Người Hầu Của Vương Gia

Chương 15: Chiêu tài miêu vương gia vs trấn trạch uông người hầu




Theo truyền thuyết ở trên trời có một quốc gia tên là Đại Miêu quốc, Đại Miêu quốc qua mười năm sẽ rút thăm một lần phái một  Miêu tiên môn đi xuống nhân gian các nơi ban phát tài vận và phúc khí, thay thế tài thần trấn thủ vận khí vận tài khắp nơi. Mười năm sau khi hoàn thành nhiệm vụ miêu tiên môn sẽ căn cứ theo vận khí nhiều ít nơi mình trấn thủ mà tăng lên tiên cách.

Mà hôm nay vừa vặn chính là ngày tân chiêu tài tiên miêu (mèo cầu tài) đến báo danh.

Miếu thần tài ở A thị từ trước đến giờ hương hỏa cường thịnh, đặc biệt là đến ngày nghỉ lễ thì Tài thần miếu người đông như mắc cửi, người người đều muốn cúng bái tài thần khẩn cầu phúc khí tài vận cùng đến với mình thu được lời chúc phúc của tài thần.

Trước cửa của Tài thần miếu cũng bởi vì thế có không ít những quán nhỏ đoán mệnh xem tướng. Những người trong quán đa số là những người có bề ngoài tiên phong đạo cốt, một bộ tướng mạo thế ngoại cao nhân, chỉ có một quán ở nơi cách xa nhất là một người tuổi tác khoảng hai mươi nhìn như bất mãn sự đời. Người này ăn mặc đạo bào như những người xem bói khác nhưng đang tập trung tinh thần chơi game trên điện thoại di động, trên mặt lộ ra khí thế đang chơi “Cờ tỉ phú” đến rất là hăng say chỉ muốn thoải mái đem ba người “Nông dân” một cước đạp bay.

“Thổ địa, thổ địa.”

Cái gì thổ địa? Là địa chủ! Không thấy lão tử đang “Bóc lột” nông dân sao?

Người trẻ tuổi lập tức bỏ qua người làm cho hắn phiền lòng, ngón tay liên tục di chuyển trên màn hình điện thoại di động, hắn ném ra một trái “Bom”, điện thoại di động lập tức vang lên tiếng âm thanh nổ tung “Rầm rầm”.

“Thổ địa! Thổ địa!”

Đáng ghi nhận là âm thanh gọi của người này càng ngày càng lo lắng và tức giận tràn đầy.

Người trẻ tuổi thẳng thắn xoay người, thụt lùi tìm kiếm nơi phát ra âm thanh kêu réo làm phiền hắn.

Đùng ——

Điện thoại di động không hiểu  sao lại bay ra, người trẻ tuổi chưa hoàn hồn tập tức giữ chặt điện thoại di động nhưng không giữ được trơ mắt nhìn điện thoại di động tuột khỏi tay mình mãnh liệt va chạm với mặt đất.

Người trẻ tuổi ngẩn người, nhìn chằm chằm điện thoại di động của mình bị nứt một đường dài, một đôi chân mèo màu đen ưu nhã giẫm lên điện thoại. Người trẻ tuổi từ điện thoại di động nhìn thấy tay mèo, lại từ tay mèo nhìn thấy chân mèo, lại nhìn tới cái cổ mèo, cuối cùng là mặt của con mèo.

Một con Tiểu Hắc Miêu chân ngắn.

Tiểu Hắc Miêu ngạo mạn nghểnh đầu, lông trên lưng có vằn như lông hổ còn mang một khối nguyên bảo, nó vẫy vẫy bộ lông xù, bốn cái chân ngắn làm cho thân hình nó trông mũm mĩm dễ thương, đôi mắt to tròn đen kịt thần bí ướt át ở trên bộ mặt nhỏ tròn trịa, hai lỗ tai cũng nhỏ nhọn nhọn ở trên đầu.

“Thổ địa, bản vương là chiêu tài miêu tiên mới nhậm chức.” Tiểu Hắc Miêu phát ra âm thanh đầy từ tính của nam tử trưởng thành.

“Mậu… Mậu Tiểu Cửu…” Vừa nghe Tiểu Hắc Miêu tự xưng “Bản vương”, người trẻ tuổi được gọi là thổ địa lập tức nhìn thấy lông trên lưng có vằn như lông hổ của Tiểu Hắc Miêu liền nhận ra tư cách của con mèo này, hắn khiếp sợ nhìn chằm chằm Tiểu Hắc Miêu nói: “Đại Miêu quốc Miêu Vương gia.”

Miêu Vương gia liếm liếm móng vuốt nhỏ, gật gật đầu: “Chính là bản vương.”

Những miêu tiên tiền nhiệm khác  trước tiên phải đến Thiên Đình hướng về tài thần báo danh lập hồ sơ, sau đó tài thần sẽ dùng pháp lực ở trên móng vuốt của họ khắc con dấu chiêu tài, như vậy miêu tiên môn mới nắm giữ pháp lực chiêu tài ban thưởng phúc tụ tập trấn thủ tài vận khí.

Đại Miêu quốc chỉ có Miêu Vương gia là miêu tiên duy nhất rất đặc biệt, y trời sinh là mèo cầu tài, nhưng Miêu hoàng thượng vô cùng sủng ái đệ đệ, chưa bao giờ đem tên của Miêu Vương gia đặt ở danh sách rút thăm bởi vậy thổ địa đột nhiên nhìn thấy chiêu tài tiên miêu mới nhậm chức ở A thị là Miêu Vương gia mới khiếp sợ như vậy.

Hôm qua, chiêu tài miêu tiên tiền nhiệm vừa rời A thị về thiên đình gặp tài thần thuật chức, trước khi đi đã báo cho thổ địa chức vụ của chiêu tài miêu tiên mới nhậm chức  còn báo cho hắn biết ngày hôm nay chiêu tài miêu tiên mới sẽ gặp hắn báo danh.

Miêu Vương gia từ chuông vàng trên cổ lấy ra ngọc bài nhậm chức, thổ địa tiếp nhận ngọc bài nhìn một chút, sau khi xác nhận nội dung trong ngọc bài đi nhậm chức liền đem ngọc bài trả lại cho Miêu Vương gia.

Lúc này, thổ địa từ trong lòng lấy ra một cái iPad, Miêu Vương gia phát hiện đây là iPad tiên sách.

“Đến đây, ở trên iPad đóng dấu nhậm chức đi.” Thổ địa đem iPad đặt lên bàn.

Miêu Vương gia nhảy lên bàn, lười biếng giơ lên một cái móng vuốt, nhẹ nhàng đem móng vuốt để lên trên màn hình cảm ứng của iPad, sau đó ngưng tụ tiên lực, một móng vuốt giống như dấu móng tay xuất hiện ở trên màn hình sau đó xuất hiện một đạo hào quang nhỏ rồi lập tức biến mất.

“Miêu Vương gia, ngài báo danh xong rồi.” Thổ địa cười he he thu hồi iPad.

Miêu Vương gia nhìn thấy dấu móng tay biến mất trong nháy mắt, rồi chợt nhìn thấy trên màn hình iPad lóe lên một một dấu tay của một vị tiên trấn thủ khác thật giống dấu móng của một con khuyển.

Hừ! Nơi đây cũng có trấn trạch khuyển thần toán sao? Đám xuẩn Uông môn cũng chỉ có thể trấn trạch( giữ nhà), nào như Miêu môn bọn ta thông minh lanh lợi.

Cảm giác ưu việt sâu sắc xông vào  trong lòng, Miêu Vương gia quẫy đuôi, lễ phép cáo biệt: “Đa tạ.”

Sau đó nhảy xuống bàn thanh nhã bước đi, bốn cái chân ngắn tiến vào trong đám người.

Thổ địa nhặt lên điện thoại di động, thổi một hơi màn hình điện thoại biến lại như mới, hắn gửi  một tin nhắn thông báo cho các đồng nghiệp ở A thị: chiêu tài miêu tiên đương nhiệm hôm nay vừa mới đến.

Gửi xong tin nhắn, thổ địa một lần nữa ôm điện thoại di động chơi “Cờ tỉ phú”.

Ai cũng không chú ý tới quán đoán mệnh vắng vẻ này vừa xảy ra chuyện gì.

—–

Miêu Vương gia nằm nhoài trên một cái cây ven đường há to mồm ngáp dài, sau đó đem cằm đặt ở trên móng vuốt, đuôi buồn bực ngán ngẩm ve vẩy.

Đôi mắt mèo to tròn nhìn người phàm vào buổi sáng thứ hai thường vội vàng đến trường, đi làm, mà y từ năm giờ bắt đầu bị tiếng máy mới cùng tiếng động cơ xe làm cho ngủ không được.

Tiếng ồn ào ròng rã hơn một giờ trôi qua cũng không ngừng lại, trái lại càng ngày càng nhốn nháo, xã khu tất cả đều là bóng người vội vội vàng vàng.

Miêu Vương gia lười biếng liếm liếm móng vuốt, không chút nào bị thời gian ảnh hưởng.

Đột nhiên, y nhìn thấy ở cửa xã khu xuất hiện một con hắc bối cao to, toàn bộ lông trên thân khuyển rất dày, tinh thần phấn chấn, tứ chi vạm vỡ làm cho người ta có cảm giác vô cùng trầm ổn. Bộ mặt, lỗ tai, phía sau lưng và đuôi đều hiện ra màu đen đặc trưng mà hắc bối sở hữu vô cùng bóng loáng không dính nước, mà da lông ở nơi khác  lại có chút màu vàng và xám nhạt.

