Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 786: Ăn giấm




Đường Khả Hinh nói chuyện cùng Nhã Tuệ một lúc, liền chào tạm biệt cô, đi tới bộ phận tiệc rượu, lại nhìn thấy một chiếc xe công vụ của chính phủ Pháp chậm rãi dừng lại trước cửa khách sạn. Cô hơi chút thất thần, bèn vừa bước xuống cầu thang, vừa nhìn về hướng chiếc xe công vụ ở xa kia.

Mưa phùn nhẹ nhàng, không khí có chút lạnh.

Nhân viên tiếp tân của khách sạn nhanh chóng bước lên phía trước, cúi đầu mở cửa xe.

Jenny mặc một chiếc váy cúp ngực ngắn màu bạc, bên ngoài khoác chiếc áo véc màu trắng, trên áo gắn một chiếc châm hoa màu trắng bằng lông chim, tóc búi lên cao, mang găng tay màu trắng, trên tay cầm chiếc túi hiệu Chanel, mỉm cười đi xuống xe, nhìn quang cảnh ấm áp xung quanh trong làn mưa phùn, thõa mãn cười.

Tài xế nhanh chóng đi ra, đưa cho cô một chiếc túi phục sức( trang phục và trang sức) cao cấp.

Jenny mỉm cười nhận lấy, nói câu: Cảm ơn. .

Đường Khả Hinh đứng ở một bên đại sảnh, nhìn thấy Jenny, trong nháy mắt nắm chặt chiếc cặp công văn trong tay, nhớ lại nhà của cô ấy ở ngay bên cạnh nhà của thầy cô, vì sao lại muốn mang Trang Hạo Nhiên về nhà của mình ?

Jenny cũng không phát hiện ra Đường Khả Hinh, chỉ là tâm trạng rất vui vẻ cầm túi xách, tao nhã đi về phía trước...

Đường Khả Hinh giả vờ không nhìn thấy cô ấy, xoay người đi vào bên trong Hoàn Á.

"Đường tiểu thư?" Jenny nhìn thấy bóng dáng Đường Khả Hinh, trong lúc nhất thời có chút kinh ngạc cười gọi: "Trùng hợp như vậy?"

Trùng hợp em gái nhà cô!

Đường Khả Hinh lộ ra nụ cười ưu nhã chuyên nghiệp, cầm cặp công văn, xoay người nhìn về phía Jenny, hết sức kính trọng cúi đầu chào, bộ dáng kinh ngạc nói; "Jenny tiểu thư? Thật là trùng hợp. Cô sao lại rảnh rỗi đến thăm khách sạn Á Châu thế ? Có cần tôi giúp gì không ?"

Jenny nghe vậy , nhìn thật sâu vào Đường Khả Hinh,cười ôn nhu nói: "Không có việc gì. Không biết tổng giám đốc Trang có ở đây hay không, tôi có chút chuyện về rượu đỏ muốn bàn bạc với anh ấy?"

Đường Khả Hinh nghe xong, hết sức ôn nhu nói: "Không có... Nhưng mà tôi đọc báo thấy, Jenny cô kỹ thuật rất tinh xảo, cùng tổng giám đốc của chúng tôi hợp tác không chê vào đâu được, quá trình phức tạp nhưng lại vô cùng lãng mạn.”

"... ..." Jenny dừng một chút, nhìn về phía Đường Khả Hinh, mỉm cười nói: "Xem ra cô biết được không ít..."

"Toàn thế giới mọi người đều biết..." Đường Khả Hinh cố gắng lộ ra nụ cười xinh đẹp.

"Đối mặt với kiểu đàn ông như thế này, lúc nào cũng có thể ăn giấm ..." Jenny tốt bụng nhắc nhở cô.

"Ách..." Đường Khả Hinh có chút lúng túng dừng lại một chút, mới nhìn về phía Jenny mỉm cười nói: "Cô đừng hiểu lầm, tôi không có ghen... Trên thế giới này, tất cả mọi người đều nằm trong vòng kết nối xã hội của mình. Tôi tôn trọng cuộc sống của anh ấy, nhất là trong thời gian này, anh ấy là tổng giám đốc, còn tôi chỉ là một thư kí của anh ấy.”

