Nhàn Thê Đương Gia

Chương 6: Lão phu thân Cơ gia




“Làm sao vậy?” một thanh âm lộ vẻ hơi già nua nhưng cũng không mất uy nghiêm truyền vào, cũng rất đúng lúc giải cứu không khí xấu hổ ở trong phòng.

Cơ Thất Nhàn nhìn ra ngoài, chỉ thấy một nam nhân ước chừng hơn năm mươi tuổi đi đến. Một thân mặc áo dài đen, tóc dài trên đầu đã thoáng có chút hoa râm, đùng một cây trâm gỗ mộc cố định ở trên đỉnh. Khóe mắt hẹp dài thoáng có chút nếp nhăn, gầy nhưng không khô mi, vẫn có thể thấy vẻ anh tuấn khi tuổi trẻ. Đây đại khái chính là chủ gia sản Cơ gia cũng là lão phụ thân của Cơ Thất Nhàn nàng.

Cơ lão phụ thân dừng lại, nhìn Cơ Thất Nhàn, rồi nhìn lại Cơ Lục Phúc một thân hỗn loạn: “Sao lại thế này?”

Không đợi Cơ Tam Huệ đáp lời, chỉ nghe nhị phòng áo đỏ kia khóc nức nở nói: “Lão gia, ngài cần phải làm chủ cho Phúc Nhi chúng ta a! Mẫu tử chúng ta có lòng tốt tới thăm thất tiểu thư, chúng ta, nhưng không ngờ Phúc Nhi lại nhận sự vũ nhục này. Phúc Nhi chúng ta từ nhỏ đến giờ có bao giờ bị chịu tội như thế a! Chuyện này truyền ra ngoài, bảo nhị phòng chúng ta làm thế nào có thể sống yên ở nhà mình? Ta làm thế nào mà quản lý toàn bộ hậu viện này cơ chứ?” Nói xong lại khóc lóc om sòm gào lên vài tiếng.

Thật đúng là người xấu phải cáo trạng trước!

Cơ Thất Nhàn nhìn nhị phòng ra vẻ giống như một tiểu cô nương lấy cái khăn tay lau ánh mắt, không khỏi cả người buồn nôn — bộ dáng chính xác của một lão yêu quái.

Cơ Lục Phúc hùa theo mẹ nói tiếp: “Phụ thân! Nha đầu kia không quy củ như vậy, nhất định phải trừng phạt! Ta cùng nương có lòng tốt đến thăm bệnh, người xem ta đi, nàng đối xử với ta như vậy ! Chuyện này truyền ra, chẳng phải nói Cơ gia chúng ta gia giáo không nghiêm, mất mặt mũi của phụ thân, mất mặt mũi Cơ gia sao?” Nói đến câu sau đúng là càng ngày càng phẫn nộ.

Quả nhiên là mẹ nào thì con nấy! Đến khiêu khích cũng có thể nói thành đến thăm bệnh, quả nhiên rất vô sỉ. Chuyện từ trong miệng bọn họ nói ra giống như Cơ Thất Nhàn nàng thực sự làm tội ác tày trời, tựa hồ sự thật là như vậy, nói được so với sự thật còn thật hơn.

Cơ Thất Nhàn cũng lười quan tâm, nhưng mà Cơ Tam Huệ đã nổi giận.

Cơ Tam Huệ lạnh lùng nói:“Nhị nương, lục đệ, chuyện này sao có thể trách Tiểu Thất? Tiểu Thất vừa mới thanh tỉnh, thân mình còn suy yếu, làm sao chịu nổi kinh sợ chứ? Nếu không phải Nhị nương cùng lục đệ các ngươi đến gây sự, thì làm sao trở thành bộ dáng này?”

Nói ra một phen làm nhị phòng thẹn quá thành giận, sắc mặt xám ngắt. Nàng nhìn Cơ Tam Huệ, giống như nhìn yêu quái, cổ họng the thé: “Đến gây sự? Chúng ta đến thăm bệnh, ngươi lại nói chúng ta đến gây sự? Trong mắt ngươi còn có Nhị nương ta sao?”