Dáng vẻ của hắc bối so với bất kỳ hắc bối khác mà Miêu Vương gia gặp qua thì cường tráng rắn chắc hơn, dáng vẻ khố bộ hơi đen không hề thuần chủng, tứ chi quá mức thon dài rõ ràng là hắc bối lai với tạp với chó săn hay chó sói.

Con hắc bối trong miệng ngậm một cái giỏ nhựa màu lam, linh hoạt chạy qua đám người, hướng về một quầy hàng bán thức ăn sảng ở cửa xã khu. Thím bán thức ăn sáng hiển nhiên nhận biết con  chó này.

“Lại tới mua điểm tâm sáng a.  Ầy, ngày hôm nay tới sớm a.” Thím bán thức ăn trước tiên từ trong lồng hấp lấy ra hai cái bánh bao, lấy thêm một túi sữa đậu nành bỏ vào trong giỏ nhựa màu lam, sau đó từ bên trong giỏ lấy ra  tiền mặt đã được để sẵn.

Con chó đoan chính ngồi xổm ở  trước quần bán thức ăn sáng không nhúc nhích chờ thím bán hàng đếm tiền lẻ bỏ vào trong giỏ mới đứng dậy đi về phía cửa lớn của xã khu.

Đi ngang qua chỗ cái cây Miêu Vương gia đang ngủ thì nó đột nhiên dừng bước ngẩng đầu lên, Miêu Vương gia đang ôm đuôi híp mắt tỉ mỉ mà liếm lông, không thèm để ý tên hắc bối đã phát hiện ra y.

Hắc bối xuyên thấu qua lá cây nhìn Miêu Vương gia hồi lâu, ánh mắt nặng nề không biết nghĩ đến gì đó.

“A a a… Đi làm bị muộn rồi a! Trời ạ!” Một cô gái trẻ tuổi mặc trang phục màu trắng lao nhanh ra, hắc bối mới từ dưới cái cây chạy đi, ngậm cái giỏ màu lam chạy về phía cô.

“Vẫn là A Uông đối với chị tốt nhất, cảm ơn.” Cô gái trẻ tuổi dùng sức xoa xoa cái mặt to của con chó, hôn vào cái trán của nó một cái, cầm lấy bánh bao và sữa đậu nành trong giỏ, hấp tấp một đường lao nhanh ra đường cái đối diện trạm dừng xe bus, chen lên xe bus.

Chó hắc bối đứng ở cửa xã khu, thấy nữ chủ nhân lên xe bus, mới ngậm lấy giỏ nhựa màu lam bước trầm ổn đi vào xã khu, không giống như nữ chủ nhân vội vàng hoảng loạn hết sức chen lên xe bus.

Hừ, xuẩn cẩu bị phàm nhân quyến rũ vĩnh viễn là nô lệ của phàm nhân! Bản vương sớm đã thay đổi để phàm nhân ngu xuẩn hướng về bản vương cúng bái.

Miêu Vương gia khinh thường nghĩ, nhảy xuống cây chuẩn bị đi thưởng thức những món ăn sáng trên phố chẳng hạn như quán ăn sáng có món bánh bao gạch cua,  buổi trưa lại đi một nhà hàng cấp năm sao thưởng thức món cá hoa quế, buổi tối tiện đường đi đến một quán cá nướng nào đó thử món cá nướng bí truyền.

Bản vương mỗi ngày đều rất bận bịu, phàm nhân nên biết điều này sẽ tốt hơn, đừng có đem cá làm thành đủ loại kiểu dáng mỹ vị làm mùi thơm thức ăn lan tỏa khắp nơi làm hại bản vương cũng không chịu nổi mê hoặc.

Nghĩ tới sắp được ăn món cá ngon tuyệt Miêu Vương gia không tự chủ vung vẩy đuôi, vui sướng chạy về phía con đường ngày hôm qua đã đi.

Y hoàn toàn không biết con chó  vừa nãy thay chủ nhân mua bữa sáng lại ngậm cái giỏ màu lam đi ra xã khu, đứng dưới tàng cây nhìn trên cây, đáng tiếc trên cây không có gì, con chó đứng dưới tàng cây đợi nửa ngày, trong cái giỏ màu lam có một tảng thịt bò lớn.

Ăn uống no đủ Miêu Vương gia  tới giữa trưa mới trở lại trên cây ở cửa xã khu, y leo lên cây liền nhìn thấy trên chạc cây có một tảng thịt bò lớn, dùng túi giữ tươi thực phẩm gói kỹ, bên ngoài còn dùng băng dán cột hai khối đá lạnh làm cho thịt bò luôn tươi mới.

Miêu Vương gia lấy chân đụng một cái vào tảng thịt bò, tảng thịt bò lắc lư, Miêu Vương gia xoay chuyển vài vòng quanh tảng thịt bò, dùng tiên lực điều tra bên trong tảng thịt bò, phát hiện đây quả thật là là tảng thịt bò bình thường cũng không phải là cạm bẫy.

Tuy rằng y rất thích ăn cá, thế nhưng ăn cá nhiều cũng sẽ chán ngấy. Miêu Vương gia ngồi dậy, cắn vào nút dây thừng, cởi dây, xé túi giữ tươi thực phẩm ra nhàn nhã  nằm nhoài trên nhánh cây, cái miệng nhỏ gặm tảng thịt bò hương vị quả thật là ngon.

Con chó kia lại đi đến dưới cây ở dưới bóng cây chơi vui vẻ lay động đuôi.

Hừ, xuẩn cẩu. Miêu Vương gia ưu nhã gặm thịt bò, ánh mắt lại không nhịn được nhìn chằm chằm đối phương đang vẫy đuôi, trong lòng ngứa ngáy muốn chụp lấy cái đuôi kia.

Y quay mặt đi, cũng không tiếp tục nhìn con chó kia. Chỉ là một  con chó, bản vương là con mèo cao quý như thế sẽ không muốn chơi đùa với cái đuôi của xuẩn cẩu.

Buổi trưa vốn đã ăn không ít món cá hoa quế nên Miêu Vương gia thực sự ăn không hết tảng thịt bò lớn như vậy. Y liếm sạch móng vuốt, rửa mặt, dùng ánh mắt quét toàn bộ xung quanh bóng cây mà con chó đang chơi đùa. Con chó cũng ngoẹo cổ nhìn y, đôi mắt hắc bối thâm trầm nhìn Miêu Vương gia làm trong lòng y bỗng dưng có một cảm giác kỳ quái.

“Hừ!” Miêu Vương gia rửa mặt xong, ngạo mạn nâng cằm lên, móng vuốt đụng vào tảng thịt bò ăn không hết nói: “Thưởng ngươi, ngươi là xuẩn cẩu không cần cảm kích bản vương.”

Mắt thấy thịt bò đang rơi đến trước mặt của mình, con chó há mồm tiếp được thịt bò, không một chút nào ghét bỏ nước miếng của Miêu Vương gia nhai mấy cái rồi nuốt vào.

Thấy con chó ăn sạch thịt bò dính nước miếng của mình, trong lòng Miêu Vương gia lại trồi lên cảm giác kỳ quái cứ hơi ngứa ngáy; lỗ tai y run run muốn bỏ cảm giác kỳ quái này nhưng trong lòng sung sướng hoàn toàn ẩn không giấu được, con mắt đều là lơ đãng đảo qua phía dưới nhìn con chó to lớn kia.

Một miêu một cẩu, một con ở trên cây một con dưới tàng cây nằm úp sấp, không bị bên ngoài ảnh hưởng một chút nào. Chó hắc bối trên cổ mang theo cẩu bài, hơn nữa dáng vẻ ôn thuần lại thành thật, toàn bộ cư dân ở xã khu này đều biết con chó này tính tình dịu ngoan, cũng không sủa loạn, càng sẽ không cắn người, nhưng hình thể to lớn cũng làm cho người ta không dám đến gần vuốt ve nó.

Đến lúc tan việc, nữ chủ nhân vừa xuống xe bus liền nhìn thấy ở trước cửa xã khu con chó của mình đang nằm úp sấp, xa xa liền đối với nó vẫy tay nói: “A Uông, chị về nhà rồi!”

Con chó lúc này mới đứng dậy, chờ nữ chủ nhân băng qua đường cái đến gần nó, cô lại dùng sức xoa một cái vào mặt của nó, hôn nó một cái sau đó dẫn chó về nhà.

Miêu Vương gia vô cùng khó chịu trừng mắt nhìn con chó đi theo nữ chủ nhân, y tức giận bẻ gãy cành cây bên cạnh. Chán ghét xú cẩu, ăn thịt bò của bản vương nhưng lại chạy theo một phàm nhân, xú cẩu xú cẩu, bản vương ghét nhất là xú cẩu!

Sau một tuần, trên cây mà Miêu Vương gia ngủ mỗi ngày sẽ xuất hiện một ít đồ ăn, ngày hôm qua là thịt bò, ngày hôm nay là đùi gà, ngày kia là quả táo (Apple) và chuối tiêu, ngày kia là đồ hộp dành cho mèo.

Miêu Vương gia dần dần từ nhận ra bên trong đồ ăn có khí tức của cẩu, hơn nữa mỗi lần y hưởng dụng đồ ăn thì cái con chó kia sẽ xuất hiện, như không có chuyện gì xảy ra mà chơi đùa dưới tàng cây, y ăn không hết đồ ăn thì con chó kia cũng không chê mà ăn hết toàn bộ.