Jenny cười nhẹ, sau đó mới nhớ ra cái gì đó, nhìn về phía Đường Khả Hinh hỏi: "Đúng rồi, xin hỏi tổng giám đốc Trang làm việc ở tòa nhà nào ?"

"Tòa nhà hành chính đằng sau vườn " Đường Khả Hinh mỉm cười nói.

Jenny nghe xong, hơi gật đầu, mỉm cười nói: "Được. Bởi vì ngày đó, anh ấy xảy ra chút chuyện nên ngất đi, tôi thật sự không có cách nào đưa anh ấy đi nơi khác nên đành phải đưa về nhà của tôi . Thế nhưng sáng sớm ngày hôm sau, anh ấy vội vã rời đi, để quên áo khoác ở nhà tôi. Tôi đã giặt sạch sẽ cho anh ấy, chuẩn bị mang trả lại. Thuận tiện cảm ơn anh ấy đã cùng tôi chuẩn bị triển khai hiệp nghị thương mại rượu đỏ Pháp."

"... ..." Đường Khả Hinh nhìn về phía Jenny, im lặng mỉm cười, lại nắm chặt bàn tay, móng tay cắm vào trong thịt.

"Đường tiểu thư?" Jenny thấy Đường Khả Hinh không nói lời nào, lại nhẹ nhàng gọi cô.

"A..." Đường Khả Hinh nhẹ nhàng trả lời, thế nhưng trong ngực như có một ngọn lửa cháy hừng hực, cô phát hiện khuôn mặt tươi cười này của mình chắc không duy trì được bao lâu.

"Tôi còn có chút việc tìm tổng giám đốc Trang, tôi đi trước..." Jenny mỉm cười nhìn về phía cô, gật đầu, sau đó bước qua người cô, im lặng rời khỏi..

Sắc mặt Đường Khả Hinh đột nhiên biến sắc, nhìn về bầu trời rộng lớn phía trước đại sảnh, tất cả đều xám xịt trong làn mưa bụi, cô tức giận đến lồng ngực phập phồng, không thở nổi!

Một chiếc xe Audi dài màu trắng, dừng lại trước đại sảnh khách sạn.

Tưởng Tuyết Nhi cả người mặc chiếc váy ren ngắn màu xanh lam, mái tóc đuôi ngựa được uốn lại, cố định bằng một chiếc kẹp hoa nhỏ màu trắng, tay cầm túi xách đính trân châu, chiếc quần đùi màu trắng, vui vẻ đi tới, giống như một tiểu cô nương vô ưu vô sầu.

"Át!! Át!!”

Một bên Đường Khả Hinh xoay người đi về phía trước, lại len lén mở chiếc cặp công văn của mình ra, rút ra một bộ bài poker, lật từng lá bài một, không ngừng tức giận gọi tên át!

Một bàn tay nhỏ bé trắng noãn vươn tới, men theo môt hàng bài poker, từ giữa rút ra một lá bài át cơ, đưa tới trước mặt cô.

Đường Khả Hinh sửng sốt ngẩng đầu, không ngờ lại nhìn thấy Tưởng Tuyết Nhi đang nhìn mình mỉm cười, cô lập tức cười rộ lên nói; "Tưởng tiểu thư? Cô khỏe chứ!"

Tưởng Tuyết Nhi chỉ nhẹ nhàng nở nụ cười ngọt ngào, nhìn về phía Đường Khả Hinh, gật đầu nói; "Rất tốt! Cô không nên đến gần hoa hồng!"

"... ..." Đường Khả Hinh sửng sốt nhìn cô ấy.

