Nguyên Tố Thao Khống Sư

Chương 129: Chiếc nhẫn Vua Goblin




Chẳng trách gì nhiều gia tộc lại đam mê BOSS vương giả đến thế!

“Chậc, có thứ thế này nảy mới ở cạnh bên, ai nhìn mà không thèm chứ? Ngay cả lão đây cũng muốn giành rồi đây này!”

Khủng Long Pháp Sư và Tần Nhược đều vuốt ve khối kim loại mềm gần như chất lỏng trong tay, cảm nhận luồng ma lực kỳ dị trong đó mà thầm kích động trong lòng. Khủng Long Pháp Sư được Tần Nhược giải thích cho thì kích động không thôi, liên tục than thở cho đống thu hoạch ngoài ý muốn này - nếu hôm nay không phải Vương Đạt, Tiểu Miêu đi giúp cô nàng gà con Hiểu Hiểu kia luyện cấp thì làm sao đụng phải Thủ Lĩnh Goblin được chứ? Mà càng không thể may mắn thu được ba khối bí ngân cực kỳ đắt hàng, cực kỳ xa xỉ này được.

Bí ngân là thứ cực kỳ tuyệt đó!

Rất nhiều những trang bị chữ vàng đều phải rót bí ngân vào mới rèn ra được - nó hỗn hợp với một loại kim loại hạng bốn, cộng với vài lại kim loại hạng năm thường thấy là có thể rèn ra được trang bị hoặc vũ khí chữ vàng tương ứng rồi.

Mặc dù trong quá trình rèn sẽ có khả năng xuất hiện xác suất thất bại nhất định, nhưng những trang bị chữ vàng tạo riêng cho một người chơi nhất định chính là cách để tăng lên thực lực một cách nhanh nhất! Hơn nữa, trang bị do rèn mà có thì sẽ không hề kém cạnh so với trang bị nhặt được từ trên người quái vật chút nào.

Mặt khác, chỉ cần người chơi có thực lực hùng hậu, vậy thậm chí có thể thêm vào một ít hạt nhân với phẩm cấp, thuộc tính tương ứng để tăng lên hoặc cho thêm một thuộc tính nào đó trong trang bị (xác suất rất ngẫu nhiên), hoặc bỏ đá quý gia tăng xác suất rèn thành công vào, hoặc những loại đá quý cấp cao gia tăng một thuộc tính đặc định...

Thành phẩm sau khi rèn, thường thường chất lượng sẽ nằm ở mức khá, thậm chí là cực tuyệt nữa! Đây cũng chính là lý do mà các thợ mỏ cứ quần quật làm việc không hề biết mệt mỏi... Nếu một tên thợ mỏ nào nổi vận may lên, một ngày đẹp trời nào đó đào được một khối kim loại cao cấp thì công sức một tháng, thậm chí vài tháng trời coi như được đền bù rồi!

“Anh Đạt, trong công ty mình có thợ rèn cao cấp không vậy?”

Tần Nhược đột nhiên nhíu mày hỏi Vương Đạt.

Theo hắn biết, rèn là một nghề rất có tiền đồ, nhưng cũng rất hao tiền, cho dù là một gia tộc cực kỳ xuất sắc đi nữa thì cũng không nuôi được mấy người thợ rèn. Hắn hỏi Vương Đạt là vì sự hiểu biết về các đồng sự trong công ty của Vương Đạt phải hơn Khủng Long Pháp Sư rất nhiều, sự chọn lựa nhân viên trong sáu nhóm người chủ chốt đều có công lao của Vương Đạt cả.

Vương Đạt rất thẳng thắn nhún vai, nói:

“Thợ mỏ thì đúng là có hơn hai chục người đấy, nhưng lại chưa từng có ai rèn cái gì cả. Chú trông cậy vào bọn họ rèn ra được mấy món đồ chữ vàng phỏng? Ha ha ha... Chuyện này không có khả năng đâu.”

Nghe vậy, Khủng Long Pháp Sư thở dài một hơi:

“Không có thợ rèn cấp cao thì cho dù có bí ngân trong tay cũng không có tác dụng gì mấy... Ai... Thôi vậy! Dù sao thì một khối bí ngân thể nào cũng có thể bán được trên tám ngàn đồng vàng mà, kiếm hai mươi ngàn đồng vàng vốn lưu động cũng không tệ đâu.”

“Bán đi sao?”

Tần Nhược lắc đầu nói: “Thế không có lời! Một khối bí ngân có thể chia ra làm ba để rèn, nếu chúng ta có thể kiếm được ba khối kim loại hạng bốn lẫn một ít khối hạng năm thì sẽ có chín lần rèn trang bị chữ vàng. Chuyện này phải nhanh hơn so với cướp trang bị của BOSS nhiều!”