Miêu Vương gia càng ngày càng chán ghét con chó này cứ trầm mặc không nói, y đến bây giờ còn không biết con chó này khi sủa thì âm thanh sẽ như thế nào, mỗi lần nhìn thấy con chó này trong lòng y liền ngứa.

Miêu Vương gia cũng thích ăn hoa quả, ngày hôm nay là quả xoài vàng óng ánh, vỏ đã được gọt sạch sành sanh, cắt thành từng khối nhỏ để ở trong bao bì giữ tươi, những miếng xoài to nhỏ thích hợp để Miêu Vương gia một cái nuốt vào.

Miêu Vương gia chỉ ăn gần một nửa quả xoài, một lần nữa phủ bao giữ tươi thực phẩm lên, y cắn vào bao giữ tươi nhảy xuống cây, bốn cái chân ngắn vững vàng rơi ngay   trước mặt con chó. Con chó nằm trên mặt đất ngẩng đầu lên, không hiểu nhìn Miêu Vương gia.

Miêu Vương gia bỏ lại quả xoài, hầm hừ nói: “Đừng tưởng rằng dùng đồ ăn là có thể cám dỗ bản vương, bản vương không dễ bị ngươi lấy lòng như vậy!”

Vừa dứt lời, một cái lưỡi vừa rộng vừa dài liếm trên khuôn mặt nhỏ của Miêu Vương gia, Miêu Vương gia nhất thời sửng sốt, cái đầu lưỡi lớn kia lại liếm trên mặt y, đầu lưỡi thô ráp thậm chí liếm qua cái mũi nhỏ ươn ướt của Miêu Vương gia, sau đó nhẹ nhàng cắn một cái vào gáy của Miêu Vương gia.

Cả người Miêu Vương gia toàn bộ dại ra, chỉ ngây ngốc mà nhìn con chó khẽ cắn sau gáy của y một hồi mới nói: “Ngươi ngươi… Ngươi… Ngươi…” Y chấn kinh đến hầu như nói không ra lời, liên tiếp nói mấy lần “Ngươi” sau khi liền lui về phía sau.

Nhận ra được Miêu Vương gia từ chối, con chó dùng mũi vuốt ve cổ của Miêu Vương gia. Miêu Vương gia đột nhiên toàn là thân run bắn lên, từ đuôi đến thân thẳng tắp, lông toàn bộ như nổ tung: “Bản vương cùng một con chó là không thể!”

Y mạnh mẽ đạp vào mặt con chó một cước rồi thật nhanh cách xa con chó vài bước bày ra tư thế công kích, một bước đề phòng nhìn chằm chằm con chó.

Con chó đứng lên, thân hình khổng lồ tỏa ra khí thế của loại khuyển trời sinh, nhưng mà nó vẫn chưa tiến lên, chỉ dùng móng vuốt đem quả xoài hướng về Vương gia đẩy một cái, mà mình thì lùi về sau vài bước.

Xác định đồ ăn trước mắt này thực sự là do con chó này tặng cho, Miêu Vương gia cũng không thèm nhìn tới quả xoài, hung ác trừng mắt nhìn nó. Thấy dáng vẻ con chó không dây dưa, lúc này y mới thu hồi tư thế công kích bước ngang qua nó cũng không tiếp tục nhìn nó một chút, ngẩn đầu ưỡn ngực vểnh cao đuôi rời đi, chuẩn bị tìm địa điểm ngủ mới.

—-

Nhân gian sớm không phải lạc hậu như quá khứ, không thể tu hành sẽ không có phép thuật nhưng con người hiện đại phát minh các loại công cụ hết sức tiện lợi để cuộc sống của bọn họ trở nên càng thêm muôn màu muôn vẻ.

Đi tới thế gian trấn thủ một phương các thần tiên bị cấm chỉ tùy ý dùng pháp thuật, bọn họ không thể không hòa vào cuộc sống của phàm nhân, trở nên bình thường không khác biệt, cũng sẽ như một phàm nhân bình thường vì mỗi ngày ba bữa ăn, tiền điện nước mà làm việc.

Động vật tu luyện thành thần tiên có sẽ hóa thành nguyên hình, có thể là trà trộn vào cửa hàng thú cưng, bị người mua về ở trong nhà phàm nhân, có thể thẳng thắn hóa thành con nhỏ, đem mình đặt ở trong hộp giấy, ở trên hộp viết những từ ngữ dễ thương như “Cầu thu dưỡng cầu chủ nhân sủng ái”, sau đó được phàm nhân có lòng tốt mang về nhà nuôi dưỡng.

Nghe nói trấn trạch khuyển thần toán của A thị chính là biến thành con chó con, đem mình nhét vào trong hộp giấy, bỏ vào một nhà phàm nhân nào đó thành công trà trộn vào trong cuộc sống của phàm nhân.

Nhưng cũng có một phần như Miêu Vương gia vậy trà trộn ở những phố lớn ngõ ngõ nhỏ trong thành thị, nhìn rõ hơn một trăm sắc thái của nhân gian, nhờ vào đó tu tâm, vững chắc tâm tình, từ đó dễ dàng đặt chân vào sinh hoạt của phàm nhân.

Miêu Vương gia ôm đồ hộp cho mèo không nỡ ăn, trốn trong một garra công cộng ở nội thành tìm một góc nhỏ chất đầy tạp vật mà ngủ.

Chưa hóa thành hình người hòa vào sinh hoạt của các phàm nhân nên các thần tiên thông qua ngọc bài tiếp thu tin tức thổ địa phát tới, ngày hôm nay, nhiệm vụ của Vương gia là đi phố kinh doanh đến một cửa hàng bán trang sức lâu năm ban xuống tài vận.

Khi người đi làm tới lấy xe thì Miêu Vương gia cũng tỉnh, y đứng dậy há to mồm lười biếng duỗi người. Y vẫn không nỡ ăn đồ hộp giành cho mèo này, có chút nhớ nhung khoảng thời gian tươi đẹp cứ cách bốn, năm ngày có thể ăn được đồ hộp giành cho mèo.

Miêu Vương gia ôm lấy đầu lăn lộn vài vòng, mới thoát khỏi trong đầu ánh mắt cô đơn của tên xú cẩu khi tiễn y rời đi.

Meow..! Một phàm cẩu cũng dám gan to bằng trời cắn vào gáy bản vương hướng về bản vương cầu hoan! Tuy rằng bản vương rất khiếp sợ, nhưng bản vương lại không cảm thấy chán ghét! Meow, bản vương một con mèo tiên cùng một phàm cẩu là không có tương lai!

Miêu Vương gia lại lộn mấy vòng, buồn phiền đến thét lên, ôm lấy đồ hộp cho mèo tiếp tục lăn lộn, lăn tới lăn lui càng buồn phiền, cuối cùng thẳng thắn không lăn nữa, liếm lông chỉnh tề đem đồ hộp của mèo bỏ vào trong chuông vàng rời gara đi ban phúc.

Xác định vị trí tên cửa hàng, Miêu Vương gia giơ lên móng vuốt, ở trên cửa kính của cửa tiệm hoàn mỹ ấn dấu móng tay của mình lên.

Dấu móng tay ấn xuống trong phút chốc cửa hàng được chúc phúc tỏa ra kim quang chói mắt. Phàm nhân không nhìn thấy đạo kim quang này nhưng mỗi khi đi qua tiệm này người đi đường cũng không nhịn được phải dừng bước lại, cách cửa kính pha lê thưởng thức  trang sức bên trong, sau đó đi vào.

Một con màu vàng mèo cầu tài ở trên quầy ngoắc tay, Miêu Vương gia liếc mắt nhìn vị mèo cầu tài này, đúng là so với ta xấu xí hơn nhiều, y lập tức tự mình quay qua nhìn vào gương, vẫn là bản vương đẹp trai nhất, không phải vậy sao  con xú cẩu kia hướng về bản vương cầu hoan?

Trong gương pha lê hiện ra một bóng cẩu quen thuộc. Miêu Vương gia cho rằng hoa mắt, vừa quay đầu lại, quả nhiên thấy con chó lưng màu đen, nó không nhanh không chậm đi qua phố kinh doanh rồi đi vào đường dành riêng cho người đi bộ, người chung quanh giống như cũng không phát hiện hình thể khổng lồ của con chó này.

Miêu Vương gia lén lút theo con chó, nó đứng bên dưới trạm dừng chờ đợi xe bus, nó hít hít cái mũi, tựa hồ nhận ra được mùi, vừa quay đầu liền nhìn thấy Miêu Vương gia.

Miêu Vương gia làm bộ đi ngang qua dựng thẳng đuôi muốn đi qua  trước mặt con chó này nhưng con chó cúi đầu xuống cắn vào sau gáy của Miêu Vương gia, xách Miêu Vương gia lên.

“Thả bản vương ra!” Miêu Vương gia muốn giãy dụa, nhưng bị cắn sau gáy y theo bản năng tuần hoàn thiên tính, không động đậy nữa.

Con chó ngậm Miêu Vương gia lên xe bus, đến trạm, ngậm Miêu Vương gia xuống xe, một đường đem Miêu Vương gia tha về nhà. Nữ chủ nhân độc thân, lại cả ngày vội vàng tăng ca vì lẽ đó trong nhà có một chút loạn. Nhưng có thể nhìn thấy cô vô cùng thương yêu con chó này trong nhà dụng cụ cho chó đầy đủ mọi thứ, một góc phòng khách bày ra một chỗ như pháo đài trong phim hoạt hình cho chó ngủ.

