Nha Hoàn Phú Quý

Chương 6-1




Ở trước cửa hông trong cái hẻm nhỏ tại hậu viện Cảnh phủ , Cường Chí Phong đi qua đi lại, lớp tuyết phủ trên mặt đất xuất hiện dày đặc dấu vết bước chân bừa bộn của hắn.

Hắn là tìm đến Cung Tiểu Ảnh.

Hôm qua, hắn cùng mẹ mình đã đổi ngân lượng trả hết món nợ của Di Xuân Viện. Hắn cùng chị mình cũng có được chung nhận thức, chuẩn bị ngày kia khởi hành về phía nam .

Nhưng trước khi rời khỏi Kinh thành , hắn muốn gặp mặt Tiểu Ảnh một lần. Bởi vậy đặc biệt có nhờ một gia đinh Cảnh phủ thường đến Di Xuân Viện , làm phiền hắn chuyển lời hộ mình cho Cung Tiểu Ảnh, nói hắn gặp mặt nàng một lần.

Được tên gia đinh kia thu xếp, xế chiều hôm nay chính là hắn đặc biệt đến Cảnh phủ hậu viện để gặp nàng.

Từ khi Tiểu Ảnh và mẹ nàng đi vào Cảnh phủ , mấy năm qua này bọn họ chưa từng gặp mặt lại. Nhưng hắn tuyệt không trách cứ Tiểu Ảnh, tự mình hắn rất hiểu điều đó. Bởi vì Tiểu Ảnh ở Cảnh phủ là Đại tiểu thư, địa vị so với thân phận của hắn đã không giống với trước .

Mặc dù vài năm nay hắn chưa từng gặp lại Tiểu Ảnh, nhưng tình cảm cùng nhau lớn lên vẫn mãnh liệt tồn tại ở đáy lòng.

Kỳ thật hắn đã sớm nghĩ đến tìm nàng , bởi vì hắn nghe người ta nói, từ khi Cảnh lão gia qua đời, Tiểu Ảnh biến thành nha hoàn, vẫn còn thường xuyên bị Cảnh phu nhân và Cảnh thiếu gia ngược đãi. Hắn một mực muốn đến xem, chỉ là không có cơ hội, thật vất vả gần nhất mới biết được, một người khách quen thường đến viện là gia đinh giỏi của Cảnh phủ , hắn lúc này mới có cơ hội nhìn thấy nàng .

Hắn không biết cuộc sống của nàng tại Cảnh phủ có sung sướng không. Nếu như nàng sống không sung sướng , hắn muốn mang nàng khởi rời khỏi Kinh thành, trở lại phía nam để sống cuộc sống mới cùng mẹ con hắn .

Hắn có một thân võ nghệ, tương lai có khả năng làm võ sư hoặc là phu khuân vác. Coi như hắn vô phương cung cấp cuộc sống rất giàu có cho Tiểu Ảnh, nhưng hắn cố chăm lo cho nàng thật tốt .

Cung Tiểu Ảnh đi ra khỏi cửa hông , tâm tình căng thẳng lại hưng phấn mà nhìn quanh mọi nơi.

"Cường đại ca!" Cung Tiểu Ảnh nhìn thấy bóng dáng khôi ngô cao lớn trong con hẻm nhỏ trước mặt, biết người kia nhất định là Cường đại ca. Nàng nhảy nhót hô, chạy về phía hắn.

Không nghĩ tới Cường đại ca sẽ đến chỗ nàng, nàng đã rất rất lâu chưa từng thấy Cường đại ca , bởi vậy từ gia đinh mà nghe được tin về Cường đại ca muốn gặp nàng,nàng lập tức đáp ứng.

"Tiểu Ảnh!" Cường Chí Phong nhìn bóng dáng xinh đẹp kia chạy tới chỗ mình, hắn kinh ngạc không thôi.