“Không sai. Chín cơ hội, dù sao cũng phải thành công được bốn, năm lần chứ? Nếu vậy là có thể khiến một người có trọn bộ chữ vàng rồi. Nếu vận khí tốt, nói không chừng cả vũ khí cũng có luôn ấy chứ!” Vương Đạt gật đầu phụ họa: “Nếu có một người mạnh lên, vậy sau này hành động gì cũng có người để trông cậy được.”

Khủng Long Pháp Sư thấy cũng có lý, bèn gật đầu... Nhưng trước mắt lại có hai vấn đề: một là tìm được một thợ rèn cấp cao, hai là thu mua nguyên liệu - trừ phải mua những loại kim loại cần thiết ra thì còn phải mua một ít hạt nhân bậc cao nữa, như vậy mới có thể cam đoan trang bị được rèn ra có đủ giá trị…

Khủng Long Pháp Sư ngẫm nghĩ một chốc, sau đó hỏi:

“Mọi người có biện pháp gì không?”

“Hỏi thử tất cả xem, xem ai có quen biết thợ rèn cấp cao nào hay không. Bí ngân là kim loại hạng bốn, tăng rất nhiều độ thuần thục cho nghề rèn, nếu chúng ta gom góp đủ nguyên liệu, sẽ có khối thợ rèn cấp cao chịu miễn phí rèn cho chúng ta đấy.” Đây là điều mà Tần Nhược ‘ngộ’ ra được từ Hắc Thị Nhân Khẩu.

Đám huynh đệ chung quanh sáng mắt:

“Cách này không tệ đâu!”

Lúc này, tên đồng sự vừa đào bí ngân lên cũng mon men qua: “Tần Nhược nói không sai chút nào, chuyện này tôi có thể hỏi thăm một tí, chắc là không khó tìm được thợ rèn cấp cao đâu... Có điều trước tiên mọi người phải gom góp cho đủ nguyên liệu cái đã.”

“Nguyên liệu thì tôi sẽ lo!”

Nghe thấy vấn đề tìm thợ rèn cấp cao đã được giải quyết, Khủng Long Pháp Sư thấy phấn chấn tinh thần, bèn vỗ ngực ôm lấy chuyện thu gom nguyên liệu ngay - y là phú ông số một trong Căn Cứ Địa, gia cảnh rất khá, cho nên là ứng cử viên sáng giá nhất cho nhiệm vụ này.

Còn vấn đề cụ thể như rèn loại nào trước, rèn cho huynh đệ nào, thì còn phải chờ mọi người trở về thành xong đã rồi mới bàn bạc được. Chủ nhân tương lai của những món trang bị này nhất định phải gánh vác trọng trách lớn nhất của cả Căn Cứ Địa, cho nên không thể quyết định một cách qua loa.

Cả đám cùng về thành, sau đó cùng đến chỗ giám định.

Một món đồ chữ cam bậc ba, ba món chữ vàng cũng bậc ba, ngoài ra còn có hai khối ô cương (thép vôn-fram) (kim loại hạng năm), một hạt nhân bậc ba hệ nước cộng đất nữa; cuối cùng là một đám đồ chữ tím.

Giám định xong rồi, Khủng Long Pháp Sư đặt chúng lên khung triển lãm, sau đó nói với giọng tiếc nuối: “Đáng tiếc là hệ đất, nếu không thì cậu có thể sử dụng được rồi.”

Tần Nhược bình thản cười - thủ Lĩnh Goblin hiển nhiên càng giống với một con quái vật hệ đất hơn, bởi vì nó không hề xuất ra một phép thuật hay kỹ năng hệ nước nào cả, cho nên không rớt ra trang bị hệ nước cũng là chuyện hắn dự kiến được, cũng không cảm thấy mất mát chút nào hết.

Trong số những món chữ vàng trong khung triển lãm thì lại có một món là nghề khống nước có thể sử dụng:

Nhẫn Vua Goblin: chữ vàng, tăng 5% tốc độ ngưng tụ nguyên tố nước, tăng 100 điểm HP giới hạn, tăng 4 điểm tinh thần; yêu cầu tinh thần 70, cấp 35, nghề nghiệp: điều khiển nguyên tố.

Chiếc nhẫn ba thuộc tính này là món tốt nhất trong số những món chữ vàng ở đây, chỉ hơi thua so với món chữ cam tăng 10% tổn thương nguyên tố đất, 10% hiệu quả gây choáng, cộng 5 lực phép, 5 phòng phép kia mà thôi.