Con chó đem Miêu Vương gia đặt ở trên ghế salon mềm mại thư thích, Miêu Vương gia ngồi xổm ở  trên cao nhìn xuống con chó,  đáng tiếc con chó này thân cao hơn cả sô pha, Miêu Vương gia chỉ có thể ngẩng đầu, dùng thái độ “Ở trên cao nhìn xuống” mà nhìn nó.

“Ngươi chỉ là phàm cẩu, nhưng bản vương là chiêu tài miêu tiên ở A thị, ngươi dám ngậm bản vương, còn đem bản vương tha trở về nhà! Bản vương chỉ dùng một móng vuốt nhỏ là có thể diệt ngươi!” Miêu Vương gia tức giận đánh vào con chó lớn.

Con chó duỗi ra đầu lưỡi lớn, không để ý đến móng vuốt liếm lên mặt Miêu Vương gia một hồi, Miêu Vương gia nhất thời không quan sát, bị nó liếm đến ngã ở trên ghế salông, lộ ra cái bụng nhỏ lông xù trắng như tuyết. Con chó  nhân cơ hội từ dưới cằm liếm lên cái bụng nhỏ của Miêu Vương gia.

Miêu Vương gia vừa định vươn mình bò lên, con chó lập tức lại liếm dưới cằm và cái cổ của y làm y thoải mái chỉ có thể chổng vó lộ ra cái bụng mà rên rỉ.

“Không cho phép liếm… Meow…” Miêu Vương gia vỗ mạnh đầu con chó nhưng nó vẫn dùng đầu lưỡi lớn liên tục liếm thân thể y.

Đầu lưỡi không cẩn thận liếm đến bộ phận sinh dục của Miêu Vương gia, con chó ngoẹo cổ nhìn thấy bộ bộ phận sinh dục của Vương gia không thấy hai viên trứng nhưng dưới tính khí nộn hồng lại là bộ phận sinh dục khác.

Nó ngửi ngửi hạ thể cuả Miêu Vương gia trước sau không thể xác định giới tính của y, đầu lưỡi lớn hướng về hạ thể Vương gia liếm mấy lần, cái bộ phận sinh dục không dễ phát hiện kia hơi mở ra, lộ ra một khe hở no đủ.

Con chó dùng đầu lưỡi cẩn thận từng li từng tí một đẩy ra khe hở của bộ phận sinh dục nhỏ đáng thương kia, một trận khoái cảm mãnh liệt làm móng vuốt Vương gia run lên, cái đuôi mềm mại buông xuống, chóp đuôi lại cong lên.

“A… Meoe… A…” Móng vuốt ôm lấy đầu chó lớn Miêu Vương gia uốn éo người, đầu lưỡi con chó nhẹ nhàng qua lại ma sát hoa huy*t. Vương gia chỉ biết rên rỉ nói:”Bản vương không thể cùng ngươi giao phối… A a… meow.. Ngươi đem bản vương liếm thoải mái… Ạch ân… Bản vương cũng sẽ không cùng ngươi giao phối..”

Y là miêu tiên lưỡng tính duy nhất của Đại Miêu quốc, chỉ cần cùng loại nam giới khác tộc giao phối, tinh khí bắn vào trong cơ thể y sẽ thụ thai. Đối phương thông minh cũng là phàm khuyển của nhân gian, dương thọ ngắn ngủi. Y là  miêu tiên chỉ có thể cùng tiên tộc giao phối, chỉ có thể tìm tiên tộc làm bạn lữ.

Nhưng tên xú cẩu chết tiệt lại  vọng tưởng cùng y giao phối, còn đem y liếm đến thoải mái, để y ngay cả khí lực giãy dụa đều không có.

Con chó cuốn đầu lưỡi đâm vào trong hoa huy*t, Miêu Vương gia cả người run lên tính khí sớm từ bên trong lớp lông mao dựng thẳng ra ngòai trên cái bụng trắng như tuyết khá là đáng yêu.

“Không thể liếm… A… Bên trong… A a…” Miêu Vương gia muốn tránh tránh cái đầu lưỡi kia, rồi lại không tự chủ nghênh đón, hai tay ôm lấy đầu con chó, động tình liếm lỗ tai đối phương.

Con chó rút đầu lưỡi ra, liếm tính khí của Miêu Vương gia, cái lưỡi dài mềm mại ma sát tính khí, Miêu Vương gia lùi về sau, theo bản năng đạp vào mặt của đối phương, trong miệng phát ra tiếng ô ô mèo kêu.

Đột nhiên, tính khí bắn ra một cỗ tinh dịch, chó săn lập tức nếm được mùi tanh tinh dịch của Miêu Vương gia, càng ngửi được hoa huy*t của Miêu Vương gia khi động dục tỏa ra mùi thơm nồng nàn.

Miêu Vương gia ngã người ra tứ chi mở ra ngồi phịch ở trên sô pha.  Y bị con chó liếm đến bắt đầu động dục, hoa huy*t hết sức trống vắng, nguyên hình y là mèo căn bản không có cách cùng loại khuyển to lớn như chó săn này giao phối.

Đôi mắt y ướt nhẹp mà nhìn chăm chú con chó này, chỉ cảm thấy hoa huy*t bị liếm đến không ra hình thù gì, nhưng lại rất muốn bị con chó này liếm huyệt.

Chỉ cần không cần giao phối với con xú cẩu này thì sẽ không sao. Miêu Vương gia không nhịn được nghĩ, y tuyệt đối không phải thích xuẩn cẩu này mới để nó liếm y.

Bản vương chỉ là động dục, vừa vặn có một con chó có thể dùng một lát.

Miêu Vương gia nghĩ thông suốt, nên biến thành hình người. Vì phía trước chính là con chó, nên khi biến thành hình người y còn duy trì một ít đặc tính của mèo, trên mái tóc ngắn là hai cái lỗ tai nhọn nhọn, y dùng cái đuôi mèo cố ý dùng chóp đuôi ngoắc ngoắc cái cổ của con chó.

Khác với đôi mắt mèo to tròn bây giờ đôi mắt y là mắt phượng hẹp dài thoáng tà khí dương cao, đôi  lông mày vươn cao như lưỡi kiếm, sống mũi cao, đôi môi mỏng hồng hào không chỗ nào mà không tinh xảo, nhưng vẻ đẹp của y không nhu mì mà khí chất âm lãnh như lạnh đến tận xương. Miêu Vương gia cười lạnh, giơ chân dài lên, cái chân trắng nõn thon dài chặn lại cằm nó, đầu ngón chân cố ý vuốt vuốt lông mao trên cổ của con chó lớn.

Miêu Vương gia vẫn chưa biến ra quần áo, thân thể trần truồng trắng nõn như ngọc, cơ bắp ưu mỹ, bộ phận sinh dục lưỡng tính có thể thấy rõ, tính khí đã bắn tinh một lần không tinh thần co lại thành một đoàn, hoa môi mở ra, lộ ra miệng huyệt bị con chó liếm đến đỏ hồng còn có hoa hạch phình lên.

Khí tức động dục tỏa ra làm con chó liên tục hít mũi, cái đuôi mèo  cố ý đùa nó một lúc chà xát lỗ tai của nó, một lúc chà xát mặt của nó, cho dù lỗ tai và mặt ngứa đến không chịu được, con chó cũng không quản cái đuôi kia làm sao đùa với mình. Nó từng chút tiến đến giữa hai chân của Miêu Vương gia, cái mũi ướt át lành lạnh gảy vào hai cánh hoa, khiến cánh hoa hoàn toàn mở ra, nhục phùng toả ra khí tức tanh ngọt  nồng đậm.

( Nhục phùng: khe hở giữa hoa huy*t)

Miêu Vương gia chủ động kéo hai cái chân lên, làm ra tư thế “M” nằm trên ghế salon. Hạ thể không lông trơn bóng mê người, cái đuôi mèo màu đen vung vẩy, chóp đuôi như có như không ma sát lỗ tai con chó.

Con chó giương mắt nhìn Miêu Vương gia một chút, lỗ tai bị chóp đuôi quấy rầy đến run run. Miêu Vương gia khiêu khích cười, hơi nâng hạ thể lên, tính khí đội lên đỉnh cằm của nó, hoa huy*t ướt dầm dề sượt qua lông cằm của nó, mùi hương nồng nặc khi động dục dụ dỗ khứu giác cực nhạy của nó.

Lúc này, Miêu Vương gia đem bàn tay đến giữa hai chân, đẩy ra cánh hoa, ra lệnh: “Liếm huyệt cho bản vương.”

Sau khi biến thành hình người hoa huy*t dù đã trở lại nguyên hình tròn trịa và vểnh cao nhưng nhục phùng nộn hồng nhỏ nhắn vẫn làm  cho con chó lo lắng không chịu nổi bộ phận sinh dục to lớn của nó, nó có chút do dự, nhưng cả người Miêu Vương gia tỏa ra mùi khí tức động dục làm toàn thân nó khô nóng.

Nó lè lưỡi, đầu lưỡi rộng lớn hoàn toàn bao trùm hoa huy*t, mềm mại mà ma sát hoa hạch và huyệt khẩu, chỉ chốc lát sau hoa hạch liền sung huyết cương lên tiếp thu đầu lưỡi thương yêu liếm láp, kích thích làm nhục đạo bắt đầu co rút lại phun ra d*m thủy, đầu lưỡi không quên thương yêu hoa cúc nhỏ, đầu lưỡi qua lại quét qua miệng hoa cúc nhỏ nhăn nheo.