Hắn trước kia đã biết rõ Tiểu Ảnh dung mạo thật dễ thương, sau khi lớn lên có thể xinh đẹp giông như mẹ nàng. Không nghĩ tới nàng còn thướt tha đẹp hơn mẹ !

"Cường đại ca, hôm nay như thế nào ca đột nhiên tới thăm ta đây?" Mặc dù rất nhiều năm không thấy mặt Cường đại ca , nhưng bọn hắn tuyệt không cảm thấy xa lạ. Bởi vì bọn họ là cùng nhau lớn lên từ nhỏ là thanh mai trúc mã đây!

"Bởi vì. . . Bởi vì ta với ta nương phải về phía nam!" Nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia, coi như hắn tại Di Xuân viện nhìn thấy không ít mỹ nữ, nhưng chỉ có nàng, mới khiến hắn có cảm giác động tâm.

"Cái gì? ! Ngươi và Cường đại thẩm phải về phía nam ?" Nụ cười trên mặt bởi vì tin tức này đột nhiên tới liền cứng đờ.

"Ta với mẹ ta đã trả hết tất cả khoản nợ , chúng ta cảm giác được Kinh thành phồn vinh này không thích hợp chúng ta. Bởi vậy chúng ta quyết định ngày kia lên đường quay về phía nam."

"Các ngươi ngày kia sẽ quay về phía nam ?" Cường đại ca và Cường đại thẩm tựa như người nhà của nàng, bởi vì từ nhỏ mẫu tử bọn họ rất thương nàng. Nghe được bọn họ muốn rời khỏi Kinh thành, nhớ ra chính mình có thể sau này sẽ không còn được gặp lại bọn họ, Cung Tiểu Ảnh lập tức khóe mắt đỏ hoe.

"Đúng!" Bởi vì hắn cùng mẹ hắn không muốn ở lại kinh thành thêm một ngày nào.

Cường Chí Phong nhìn thấy vẻ mặt khổ sở của Cũng Tiểu Ảnh, "Tiểu Ảnh, hiện tại ngươi có được sung sướng không? Ta là nói, ta cùng mẹ ta có thể sẽ không lại đến Kinh thành . Chúng ta sau này có thể không có cơ hội gặp mặt. Trước khi rời đi , ta muốn xác định một phen ngươi có được sung sướng không, như vậy ta với mẹ ta cũng tương đối yên tâm."

"Ta. . ."Nàng có được sung sướng nhạc sao? Nàng cho tới bây giờ không hề nghĩ tới vấn đề này. Nhưng hiện tại Cường đại ca bọn họ liền muốn rời khỏi Kinh thành , lập tức khiến nàng nhớ ra tình cảnh trước mắt của chính mình tại Cảnh gia,nàng không nhịn được nỗi nghẹn ngào.

"Ngươi không được sung sướng?" Cường Chí Phong hỏi thăm.

Cung Tiểu Ảnh chỉ là cúi gục đầu xuống , không nói.

"Tiểu Ảnh, ngươi hãy nghe ta nói!" Cường Chí Phong dắt tay Cung Tiểu Ảnh , "Nếu như ngươi tại Cảnh phủ không được sung sướng, vậy có muốn ... cùng chúng ta quay về phía nam hay không? Chúng ta có khả năng sống một cuộc sống giống như người một nhà!"

Khởi hành quay về phía nam cùng với Cường đại ca bọn họ? Cung Tiểu Ảnh kinh ngạc nhìn thấy vẻ chân thành của Cường đại ca.

"Tiểu Ảnh, ta một mực rất thích ngươi, mẹ ta cũng là như vậy. Khởi hành rời khỏi Kinh thành cùng chúng ta, mặc dù ta không thể cho ngươi cuộc sống quá giàu có, nhưng bà bữa ấm no tuyệt đối không có vấn đề, khiến hai chúng ta có cuộc sống mới!" Cường Chí Phong biểu lộ tình cảm của chính mình đối với nàng.

