Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 882: Đã đến giờ




Hiện trường bữa tiệc! !

Một tràng pháo tay tiếp tục vang lên.! !

Tiêu Đồng nhiệt tình nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đẹp trai và Đường Khả Hinh đang e thẹn đứng bên cạnh, nhịn không được trêu đùa bọn họ nói; “Tổng giám đốc Trang! ! Anh có vẻ không thích Đường tiểu thư của chúng tôi có phải không?”

Trang Hạo Nhiên cảm thấy tim đập mạnh, mỉm cười nhìn về phía Tiêu Đồng.

Đường Khả Hinh cũng bộc lộ một chút nhu nhược, dịu dàng, nghi ngờ nhìn Tiêu Đồng.

Tiêu Đồng nhịn không được lại cười rộ lên nói; “Nếu như không phải, vừa rồi chiếu trúng tổng giám đốc Tưởng, Anh rất vui mừng và nhiệt tình, còn đem áo khoác cởi ra!”

Toàn hội trường lại một trận cười nghiêng ngả.

Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở một bên, vẻ mặt bất đắc dĩ cũng cười.

Trang Hạo Nhiên mặc sơ mi màu lam nhạt, quần màu lam đậm, cúc áo ở cổ hé mở, lộ ra đường vân da gợi cảm, hai tay đút nhẹ vào túi quần, mỉm cười nhìn nói với Tiêu Đồng: “Tôi sợ tôi quá nóng, sẽ dọa thư ký của tôi!”

Lời này vừa nói ra, quan khách ở đây rốt cuộc mới biết, Đường Khả Hinh là thư ký của Trang Hạo Nhiên, mọi người lại ồ lên.

Đường Khả Hinh vẫn có chút xấu hổ, cúi đầu mỉm cười.

Tiêu Đồng nghe Trang Hạo Nhiên nói lời này, cũng phì cười, tiếp tục quay sang Đường Khả Hinh vẻ mặt tươi cười hỏi: “Đường tiểu thư, mặc dù đêm nay cô có khả năng làm đông đảo các nữ khách ở đây hâm mộ! Thế nhưng cô có thể thấy tổng giám đốc Tưởng cự tuyệt nụ hôn này, sau đó ủng hộ hai tỷ! ! Cô có đồng ý không?”

Đường Khả Hinh lập tức đỏ bừng mặt, mang theo một chút bối rối, xấu hổ cúi đầu cười nói; “Tôi... Tôi không có hai tỷ...”

Mọi người lại một trận cười vang.

Trang Hạo Nhiên thấy bầu không khí náo nhiệt như vậy, im lặng mà tình cảm nhìn Đường Khả Hinh, mỉm cười.

“Nếu cô không có hai tỷ, như vậy là cô đồng ý hôn tổng giám đốc Trang có đúng không?” Tiêu Đồng mỉm cười và cố ý hỏi Đường Khả Hinh,.

“... ...” Đường Khả Hinh bẽn lẽn đứng tại chỗ, cúi đầu một lúc, sau đó gật đầu.

“Oa! !” Đông đảo quan khách lại vui cười, vỗ tay tán thưởng, bên cạnh cũng nhiều nụ cười ghen tỵ của một số khách nữ.

Tiêu Đồng lại trêu đùa Đường Khả Hinh, nói: “... Là ủng hộ một tỷ, hay là năm trăm ngàn? Cô có thể lựa chọn!”

Đường Khả Hinh nghe lời này, vẻ mặt xấu hổ, đỏ bừng lên, bối rối ngọt ngào nói không nên lời...

“... ...” Trang Hạo Nhiên hai tròng mắt cũng lóe ra đầy yêu thương, dịu dàng nhìn cô.

“Một tỷ! ! Một tỷ! ! Một tỷ! !” Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hành hết sức ồn ào, một bên vừa vỗ tay, vừa cười kêu to; “Một tỷ! ! Một tỷ! ! Một tỷ! !”

Toàn hội trường quan khách cũng hòa theo, cười to kêu to! !

Nhã Tuệ cùng Trần Mạn Hồng và mấy người bên cạnh cũng vừa cười vừa vỗ tay, ngay cả Tô Thụy Kỳ khi thấy rõ ý tứ của Đường Khả Hinh cũng mỉm cười, nhìn cô cổ vũ!

Đường Khả Hinh nhẹ nhàng, xấu hổ đứng tại chỗ, cúi đầu ngượng ngùng mỉm cười, thật sự khẩn trương, rất hồi hộp...