Miêu Vương gia tóm chặt lỗ tai chó, hai chân thon dài quấn trên cổ nó nói: “A… Cứ liếm như vậy… Thật thoải mái a…”

Đầu lưỡi cảm giác được hoa huy*t đang co rút lại, con chó đem đầu lưỡi cuốn lại chậm rãi đâm vào trong nhục đạo, nhục đạo căng  hẹp bên trong đã sớm co rút không ngừng làm nó khó khăn khi đâm vào. Bị đầu lưỡi đâm đầu vào tạo nên khoái cảm nên nhục đạo tuôn ra một luồng d*m thủy, đầu lưỡi nhất thôi hứng trọn cỗ d*m thủy đó.

“A… Chậm một chút…” Đầu lưỡi thật dài từng chút thâm nhập vào trong hoa huy*t, Miêu Vương gia có chút không quen với cảm giác nhục đạo bị nong ra hơi trướng lên. Nhưng cảm giác thoải mái này trước nay chưa từng có, đầu lưỡi nóng bỏng nhưng vô cùng ôn nhu.

Đột nhiên, đầu lưỡi đụng tới cái miệng nhỏ mềm mại dưới đáy nhục đạo, con chó tò mò liếm liếm cái miệng nhỏ; cái miệng nhỏ đột nhiên co rụt lại, Miêu Vương gia đồng thời giơ cao eo, năm ngón tay vô lực buông lỗ tai của nó ra cả người co giật ngã về sô pha, tính khí lại đứng thẳng lên.

“A… Đến cùng… Đừng liếm…” Miêu Vương gia rõ ràng cảm giác được đầu lưỡi đã cắm vào dưới đáy, nhưng con chó một chút cũng không nghe lời lần thứ hai liếm vào cái miệng nhỏ. Miêu Vương gia rên rỉ lắc lắc cái mông, con chó lập tức dùng hai chân trước ngăn chặn bắp đùi của y, cố định lại hạ thể của y, đầu lưỡi cắm ở trong hoa huy*t mạnh mẽ co duỗi.

“Ngươi con xú cẩu này… A… Bản vương mệnh lệnh ngươi… Không cho phép… A a a… Không cho phép liếm…” Đầu lưỡi mềm mại  dùng sức mạnh mẽ ma sát nhục đạo làm nhục đạo mẫn cảm từng trận mấp máy, mỗi khi bị lưỡi dài quét một hồi khoái cảm mãnh liệt đánh thẳng vào đầu óc Miêu Vương gia. Khuyển tộc có lưỡi dài linh hoạt mạnh mẽ co duỗi, như tính khí mềm mại thao lộng nhục đạo. Đầu lưỡi liếm cái miệng nhỏ dưới đáy, làm cho cái miệng nhỏ không ngừng căng lại. Từng cỗ d*m thủy dội trên đầu lưỡi.

Miêu Vương gia chỉ cảm thấy đầu lưỡi kia vô cùng mềm mại đâm vào nhục đạo làm hoa huy*t tuôn  ra từng làn từng làn d*m thủy, đầu lưỡi từng lần từng lần một liếm vào cái miệng nhỏ, khoái cảm mãnh liệt khiến y căng thẳng toàn thân, chỉ còn biết nhìn trần nhà, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống.

“A a… đừng liếm… Thật khó chịu… Không muốn tiến vào trong liếm… A ah…” Miêu Vương gia nắm chặt tính khí vểnh cao muốn tuốt động để phát tiết ra, nhưng không tuốt được mấy lần vì biết nhược điểm của y nên con chó rốt cục dùng đầu lưỡi liếm mở cái miệng nhỏ dưới đáy nhục đạo, đâm vào.

Đuôi ôm lấy cổ của con chó, Miêu Vương gia rên rỉ nhấc mông, hai tay đẩy ra hoa môi sung huyết, để cho con lang khuyển to lớn giữa hai chân càng liếm sâu hơn vào trong hoa huy*t của y.

Khuyển tộc khi trưởng thành đầu lưỡi thường dài và mềm mại hầu như hoàn toàn tiến vào trong hoa huy*t của Miêu Vương gia, mạnh mẽ co duỗi mà thao huyệt, đầu lưỡi từng hồi một đỉnh mở cái miệng nhỏ.

“Đến… A a ah…” Miêu Vương gia nghẹn ngào gào lên, đuôi thân trở nên thẳng tắp, nhưng mà con chó  không rút đầu lưỡi ra, trái lại tiếp tục mạnh mẽ đâm vào nhục đạo đang co rút lại, đầu lưỡi quấy cái miệng nhỏ, đảo ra càng ngày càng nhiều d*m thủy phun ra tung tóe.

Tính khí run rẩy bắn tinh, rơi xuống bụng cuả Miêu Vương gia và trên mặt của con chó, nó lưu luyến liếm cái miệng nhỏ dưới đáy  làm cái miệng nhỏ đột nhiên co rút lại. Miêu Vương gia vô ý thức kêu một tiếng meow… ah, hai lỗ tai mèo được liếm chuyển sang màu đỏ, phối hợp với hạ thể ẩm ướt, còn có đôi mắt ướt nhẹp làm cả người Miêu Vương gia đáng thương đến cực điểm.

Con chó rút đầu lưỡi ra, thân thể cao lớn đứng thẳng trên người Miêu Vương gia, bộ phận sinh dục của khuyển tộc to lớn nóng bỏng vươn ra đặt ở miệng hoa huy*t của Miêu Vương gia còn đang nhẹ nhàng co giật.

“A…” Miêu Vương gia trở mặt né tránh đầu lưỡi con chó liếm tới, đồng thời đẩy đầu nó ra nói: “Ngươi cái đồ xuẩn cẩu này… Bản vương sao có thể lăn lộn với xuẩn cẩu được…”

Quy đầu sắc bén để ngay miệng hoa huy*t của Miêu Vương gia, nhưng bởi vì Miêu Vương gia không cho phép nên con chó chậm chạp chưa đâm vào trong cơ thể y. Miêu Vương gia hừ nhẹ xoay người, nằm nhoài trên ghế salông, nhếch đuôi lên, lung lay cái mông trắng nõn.

Y đẩy hai cánh mông lộ ra d*m thủy đã làm ướt đẫm hậu huyệt, cố ý co rút miệng huyệt nhăn nhúm, đem cái mông hướng về phía con chó, y quay đầu nói với con chó: “Bản vương dùng cái mông cùng ngươi giao phối.”

Cái mông trắng như tuyết trong lúc này lại trở nên nộn hồng hết sức rõ ràng, miệng huyệt nhăn nhúm hướng vào phía trong nhẹ nhàng co rút lại, thật giống như đang nuốt d*m thủy. Con chó cuốn lại đầu lưỡi lớn cuốn dùng lực liếm vào mông Miêu Vương gia một cái làm miệng hậu huyệt mềm mại cũng cảm thấy tê tê.

Con chó không có tay có thể trợ giúp Miêu Vương gia đẩy cánh mông ra, Miêu Vương gia chỉ có thể dựa lưng vào sô pha, hai cái tay tận lực đem hai cánh mông mở ra hai bên để đầu lưỡi lớn liếm ướt liếm mềm hậu huyệt.

“A…” Bề mặt lưỡi thô ráp đem hậu huyệt liếm đến không chỉ tê dại, hơn nữa còn làm cho hậu huyệt rất ngứa. Miêu Vương gia không cần nhìn cũng có thể cảm giác được con chó làm sao liếm hậu huyệt của y, hai lỗ tai mèo ở trên đỉnh đầu hưng phấn dựng đứng, nhếch lên cái đuôi cong cho chóp đuôi hưng phấn lay động.

Con chó nhìn Miêu Vương gia lay động đuôi, lưỡi to đánh thẳng tới tận cùng. Điểm đó liên kết với xương đuôi là điểm mẫn cảm cuả Miêu Vương gia kích thích nhất thời làm Miêu Vương gia toàn thân mềm nhũn, hai chống đỡ phía sau sô pha.

“Không muốn liếm đuôi bản vương… Ah… Xú cẩu…” Miêu Vương gia khàn khàn cả giận nói, giọng nói mềm mại không một chút uy hiếp được con chó.

Lưỡi to cuốn lấy đuôi của Miêu Vương gia, liếm trên xương đuôi của Miêu Vương gia, đầu lưỡi từ xương đuôi theo khe mông liếm tới hậu huyệt, lại hướng về hai cánh mông. Đầu lưỡi mềm mại nhưng thô ráp liếm lên đùi của Miêu Vương gia, hai cánh mông tròn trịa run run, miệng huyệt bị liếm mở lớn tràn ra dịch ruột non.

Con chó bò lên trên sô pha, hai chân trước mạnh mẽ đè lên vai Miêu Vương gia, cái eo lông xù để lên trên cái mông Miêu Vương gia, khuyển tộc trưởng thành tính khí rất to lớn tìm kiếm hậu huyệt của Miêu Vương gia.

Miêu Vương gia đưa tay nắm chặt cánh mông cho cự bổng nhắm ngay hậu huyệt của mình đâm vào, con chó thở gấp liếm vào lỗ tai mèo, đầu lưỡi rộng lớn lập tức đem lỗ tai mèo liếm ướt.

Miêu Vương gia thả lỏng hậu huyệt, cự bổng khuyển tộc đâm vào mở rộng hậu huyệt, khó khăn xuyên qua tràng đạo. Tuy rằng có dịch ruột non làm trơn, nhưng lần đầu tiên giao phối hậu huyệt nhỏ hẹp căng mịn đến đáng sợ.

“Quá lớn…” Nếu như là người bình thường, hậu huyệt sợ là sớm đã bị xé rách chảy máu, mà hậu huyệt của Miêu Vương gia chỉ bị cự bổng hoàn toàn làm phẳng miệng hậu huyệt nhăn nheo, miệng huyệt có chút sưng đỏ bao vây lấy cự bổng.

