ khí nào, việc tăng lên ba tới năm thành uy lực có thể xưng là hiển hách lắm rồi.

Tăng lên gấp mười, chính là triệt để phá vỡ thường quy.

Một cái Địa Hỏa tháp pháo nho nhỏ lại có thể mang đến biến hóa lớn tới như vậy, chính Sư Tuyết Mạn cũng không ngờ tới.

Nếu có Địa Hỏa tháp pháo, Trấn Thần phong còn cần thêm gì nữa?

Sư Tuyết Mạn hiểu rõ, Trấn Thần phong cũn không phải là hoàn mỹ. Bằng không, bức tường Bắc Hải cũng sẽ không bị công phá sụp đổ.

Phụ thân cũng sẽ không...

Sư Tuyết Mạn cắn cắn chặt môi, thần tình cương nghị, cố gắng xua tan tạp niệm ở trong đầu. Hiện tại không phải là thời điểm để bi thương, mềm yếu, nàng tự nhủ trong lòng.

Nàng lại tiếp tục suy tư.

Trấn Thần phong còn có khuyết điểm gì? Xem xét từ phương diện này có thể sẽ giúp nàng dễ dàng tìm được điểm đột phá hơn.

Hồi ức lại lần ngồi Trấn Thần phong đi Phỉ Thúy Sâm kia, nàng bỗng nhiên nắm bắt được nhược điểm của Trấn Thần phong.

Tốc độ của nó!

Kỳ thực, tốc độ của Trấn Thần phong cũng không tính là chậm. Nguyên tu phi hành đường dài sẽ rất mệt mỏi, mà dùng Trần Thần phong từ Ngân Vụ Hải bay tới Phỉ Thúy Sâm, căn bản là một mạch không nghỉ. Thế nhưng trong chiến đấu, thì nó luôn luôn có vẻ rất cồng kềnh.

Thể tích của Trần Thần phong có khổng lồ, đối diện công kích của địch nhân thì vô pháp né tránh, chỉ có thể ngạnh kháng.

Địch nhân sẽ giống như đàn ong từ bốn phương tám hướng nhào tới. Khi đó, Trấn Thần phong sẽ lâm vào tình trạng cực độ nguy hiểm. Phòng ngự có dày đặc tới đâu cũng chịu không thấu được loại công kích như vậy. Mà khi bị địch nhân áp sát, sẽ có những loại công kích đặc thù giống như búa tạ đập vỡ cái mai rùa của Trấn Thần phong.

Thậm chí có thể xuất hiện cả những Huyết tu cực đoan dùng phương pháp tự bạo.

Cái cảnh tượng Huyết tu tự bạo phi thường rực rỡ, uy lực chắn chắn cũng cực kỳ kinh người.

Thời điểm giết đỏ cả mắt rồi, binh sĩ bình thường cũng sẽ trở nên điên cuồng. Điểm này thì bất luận là Thần tu hay Nguyên tu cũng không có khác biệt gì.

Tốc độ, sự linh hoạt của Trấn Thần Phong vì thể tích khổng lồ của nó nên sẽ khó mà cải biến được.

Như vậy, có biện pháp nào có thể bù đắp khuyết điểm của Trấn Thần Phong?

Tăng mật độ Địa Hỏa tháp pháo? Sư Tuyết Mạn lập tức phủ định ý nghĩ này. Uy lực của Địa Hỏa tháp pháo tuy rằng rất mạnh, nhưng tần suất bắn lại quá chậm, chỉ thích hợp để đối phó với một ít mục tiêu trọng điểm.

Đối diện với đông đảo binh sĩ như đàn ong, tác dụng rất hạn chế.

Vậy phải làm sao bây giờ?

Gia tăng Nguyên tu bảo vệ? Đây cũng là một biện pháp khả thi. Nguyên tu phái ra cần phải am hiểu không chiến, có như vậy mới giúp ngăn cản hiệu quả khi địch nhân áp sát Trấn Thần Phong. Sư Tuyết Mạn chợt nảy ra ý nghĩ, đúng vậy a, chỉ cần ngăn không cho địch nhân tới gần được Trấn Thần Phong, vậy uy lực của trọng khí này sẽ được phát huy một cách triệt để rồi.

Sư Tuyết Mạn có phần kích động, nàng ý thức được giá trị từ phát hiện này của mình.