Không cần phải bàn cãi, là kẻ có cống hiến lớn nhất trong lần này, lại là một kẻ điều khiển nguyên tố nước, dĩ nhiên Tần Nhược phải là người ‘bị nhận’ chiếc nhẫn ấy rồi. Còn phần Vương Đạt thì do không có chiến lợi phẩm thích hợp, cho nên chỉ có thể ghi công lại đó, chờ lần sau tính thôi.

Người duy nhất có chút khó phân phối là MM Hoa Tiễn.

MM Hoa Tiễn không phải là người trong công ty, hơn nữa bản thân lại thuộc gia tộc khác, theo lý mà nói thì không thể được chia chiến lợi phẩm gì, nhưng trong trận đánh này cô bé cũng là một công thần, cũng góp không ít sức... Mà hơn nữa, chị của cô bé lại là Lý Lan Lam, không thể không ưu ái một chút...

Nhưng cũng phải nói, Thủ Lĩnh Goblin không rớt ra đồ gì cho đạo tặc cả, trừ hai khối ô cương mà thôi... Mà lần này lại là lần đầu tiên mọi người hành động tập thể nữa, cho nên không có đồ nào dư cho đạo tặc.

Ngay lúc Khủng Long Pháp Sư đang cảm thấy túng bấn thì MM Hoa Tiễn - từ đầu đến giờ vẫn luôn chăm chú quan sát chiếc nhẫn Vua Goblin - chợt mở miệng: “Tần đại ca, chiếc nhẫn em đưa cho anh đâu rồi? Sao vẫn còn mang chiếc chữ xanh này vậy?”

“Nhẫn?”

Tần Nhược sững sờ: “Nhẫn gì?”

“Ơ? Ngày hôm qua em gửi bưu điện cho anh đấy, nhẫn chữ tím cộng 50 HP và 2 điểm tinh thần mà. Không phải chứ, vậy mà anh không đi kho hàng xem à?”

MM Hoa Tiễn dùng ánh mắt ‘cực kỳ vô tội’ nhìn Tần Nhược, nói: “Nó là do chị của em cực khổ chọn cho anh đó.”

Mấy người chung quanh cùng ngẩn ra:

50 điểm HP, 2 điểm tinh thần? Thuộc tính không tệ đâu đó, ít nhất cũng là một, hai ngàn đồng vàng lận. Chị em nhà này đúng là tốt với Tần Nhược quá.

Tần Nhược thì lại toát mồ hôi trong lòng, nhớ lại hình như ngày hôm qua trước khi logout mình có nhận được lời nhắc từ hệ thống thật... Choáng, suýt chút nữa đã quên mất nó luôn rồi. Hóa ra là con bé gửi đồ cho mình đấy à? Sao hôm nay mình đi kho hàng mà không để ý ấy nhỉ?

Tần Nhược vỗ vỗ đầu - thật là lú lẫn quá.

Có điều điều khiến Tần Nhược lúng túng không phải là chuyện chiếc nhẫn này, mà là vế sau con bé Tiểu Ác Ma quỷ quái kia nói ra - cái gì mà chị của nó cực khổ lựa chọn cho mình chứ? Chắc chắn là do con bé này giở trò quỷ, thừa dịp chị nó logout nghỉ ngơi bày trò chọc mình rồi.

Ai...

“Đi.”

Tần Nhược vẹt đám đồng sự chung quanh ra, sau đó kéo theo Tiểu Ác Ma tới kho hàng.

Nhìn lại, quả nhiên trong thùng của mình có một chiếc nhẫn ngọc thạch màu tím nằm yên lành trong một góc, nếu không để ý tìm thì đúng là phát hiện không nổi: chiếc nhẫn Thâm Lam, thuộc tính giống y như MM Hoa Tiễn đã nói, là nhẫn bậc ba, hiện giờ mình có thể mang vào.

Mang luôn cả chiếc nhẫn Vua Goblin lên, Tần Nhược lập tức cảm nhận được sức mạnh mà hai chiếc nhẫn mang đến cho mình: HP từ 520 điểm tăng vọt lên 670 điểm, lực phép cũng tăng thêm 6 điểm, và phòng phép tăng thêm 3.

Chậc chậc!

670 điểm HP, còn có lực phép được tăng một mức lớn này nữa, cho dù là có đụng độ với một con BOSS tinh anh bậc ba thì sợ là cũng có sức để chiến đấu một trận rồi ấy chứ.

“Nha đầu, cảm ơn nhé.”

“Muốn cảm ơn thì cảm ơn chị của em đi, ngày mai là ngày cuối tuần rồi, hai người hẹn nhau đi ăn cơm đi nhé? Nhé?” Nhìn thấy ánh mắt tỏa ra ánh sáng xảo trá của con bé Tiểu Ác Ma này, trong lòng Tần Nhược trào lên một cảm xúc uể oải: con bé này, sao dai như đỉa vậy chứ?