Con chó liên tục liếm lỗ tai Miêu Vương gia, lỗ tai mẫn cảm một khi bị liếm liền ngứa ngáy làm Miêu Vương gia run run, việc này vừa dời đi sự chú ý của Miêu Vương gia, lại động viên Miêu Vương gia.

Sau khi cả cây cự bổng cắm vào hậu huyệt thì con chó vẫn chưa vội vã đánh xuyên, đầu lưỡi liếm đi nước mắt cuả Miêu Vương gia tràn ra khắp mặt, đầu lưỡi mềm mại vuốt ve làm mặt Miêu Vương gia có chút ngứa, gò má không nhịn được cọ cọ vào mặt nó, bộ lông ở trên mặt là làm y rất thoải mái nên y hôn một cái lên mặt con chó.

Được đáp lại con chó liếm lại  miệng của y, cự bổng cắm vào trong hậu huyệt rục rà rục rịch lớn lên, đem tràng đạo lấp đầy đến mức không một khe hở, tràng đạo mẫn cảm dính sát vào cự bổng cứng như sắt thép lại vô cùng nóng bỏng.

Tràng đạo mấp máy như đầu lưỡi tự liếm hành thân, con chó thở gấp thăm dò tràng đạo đang giật giật, hậu huyệt đã thích ứng với cự bổng chỉ hơi co lại liền buông ra, Miêu Vương gia đỡ phía sau sô pha quỳ gối trên ghế salông hai chân tách ra, đôi mông trắng như tuyết nhổng lên thật cao, hạ thân con chó toàn bộ đặt ở trên cái mông của y, hắc tử tính khí dữ tợn cắm ở bên trong hậu huyệt.

Đuôi Miêu Vương gia bị con chó ép qua một bên duỗi ra từ từ quấn lấy eo con chó. Con chó cao hứng nhếch lên cái đuôi như mã tấu của mình hưng phấn đung đưa.

“A… Meoww…” Trước đây Miêu Vương gia nghe nói khuyển tộc tính năng lực rất mạnh, vào giờ phút này ở trong tràng đạo tính khí của khuyển tộc nhanh chóng ra vào làm cho tràng bích tê dại, tìm được điểm mẫn cảm của y con chó dùng tốc độ đáng sợ không ngừng thao vào điểm mẫn cảm.

“A a… Quá nhanh… Thật nhanh… A a… Xú cẩu… Chậm một chút…ah a… Chậm một chút…” Vòng eo con chó nhanh chóng va chạm cái mông của y, để cái mông làm nên từng trận sóng thịt; da lông mềm mại ma sát làm miệng huyệt vừa tê vừa ngứa, bị cự bổng liên tục đâm vào nên hậu huyệt hầu như không cách nào co rút lại, khoái cảm mãnh liệt như điện lưu công kích Miêu Vương gia, để Miêu Vương gia khắc sâu rõ ràng năng lực của xú cẩu này cường hãn bao nhiêu.

“Meoww… Thật thoải mái…” Con chó lớn cưỡi trên người Miêu Vương gia mà thao khiến y phải  nằm nhoài trên ghế salông, đầu v* đứng thẳng theo động tác của con chó ma sát vào sô pha, khoái cảm như dòng điện kích thích tính khí run rẩy ngẩng đầu, linh khẩu chảy ra niêm dịch, chầm chậm nhỏ lên sô pha, mà hoa huy*t đã sớm khát khao chảy ra d*m thủy, cùng hậu huyệt bị thao tiết ra dịch ruột non đồng thời chảy về phía trong hai bên bắp đùi.

Miêu Vương gia thoải mái đến mất hồn rên rỉ như mèo kêu, con chó săn vừa nghe tiếng mèo kêu  càng ngày càng hăng say thao y. Cự bổng màu sắc xấu xí rút ra hơn nửa lại mạnh mẽ thao vào, Miêu Vương gia nghẹn ngào gào lên, hậu huyệt trực tiếp bị thao đến phun ra dịch ruột non, hoa huy*t dâm đãng đột nhiên co rụt lại, phun ra một cỗ d*m thủy.

Trong không khí tràn ngập nồng nặc mùi khí tức của Miêu Vương gia khi động dục.

Phía trước cũng rất muốn cùng con xú cẩu này giao phối… Ah a…

Miêu Vương gia sờ sờ vào hoa huy*t, ba ngón tay cắm vào bên trong hoa huy*t ướt át, nhục đạo  khát khao cắn vào ngón tay, ngón tay thon dài căn bản không thể thỏa mãn như đầu lưỡi của con chó nhưng có chút ít còn hơn không.

Miêu Vương gia mím môi thao hoa huy*t, tốc độ xa xa theo không kịp động tác thao mãnh liệt của con chó, phía sau mãnh liệt càng làm phía trước thêm khát khao, tính khí càng bởi vì phía sau được cường hãn đánh xuyên mà kích động chảy ra nhiều niêm dịch.

Miêu Vương gia khuấy đảo hoa huy*t, nhưng bất luận y khuấy đảo hay là đánh xuyên, đều chỉ mang ra d*m thủy, không hề có cảm giác thoải mái như ở phía sau, càng không có cực khoái mãnh liệt làm  đầu óc y trống không.

Không đủ… Không đủ…

“Dùng sức… Dùng sức thao.. Bản vương còn muốn… Ah…” Thân thể rêu rao lên cũng không đủ, phía trước không cách nào thỏa mãn dằn vặt Miêu Vương gia, con chó ôn nhu liếm lỗ tai còn có sau gáy của y, nhưng dưới khố hung khí hung ác đâm mạnh làm sưng đỏ hậu huyệt.

“A a a ——” Miêu Vương gia lớn giọng rít gào, hậu huyệt và hoa  huyệt đồng thời trở nên căng thẳng, cao trào phun ra d*m thủy, tính khí ma sát với sô pha, run rẩy phun ra một chút tinh dịch, nhưng hiển nhiên đã không còn tinh có thể bắn nữa.

Miêu Vương gia vô lực dựa vào sau sô pha, nằm nhoài trên ghế salon thở dốc, con ngươi tan rã con mắt không hề tinh thần mà nhìn vào bức tường phía trước,  trên mặt tường dán giấy dán tường hình những bông hoa nho nhỏ.

Con chó trái lại từ sau cao trào thì lui ra, chân trước thả lỏng để Miêu Vương gia vươn mình, để y mặt hướng về phía mình ngồi ở trên ghế salông.

Sau khi qua cao trào sắc mặt Miêu Vương gia đỏ chót, vầng trán lộ ra vẻ lười biếng, trên lồng ngực liên tục phập phồng hai đầu v* càng ngày càng lồi ra, giữa hai chân tính khí không hề tinh thần, ngón tay chưa từ trong hoa huy*t rút ra.  Hậu huyệt tạm thời không cách nào khép lại, cái đuôi mềm mại trượt xuống sô pha, cuối lông đuôi bị con chó thao thì nhuộm đầy d*m thủy cùng dịch ruột non, một mảnh ướt át tùm la tùm lum.

Con chó đứng thẳng đứng giữa hai chân Miêu Vương gia, chân trước xoa xoa đầu v* Miêu Vương gia. Miêu Vương gia lúc này toàn thân đều rã rời, chỉ bị xoa nhẹ đầu v*, trong miệng liền phát ra tiếng rên rỉ có chút thống khổ nhưng thoải mái.

Con chó không kìm lòng được liếm liếm đầu v*, đầu lưỡi mềm đâm quét qua đầu v* làm cả người Miêu Vương gia liền run rẩy, nhược nhược kêu “ meoww” một tiếng, mắt phượng hẹp dài làm người thương yêu mà nhìn con chó. hoa huy*t cũng tràn ra lượng lớn d*m thủy.

Trong không khí mùi khí tức động dục không chỉ chưa tiêu tan, trái lại càng ngày càng đậm, đem Miêu Vương gia thao đến cao trào  nhưng mình chưa bắn nên con chó từ trong cổ họng phát ra âm âm thanh “ Ô. Oo”  trầm thấp.

“Meowww…” Miêu Vương gia đem mặt vùi vào lớp da lông dày đặc ở cổ con chó.

Chó săn đã không chịu được mùi vị động dục của y, động tác vùi mặt vào như làm nũng làm hung khí của nó càng thêm to lớn hung ác, hoàn toàn không còn bị thân thể khống chế bộ phận sinh dục hùng tráng của nó bắt đầu thăm dò vuốt ve hoa huy*t của Miêu Vương gia. Miêu Vương gia rút ngón tay ra, hai ngón tay tách ra hai cánh hoa môi, lộ ra d*m thủy tràn lan trên miệng hoa huy*t.

Thấy y chưa từ chối khi mình thăm dò, con chó thẳng lưng đâm vào trong hoa huy*t, hoa huy*t đã sớm muốn được thao không thể chờ đợi được nữa nuốt hết cự bổng của con chó

Hình người cùng hình khuyển không thích hợp mặt đối mặt giao phối, Miêu Vương gia chủ động ôm lấy cổ chó, hai chân cũng quấn lấy eo của nó từ lồng ngực đến bụng dưới đều kề sát thân thể rắn chắc của con chó.

Khi tiến vào hoa huy*t không khó khăn như khi tiến vào hậu huyệt cự bổng thẳng tắp xuyên đến dưới đáy nhục đạo, quy đầu đẩy lối vào cái miệng nhỏ.