Cơ Tam Huệ không nhanh không chậm nói:“Huệ Nhi sao dám làm càn, Nhị nương là chủ mẫu nhà này, Huệ Nhi sao dám quên. Chẳng qua hôm nay nếu không phải lục đệ đột nhiên đánh úp Tiểu Thất, cũng sẽ không có khúc mắc này.” Ngôn ngữ tự nhiên, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

Nhị phòng nhìn nàng một trận, rồi làm như thấm thía nói:“Huệ Nhi, ta xem ngươi cũng là đứa nhỏ thông minh, sao chỗ mấu chốt như vậy mà không hiểu ra? Nha đầu kia chẳng qua là giống nha hoàn, nói thẳng ra, chính là kẻ hạ tiện. Ngươi cần gì phải yêu thương và che chở đối với nàng ấy đâu?”

Cơ Tam Huệ ngẩng đầu, ánh mắt tàn nhẫn làm cho nhị phòng không khỏi run run một chút:“Nhị nương, ngài đang nói cái gì? Ở trong mắt ta, Tiểu Thất là nữ nhi của phụ thân, cũng là muội muội của ta. Cái gọi là cha hiền từ con hiếu thảo, anh em yêu thương, ta làm tỷ tỷ chiếu cố muội muội lại có cái gì không đúng? Huống hồ nếu nói Tiểu Thất là người hạ tiện, như vậy phụ thân tạo ra Tiểu Thất sẽ là người nào? Chúng ta là người nhà của Tiểu Thất lại là người nào? Ấn theo cách Nhị nương nói, chúng ta chẳng phải đều là người hạ tiện sao!”

“Ngươi……” Nhị phòng mắt lộ ra hung quang, chỉ vào Cơ Tam Huệ nhất thời nói không ra lời.

“Đủ!” Vẫn bị lờ đi ở một bên Cơ gia lão phụ thân vung tay áo, trầm giọng nói, “Huệ Nhi, ngươi nói như vậy còn thể thống gì? Ngươi là tiểu thư khuê các, phong phạm đi đâu rồi?” Hắn nhìn về phía Cơ Tam Huệ. Tuy rằng trong lời nói không có phát biểu gì về vấn đề này, nhưng những câu này cũng đều đứng về nhị phòng kia. Quả nhiên là đối với nhị phòng kia rất sủng ái.

Cơ Tam Huệ nội tâm không phục, mở miệng muốn cãi lại:“Phụ thân……”

Không đợi nàng nói tiếp, Cơ lão phụ thân liền ngắt lời của nàng: “Được rồi! Về sau không được làm càn như vậy.” Nói xong, liền không hề xem nàng, chuyển sang Nhị di nương cùng Cơ Lục Phúc:“Xem cũng xem qua, đều giải tán đi.”

Cơ Lục Phúc vội la lên: “Nhưng, phụ thân……”

Cơ lão phụ thân liếc hắn một cái, đánh gãy:“Phúc Nhi, ngươi cũng chạy nhanh về gột rửa, đổi kiện xiêm y. Như thế này thành bộ dáng gì nữa?”

Sau đó, Cơ lão phụ thân nhìn Cơ Thất Nhàn, nói câu đầu tiên cũng là câu duy nhất đối với nàng từ lúc vào nhà đến giờ: “Nhàn Nhi, nghỉ ngơi cho tốt, chú ý thân thể mình.”

Cơ Thất Nhàn ra vẻ được sủng ái mà lo sợ: “Vâng, phụ thân!”

Cơ lão phụ thân vừa lòng ung dung đi ra.