Trấn Thần Phong đã được chế tạo không ít, nhưng số lượng Nguyên tu đóng giữ bảo vệ Trấn Thần Phong lại luôn không quá nhiều. Bởi vì vị trí chiến đấu được thiết kế ở trên Trấn Thần Phong cũng không nhiều, kéo theo số người có thể bố trí cũng hạn chế.

Nhưng với sự khổng lồ của Trấn Thần Phong, thừa sức nhét lên nó cả một chi chiến bộ!

Chỉ là trước giờ chưa từng có người làm qua. Bởi vì trong mắt người khác, Nguyên tu lên Trấn Thần Phong có nhiều cũng vô pháp tăng lên được uy lực của nó.

Sáng kiến của Sư Tuyết Mạn như đẩy ra một cánh cửa hoàn toàn mới. Trong suy nghĩ của nàng, Trấn Thần Phong không chỉ là một cái pháo đài bay mà nó hoàn toàn có thể đảm nhiệm chức năng của một cái “tổ ong”!

Một cái tổ ong có thể bay!

Bài toán khi gặp chiến thuật đàn ong, dù là quân ta hay địch nhân cũng đều khó giải vô cùng.

Mà sau khi bố trí thêm Địa Hỏa tháp pháo, không vực của Trấn Thần Phong có thể khống chế sẽ gia tăng rất lớn. Điều này có nghĩa là phạm vi tác chiến của binh sĩ phe mình cũng sẽ được gia tăng theo.

Sư Tuyết Mạn càng nghĩ càng hứng phấn. Nàng hoắc mắt đứng lên, đẩy vạt cửa doanh trướng, chuẩn bị đi tìm mấy người Tang Chỉ Quân, Khương Duy để cùng thảo luận.

Đây là thói quen của bọn họ, không ngừng tổng kết, không ngừng thảo luận. Kể từ khi Huyết tai bùng phát, với sự dẫn dắt của Ngải Huy, Tùng Gian phái vẫn một mực duy trì thói quen này.

Vừa mới bước ra khỏi doanh trướng, Sư Tuyết Mạn bỗng nhiên khựng lại, nàng ngẩng đầu nhìn thấy quầng sáng bùng lên phía xa.

Đó là... nguyên lực dao động của Tổ Diễm!Tổ Diễm gặp phải Thần thông huyết tu!

Thực lực của Tổ Diễm rất mạnh! Tuy rằng hắn tấn chức Đại sư hơi muộn một chút, nhưng trong Trọng Vân Chi Thương thì thực lực gần với Sư Tuyết Mạn nhất, so với Dương Tiếu Đông còn mạnh hơn một bậc. Va chạm kịch liệt như vậy chỉ có một khả năng, đó là hắn đụng phải Thần thông huyết tu.

Địch nhân đến rồi!Hơn nữa… chỉ sợ đã rất gần bọn họ.

"Chuẩn bị chiến đấu!"Chưa cần nàng thông báo, toàn thể thành viên Trọng Vân Chi Thương dồn dập phản ứng lại, nguyên lực dao động vừa bùng phát thực sự quá cường liệt rồi.

"Vương Tiểu Sơn, bắt đầu xây dựng trận địa, địch nhân sắp tới rồi."

"Khương Duy, chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến."

"Tang Chỉ Quân, phái người cấp báo cho Thiên Phong bộ, Binh Nhân bộ, địch nhân đến rồi."

"Dương Tiếu Đông, cùng ta đi cứu người!"

Vân dực phía sau Sư Tuyết Mạn rung lên, thân hình vọt lên cao.

Dương Tiếu Đông không chút chậm trễ, vội vàng bám sát theo sau.

Khương Duy nhìn thật sâu bóng lưng hai người, âm thầm bóp chặt nắm đấm. Càng là lúc nguy cơ như này, tác dụng của Đại Sư càng thể hiện rõ rệt.

Trận tao ngộ chiến này tới quá đột ngột, mọi người chưa có chút chuẩn bị nào, nhưng không có một ai tỏ ra hoảng loạn. Bọn họ đã tập dượt, phân công ổn thỏa từ trước, nên chỉ sau một chút, từ trên xuống dưới, tất cả đã đâu vào đấy.

Doanh địa bùng lên khí thế ngất trời, tựa như một cỗ máy tinh vi với hàng ngàn bánh răng ăn khớp, nhanh chóng vận chuyển trơn tru.

Hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng (Đường hẹp đối mặt, kẻ dũng cảm sẽ thắng)!