“Không muốn lại cắm… Đến… Đến cùng… A…” Nhưng giọng nói của Miêu Vương gia mềm mại lọt vào tai con chó lại câu dẫn nó đâm sâu hơn một ít, đem y hoàn toàn giữ lấy.

Quy đầu một tấc một tấc chen vào cái miệng nhỏ kia, cự bổng toàn bộ tiến vào trong cơ thể Miêu Vương gia đồng thời cũng chân chính triệt để giữ lấy Miêu Vương gia, cái miệng nhỏ dưới đáy bị đầu lưỡi rồi quy đầu ma sát sản sinh ra khoái cảm trước nay chưa từng có.

Sau đó, cự bổng lại dùng tốc độ nhanh chóng cuồng thao mãnh làm Miêu Vương gia.

“A… Miêu… Không được… Sẽ chết mất.. A a… Bản vương sẽ chết mất … ah.. a…” Cự bổng lần lượt đâm xuyên qua cái miệng nhỏ, hành thân to lớn cuồng mãnh ma sát nhục đạo và hoa hạch, ép buộc nhục đạo co rút bao vây lấy cự bổng.

Cự bổng xoay tròn vặn vẹo, điên cuồng nghiền nát nhục đạo, đỉnh vào rồi ma sát cái miệng nhỏ. Miêu Vương gia bị động tác này làm cho phát rồ, hoa huy*t như không khống chế phun ra d*m thủy, phun ướt da lông dưới bụng con chó to lớn.

Con chó thở hổn hển, nhục đạo co chặt chỉ muốn đạt được khoái cảm càng thêm mãnh liệt. Miêu Vương gia tìm thấy tính khí mềm mại giữa hai chân nắm lấy xoa nắn, nỗ lực để cho tính khí của mình lại cứng lên sau đó sẽ bị con chó thao mà bắn tinh; nhưng mà, đã bắn tinh qua ba lần tính khí tuy rằng bị y xoa cứng rồi, nhưng không còn tinh dịch có thể bắn nên có chút như nhũn ra.

“Thật là lợi hại… A a… Lại biến lớn… meoww… đi vào… A a… Mẽoww…” Miêu Vương gia ý thức không rõ tiếng rên rỉ lẫn vào tiếng mèo kêu, chóp đuôi vô ý thức ôm lấy chóp đuôi đối phương, đỉnh đầu, lỗ tai liên tiếp làm phiền cằm và cổ đối phương cầu liếm cầu âu yếm.

Con chó liếm lỗ tai của y, y lại ngưỡng cao mặt để nó liếm mặt và cổ, đôi chân dài trắng nõn quấn chặt eo con chó, hoa huy*t phóng đãng vẫn nuốt ăn cự bổng đến tận gốc rễ mọc đầy lông mao, tính khí của y vùi vào eo đầy lông mềm mại theo động tác của con chó mà  ma sát vào đám lông mềm.

Đột nhiên, con chó sâu sắc đỉnh tiến vào cơ thể Miêu Vương gia.  Miêu Vương gia cảm giác được quy đầu tựa hồ đang bành trướng, y trong lúc hoảng hốt nghĩ tới chuyện này là không thể được nên nói: “Không muốn bắn.. A… Sẽ hỗn loại… lấy ra… A… Bản vương chỉ muốn miêu nhi… Không muốn loại xú cẩu.. Ah meoww…”

“Vậy chúng ta liền sinh một con mèo nhỏ.”

Cái gì?

Miêu Vương gia còn không rõ ràng lắm chuyện vừa sảy ra, y cảm giác thân hình con chó trở nên càng to lớn. Mà bỏ đi ngoại hình cẩu là thân hình cường tráng của một nam nhân anh tuấn đem y đặt ở trên ghế salông, nhưng cự bổng cuối cùng còn đang bành trướng trong cơ thể của y hiển nhiên còn duy trì dương v*t của loại khuyển tộc.

Nam nhân cúi đầu liếm vào cổ của  Miêu Vương gia nói: “Vương gia muốn Tiểu Miêu, chúng ta liền sinh Tiểu Miêu, được không?”

Cự bổng cuối cùng bành trướng kẹp lại cái miệng nhỏ, Miêu Vương gia muốn chính mình bứt ra rút ra cũng không thể.

Nam nhân hôn lên môi Miêu Vương gia, bàn tay lớn bao trùm đầu v* Miêu Vương gia xoa nắn đầu v* mẫn cảm, cự bổng bắn tinh dịch đổ đầy vào trong hoa huy*t.

Một lượng lớn tinh dịch thật giống như bắn ra hoài không hết vừa nhiều lại vừa nóng mãnh liệt phun ra, Miêu Vương gia ôm lấy đuôi, cắn chặt lấy chóp đuôi, nhưng mắt phượng vẫn trừng trừng theo dõi hắn, rõ ràng thoải mái đến rơi lệ, lại không chịu phát ra tiếng rên rỉ.

“Không muốn bắn… A… Quá nhiều… Bản vương không chịu được… A a… Đừng tiếp tục bắn nữa…”

Nam nhân trìu mến hôn vào đầu v* Miêu Vương gia một cái tay nắm hoa hạch xoa nắn, đã đến cực hạn Miêu Vương gia tan vỡ khóc gọi, thân thể co giật không ngừng, hoa huy*t cương cứng phun ra d*m thủy, hậu huyệt tí tí tách tách chảy ra dịch ruột non, tính khí không thể bắn ra tinh dịch lại bắn ra nước tiểu.

Nhưng mà nam nhân vẫn còn bắn tinh dịch. Tinh dịch ở trong người làm cho bụng dưới Miêu Vương gia như phồng lên, thân thể vừa kéo vừa giật giật.

Nam nhân ôm Miêu Vương gia để y ngồi ở trên đùi của hắn, rút cái đuôi trong tay y ra, tinh tế linh tinh hôn vào mặt y, sau đó tách bờ môi y ra đưa đầu lưỡi vào trong miệng y triền miên hôn.

Miêu Vương gia toàn bộ còn chìm đắm ở trong khoái cảm, không một chút chống cự, con mắt ướt át đẫm lệ quang theo bản năng đưa ra đầu lưỡi cùng nam nhân quấn quanh.

Đầu lưỡi của miêu và cẩu không giống, rất cứng mà hơi nhám liếm vào đầu lưỡi của nam nhân thì tê tê, nam nhân không ngừng dùng bề mặt lưỡi cùng đầu lưỡi Vương gia ma sát câu triền, hai bề mặt lưỡi không giống nhau trao đổi giao triền tạo nên cảm giác tê dại.

Liếm đến Miêu Vương gia quên thở, nam nhân mới thu đầu lưỡi về, nhìn miêu Vương gia thất thần hắn càng không muốn hoàn thành việc bắn tinh, chỉ muốn càng lâu dừng lại ở trong cơ thể Miêu Vương gia, cùng Miêu Vương gia chặt chẽ kết hợp.

Không biết qua bao lâu, nam nhân tuy không muốn nhanh kết thúc việc bắn tinh, nhưng tinh dịch vẫn bắn xong, dương v*t chậm rãi thu nhỏ lại khôi phục trở lại giống như dương v*t của người.

“Lấy ra…” Miêu Vương gia khôi phục một chút thần trí, suy nhược mà yêu cầu.

Nam nhân lưu luyến rút cự bổng ra, quy đầu lôi kéo nhục đạo ra làm tinh dịch mãnh liệt chảy ra giội rửa thân thể mẫn cảm của Miêu Vương gia.

Miêu Vương gia ngưỡng cao mặt, hoa huy*t sau cao trào kịch liệt căng lại, tinh dịch, d*m thủy hỗn hợp thành một khối chất lỏng nhất thời phun ra, tính khí co lại thành một đoàn vô cùng đáng thương phun ra vài giọt nước tiểu.

Nam nhân đem Miêu Vương gia từ đầu liếm đến chân, tỉ mỉ mà thanh lý toàn thân Miêu Vương gia đặc biệt là hạ thể dính đầy dâm dịch.

“A… Meoww… Xú cẩu… Cút ngay…” Miêu Vương gia đạp đạp hai chân đã mềm như sợi mì, nam nhân nắm lấy mắt cá chân y, nâng lên cái chân kia, đầu lưỡi lại tiến vào bên trong hai cái huyệt thanh lý sạch sẽ.

Thân thể y trở nên hết sức mẫn khi chạm thử đều sẽ co giật, làm sao có khả năng chịu nổi đầu lưỡi của nam nhân thanh lý liếm láp? Chỉ chốc lát sau Miêu Vương gia lại bị hắn liếm đến cao trào, hoa huy*t phun ra tinh dịch và d*m thủy một luồng một luồng chảy vào trong miệng nam nhân.

Nam nhân liếm liếm bên trong bắp đùi cuả Miêu Vương gia rồi hôn lên bắp đùi của y.

“Xú cẩu… Thả bản vương ra..” tiếng nói của Miêu Vương gia khàn khàn nghe không ra có một chút phản kháng nào cả, thân thể lưu luyến nam nhân ôn nhu đa tình hôn môi, dùng bắp đùi ma sát với tóc và khuôn mặt của nam nhân.

Miêu Vương gia từ lâu không biết mình bị xú cẩu này liếm đến mấy lần cao trào, cuối cùng không thể nhịn được nữa một cước đạp vào mặt nam nhân rên nhẹ một tiếng biến trở về nguyên hình muốn nhảy xuống sô pha.

Vậy mà y mới vừa đứng lên thì cả người vô lực ngã xuống, nam nhân quỳ gối trước sô pha, dùng mặt cọ cọ xát vào mặt y. Miêu Vương gia giận dữ, dùng móng vuốt cào tới,   năm dấu cào chỉnh tề xẹt qua mặt nam nhân.