"Cường đại ca, ta. . ." Nghe được Cường đại ca biểu lộ, khiến Cung Tiểu Ảnh càng là kinh ngạc không thôi.

"Tiểu Ảnh, ta nghe nói hiện tại ngươi đã biến thành nha hoàn Cảnh phủ , nhưng lại thường xuyên bị Cảnh phu nhân và Cảnh thiếu gia ngược đãi. Ngươi dứt khoát cùng chúng ta khởi hành đi thôi!" Trước khi đến Cảnh phủ , Cường Chí Phong liền một mực muốn Tiểu Ảnh rời khỏi đây. Hiện tại biết Tiểu Ảnh thật sự không được sung sướng, như vậy hắn càng muốn dẫn nàng rời đi!

"Không, không, ta không thể cùng ngươi rời đi!" Đứng trược sự ưu ái của Cường đại ca đối với chính mình , Cung Tiểu Ảnh chỉ có thể lắc đầu cự tuyệt, bởi vì nàng đã. . .

"Tại sao? Ta biết diện mạo của ta là kém một chút, có thể không xứng với ngươi. Nhưng ta là thật tâm yêu ngươi, ta sẽ toàn tâm toàn ý chiếu cố ngươi!"

"Không, không phải ngươi không xứng với ta, ngươi là người tốt nhất ta đã thấy !" Từ đôi mắt trong veo của Cung Tiểu Ảnh rơi xuống muôn vàn hạt nước mắt, "Là ta. . . Là ta không xứng với ngươi!"

"Làm sao có thể là ngươi không xứng với ta đây? Ngươi phải chăng là ghét bỏ ta nghèo quá , cho nên. . ." Cung Tiểu Ảnh vóc người đẹp như thế, mặc cho ai nhìn cũng đều biết là ai không xứng với ai. Đặc biệt hắn xuất thân lại thấp kém. . .

"Cường đại ca, ngươi không nên nói như vậy , ta không có ghét bỏ ngươi, mà là. . . Mà là ta.. . . " Cung Tiểu Ảnh khó có thể mở miệng nhắc đến việc xấu hổ kia , nên chỉ là khóc.

"Ngươi như thế nào?" Nhìn thấy Cung Tiểu Ảnh không ngừng khóc, trái tim Cường Chí Phong đều sắp vỡ ra.

"Ta. . . Ta đã không phải thân trong sạch !" Cung Tiểu Ảnh chạy vào trong con hẻm nhỏ khóc nức nở .

Nàng không còn trinh tiết, lại như thế nào xứng đôi với Cường đại ca đây!

"Tiểu Ảnh!" Cường Chí Phong theo sát tại phía sau Cung Tiểu Ảnh.

Tiểu Ảnh nàng rốt cuộc phát sinh chuyện gì ? Như thế nào lại. . . Tại sao có thể như vậy?

"Cường đại ca, ngươi nhất định xem thường ta đi!" Một người thiếu nữ còn chưa xuất giá mà đã mất đi trong sạch, mặc cho ai đều sẽ xem thường.

Kỳ thật từ ngày thứ nhất nàng mất đi trong sạch , nàng cũng đã từ bỏ cuộc sống hạnh phúc xưa nay từng nghĩ tới. Bởi vì đối với nàng mà nói, đã nằm ngoài tầm với !

"Không phải, Tiểu Ảnh, ta sẽ không xem thường ngươi, ta chỉ muốn biết ngươi tại Cảnh phủ đến tột cùng xảy ra chuyện gì?" Tiểu Ảnh không còn thân trong sạch, tuy hắn kinh ngạc, nhưng càng hắn lưu ý vẻ đau lòng kia trên mặt nàng . Nói vậy chuyện phát sinh, tuyệt không phải nàng tự nguyện.

"Ta. . ." Cung Tiểu Ảnh nghẹn ngào nói không ra lời.

"Nói cho ta biết, người khiến ngươi bị khi dễ là ai ?" Cường Chí Phong tức giận kẻ khi dễ Tiểu Ảnh .