Đi theo sau là Nhị di nương cùng Cơ Lục Phúc. Tuy rằng không có trừng phạt Cơ Thất Nhàn, nhưng phản ứng Cơ lão phụ thân làm bọn hắn rất vừa lòng, hoàn toàn thể hiện nhị phòng bọn họ ở trong Cơ gia tuyệt đối là chúa tể. Nên cũng vui vẻ rời khỏi.

Nhìn trò khôi hài diễn ra như sét đánh ngang tai cứ như vậy mà kết thúc không kết quả.

Một đám người tới cũng nhanh, đi cũng mau. Vừa mới náo nhiệt một chút giờ đã vắng lạnh rồi.

Cơ Tam Huệ vẫn đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, nắm khăn tay xoay vòng tròn.

Cơ Thất Nhàn cảm động, nhẹ giọng hô:“Tam tỷ!”

Một hồi lâu, Cơ Tam Huệ mới xoay người lại. Nàng đi đến bên giường Cơ Thất Nhàn, khẽ vuốt tóc Thất Nhàn: “Tiểu Thất, thực xin lỗi, tỷ tỷ để cho ngươi chịu ủy khuất rồi. Tỷ tỷ nhất định sẽ trở nên mạnh mẽ, mạnh mẽ để không có người có thể khi dễ Tiểu Thất của ta.” Trong đôi mắt, có đau thương cùng quyết tâm vô cùng.

Nói xong, nàng ôm gắt gao Cơ Thất Nhàn. Cơ Thất Nhàn gối đầu lên vai Tam Huệ, chóp mũi có một chút chua xót. Lúc trước Nhị nương khiêu khích, Tam tỷ này hoàn toàn đứng ở bên cạnh nàng, kì thực đem nàng bảo hộ nghiêm ngặt, lại một lần nữa làm cho Cơ Thất Nhàn cảm động. Nàng biết trong lòng Tam tỷ vì bảo hộ mình, mà phẫn nộ đối với nhị phòng, còn bất mãn với Cơ lão phụ thân vì rõ ràng che chở nhị phòng.

Nhưng tâm tư thông minh như nàng, vừa mới thấy phản ứng của Cơ lão phụ thân cũng thấy có chút quái dị. Tuy nói những câu đều rõ ràng là che chở nhị phòng này, nhưng cũng là dùng những lời đơn giản nhất ngăn nhị phòng cùng Tam tỷ xung đột. Nếu nói nhị phòng làm chủ trong nhà này, mà Cơ lão phụ thân lại một lòng vì nhị phòng, thì việc này chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy liền xong. Nhưng cuối cùng, Cơ lão phụ thân cũng mang nhị phòng đi, không thể không nói Cơ lão phụ thân đang giúp nàng cùng Tam tỷ.

Lại nhìn ánh mắt của Cơ lão phụ thân khi nhìn nhị phòng, là cảm giác thật yêu chiều, nhưng không lừa gạt được cảm giác sâu sắc của nàng. Từ đáy mắt của Cơ lão phu thân, đúng là có thể cảm giác lạnh lẽo nhìn không thấu, thậm chí chán ghét.

Xem ra nhà này cũng không đơn giản như mặt ngoài a. Bất quá nàng không có hứng thú đi đào móc bí mật gì, cũng không muốn biết tin tức về nhà này. Cái gọi là lòng hiếu kỳ hại chết mèo, nàng không muốn làm liều mà chẳng được lợi như trước nữa, nàng thầm nghĩ thanh thản ổn định đi hết đời này.

Không quan tâm người nhà này rốt cuộc đang làm cái quỷ gì, làm hoạt động gì, đều không quan hệ cùng nàng, chỉ cần đừng đem nàng dính vào là tốt rồi.

Nàng xem vẻ mặt lo lắng của Tam tỷ cùng Hỉ Nhi trước mắt, trong lòng lại tăng thêm hai người, còn có, chỉ cần không cần đem Tam tỷ cùng Hỉ Nhi dính vào, nàng cũng không nguyện ý đi tìm hiểu rốt cuộc có cái trò gì trong nhà này.