"Nhớ kỹ! Không nên đến gần hoa hồng! đến gần sẽ có nguy hiểm!" Tưởng Tuyết Nhi mỉm cười nhìn về phía Đường Khả Hinh, dường như rất quen thuộc vươn tay, nắm lấy khuỷu tay Đường Khả Hinh, giống như chị em, nghiêng mặt nhìn về phía cô, ngọt ngào nói: "Có người không thích cô đến gần hoa hồng, bởi vì hoa hồng là của cô ấy! Hoa hồng có gai, đâm trúng người nào, sắc mặt của cô ấy liền thay đổi, trở nên không giống với quá khứ. Cô nghe rõ chưa?"

"... ..." Đường Khả Hinh nặng nề chớp mắt một cái, nhìn về phía Tưởng Tuyết Nhi.

Tưởng Tuyết Nhi dường như nhìn ra Đường Khả Hinh có tâm sự, lập tức cười rộ lên nói: "Không việc gì phải sợ, chỉ cần cô không đến gần hoa hồng, nhất định sẽ không xảy ra việc gì. Ba của cô ấy là một rất người đáng sợ! Biết không?"

"... ..." Đường Khả Hinh lặng lẽ nhìn cô.

"Đừng sợ! ! Tôi sẽ bảo vệ cô! Anh hai tôi cũng sẽ bảo vệ cô! Cô đã từng là cô vợ nhỏ của anh hai tôi nha." Tưởng Tuyết Nhi cho rằng cô đang sợ hãi.

Vẻ mặt Đường Khả Hinh khó hiểu, chậm chạp vươn tay chỉ lên bài poker, nhìn về phía Tưởng Tuyết Nhi hỏi; "Cô có thể nói cho tôi biết, làm sao cô biết được đây là lá bài át?"

Tưởng Tuyết Nhi ngây thơ ngọt nhìn về phía Đường Khả Hinh, mỉm cười nói; "Tôi chính là biết a. Cô tùy tiện cho tôi một lá bài, tôi đều có thể nói cho cô biết, lá bài poker đó là gì..."

"Tôi không tin!" Vẻ mặt Đường Khả Hinh muốn cười .

"Thật sự!" Tưởng Tuyết Nhi cười gật đầu.

Trong nháy mắt Đường Khả Hinh cầm lên một lá tám, đưa tới trước mặt của mình, lại hỏi Tưởng Tuyết Nhi: "Đây là lá bài gì?"

Tưởng Tuyết Nhi liếc mắt nhìn những hoa văn đen nhẹ đằng sau lá bài poker, mỉm cười nói; "Lá tám zô!"

Đường Khả Hinh hạ thấp ánh mắt nhìn lá bài trong tay mình một chút, hai mắt chợt lóe lên tia hưng phấn, lại tiếp tục duy trì vẻ mặt, cầm lên một lá J, lại đưa mặt sau về phía Tưởng Tuyết Nhi, hỏi: "Vậy đây là lá bài gì?"

Tưởng Tuyết Nhi nghĩ cũng không cần nghĩ, mỉm cười nói; "Lá J cơ!"

Mẹ kiếp!!

Vẻ mặt Đường Khả Hinh cực kì hưng phấn, nhìn về phía Tưởng Tuyết Nhi, có chút kích động lại muốn cầm bài poker lên ...

Tưởng Tuyết Nhi vươn hai tay, cầm lấy bộ bài poker trong tay Đường Khả Hinh, để mặt trước lá bài trước mặt cô, theo thứ tự từ trái sang phải nói : "Át zô, bốn cơ, bốn zô, Q zô, tám tép, chín tép, ba cơ, sáu tép ..."

Cô nhanh chóng đọc lên toàn bộ bài poker theo trình tự.

Đường Khả Hinh nhìn toàn bộ bài poker, lại có thể bị cô ấy đọc lên toàn bộ đều đúng, không thể tưởng tượng được cười rộ lên, nói: "Trời ạ! ! Cô thật lợi hại ! ! So với Trang Hạo Nhiên cô còn lợi hại hơn! !"

Tưởng Tuyết Nhi lại nở nụ cười.

