Người Hầu Của Đại Ma Vương

Chương 1-2




Một chiếc xe thể thao xa hoa vẽ ra một độ cong hoàn mỹ, dừng lại ở khu để xe học viện Bạch Kim.Người lái xe hình như là một thiếu niên hai mươi tuổi, lạnh lùng chỉnh lại kính râm đắt tiền trên mặt, bộ đồng phục học sinh xuất sắc mặc ở trên người hắn,hiện ra vài phần bất cần đời.

May mắn là lúc này các học sinh trong trường cũng an phận ngồi trong phòng học.Nếu không cách xuấn hiện phô trương của hắn, sẽ khiến cho một trận xôn xao trong trường.

Mở chân dài ra tao nhã bước ra xe thể thao.Thượng Quan Nghiêu lấy kính râm xuống, một đôi con ngươi đen lạnh như băng được bao quanh bởi một khuôn mặt tuấn tú, bắn ra ánh mắt lạnh thấu xương làm chotừ đỉnh đầu người ta lạnh đến lòng bàn chân.

Học viện Bạch Kim có thể so với cunh điện hoàng gia Châu Âu, sau hoa viên của trường lúc này không có một bóng người.

Hắn đang chuẩn bị đi về phía phòng lớn của trường, đột nhiên ánh mắt cứng lại, cánh môi chứa đựng nụ cười lạnh,“Đi ra đây!”

Âm lượng hắn không lớn, lại tràn ngập uy nghiêm không để cho người ta cự tuyệt.

Không bao lâuhai người đàn ông trẻ tuổi mặc đồ đen rụt rè từ trong bụi cây đi ra, vẻ mặt cung kính còn chứa vài phần sợ hãi,“Thiếu gia……”

“Còn muốn ta lặp lại bao nhiêu lần? Ở Trong vườn trường, đừng cho ta nhìn thấy bóng dáng các ngươi, nhân dịp tôi chưa nổi giận còn không mau cút về đi!” Khẩu khí hắn đã rõ ràng không còn kiên nhẫn.

“Đây là mệnh lệnh của Thượng Quan tiên sinh,xin thiếu gia đừng gây khó xử cho chúng tôi……”

Lời nói kế tiếp đã bị nghẹn nuốt trở lại trong cổ họng, thiếu niên trước mắt này chẳng qua là lạnh lùng đứng ở nơi đó, cho dù không nói một câu nhưng trên người hắn phát ra hơi thở nguy hiểm, cũng đủ để người ta chết.

Thượng Quan Nghiêu mỉa mai nhếch khóe miệng,vẻ mặt khinh thường,“Nếu còn muốn tiếp tục thì đợi ở Thượng Quan gia đi, cũng đừng quên chủ nhân chân chính các ngươi rốt cuộc là ai.”

Dứt lời, hắn không quay đầu lại xoay người rời đi.

Hai tên bảo vệ ở lại hai mặt nhìn nhau, không biết nên làm như thế nào cho phải,bọn họ không dám đuổi theo nửa, nhưng vì lo cho an toàn của chủ nhân, bọn họ cũng không dám dễ dàng rời đi, đành phải canh giữ ở ngoài cửa, tùy thời quan sát động tĩnh.

Khi Thượng Quan Nghiêu đi vào văn phòng chuyên dùng của hội học sinh, nhìn thấy căn phòng xa hoa như vậy lại không có một người, hắn không khỏi nhăn lại mày rậm đẹp,nghĩ thầm mấy tên kia rốt cuộc đang làm cái quỷ gì?

Rõ ràng đã nói có chuyện quan trọng cần phải thương lượng, gọi hắn nhất định phải đến trường học một chuyến, trong lúc cấp bách hắn thật vất vả mới rút khỏi được, cònliều mình thoát khỏi đám bảo vệ không sợ làm phiền người khác kia.

Nhưng vừa đến trường học một người xuất hiện cũng không có, đồng tử vốn là sâu không lường đượcgiờ lại chặt thêm vài phần, hắn lập tức từ trong túi quần lấyđiện thoại cầm tay ra, thuần thục bấm một tổ dãy số,vừa chuyển được, khẩu khí lộ vẻ không vui,“Các cậu ở nơi nào?”

Điện thoại đầu kia không biết nói gì đó, khuôn mặt tuấn tú của Thượng Quan Nghiêu vốn tàn khốc, giờ phút này trở nên càng thêm âm lãnh,“Đùa giỡn tôi?! Tôi hiện tại ở văn phòng, các người lại ở bên ngoài,nói đùa cái gì vậy? Tôi có nhiều thời gian lắm sao? Lập tức cút trở về cho tôi, tôi không muốn nghe lý do……”

Đầu bên kia lại là một trận giải thích, nhưng làm cho tâm trạng của hắn càng phiền não,“Bổn thiếu gia đã đói bụng , tâm tình đương nhiên sẽ rất nóng……shit!”