Trang Hạo Nhiên âu yếm nhìn Đường Khả Hinh.

“Đường tiểu thư! Một tỷ một nụ hôn, cô đồng ý chứ?” Tiêu Đồng lại mỉm cười nhiệt liệt hỏi Đường Khả Hinh.

“... ... . . .” Đường Khả Hinh nghe lời này, lại im lặng một lúc, cuối cùng mặt đỏ bừng vì xấu hổ cũng gật đầu, giọng nói dịu dàng như cô dâu mới: “Tôi đồng ý...”

“Oa Oa! !” Cả hội trường vỗ tay cười rất to, thậm chí Tô Lạc Hành và mấy người bên cạnh còn cầm di động lên, muốn ghi lại thời khắc thú vị này!

Trang Hạo Nhiên hài lòng, cúi đầu cười.

“Tốt! !” Tiêu Đồng vỗ tay, cười rộ lên nói; “Mời quý vị cùng chứng kiến nụ hôn một tỷ này! Khi nào tôi kêu bắt đầu, mọi người cùng nhau vì họ vỗ tay đếm từ một đến sáu mươi, không được ngừng để hít thở! Cũng không được một mình thoát khỏi nụ hôn này! Hai người chuẩn bị xong chưa?”

Trang Hạo Nhiên chậm chạp ngẩng đầu, tình cảm nhìn Đường Khả Hinh, mỉm cười nói; “Chuẩn bị xong!”

Đường Khả Hinh nghe lời này, xấu hổ cúi đầu, trái tim đạp loạn xạ...

Cả phòng tiệc tắt hết đèn chỉ còn lại những bóng đèn nhỏ phát ra ánh sáng màu hồng, trắng, xanh, tím. Một bầu không khí lãng mạn được tạo thêm bởi ánh sáng màu hồng phát ra từ mười hai chiếc đèn đang xoay tròn.

Đông đảo thiên kim tiểu thư, nhân vật nổi tiếng nắm hai tay, ngừng thở, nhìn cảnh này.

Trang Hạo Nhiên tiến lên, hai tròng mắt nóng bỏng nhìn Đường Khả Hinh, vươn tay kéo nhẹ hông của cô, để cho thân thể mềm mại của cô sát vào người mình.

Gương mặt Đường Khả Hinh ửng đỏ, chớp chớp hai mắt, hai tay chống nhẹ ở trước ngực rắn chắc, nóng bỏng của anh, nuốt một cái, nghiêng mặt...

Trang Hạo Nhiên lại dịu dàng cười, một tay ôm chặt cái eo nhỏ nhắn, một tay nhẹ nhàng đụng vào cằm của cô, hai tròng mắt nóng cháy nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn e thẹn của cô, thực sự không kéo dài được nữa, cúi xuống, nhẹ đụng vào đôi môi ngọt ngào mà mình khát vọng bấy nhiêu nay.

Trái tim Đường Khả Hinh vẫn đập thình thịch, đột nhiên khi đón nhận sự đụng chạm nhẹ nhàng ấy, cảm giác giống như bị điện giật, truyền đến một trận ngứa…

“Một! ! Hai! ! Ba! ! Bốn! !” Toàn bộ quan khách nhao nhao giơ tay lên đếm!

Trang Hạo Nhiên bá đạo nắm cằm, nhẹ mút lấy vị ngọt của đôi môi mềm, thơm của cô, đang phối hợp nhiệt tình với mình, cảm giác trái tim kiên cường cùng với thân thể cường tráng trong nháy mắt đã bị đánh gục, tình nguyện chìm đắm trong hương vị ngọt ngào này, lại kích động ôm chặt cái eo nhỏ nhắn của cô, đầu lưỡi trêu chọc và dây dưa cùng đầu lưỡi của cô...

“Ngô...” Mới bắt đầu Đường Khả Hinh có chút xấu hổ đón nhận nụ hôn của người đàn ông này, nhưng ngay sau đó cảm nhận được cơ thể nam tính, nóng bỏng của anh, không dám tin mình đã chiếm được nụ hôn của anh, khi nghe quan khách đếm đến hai mươi ba, hai mươi bốn...Trái tim cô vội vàng, khó chịu. Hai tay vươn kéo nhẹ cổ của Trang Hạo Nhiên xuống, chủ động phối hợp cùng đầu lưỡi của anh,…

Thật hy vọng đời đời kiếp kiếp đừng dừng vào thời khắc này!