Nam nhân chỉ sờ sờ vết thương, lại bất khuất tiến đến trước mặt Miêu Vương gia.

Miêu Vương gia mệt đến không muốn nhúc nhích, tùy tiện nam nhân hôn cũng không chịu động, cũng chẳng muốn rên một tiếng.

Nam nhân cũng biến trở về nguyên hình, nhảy lên sô pha, đem Miêu Vương gia ôm vào trong lồng ngực của mình.

“Miêu Vương gia, ta tên Uông Nghĩa Thăng, là trấn trạch khuyển thần toán của A thị.”

Thì ra xú cẩu này dĩ nhiên là trấn trạch khuyển thần toán của A thị! Ở A thị duy nhất chỉ có hắn tu vi cao hơn thần tiên! Chẳng trách bản vương không phát hiện được tư cách của hắn!

Miêu Vương gia ôm lấy đầu, bản vương xong đời! Cùng phàm khuyển phổ thông giao phối không dễ dàng thụ thai, cùng với thần tiên trấn trạch khuyển giao phối rất dễ dàng thụ thai.

Meow… Bản vương là con mèo cao quý tại sao có thể bị một con xú cẩu lai giống?

Bản vương không muốn sinh ra một con chó a!

Miêu Vương gia ở trong lòng tan vỡ hô lớn.

—–

Ngày này trên diễn đàn sủng vật nào đó đột nhiên có một hội viên phát ra một tin.

Uông nương miêu nô: A Uông nhà ta tháng trước không biết từ đâu tha một con mèo trở về. Con mèo kia vừa rời nhà ta, nửa giờ sau liền bị A Uông tha về nhà, cứ rời đi lại bị A Uông tha về nhà, ròng rã dằn vặt một tuần! Một tuần a! Mỗi lần nhìn thấy A Uông kiên nhẫn đem con mèo kia tha về nhà, ta cảm thấy hơi bực mình.

Ta mua một bình sữa dê nhập khẩu mình còn chưa uống đến, A Uông liền đem cắn mở cái nắp đem sữa dê đút cho con mèo kia. Ta mỗi lần tàn nhẫn với chính mình quyết tâm mua thịt bò cho nó, nó đều tha đến cho con mèo kia ăn, càng đáng sợ chính là ta không muốn mua đồ hộp cho mèo a! Ta chỉ muốn mua thức ăn cho chó a! Tại sao mỗi lần ta lên internet mua thức ăn cho chó thì đều sẽ không hiểu sao lại muốn mua đồ hộp cho mèo đây? Tại sao a?

Kỳ thực nuôi thêm một con mèo cũng không thành vấn đề ta cũng yêu thích mèo nhưng mỗi lần nhìn thấy con mèo kia ta đều có một cảm giác muốn học như những tì nữ của Thanh cung đối với con mèo kia nói một tiếng: “Nô tài thỉnh an Vương gia.”

Ngươi biết con mèo kia làm sao không? Nó lại giơ móng vuốt lên, đối với ta vung vung tay, rất ngạo kiều rên một tiếng, tiếp tục xem TV. Lúc nó xem ti vi thì A Uông liền ở bên cạnh liếm lông cho nó.

Điều này làm cho ta nghĩ tới địa chủ cùng người hầu, không, hẳn là Vương gia cùng người hầu, con mèo kia không phải là địa chủ miêu, đó là Vương gia miêu.

Ta là cái gì đây?

Ta chính là miêu nô, nhìn thấy Miêu Vương gia bị A Uông liếm cổ liếm miệng, ta cảm thấy dễ thương vô cùng. Ngày hôm qua giúp Vương gia mua giá đỡ và xích đu cho mèo, Vương gia tựa hồ không thích giá đỡ, thế nhưng rất thích xích đu. Nó nhảy một cái trên bàn xích đu, A Uông liền ngồi xổm hỗ trợ lay động xích đu càng làm ta cảm thấy dễ thương đến tận trong tâm.

Sau đó cô đăng một bức ảnh ghi là A Uông nhà ta đang liếm lông Miêu Vương gia xinh đẹp.

Dòng tin vừa được đăng lên người người tán thưởng A Uông uy vũ đẹp trai, Vương gia là đại mỹ Miêu.

(Thần tiên gia tộc) Hoa đón xuân sứ giả:  Một cẩu một miêu này nhìn rất quen mắt.

(thần tiên gia tộc) Giật dây tiểu kho thử: A… Con mèo kia rất giống Vương gia của Đại miêu quốc..

(thần tiên gia tộc) Là thổ địa công không phải thổ địa công: Chúc mừng lâu chủ nuôi hai con vật ghê gớm, lâu chủ không bao lâu nữa sẽ thăng chức tăng lương, lên làm tổng giám đốc, gia đình êm ấm hạnh phúc.

Ba cái comment không quá gây chú ý cho người khác rất giống tham gia trò vui chìm vào một đống comment nhiều như nước khác.

Lúc này trong lòng nữ chủ nhân cũng không quá để ý, ôm khoai tây chiên nhìn trong diễn đàn các loại hình ảnh sủng vật đáng yêu, mãi đến khi cô mở ra một hình ảnh, Miêu Vương gia đột nhiên nhảy lên bên cạnh Computer, dọa nữ chủ nhân nhảy dựng lên một cái.

Miêu Vương gia thẳng tắp nhìn chằm chằm bức ảnh kia.

Chỉ thấy trong máy vi tính năm con tiểu hắc bối béo ị non non chỉnh tề đứng cùng một chỗ, lông xù, lỗ tai nhỏ nhỏ xíu cụp xuống  đồng thời ngoẹo cổ, ngây thơ đáng yêu lại vô tội quay về màn ảnh le lưỡi.

Miêu Vương gia cảm thấy rất là dễ thương rất là đáng yêu y quay đầu nhìn Uông Nghĩa Thăng nằm trên ghế sa lông. Đầu Uông Nghĩa Thăng nằm nhoài trên ghế salông, nghiêng mặt, gương mặt chó thành thật lộ ra vẻ vô tội, có ngoại hình tương tự như tiểu hắc bối trong hình, hơn nữa hắn ngoẹo cổ lộ ra ánh mắt rất thuần lương.

Miêu Vương gia không nhịn được tưởng tượng hình thái của Uông Nghĩa Thăng khi còn nhỏ có phải là cũng như những con tiểu hắc bối trong ảnh khả ái như vậy dễ thương như vậy?

Rất muốn có một con chó con đáng yêu dễ thương như vậy.

Miêu Vương gia nhảy xuống bàn Computer, bước đi thanh nhã đứng dưới sô pha ngửa đầu nhìn Uông Nghĩa Thăng.

Sau đó ——

Miêu Vương gia nằm xuống, lăn qua lăn lại lộ ra cái bụng nhỏ vừa mềm vừa trắng, đôi mắt mèo vừa tròn vừa lớn ướt nhẹp mà nhìn Uông Nghĩa Thăng, y nhỏng cao cái đuôi, cố ý để Uông Nghĩa Thăng nhìn thấy bộ phận sinh dục của mình.

Đang xem hình ảnh nữ chủ nhân hoàn toàn không biết sau đó phát sinh một màn: Miêu Vương gia lăn lộn câu dẫn Uông người hầu.

—-

Năm năm sau, nữ chủ nhân lên làm tổng giám đốc mà cũng đã lập gia đình, nhưng nhà cô không hiểu sao có thêm một con Husky vừa nhìn là biết mới sinh ra không lâu.

Miêu Vương gia nhìn thấy mình sinh ra là một con chó con siêu cấp như con Husky, liền biết vấn đề nằm ở đâu.

“Nói, trên người ngươi đến cùng lăn lộn bao nhiêu giống cẩu?” Miêu Vương gia hướng về phía Uông người hầu bi phẫn hỏi, bên cạnh còn có một con mèo con lông màu đen có vằn như lông hổ trên lưng ngạc nhiên nhìn con tiểu Husky còn chưa mở mắt.

Nó có chút không hiểu hai vị ba ba sao sinh cho nó một con Husky đệ đệ, việc này thật là không khoa học.

Uông người hầu nằm úp sấp nhìn thẳng Miêu Vương gia, có chút không tiện trả lời: ” Loại gần gũi nhất với ta là giống hắc bối và chó sói. Khuyển làm thần như ta đều là loại cẩu không thuần chủng,  không dễ kiếm loại cẩu thuần chủng làm khuyển thần toán kế thừa. Ta lăn lộn giống quá nhiều, vì lẽ đó cũng không rõ ràng đến tột cùng lăn lộn bao nhiêu loại.”

Muốn sinh ra một chó con tương tự như Uông người hầu, nhưng lại sinh ra Husky Miêu Vương gia tức giận cắn mũi Uông người hầu một cái, Uông người hầu an ủi liếm liếm mặt y.

Miêu Vương gia hừ lạnh thay đổi sắc mặt khác nhưng vẫn là tiến vào trong lồng ngực Uông người hầu.

Tiểu Husky ngáp ngáp ngửi mùi hai vị ba ba rầm rì rầm rì tiến vào trong lồng ngực hai vị ba ba.

Uông người hầu đem Miêu Vương gia cùng con chó con đồng thời ôm vào trong lồng ngực, con mèo nhỏ cũng chen vào trong ngực của hai ba ba.

Ánh mặt trời xuyên qua sân thượng chiếu vào bên trong, ấm áp soi sáng một nhà bốn người.

—— toàn thư xong —