"Vậy làm như thế nào, mới có thể chỉnh những lá bài này, toàn bộ đều trở thành át?" Vẻ mặt Đường Khả Hinh hưng phấn nhìn về phía Tưởng Tuyết Nhi! !

"Sao có thể được?" Tưởng Tuyết Nhi mỉm cười ngửa đầu, thẳng thắn nói.

"Cô không phải là thần bài sao?" Đường Khả Hinh thất vọng kêu lên.

Tưởng Tuyết Nhi lập tức nhìn Đường Khả Hinh mỉm cười giải thích: "Kỳ thực cái gọi là thần bài, chính là làm cho đối phương, tiến vào cục diện theo ý của mình. Giống như muốn năm mươi hai lá át, như vậy phải chuẩn bị năm mươi hai lá át.! Dẫn dắt đối phương, muốn tìm hiểu những gì."

Đường Khả Hinh nghe những lời này, sau đó khẩn trương hỏi Tưởng Tuyết Nhi: "Cô nói đi! Làm sao cô biết được, thứ tự các lá bài trên tay tôi.?"

"Tôi chính là biết a!" Tưởng Tuyết Nhi còn tỏ ra rất dễ dàng cười nói: "Tôi còn biết lần này vé số trúng thưởng là con số: 23, 28, 12, 14, 35, 36, 9!"

"Chậc!" Đường Khả Hinh lại cười rộ lên, không tin nhìn về phía cô, nói: "Thật hay giả vậy ?"

"Cô có thể mua vé số xem thử, nếu lần này trúng thưởng sẽ được ba trăm ngàn nha!" Tưởng Tuyết Nhi vui vẻ giơ lên ba ngón tay!

"OK!" Đường Khả Hinh cũng nhìn về phía cô, cũng giơ tay lên OK, lại chậm chạp nghĩ đến cái gì, nhìn về phía Tưởng Tuyết Nhi, ánh mắt sáng ngời nói: "Tưởng tiểu thư, cô có thể giúp tôi một chuyện hay không?"

"Được chứ! Chúng ta là chị em mà!" Tưởng Tuyết Nhi vui vẻ cười nói.

"Chị em tốt! !" Đường Khả Hinh vô cùng vui vẻ cười rộ lên, chỉ còn thiếu không ôm chặt lấy Tuyết Nhi.

Tưởng Tuyết Nhi không hiểu, nhưng vẫn nhìn về phía Đường Khả Hinh cười.

Tập đoàn Hoàn Á!

Tầng trệt, các nhân viên đang sôi nổi thảo luận Jenny tiểu thư là người xinh đẹp thế nào.

Cửa thang máy bỗng mở ra! !

Trong nháy mắt gương mặt Đường Khả Hinh đen lại, cô nghe thấy những tiếng tung hô như đang diễn ra cuộc thi sắc đẹp vậy. Cô lạnh lùng đi ra, liếc mắt nhìn về phía cửa phòng làm việc của tổng giám đốc được đóng chặt, không biết ở bên trong muốn làm cái gì.

Một trận nghiến răng nghiến lợi! !

Tiêu Đồng nhanh chóng bê hai ly cà phê, muốn đi vào phòng làm việc của tổng giám đốc, lại thấy Đường Khả Hinh đang đi tới trước mặt mình, cô lập tức có chút khẩn trương gọi: "Khả Hinh?"

Đường Khả Hinh nhìn về phía Tiêu Đồng, miễn cưỡng cười nói: "À. Tôi qua đây đem một số văn kiện muốn tổng giám đốc ký tên, nếu không để thành một số lượng lớn mất..."

"A !" Tiêu Đồng cười rộ lên nói: "Cô chờ một chút. Tổng giám đốc và Jenny tiểu thư đang bên trong, hình như có chuyện cần bàn..."

"Được..." Đường Khả Hinh đành phải mỉm cười gật đầu, mắt lại dán chặt vào cánh cửa kia, nghiến răng nghiến lợi! !