Trang Hạo Nhiên cũng vội vàng, ôm chặt eo của cô, lại nhiệt tình mút đôi môi, dây dưa cùng đầu lưỡi của cô, hai tay để sau lưng cô vuốt nhẹ…

Đường Khả Hinh lại kìm lòng không được kiễng ngón chân lên, hai tay ôm chặt cổ anh, xúc động mút đầu lưỡi của anh, từ trong đáy lòng lặng lẽ rơi lệ, nghẹn ngào nói nhỏ: “Em yêu anh...”

“Anh cũng yêu em...” Trang Hạo Nhiên nói chưa hết lời, hai tay lại ôm chặt thân thể mềm mại của cô, mặt hơi đổi sang hướng khác, cùng đầu lưỡi của cô thở dốc, nhiệt tình dây dưa ở một chỗ! !

Lúc này, dưới sân khấu toàn bộ đều im lặng, không lên tiếng.

Tưởng Thiên Lỗi ngồi một chỗ trầm ngâm, không nhìn phía trước, cũng có thể cảm giác được bầu không khí nóng bỏng, được tạo ra từ nụ hôn của hai người kia.

Tô Thụy Kỳ vẫn trầm mặc chúc phúc và nhàn nhạt mỉm cười.

Trang Ngải Lâm lại có phần không kiên nhẫn hơi thay đổi tư thế ngồi một chút, im lặng không lên tiếng.

Ánh mắt Bác Dịch sáng lên, không nói lời nào.

Toàn trường lại một lần nữa rơi vào bóng tối! Nụ hôn một tỷ này vẫn đang diễn ra, quan khách đang khẩn trương đếm: “Bốn mươi chín! ! Năm mươi! ...”

Trang Hạo Nhiên dựa vào bóng tối, ôm chặt thân thể mềm mại của Đường Khả Hinh, nhiệt tình mút đầu lưỡi của cô, tình cảm mê loạn, mập mờ xoa hông của cô.

Đường Khả Hinh cũng vội vàng kiễng chân lên, hai tay vây quanh cổ, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của anh.

Từng đợt trống vang lên! !

Ánh sáng luân chuyển trên thân thể hai người!

Trong hầm tối, ba người của tổ chức Bóng Đêm nhận thấy ảo giác đã xuất hiện, những con rắn khổng lồ đang nhìn mình, hai mắt của chúng rất đáng sợ, lưỡi vươn dài như định chộp lấy họ.

“A ——————” đó là tiếng kêu của một phụ nữ trong nháy mắt xuất hiện ảo giác, dường như nhìn thấy lũ rắn đang mở miệng cắn vào bắp chân, cô ta kêu toáng lên!

Mỹ Linh vô tình và tàn nhẫn dùng dao nhọn, hướng đùi cô ta đâm một cái!

Máu tươi phun ra! !

“A! ! !” Cô ta cảm giác như mình bị rắn cắn vào bắp đùi, thân thể khẩn trương run rẩy kêu to: “Tránh ra! ! Tránh ra! !“.

Hai gã đàn ông của tổ chức Bóng Đêm cũng lập tức xuất hiện ảo giác, trừng mắt nhìn đồng bọn! !

Uyển Thanh nhanh chóng cầm ống tiêm thứ hai, cắm mạnh vào thân thể người phụ nữ kia, nghiêm nghị kêu to: “Nói! ! Ai sai khiến các ngươi tới đây! !”

Cơ thể cô ta co quắp ngã xuống mặt đất, mồ hôi, nước mắt cùng máu loãng chảy khắp sàn nhà, mặt áp sát nền nhà, hai mắt mở trừng trừng, cơ thể co quắp đáng sợ! !

Mỹ Linh nghe thấy tiếng trống ở bữa tiệc đã dừng lại, cô lẩm bẩm đếm thời gian thuốc phát huy tác dụng: “Mười! ! Chín! ! Tám! ! Bảy! ! ...”

Tại bữa tiệc! !

Quan khách vỗ tay nhiệt liệt!

Tiêu Đồng lập tức bước về phía trước hai người, cười nói; “Đã hết giờ! !”

Trang Hạo Nhiên cùng Đường Khả Hinh đứng ở hai bên, khát khao nhìn đối phương!

Lúc này, Bác Dịch nhìn thấy tin nhắn ở di động, quay lại, hai tròng mắt phóng ra sự hận thù rất đáng sợ! !